Sau khi kết qua vòng 1 được Huỳnh Văn đại nhân công bố Khôi cùng Văn Quyến đã
dễ dàng vượt qua, ngoài ra còn người thành niên thư sinh cùng gần 4 trăm người
tiến vào vòng 2.
Vòng 2 là cuộc đấu võ, thể thức rất đơn giản, 400 người sẽ chia thành 2 nhóm,
mỗi nhóm 200 người sẽ cùng tiến lên 1 võ đài. Ở trung tâm võ đài có 1 cây cột
lớn, bên trên treo 50 tấm lệnh bài. Khi tiếng trống vang lên cũng là lúc bắt
đầu , 200 người sẽ cũng tiến lên tranh đoạn lệnh bài, có thể quần chiến hay
đơn chiến, khi 5 hồi trống kết thúc, 50 người có lệnh bài trong tay sẽ là
những người đại diện cho Hà Thành tiến vào Thiên Tài tranh hùng tổ chức trong
kinh thành. Về nguyên tắc của cuộc thi cũng rất đơn giản, không đánh chết
người, thí sinh không được xử dụng tài liệu, giám thị không giải thích gì
thêm.
Khôi cùng Văn Quyến ở hai võ đài khác nhau, nên đành tạm dừng cuộc tâm sự của
2 người đàn ông để tham gia vòng 2. Khôi bước lên trên võ đài, hắn nhìn 1 vòng
xung quanh rồi dừng lại bên người thanh niên thư sinh ngồi cạnh hắn trong vòng
1. Theo kinh nghiệm gần 30 năm nhìn mông đoán mặt của hắn thì người thành niên
này là một cô gái, không những vậy còn là 1 người vô cùng xinh đẹp. Có thể
giống với những bộ phim cổ trang mà hắn từng xem, mọi người ở thời đại này gần
như mù màu về việc phân biệt nữ giả nam, nhưng hắn thì khác, hắn có thể nhìn
ra được vì nàng có rất nhiều điểm sơ hở. Khi kết thúc vòng 1 hắn đi lướt qua
nàng đã có thể ngửi thấy 1 mùi đặc trưng của cơ thể phụ nữ, đặc biệt là hương
thơm trinh nữ. Cũng trừ trường hợp của Văn Quỳnh, nàng hóa trang rất khéo léo
về mọi mặt, cũng có thể do Văn Quỳnh đã hóa thân thành nam tử từ khi còn bé,
nên khí chất của nàng đã thay đổi khá nhiều, khiến Khôi không thể nhận ra nàng
là nữ nhi.
Ngọc Trân đứng trên võ đài quan sát, ánh mắt cũng dừng lại trên người Khôi.
Không hiểu sao hắn trông bộ dạng hết sức bình thường nhưng khí chất cùng đôi
mắt của hắn lại thu hút nàng. Khi chạm vào ánh mắt hắn không hiểu sao nàng lại
dật thót mình, vội quay mặt đi chổ khác để che đi sự thất thố.
Ngọc Trân là quận chúa của Đại Việt là con gái duy nhất của Nam thân vương,
được người vô cùng sủng ái. Nàng lớn lên vô cùng xinh đẹp, với làn da trắng
như tuyết, khuôn mặt tinh xảo, dáng người mềm mại uyển chuyển. Nàng không
những vô cùng thông minh và võ công nàng cũng không thể xem thường. Ngân Vương
vương phi, mẫu thân thân sinh ra nàng từng xuất thân trong gia tộc truyền
thống võ học, Hỏa Vân thương pháp từng lọt cào tóp võ học đứng đầu ở Đại Việt.
Ngọc Trân được thừa hưởng võ học từ mẹ, năm nay nàng 20 tuổi đã đạt tới Nhập
Khí trung kì, với Hỏa Vân thương pháp biến ảo vô cùng, dùng nội công truyền
vào trường thương, tạo nên những đường thương cô cùng cương mãnh, nàng có thể
đánh ngang tay với cao thủ Nhập khí hậu kì hoặc có thể chiếm thế thượng phong
nếu đối thủ không có bí kĩ.
Vậy tại sao Ngọc Trân lại cải nam trang tham gia vào Thiên Tài tranh hùng lần
này?
Hai ngày trước khi cuộc vòng loại Thiên Tài trành hùng diễn ra, trong ngự hoa
viên, Hoàng Thượng cùng Văn Trường đang ngồi chơi cờ.
- Ngươi thấy ta sắp xếp cuộc hôn nhân này như thế nào?
Hoàng Thường vừa đi xong nước cờ liền lên tiếng.
- Hoàng Thượng, Ngọc Trân quận chúa lớn lên vô cùng xinh đẹp, tài năng lại
hơn người, thần tin chắc với bản chất háo sắc của hắn còn thiếu cầu xin Hoàng
Thượng ban hôn ấy chứ. Tuy nhiên bên Nam thân vương không biết thế nào, Ngọc
Trân phải nói là hòn ngọc quý trên tay ngài ấy a.
Văn Trường vừa suy nghĩ nước cờ vừa đáp, tay lão còn đưa ra cầm lấy quân cờ
đặt xuống.
- Về bên Nam thân vương ta sẽ đứng ra nói chuyện, Hiền đệ là người thông
minh, sẽ hiểu mọi truyện.
Hai người đang bàn không biết rằng một bên Ngọc Trân đã nghe hết tất cả. Hôm
nay nàng vào cung tiến thăm Quý phi vô tình đi qua ngự hoa viên. Ngọc Trân rất
hoạt bát đáng yêu, được mọi người vô cùng yêu quý, đến cả Hoàng Thượng cũng vô
cùng sủng ái nàng, đơn giản vì Hoàng Thương cương dương quá, nên chỉ sinh được
toàn con trai, nhiều khi cố gắng kiếm thêm đứa con gái mà thân bất do kỉ a.
Ngọc Trân nghe mình sẽ phải kết hôn với người xa lạ chưa từng gặp thì nước mắt
không kìm được chảy ra. Nàng liền lao tới quy xuống trước mặt Hoàng Thượng.
- Hoàng Thượng, Trân nhi không muốn kết hôn với 1 người xa lạ, xin Hoàng
Thượng khai ân.
Nhìn nàng đau lòng, Hoàng Thượng cũng không nỡ làm quá ghắt, nên đành lên
tiếng.
- Trân nhi, ngươi cũng đã lớn, đến lúc nên lập gia thất, ta đã tìm cho ngươi
1 mối nhân duyên tốt, tin rằng ngươi sẽ thích.
- Trân nhi không muốn như vậy.
- Thôi như vậy đi, trong cuộc Thiên Tài trành hùng sắp tới người nào đạt được
thứ nhất ta sẽ ban hôn, ngươi thấy thế nào?
Nguyên Long cũng đã suy tính trong lòng, hắn biết Khôi sẽ tham gia Thiên Tài
tranh hùng, hắn đặt vào ván cược này Khôi sẽ dành vị trí thứ nhất. Hắn nghĩ
vậy cũng không phải không có cơ sở, về tài học hắn cũng đã thưởng thức qua, 1
mình Khôi có thể cân team với hắn cùng 5 6 bá quan trong triều há là người
bình thường. Còn võ công thì Văn Cường bên cạnh hắn cũng đã xác định Khôi đã
tiến nhập cao thủ Hư Khí, trẻ tuổi như vậy đã bước vào hàng ngủ đỉnh cao thủ
của Đại Việt hỏi xem thế hệ trẻ ai có thể ngăn cản được hắn.
Ngọc Trân lại đang suy nghĩ hoàn toàn khác, nếu không thể làm Hoàng Thượng đổi
ý thì nàng chỉ còn cách chấp nhận mà thôi, khi ấy nàng sẽ tham gia Thiên Tài
trành hùng đoạt lấy danh hiệu đệ nhất, vậy chẳng phải nàng sẽ không phải kết
hôn sao.
- Trân nhi đồng ý, đa tạ Hoàng Thượng.
Ngọc Trân nhanh chóng đồng ý rồi lui ra, nàng phải cấp tốc rời khỏi Hoàng Cung
đăng kí tham gia Thiên Tài tranh hùng, có thể suy nghĩ của nàng rất ngây thơ,
nhưng chính vì hành động ấy mà nàng tìm kiếm được ý chung nhân cho mình. 2 con
đường 1 kết quả, nhưng nàng lại chọn con đường xa hơn nhưng đầy thú vị.
Các bac yêu quý tặng NP cố thức đêm viết thêm 1 chương, mong các bác ủng hộ