80:


Sau cuộc so tài danh vọng của Khôi trong quân đội cực kì cao, hắn được các
tướng sĩ đặt cho 1 biệt danh rất là ku to “ Thần tích tướng quân” rất là oai
phong, và đó cũng là cái tên được nhắc tới rất nhiều sau này.

Ở doanh trại Khôi đã lựa chọn được 3 đạo vệ quân cho riêng mình, hắn đã sắp
xếp cho Trần Đạt trực tiếp huấn luyện theo cách huấn luyện mà hắn đã vạch ra,
có thể trong cách huấn luyện nghiêm khắc của hắn sẽ có rất nhiều binh sĩ bị
loại, nhưng cái hắn cần chính là chất lượng chứ không phải là quân số, chỉ cần
nắm trong tay 1 đạo vệ quân đã qua huấn luyện mà thôi hắn tin chắc có thể đánh
bại cả vạn đại quân.

Sau khi kết thúc việc lựa chọn cũng như sắp xếp binh mã tại quân doanh, Khôi
liền tiến tới viện khoa học kỹ thuật quân sự của Đại Việt, nơi đây sắp tới sẽ
là nơi làm việc chính của hắn, hắn cần phải nhanh chóng thay đổi cải tiến vũ
khí cho đại quân.

Viện kĩ thuật quân sự nằm ở phía bắc kinh thành, nơi đây được canh phòng khá
nghiêm mật, đi qua 10 cổng canh gác Khôi mới tiến vào được cơ sở bên trong.
Tiến vào gian mật thất, nơi những người được coi là có thông minh cùng bộ óc
sáng tạo nhất Đại Việt, chỉ thấy 1 nhóm người đang loay hoay nhìn trên bản vẽ
cùng 1 nhóm binh lính đang thử nghiệm 1 số nhóm vũ khí mới.

Khôi nhẹ nhàng đi vào trong, có lẽ do đang khá tập trung vào công việc nên
cũng không ai để ý thấy có người lạ tiến vào. Khôi đi 1 vòng quan sát rồi tiến
tới cửa 1 gian phòng, không dấu nổi tính tò mò hắn liền áp tai vào.

- A a, không được, không vừa mất rồi. Nó nó to qua.

- Chắc là do lần đầu đó tiểu thư, nô tì tin thử 1 2 lần nửa sẽ vào được.

- Ta cần phải ra vào thật trơn tru a.

- Tiểu thư chúng ta thử lại. Hự

“ Không thể nào, lần này ta gặp bách hợp trong truyền thuyết sao, mẹ nó là 1
người chuyên cứu vớt mĩ nữ trong thiên hạ, ta không thể để các nàng lầm đường
lạc lối được. Ta tới đây.”

Khôi mở cửa tiến vào, hắn đã chuẩn bị 1 bài thuyết trình giảng giải về giới
tinh sinh học, hắn không tin vơi kinh nghiệm 17 năm đèn sách của mình lại
không thể thông não cho các nàng.

- Các nàng đừng suy nghĩ tiêu cực trong cuộc sống, để rồi có những hành động
trái với luân thường đạo lý, trên thế giới này vẫn còn rất nhiều người đàn ông
tốt, đặc biệt là ta đây, ta nguyện dâng hiến tấm thân trong trắng như tờ giấy
than của ta cho các nàng, nào hãy tới đây.

Khôi tiến vào liền 1 mạch nói lên suy nghĩ trong lòng của mình, hắn mong rằng
hắn sẽ là người dẫn đường soi lối đưa các nàng tới với ánh sáng, giúp các nàng
hưởng thụ được sự sung sướng chân chính của nhân gian. Khôi nhắm mắt dang rộng
2 tay chờ đón những cái ôm.

Ngọc Nhi cùng a hoàn tiểu Hân của mình ngờ ngác nhìn người vừa tiến vào, cái
gì mà đưa các nàng tới ánh sáng, cái gì mà hưởng thụ sự sung sướng của nhân
gian. Ngọc Nhi mặt đầy hắc tuyết, tức giận ném chiếc nỏ nàng đang cải tiến
trong tay vào mặt hắn.

- Cái tên bệnh hoạn nha người nói gì vậy hả, có tin đời này ta cho ngươi
tuyệt tôn không.

Khôi nhanh chân né sang 1 bên, hai tay ôm lấy bộ hạ mà lạnh sống lưng, hắn đã
hiểu nhầm các nàng a, mẹ nó, đang làm việc mà có cần phát ra âm thanh gây nên
sự hiểu lầm vậy không?

- 2 nàng hãy bình tĩnh, tất cả chỉ là sự hiểu lầm, ta thề ta mà dám có ý đồ
với nàng thì Trái Đất này hình elip.

- Hừ, ngoan thế còn được.

Ngọc Nhi dần lấy lại bình tĩnh, lần thứ 2 gắp hắn mà nàng đã có xúc động muốn
giết người a. Lần trước hắn đã không cho nàng mặt mũi mà bỏ đi khiến nàng 1
bụng tức khí rồi, nay lại còn có ý đồ với nàng.

Tuy nhiên nàng cũng chỉ nghĩ như vậy mà thôi, sau khi nhìn thấy liên hoàn nỏ
nàng rất tò mò về người chế tạo ra nó, sau khi nhờ ca ca Lý Chiêu Thành nàng
mới biết là Khôi chế tạo ra, sự tò mò của nàng đã để ý tới hắn, con người này
rất kì lạ và luôn làm ra những thứ kì quái, từ những phương thức chế tạo sắt
thép đến chế tạo các vật liệu xây dựng, mọi thứ đều rất mới mẽ và nàng luôn
muốn khám phá ra chúng. Nàng không biết rằng sự tò mò của 1 người con gái đối
với 1 người con trai luôn dẫn tới 1 kết cục mà thôi.

- Ta, Lê Khôi, tới đây nhận chức, nàng cứ gọi biệt danh của ta là “Chồng iu”
là được, ta rất thích cái tên này.

Khôi ưỡn ngực, lớn giọng nói, phong thái rất chính nhân quân tử.

- Chồng iu sao? Cái tên thật kì lạ quá đi.

“ Trời đất, giọng nói ấy mới mềm mại và dễ thương biết bao, không biết khi
trên giường sẽ như thế nào ta”. Tiếng Chông iu ngọt sớt từ miệng Ngọc Nhi phát
ra làm Khôi ngứa ngay hết chân tay, hắn chỉ hận không thể trực tiếp đè nàng
xuống mà abc xyz mà thôi.

- Tên này không kì lạ đâu, chỉ có những người thân thiết mới gọi ta như vậy
đó. Nàng gọi lại đi.

- Hừ ta mới thèm vào gọi ngươi như vậy.

“ Haiz, muốn tự vã vào miệng mình quá, sao mày ngu thế không biết.” Khôi hối
hận, biết thế hắn im lặng thì chẳng phải phê lỗ tai phải biết rồi không.

- Ta được Hoàng Thượng phái tới đây để làm việc, không biết Ngọc Nhi tiểu thư
biết ai là chủ ở đây không?

Một ý nghĩ kì quái xuất hiện trong đầu nàng, nàng muốn chính hắn, nghĩ xem có
1 tên xai vặt bắt chạy đông chạy tây đến mệt chết thì thôi sẽ rất kích thích
a.

- Chúc mừng Khôi tướng quân, từ giờ ngươi sẽ là thuộc cấp và chịu mọi sự chỉ
huy của ta.

“ Hóa ra là thuộc cấp của nàng, cũng tốt, xem nè ngực tấn công mông phòng thủ,
lại còn rất cá tính nửa chứ, ta thích.”

Khôi nhìn nàng chút nửa chảy nước miếng, hốt gái cấp trên là sở trường của hắn
rồi. Khôi cười ha ha rồi tiến tới ngồi lên chiếc ghế duy nhất trong phòng 2
tay để lên trên bàn.

- Vậy thì thật vinh hạnh cho ta có, được làm việc với 1 người đẹp thế này thì
còn gì bằng.

- Này chổ đó là của ta đó

- Không phải chỉ là chổ ngồi thôi sao, ta mõi chân ngồi nhờ 1 xíu.

- …….

Ngọc Nhi bó tay, nàng gặp thể loại gì thế này, mặt dầy như cái đít chảo, thật
là nói không lại hắn.

- Ưm, chổ này thật thoãi mái, vừa mềm mềm vừa ấm ấm, thật muốn ngủ một giấc.

Rầm.

1 bộ ấm chén bay ngay vào mặt hắn, tí nửa thì hắn đã hỏng mất mặt tiền.

- Này này, bình tĩnh đừng ném nửa, ta..

Bốp.

Khôi ăn ngay cái đế dép vào mặt, size 32 in dấu 1 bên má, mặt hắn đỏ bừng hơi
rớm máu.

- Thôi rồi lượm ơi, chảy máu rồi, nàng làm hỏng mất nhan sắc Chí Phèo của ta
rồi, lại còn hỏng mất làn da Châu Phi của ta nửa, ôi mẹ ơi.

Hôm đầu tiên đi làm của hắn đã bị sml rồi, chẳng biết nghiên cứu vũ khí đâu mà
chỉ toàn thấy hung khí mà thôi. Đúng là số nhọ mà.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #80