73:


Khôi cùng Trần Thái đang chém gió xuyên lục địa thì thấy Thúy Kiều đi xuống.
Trần Thái khỏi nói rồi, thấy gái đẹp là 2 mắt dính chặt vào mông nàng, Khôi
bình tĩnh hơn, mắt thỉnh thoảng còn đảo được 1 vòng.

- Tỷ phu, người xem đây có phải Thúy Kiều tiểu thư ko? Ta nhìn thấy bờ mông
này quen lắm.

- Chắc là phải rồi, lúc nãy nàng đi vào, ta đưa tay lên ướm thử, cũng cở như
thế này nè.

Khôi dựa theo định lý 3 điểm thẳng hàng, ngắm thẳng 2 bàn tay đang xòe ra tới
phần dưới đang lắc qua lắc lại của Thúy Kiểu. Trần Thái 1 bên tròn xoe mắt, “
thuật nhìn mông đoán người của Tỷ phu đã đạt đến đại tông sư rồi a, đi theo 1
người tài như hắn, mình sợ gì không lên level cơ chứ.”

- Ủa mà sao nàng lại khăn gói thế kia, định chuyển nhà sao.

Trần Thái thấy tiểu Mai đang vác túi to túi nhỏ liền nghi vấn.

- Đi thử xem sao.

Khôi cùng Trần Thái đi theo xuống phía dưới và tình cờ nghe được cuộc mua bán.

- Tỷ phu hình như có người chuộc thân cho Thúy Kiều cô nương thì phải.. Ê tỷ
phu.

Trần Thái thấy Khôi ngây người thì đưa tay khua khua trước mặt hắn. Khôi dật
mình, hắn tình cờ nhìn thấy mặt Thúy Kiều khi nàng quay người lại, đây chẳng
phải cô gái mà hắn đã cứu thoát trong tay Thoát Hoan sao. “ Không được, dê bản
đại gia đang nuôi cho béo để thịt mà ngươi cũng dám đánh chủ ý sao.”

- Ê ta muốn nhờ người 1 việc.

Khôi kéo Trần Thái lại rồi thì thầm vào tai hắn. Trần Thái cũng khoái vụ lấy
tiền đè người này lắm, hắn liền chỉnh lại quần áo rồi bước ra.

- Xuân Lan lão bản, Thúy Kiều tiểu thư chúng ta lại gặp mặt rồi, thật ngại
quá.

Thấy Trần Thái đi tới, Xuân Lan niềm nở chào đón, tuy tên mập này không phải
là dê béo nhưng cũng là người Trần gia, gần năm nay Trần gia làm ăn kinh tế
lên như diều gặp gió, chẳng mấy chốc đã chi phối toàn bộ vải lụa và giấy bản
Hà Thành cùng các khu vực xung quanh, nàng cũng phải cho hắn mặt mũi a. Cũng
khổ cho Trần Thái khị bị Xuân Lan nghĩ như vậy, hắn mang mác là thiếu gia mà
tiền tiêu vặt mỗi tháng chẳng được bao nhiêu, nhiều khi còn bị cắt vì bị Trần
Phương phát hiện đi kỷ viện nửa.

- Ai dza Trần thiếu gia, ngọn gió nào đưa ngài tới đây.

Nhớ tới việc chính phải làm Trần Thái liền lên tiếng.

- E hèm, ta vừa gặp Thúy Kiều tiểu thư đã đem lòng ái mộ, nên muốn thay nàng
chuộc thân, Xuân Lan lão bản, nàng cho ta 1 cái giá đi.

- Xin lỗi Trần thiếu gia, Mã công tử đã dùng 10 vạn lượng chuộc thân cho Thúy
Kiều tiểu thư rồi.

- Cái gì?

Trần Thái choáng váng, mỗi tháng hắn còn được chưa tới 100 lượng bạc, 10 vạn
là con số xa sĩ đối với hắn, nhưng có đại gia chống lưng hắn dần lấy lại bình
tĩnh hét lớn.

- Chưa trao khế ước thì ta vẫn có quyền mua a, Thúy Kiều xinh đẹp như hoa như
ngọc mà chỉ đáng giá 10 vạn lượng thôi sao, ta ra 30 vạn lượng.

“ Phốc” Khôi ở bên trong nghe Trần Thái hét tăng giá 1 lúc 20 vạn lượng làm
hắn tí té xỉu.

- Cmn, mày xem tiền là lá mít sao.

Khôi còn chưa hoàn hồn thì lại nghe Trần Thái hét lớn.

- Mẹ nó, còn chưa đủ sao, ta ra 40 vạn lượng.

Trần Thái thấy Xuân Lan đang ngây ngất vì được cục tiền rơi vào đầu, hắn còn
tưởng nàng chê ít nên tăng giá.

Xuân Lan nhìn sang Mã Giám Sinh rồi đưa ra quyết định, tuy Mã gia cũng giàu có
nhưng vẫn chưa bằng Trần gia được, với đây là Hà Thành, còn chưa đến lượt Mã
gia quyết định.

- Trần thiếu gia ta nào dám chứ, Thúy Kiều xem như thuộc về ngài rồi.

Trần Thái gật đầu ứng ý rồi quay sang nhìn tên họ Mã khiêu khích. “ Tao cướp
nàng đấy, có ngon thì tới cắn tao đi”. Mã Giám Sinh tức giận nhìn Xuân Lan.

- Lão bản, nàng đã đồng ý bán cho ta, tại sao còn đồng ý hắn

- Mã thiếu gia, chúng ta còn chưa trao khế ước, Trần thiếu gia lại ra gia cao
hơn ta đành thất lễ rồi.

Xuân Lan nhẹ nhàng nói, 2 nhà nàng cũng không thể đắc tội nổi, chỉ đánh quay
sự chú ý của Mã Giám Sinh sang Trần Thái mà thôi.

Mã Giám Sinh tức tối nhưng không làm gì được, Trần gia hắn cũng không đắc tội
nổi, đánh quay bước rời đi.

Thúy Kiều một bên nhìn người khác xem nàng như 1 món hàng mua bán trong lòng
chua xót, Mã Giám Sinh hay Trần Thái nàng vào tay cũng 1 kết cục mà thôi.

- Thúy Kiều người còn không mau đi theo Trần thiếu gia.

Thúy Kiều liền bước theo Trần Thái đi ra ngoài Vịnh Xuân phường.

- Con mẹ nó sung sướng, đã lâu rồi ta lại mới có cảm giác lấy tiền đè người
như vậy.

Trần Thái nhún nhún nhảy nhảy, các lá mỡ trên người hắn đung đưa, không khác
nào heo mẹ múa bale vậy.

- Xíu nửa thì quên.

Hằn liền lấy ra 1 xếp ngân phiếu 500 lượng nhét vào tay Thúy Kiều.

- Thúy Kiều tiểu thư người cầm lấy rồi về nhà đi, có người nhờ ta giúp nàng,
hắn nói đây là công nàng giữ giúp hắn bộ y phục.

Nói xong Trần Thái liền chạy mất dạng, hắn đâu có ngu, hắn mà phe phỡn nàng 1
chút thôi là hàm ơi ở lại răng đi nhé ngay.

Thúy Kiều bỗng nghĩ tới cái gì đó, cho tay vào trong bọc lấy ra 1 bộ y phục
nam tử sờn màu, hai bàn tay xiết chặt như sợ đánh mất 1 cái gì đó.

…………….

Thời gian Khôi giữ chức phó thống soái dẹp phản loạn, dàn khoan dầu đầu tiên
của hắn đã lắp dựng xong và được đưa vào khai thác, những thùng dầu thô được
vận chuyển về Hà Thành để sơ chế. Ngoài ra Khôi bắt đầu triệu tập những thợ
rèn tay nghề nhất trong xưởng rèn của hắn để thực hiện chế tạo động cơ đốt
trong.

Hai ngày trôi qua, Hoàng Thượng liền ra thánh chỉ triệu tập các tướng lĩnh có
công trong cuộc dẹp phản loạn cùng hộ giá Hoàng Thượng thành công vào cung
lãnh thưởng. Đây là lần đầu tiên Khôi được vào trong cung cũng như lần đầu
tiên diện kiến Hoàng Thượng, lần này Hoàng Thượng sẽ đem tới cho hắn rất nhiều
bất ngờ.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #73