68:


Khôi quay trở lại trong doanh trại, cái gì không biết thì nghĩ cũng mệt óc,
tốt nhất đánh 1 giấc cho sảng khoái tinh thần. Còn về công thành Chu Diễn Khôi
phần nào đã đoán được âm mưu của Thiên Hoa hội a.

Ngày hôm sau, đại quân đã áp sát Chu Diễn thành. Trong doanh trại tướng quân.

- Quân sư có ý kiến gì không?

Lý Chiêu Thành cất lời, Văn Trường là người đã từng có nhiều kinh nghiệm trên
chiến trường, lão đã từng tham gia nhiều cuộc dẹp phản loạn nên có thể đưa ra
những ý kiến thích hợp.

- Tướng quân, sau thất bại ở eo Trường Sơn, Chu Diễn thành đã mất đi 2 nghìn
binh mã, dự tính trong thành chỉ còn khoảng 2 nghìn 500 quân thủ thành mà
thôi. Nếu chúng ta cường công không quá 2 ngày có thể công được thành.

Lão trầm ngâm 1 chút rồi đưa tay lên vuốt râu nói tiếp.

- Quân ta đã áp sát Chu Diễn thành mà tướng địch không hề có động tĩnh gì,
rất có thể sẽ có quân chi viện a.

Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý, với hơn 2 nghìn quân chiến đấu với hơn 1
vạn quân tinh nhuệ, đó là điều không thể, nếu là bọn hắn, chắc chắn sẽ bỏ
thành rút lui để bảo toàn lực lượng trừ khi có quân tiếp viện mà thôi.

- Vậy theo quân sư chúng ta nên làm thế nào?

Văn Trường nhìn tấm bản đồ rồi chỉ tay vào 1 con đường mòn đi vòng qua Chu
Diễn thành.

- Tướng quân, nếu quân địch có quân chi viện, sao chúng ta không chặn đánh
khi chúng còn chưa tiếp cận thành. Còn đường này đi vòng ra phía sau Chu Diễn
thành, nếu chúng ta cho kỵ binh cấp tốc tiến tới có thể tiêu diệt được quân
tiếp viện a, còn đại quân vẫn tiếp tục công thành.

- Tướng quân Cửu Nhị xin được lãnh quân chặn đánh quân tiếp viện.

Cửu Nhị liền đứng lên xung phong, hắn rất muốn được lập quân công cho triều
đình.

- Cửu Nhị, ngươi lập tức dẫn theo 4 nghìn kỵ binh, lập tức hành quân theo
đường mòn chặn đánh quân tiếp viện của địch, nếu không thắng được thì lập tức
rút lui.

- Mạt tướng tuân mệnh.

Cửu Nhị nhận cờ lệnh lập tức ra ngoài.

- Tất cả các tướng sĩ còn lại nghe lệnh, lập tức chuẩn bị công thành.

- Tuân lệnh.

Mọi người đều giải tán chuẩn bị binh mã công thành, trong lều chỉ còn Khôi, Lý
Chiêu Thành cùng Văn Trường mà thôi, lúc này Khôi mới đứng lên nói ra suy nghĩ
của mình.

- Văn Trường đại nhân tại sao Thiên Hoa hội tồn tại lâu như vậy mà triều đình
không đem quân tiêu diệt tận gốc, mà để lại tàn dư cho chúng phát triển.

Văn Trường thở dài.

- Khôi thống soái không biết đấy thôi, triều đình cũng đã nhiều lần đem đại
quân đi tiêu diệt tàn dư của Thiên Hoa hội, nhưng bọn chúng quá giảo hoạt.
Tổng đà của Thiên Hoa hội nằm sâu trong dãy núi giáp Kherme, dễ thủ khó công,
chưa nói tới bọn chúng có thể rút lui vào vùng đất Kherme nên quân ta không
thể diệt tận gốc được. Ta còn nghi ngờ bọn chúng đã cấu kết với người Kherme
a.

Khôi nhíu mày, hiện nay lãnh thổ nước ta chỉ kéo dài tới Việt Thương( Hà Tĩnh)
mà thôi, phía nam chính là ChamPa a.

“ Hừ đợi ta hoàn thành kế hoạch phát triển vũ khí nóng của mình sẽ đòi lại
vùng lãnh thổ Việt Nam”

Văn Trường nhìn Khôi rồi cảm thán.

- Lần này chúng ta chỉ tiến quân chiếm lại 3 thành mà Thiên Hoa hội đã phản
loạn mà thôi, sau khi chiếm lại được thành trì sẽ trực tiếp thực hiện các kế
sách an dân, giúp người dân trong vùng có thể yên tâm phát triển.

“ Binh lực không đủ, trước tiên cũng chỉ có thể như thế”

……..

Sau thời gian chuẩn bị, đại quân cũng bắt đầu công thành, 2 nghìn thiết giáp
binh tiến lên phía trước tạo thành 1 hàng dào bằng thép để chặn cung thủ của
địch, tạo điều kiện cho bộ binh tiến lên cùng cung thủ phía sau hổ trợ. Hàng
loại các thiết bị công thành được binh lính triển khai, thang tre, thang dây,
các tháp thang được áp sát tường thành. Một đội binh mã khoảng 100 người đẩy 1
cọc gỗ lớn đóng vào cổng thành.

Phía trên thành, cung thủ liên tục xả tên, đá lăn cùng dầu sôi được quân phản
loạn thay nhau đổ xuống. Cả chiến trường bổng chốc như địa ngục vậy, người này
ngã xuống người kia lại tiếp tục leo lên, lớp này ngã xuống lại có lớp khác
tiếp tục. Lần đầu tiên Khôi được chứng kiến 1 cảnh công thành như vậy. Nhìn
các binh sĩ ngã xuống, máu huyết của hắn như sôi sục. Rút thanh đao ra, hắn
phi lên ngựa tiến tới chiến trường. Lý Chiêu Thành khí huyết nam nhi cũng nổi
lên, mặc kệ là binh sĩ hay tướng quân hắn cũng lao vào cuộc chiến.

………

Cùng lúc này Hùng Bá dẫn theo 2 nghìn quân tiếp viện tức tốc tới Chu Diễn
thành, đội quân hắn chưa kịp tiếp cận thành thì bị 4 nghìn kỵ binh của Cửu Nhị
tấn công, 2 nghìn đấu 4 nghìn, chẳng mấy chốc quân phản loạn tan dã, Hùng Bá
phải bỏ ngựa chạy vào trong rừng để thoát thân.

Sau khi Khôi tiến vào cuộc chiến, hắn lập tức vận chân khí mà nói chính xác
hơn là Long lực a, hắn không biết rằng mình đã trở thành người đầu tiên ở thế
giới này bước chân trên con đường tu tiên, và là truyền nhân của Lạc Long Quân
Sùng Lãm.

Sau khi vận Long lực người Khôi trở nên nhẹ như yến, hắn có cảm giác mình như
thoát khỏi trọng lực của Trái Đất vậy. Đạp hai bước trên thang tre, Khôi tung
mình bay lên tường thành, đứng giữa vòng vây của quân địch.

- Sát.

Hắn hét lên 1 tiếng rồi vung tao chém tới, Đao xuất lưu vân, Long đao biến,
Xuất quỷ đao…. Các võ kĩ trong Long Hoa đao pháp được Khôi thi triển, dưới tác
dụng của long lực, võ kĩ liền trở nên thập phần lợi hại, chỉ thấy mỗi kiếm hắn
chém ra là 2 3 tên ngã xuống. Chắc mấy chốc Khôi đã tạo khoảng chống cho binh
sĩ tiến lên.

Lúc này Lý Chiêu Thành cũng đã ra nhập cuộc chiến, Tây Sơn đao pháp của hắn
dũng mạnh khôn lường, 5 6 tên phản loạn cầm khiên tiến tới bị hắn 1 kiếm chém
bay ngược ra sau.

Cổng thành cuối cùng cũng bị công phá đại quân tiến vào như vũ bão, quân phản
loạn lập tức buông vũ khí đầu hang. Đại Trư cùng Đàm Dương không ngờ rằng đại
quân triều đình lại mạnh mẽ như vậy, bọn hắn nhận được tin viện trợ nên cố
gắng thủ thành nhưng quân chưa thấy đâu mà thành thì đã phá. Bọn hắn lập tức
khăn gói chạy ra ngoài cửa sau thoát khỏi Chu Diễn thành. Nhưng đời không như
mơ, chưa chạy được bao xa thì bọn hắn đã bị bắt, sau khi đánh tan 2 nghìn quân
tiếp viện của Thiên Hoa hội, Cửu Nhị lập tức cho 4 nghìn binh mã tiến tới bao
vây phía sau thành và không để cho 1 con cá nào lọt lưới a.

Cuộc công thành kết thúc viên mãn, đại quân triều đình đã chiếm lại được 3
thành trì, hoàn thành nhiệm vụ trong chuyến tiến quân lần này.

Nhưng song gió vẫn chưa dừng lại ở đây.

Mấy hôm nay tết được nghỉ, cố gắng viết chương cho a e, bác nào đại gia cứ
tung NP nhé. Ka ka


Giang Sơn Đại Việt - Chương #68