Thoát Hoan tham lam hôn hít trên cổ Thúy Kiều, bàn tay hắn thô bạo kéo mảnh
yếm cuối cùng trên cơ thể nàng xuống để lộ ra đôi gò bông đảo tuyệt đẹp a.
Thúy Kiều tuyệt vọng, 1 phép màu đã không xảy ra, nàng không thể tránh khỏi số
kiếp của mình.
Khi mảnh yếm rơi xuống, Thoát Hoan còn chưa kịp đưa mắt xuống thưởng thức thì,
“ Hự” hắn gục xuống ngất trên người Thúy Kiều.
……………
Đêm hôm nay Khôi quyết định sẽ tiến tới hỏi thăm tên Thoát Hoan, để tránh
trường hợp xíu nửa thăng thiên gặp chúa giê-su như lần trước, lần này Khôi
chuẩn bị rất kĩ a, 1 khẩu súng lục giảm thanh, châm tẩm thuốc mê cũng các loại
độc dược, dâm dược…., đừng nói 1 tên dù 100 tên hắn cũng có thể tiêu diệt 1
cách nhanh gọn nhất.
Trời tối Khôi bắt đầu rời khỏi Trần Phủ lặng lẽ xuyên qua màn đêm tiến tới
quán trọ đã định trước. Sau lần chiến đấu với người Thiên Hoa hội, hắn nhân
họa được phúc, nội công tăng tiến một bước lớn. Giờ hắn đã có thể đưa chân khí
của mình thoát ra ngoài cơ thể, tạo nên hộ thể chân khí, đồng thời có thể tùy
tâm sở dục truyền chân khí vào vũ khí, để có thể gây ra lực sát thương cao
nhất. Hư khí cao thủ không chỉ mạnh về chân khí, mà thể chất cũng được nâng
lên, nếu không bị vết thương chí mạng thì có thể dễ dàng hồi phục, tuy điều
này không ảnh hưởng nhiều tới Khôi vì cơ thể hắn đã được cường hóa, hắn có thể
tự hồi phục vết thương một cách nhanh chóng, nhưng hắn vẫn chưa biết mà thôi.
Tuy nhiên cơ thể hắn được tăng cường cũng sẽ giúp hắn có thể tiếp nhận nguồn
năng lượng bí ẩn sau này để giúp hắn bước đi trên 1 con đường khác.
Ngoài ra Thiên Khí trong người Khôi cũng dần dần tăng mạnh theo thời gian,
Thiên khí bao bọc lấy đan điền, giúp Khôi có thể câu thông với thiên địa.
Thiên khí không những giúp Khôi tu luyện nhanh, mà còn giúp hắn có thể ẩn thân
và phát hiện ra đối thủ ở 1 khoảng cách xa. Còn 1 điều mà Khôi không hề hay
biết, Thiên khí trong cơ thể hắn lại hòa hợp 1 cách kì lạ với nguồn năng lượng
thần bí, ở đây liệu còn một nguyên nhân sâu sa nào đó cần hắn phải khám phá a.
Khôi tránh khỏi tai mắt của mấy tên hộ vệ của Đoàn Vinh, lặng lẽ không một
tiếng động tiếp cận gian phòng còn sáng đèn. Khẽ tiến lại gần hắn nghe thấy âm
thanh gào khóc van xin của thiếu nữ cùng tiếng cười khoái chí của nam nhân.
- Ta có nên vào cứu người hay không đây? Nếu ta cứu thì sẽ bị lộ mất, rút dây
động rừng lúc này là việc làm không thông minh a, nhưng nếu không giúp thì ta
cmn sinh ra làm j cho chặt đất.
Khôi suy nghĩ cách ứng phó vẹn toàn nhất, người thì hắn chắc chắn phải cứu
rồi. Hắn nở nụ cười rất nham hiểm, mỗi khi nụ cười này hiện ra lại có 1 tên sẽ
bị chỉnh a.
Trong lúc Thóat Hoan đang cảm xúc thăng hoa nhất thì Khôi không 1 tiếng động
tiến vào phòng, tay vung lên, chiêc phi châm tẩm thuốc mê bay tới cắm trên cổ
Thoát Hoan, khiến hắn gục ngã trên người Thúy Kiều.
Một lúc không thấy Thoát Hoan có động tĩnh gì, Thúy Kiều liền mở mắt, thấy hắn
gục xuống trên người mình, phía xa có một bóng lưng to lớn.
Nàng cố gắng muốn đẩy Thoát Hoan ra nhưng nàng không có sức, thuốc đã đến lúc
hiệu quả nhất, người nàng nóng ran, ham muốn cực độ, môi anh đào khẽ phát ra
những tiếng rên nhẹ đầy mê hoặc dù cho nàng vẫn giữ lại được 1 tia ý chí.
Khôi quay người lại, lúc phi châm hắn đã thấy qua bộ ngực của nàng, con gái
thời đại này trinh tiết vô cùng quý giá, hắn cũng không muốn vô tình mà phải
chịu tránh nhiệm với 1 người ngay lần đầu gặp gỡ.
Nhưng một lúc hắn vẫn không thấy động tĩnh gì.
- Có gi đó sai sai a, lúc này nàng phải đứng lên, rồi dùng thân báo đáp ta
mới đúng chứ.
Khôi nghi vấn trong lòng, rồi 1 tiếng rên nhẹ lọt vào tai hắn, làm hắn bị sưng
ngay những giây đầu tiên. Biết được nàng đã bị hạ dâm dược, Khôi đành lòng
quay lại giúp nàng.
- Haizz, đây là tính huống bắt buộc đấy nhé, chứ tâm hồn ta vô cùng trong
sáng à nha.
Khôi tiến lại xách tên Thoát Hoan ra ném hắn như ném 1 con gà chết vậy, hắn
đưa tay đỡ Thúy Kiều dậy, nhưng chưa kịp đụng đến nàng thì nàng đã lao tới ôm
hôn hắn.
- Ta muốn…. ta muốn… xin chàng.. hãy giúp ta… ư…ư.ưm.
- A di đà phật, thiện tai thiên tai, thí chủ xin hãy tự trọng, bần tăng không
thích bị cưỡng hiếp a.
Khôi thất thủ, đường đường là cao thủ Hư Khí, đối thủ đếm trên đầu ngón tay
lại không có sức hoàn thủ, bị 1 cô nương đánh cho không còn 1 mảnh giáp.
Lúc này trong tâm Thúy Kiều vẫn biết chuyện j sảy ra, đây là loại thuốc đặc
biệt của Thoát Hoan, cơ thể ham muốn nhưng đầu óc lại vẫn còn 1 tia thanh tĩnh
để chứng kiến mọi việc. Nàng biết Khôi đã cứu nàng, nàng trao thân cho hắn có
j sai, trước sau j nàng cũng là hoa cho người ta hái mà thôi. Nàng ngước nhìn
người đã cứu mình, rất là soái ca, trong tim nàng khẽ rung động, được nước đẩy
thuyền, nàng tiến tới làm Khôi không kịp trở tay.
Y phục trên người Thúy Kiều đã rơi xuống hết, một thân thể hoàn mĩ hiện ra,
Khôi sau 1 lúc thất thần do bị đánh lên, y phục trên người hắn cũng bị nàng
cởi ra gần hết.
- Không được, ta không thể nhân lúc nàng gặp nạn mà làm chuyện cầm thú này
được, nhưng mà không làm thì ta không bằng cầm thú a.
Sau 1 hồi đắn đo suy nghĩ, cuối cùng lý trí hắn đã chiến thắng con t rym. Khôi
đẩy nàng ra, đưa tay điểm lên huyệt đạo của nàng, hắn chuyền chân khí vào ép
dâm dược trong ngưới nàng ra ngoài.
10 phút, cuối cùng Khôi cũng thu công, hắn đứng lên chỉnh lại y phục, hắn nhẹ
nhàng cởi áo khoáng ra khoác lên cho Thúy Kiều, áo của nàng đã bị Thoát Hoan
sé nát, hắn cũng chỉ có thể làm như vậy mà thôi.
Thúy Kiều mở mắt ra, nàng biết hết mọi chuyện a, trong lúc như vậy mà hắn vẫn
không lấy đi trinh tiết của nàng, hắn đúng là 1 chính nhân quân tử, nhưng bất
giác trong lòng nàng lại có 1 chút mất mát.
- Tiểu thư không sao chứ?
Thấy nàng thất thần, Khôi sợ những chuyện sảy ra làm nàng không thể chịu được
nên quan tâm hỏi.
- Ta không sao, đa tạ công tử đã cứu giúp.
- Vậy là tốt rồi, nơi này không nên ở lâu, chúng ta đi thôi.
- Ân
Khôi bế Thúy Kiều lên, dùng khinh công bay ra ngoài cửa sổ rồi biến mất trong
màn đêm.
- Nhà của tiểu thư ở đâu để ta đưa nàng về.
Thúy Kiều chợt dật mình, nằm trong lòng hắn thật ấm áp a, xem ra nàng đã yêu
rồi. Nhưng khi nghe câu hỏi của Khôi nàng lại chợt lo sợ, nàng sợ hắn biết
thân phận của mình, sẽ xa lánh nàng.
“ Ta chỉ là 1 thiếu nữ phong trần mà thôi, làm sao có thể được hắn yêu thích
cơ chứ”
- Công tử cho ta xuống phía trước là được rồi.
Khôi gật đầu, hắn không để ý nhiều, có thể đây là phong tục cổ đại. Hắn đặt
nàng xuống, nói lời tàm biệt rồi dùng khinh công bay đi, hắn còn có việc phải
xử lý với tên Thoát Hoan này.
Thúy Kiều đứng nhìn bóng dáng hắn bay khuất, trong lòng cảm thấy mất mát, tay
nàng nắm chặt lấy tấm áo choàng mà hắn mặc cho nàng, 1 nụ cười tuyệt đẹp hiện
ra, đây sẽ là kĩ niệm của nàng và hắn. Nó sẽ theo nàng cả cuộc đời này.
Hôm nay sắp Noel chúc các bác 1 Noel vui vẻ bên gấu, hm nay đi chơi về muộn
quá, lại phải trả bài nửa nên mệt :v. định không viết nhưng bác pherata yêu
quý tặng 2 NP nên cố gắng hoàn thành 1 chương. Cảm ơn bác cùng các bạn rất
nhiều.