Hồng Hạnh nàng chính là cháu gái của tể tướng Đại Việt Văn Chính đại nhân,
nàng sinh ra đã ghét ác như thù vậy, văn chương tuy nàng không giỏi lắm nhưng
võ công lại khá cao, mới 19 tuổi đã đạt tới Nhập Khí trung kì. Nàng hiện giờ
đang làm đại bổ khoái Hà Thành đứng dưới chướng Huỳnh Văn đại nhân, chi phủ Hà
Thành.
Hôm nay Nguyệt Nga vị tỷ tỷ tốt của nàng tổ chức buổi dạ yến từ thiện, nàng
cũng muốn tới góp vui.
- Nguyệt Nga tỷ, hôm nay ý trung nhân của tỷ có tới không?
Vào dịp mừng thọ tổ mẫu Nguyệt Nga, Hồng Hành đang ở tận Cửu Chân thi án nên
nàng không về được, nhưng danh tiếng của Khôi đã nổi như cồn, đánh bại thế tử
Lê Khương người xếp thứ 3 trên Thiên Tài bảng, vẽ bức tranh 3D đã trở thành
thiên bút kì tranh a.
Nguyệt Nga nhìn người muội muội của mình, tay khẽ đưa lên cốc vào đầu nàng.
- Muội này, việc khác không quan tâm , quan tâm chuyện này làm j chứ.
- Hừ, lúc nào tỷ cũng xem ta còn nhỏ, người ta đã 19t rồi đấy.
- Với ta muội lúc nào cũng là 1 đứa trẻ. Hihi
Hai người cười nói vui vẻ với nhau. Dạ Yến cũng đã đến giờ, thuyền hoa tấp nập
người tới, họ đều là sĩ tử trên khắp cả nước, tới đây để trổ tài học của mình
cũng như để chiêm ngưỡng nhan sắc của Nguyệt Nga tài nữ số 1 Hà Thành a.
Số người tới tham gia cũng rất đông, may mắn thuyền hoa lần này Nguyệt Nga
chuẩn bị cũng khá rộng, khoang thuyền như một ngôi nhà di dộng trên nước vậy,
có sức chứa lên tới 2 3 trăm người.
8h sáng.
- Chết mịa, ta lại ngủ quên nửa rồi.
Khôi vội bật dậy, hôm nay hắn đã hứa với Nguyệt Nga sẽ tới tham gia Dạ Yến của
nàng, con trai sao có thể thất hứa được, chỉ là tạm quên đi mà thôi. Hắn vội
tắm rửa rồi chọn cho mình một bộ y phục bình thường nhất.
- Ê Khôi ngươi đi đâu mà ăn mặc hoành tráng thế.
Trần Thái nhìn trôm Khôi thay đồ lên tiếng.
Khôi dật mình quay đầu lại, hắn khá là tức giận, tên mập này thế mà không có
phép tắc trên dưới gì cả. ta giờ là cấp trên a.
- Thằng đệ lượn đi, ca còn bận đi tán gái.
Trần Thái 2 mắt sáng lên, đã từ rất lâu rồi Khôi không còn đi náo loạn Kỹ Viện
với hắn nửa, hắn rất là buồn chán, nay có nơi tán gái sao hắn có thể bỏ qua.
- Ôi tỷ phu yêu quý, tỷ phu đẹp troai, ta yêu tỷ phu chết đi mất.
Trần Thái vội chạy lại ôm lấy Khôi, hắn phải giở tuyệt chiêu của mình ra, thứ
nhất là năn nỉ, nếu không được sẽ chuyển qua ăn vạ. Bí kĩ này hắn đã luyện tới
trình độ master a, ra quân chưa 1 lần thất thủ.
Trước dâm uy của Trần Thái cuối cùng Khôi cũng phải chấp nhận đưa hắn đi cùng,
ai bảo hắn có người chị xinh đẹp làm j.
Khôi cùng Trần Thái rời khỏi Trần Phủ tiến bước tới hồ Hoàn kiếm. Khi nhìn
thấy thuyền hoa Khôi cũng khá bất ngờ, thuyền hoa rất nổi bật, được trang trí
hết sức lộng lẫy. Hắn còn liên tưởng tới các bữa tiệc sa hoa trên du thuyền
của các đại gia Ả rập sê út nửa.
Bước vào trong khoang thuyền đã đông kín người, Khôi tấm tắc “ xem ra vợ ta
danh khí cũng không hề nhỏ a”.
Thuyền hoa bắt đầu rời bến, cũng là lúc bữa tiệc chính thức bắt đầu. Nguyệt
Nga từ bên trong bước ra, nàng đưa mắt nhìn khắp nơi mong tìm ra Khôi nhưng
quá đông người nàng đành phải thất vọng.
- Đa tạ mọi người yêu quý đã tham gia bữa tiệc từ thiện này của Nguyệt Nga.
Mọi người ở dưới zô hò, đúng lời đồn không sai a, tài nữ số 1 Hà Thành đúng là
dung nhan nghiêng nước nghiêng thùng, chuyến đi này của bọn họ là không uổng
phí rồi.
- Hôm nay Nguyệt Nga sẽ tổ chức cuộc thi thơ, vị nào dành chiến thắng sẽ làm
chủ tịch hội từ thiện, cùng Nguyệt Nga tham gia quản lý hội để giúp đỡ nhiều
người khó khăn.
Mọi người nào để ý nhiều chứ, bọn hắn nào biết người nghèo khổ là j đâu, cứ
được bên cạnh Nguyệt Nga là say oh yer hết rồi.
- Chức này của ta, mình lão tử cân hết.
- Người là thá j chứ, ta đây sẽ là số 1.
- Tất cả các ngươi im ngay, ăn nói thô tục vậy có đáng là sĩ tử không? Con mẹ
nó chức này là của ta rồi.
- Oh.
Tiếng ồn ào náo loạn, ai cũng muốn đạt giải nhất để được bên cạnh người đẹp.
Khôi nhíu mày, hắn không có dự định sẽ tham gia, nhưng nhìn đám sắc lang này,
hắn nhất định không thể để vợ mình bên cạnh người khác được. Máu chó ghen của
Khôi lại nổi lên rồi, bên cạnh Trần Thái lại đổ thêm cồn vào lửa.
- Chà Nguyệt Nga nàng xinh quá, nhìn nè, muốn mông có mông, muốn ngực có
ngực, vòng 1 này phải 90 chứ không ít. Ta lần này cũng phải cố gắng để được
bên nàng, trước vẻ soái ca của ta, nàng sẽ đá đít thằng bồ củ để theo ta thôi.
Gân xanh của Khôi nổi lên, hắn giơ chân đá bay Trần Thái.
- Nói cho chú biết, nàng là vợ của anh, chú mà còn thái độ đấy nửa thì ngày
này năm sau là giỗ đầu của chú đó.
Trần Thái một bên phát khóc, tỷ tỷ của hắn không xinh sao? không đẹp sao? Sao
hắn còn tham như vậy. Trần Thái uất ức lẩm bẩm.
- Có giỏi thì mày vơ hết gái đẹp Hà Thành đi, đêm về các nàng sẽ ép khô ngươi
đến chết.
- Á à. Còn dám chù ẻo ta, nói cho chú biết, anh đại chiến 3 nghìn hiệp vẫn
trong tư thế chào cờ nhé. 1 mình anh có thể cân vạn thiếu nữ, chú không muốn
xanh cỏ thì ngồi im đi.
Thính giác của Khôi đã được cường hóa, hắn bây giờ mũi thính như mũi chó, tai
thính như tai trâu vậy. Chỉ cần 1 thiếu nữ đi tè cách hắn cả ki lô mét hắn
cũng đếm rõ bao nhiêu giọt.
Cuộc thi thơ bắt đầu, mọi người sẽ cùng làm một bài thơ nói về tình cảm nhớ
nhung, tinh yêu đôi lứa. Bài thơ sẽ được viết vào giấy, Nguyệt Nga sẽ chọn ra
những bài thơ tốt nhất để vào vòng sau.
Sau 20 phút suy nghĩ, mọi người cùng đặt bút xuống viết lên những bản tình ca
cho riêng mình, chỉ có mình Khôi vẫn theo kịch bản củ , hắn cùng Trần Thái
đang bàn luận xem mông cô nương nào là to nhất, ngực người nào là đầy đặn nhất
a. Đến khi sắp hết giờ Khôi mới đặt bút xuống viết nên thiên bút kì thư của
mình.
Các bài thơ được đưa lên cho Nguyệt Nga, nàng lần lượt mở từng mảnh giấy ra và
đọc lên bài thơ của từng người.
Hoa phi hoa, vụ phi vụ,
Dạ bán lai, thiên minh khứ.
Lai như xuân mộng kỷ đa thì,
Khứ tự triêu vân vô mịch xứ.
(Hoa chẳng phải hoa, sương cũng chẳng,
Đêm nửa đêm rồi, trời đã sáng.
Đến như xuân mộng chẳng bao lâu,
Đi như mây sớm không tăm dạng.)
- Bạch Đàn công tử đã thông qua.
Lại tiếp một bài thơ.
Biệt mộng y y đáo Tạ gia,
Tiểu lang hồi hợp khúc lan tà.
Đa tình chỉ hữu xuân đình nguyệt,
Do vị ly nhân chiếu lạc hoa.
(Mơ màng nhà Tạ đêm qua,
Bao lơn cong vắt, dãy nhà vòng quanh.
Sân xuân trăng vẫn đa tình,
Vì người ly biệt rọi cành hoa rơi.)
Xà Cừ công tử thông qua.
…….
……….
……………
Nguyệt Nga cầm lên mãnh giấy cuối cùng, trong tâm nàng có 1 sự chờ mong lớn a.
Mở mảnh giấy ra, đúng là nét chữ đặc biệt của lang quân nàng rồi, nhưng nhìn
vào nàng chỉ còn biết câm nín mà thôi.
Mảnh giấy có ghi.
Hôm nay trời thật đẹp, mây đen kéo đến và mây trắng bay đi. Anh ngồi co cẳng
viết cho em yêu của mình, bức thư tình hay nhất Đại Việt.
Đầu thư, anh chúc em ăn nhiều để em mạnh khoẻ. Em à! Chỉ mới gặp em thôi mà
anh ngỡ như đã quen nhau từ kiếp trước. Xa em vài giây thôi mà ngỡ đã bao năm.
Em ơi, ánh mắt em làm cả miền Nam chìm trong băng giá.
Em cất tiếng cười làm cả miền Bắc ngủ quên, còn khi những giọt lệ em rơi làm 7
tỉnh miền Trung chìm trong lũ lụt! Em à, em đến với anh trong ngày đông băng
giá. Em sưởi ấm con tim anh tựa lò sưởi nướng con mực khô. Mỗi khi anh khát,
em là vại bia hơi dịu đi cái khát khủng khiếp của mùa hè... Bao đêm mất ngủ
anh đã làm bài thơ này tặng em.
- Có những lúc giật mình tan giấc mộng.
Anh vô tình bị kiến cắn vào mông
Anh chợt nhớ đến những buổi chiều hồng
Anh cùng em trên ngọn đồi đón gió
Và nơi đó, trong mịt mùng đám cỏ
Lại vô tình bị kiến cắn vào mông
Nguyệt Nga lúng túng khó xử, nàng rất thích a, đây chẳng phải hắn tỏ tình với
nàng sao. Nhưng giờ nàng làm sao dám đọc nó lên trước mọi người. Nếu không đọc
Khôi có thể bị loại, và đó là điều nàng không muốn.
Biết nàng đang khó xử vì lá thư định mệnh của mình, Khôi liền đứng lên, vuốt
tóc.
- E hém, a lô 1 2 3 4 , bà con có nghe thấy rõ tôi nói j không? Alo alo