Ngày tiếp ngày trôi qua, Khôi vẫn tiếp tục thực hiện kế hoạch của mình, sáng
sớm hắn thức dậy luyện công, nấu ăn sáng cho Trần Phương, Phùng Hoa và cả Tiểu
Vân nửa, ai bảo hắn nấu ăn ngon làm gì? Đôi khi đàn ông hiền quá cũng khổ mà.
Buổi sáng hắn sẽ trực tiếp huấn luyện quân đoàn, buổi chiều nghiên cứu chế tạo
vũ khí, cùng chế tạo động cơ hơi nước. Các xưởng sản xuất vật liệu xây dựng đã
bắt đầu đi vào ổn định, gạch cùng vôi được người dân đón nhận nhiệt tình, các
gia tộc lớn cũng đặt mối quan hệ làm ăn với hắn. Khi hắn cho ra động cơ hơi
nước, cũng là lúc xi măng sẽ được đưa vào sản xuất, với bê tông cốt thép cùng
gạch nung 6 lỗ nhẹ, hắn có thể thực thi nhưng ngôi nhà cao tầng của mình. Đặc
biệt là dân vùng lũ, hắn sẽ cho xây dựng các đập, các hồ chứa nước tạm thời.
Chờ công nghê kĩ thuật được nâng cấp lên, động cơ diesel ra đời và thủy điện
sẽ mục tiêu tiếp theo của hắn.
Chiều tối Khôi lại tới hồ sen gặp cô gái câm mà hắn quen biết, hai người càng
ngày càng thân thiết, với Khôi ở họ có những điểm tương đồng để làm 1 đôi bạn
tri kỉ a.
………….
- Khẽ thôi (cưng à)
Mình sập xình dập dình khi ba em ngủ dưới nhà
Làm giật mình không may thì ông tìm lên nhà
Rồi thuận đà ông lên sẽ vặt luôn cả lông gà
Khẽ thôi cưng à( rô ro)
Mình sập xình dập dình khi ba em ngủ dưới nhà
Làm giật mình không may thì ông tìm lên nhà
Rồi thuận đà ông lên thì anh sẽ sống sao
-
Hôm này trời trong xanh, sương sớm long lanh, cành lá rung rinh, bầy chim xinh
xinh anh main tung tăng ca hát trên con đường.
- Biến thái bệnh hoạn, ta đánh chết tên biến thái nhà ngươi.
Khôi đang say sưa trong điệu hát thì quyền cước bay tới, theo phản xạ tự nhiên
ngồi ngồi sụp xuống hai tay ôm đầu.
- Ây dza,tên nào đánh ta, mày mà còn… ai zu ôi mặt tiền của ta.
Khôi hai tay ôm mặt, 1 bên mắt của hắn đã thành gấu trúc rồi. Uất ức không
chịu được thì phải đứng dậy đấu tranh thôi. Hắn vùng dậy như một người đàn ông
chân chính, 1 tay ôm ngực, 1 tai ôm mông đối thủ. Thế judo chính hiệu đai đen,
hắn quật ngã đối thủ và đè lên.
Văn Quỳnh dẫn đội Truy Hành Sát tới Hà Thành để điều tra vụ tâm linh mà người
dân bấy lâu nay đang thờ cúng. Hắn đang muốn tới Trần gia gặp Khôi thì thấy
hắn đang đi trên đường. Lòng vui mừng như chim sẽ gặp mẹ thì hắn nghe được lời
hát của Khôi, cái gì mà 2 người xập xình xập dình, cái gì mà ba biết đuổi
đánh, khuôn mặt hắn bổng chốc đỏ lên, không biết do thẹn thùng hay tức giận
nửa. Hắn không biết gì nửa, theo bản năng lao tới đánh cho tên chết tiệt này 1
trận mà thôi.
Hắn không ngờ Khôi lại phán ứng ghê như vậy, giờ hắn đang nằm trong lòng Khôi
a, ngực mông truyền đến những tia khoái cảm, hắn khuôn mặt đỏ bừng, môi khẽ
rên nhẹ theo bản năng.
- Ưm ưm.
Âm thanh mềm mại khá là kích thích và mê hoặc, tiếng rên của Văn Quỳnh lúc này
như thuốc trợ tim với Khôi vậy. Chào cờ chào. Đoàn quân Việt Nam đi, trong
lòng … à nhầm, tác nổi hứng quá.
Cảm giác được có cái j cứng cứng đang đặt trên phần dưới của mình làm hắn hơi
đau đau, theo bản năng Văn Quỳnh cầm lấy hung khí gây án muốn ném ra ngoài.
- A hú uuuuuuuuu uuuuuuu.
Khôi tru lên một tiếng kích thích, đầu óc hiện giờ của hắn cũng khá là hoang
mang và trống rỗng, hắn đang cảm thấy khoái cảm và sợ hãi a. Thế giới thứ 3
luôn là 1 cái j đó mà hắn không dám nghĩ tới, nay hắn có nguy cơ bị dính trứng
bệnh nan y này, không biết hắn nên khóc hay nên cười.
Cảm thấy có j đó sai sai, Văn Quỳnh hét lên một tiếng, vung tay ra.
- Tét
Một thanh âm thanh thúy vang ra như trong câu truyện, một người đàn ông giở
trò đồi bại rồi bị ăn tát vậy, nhưng kịch bản hơi khác một xíu là 2 người đàn
ông mà thôi. Khôi ôm mặt lùi lại, chỉ vào mặt Văn Quỳnh.
- Mày có ngon thì làm lại.
- Tét
Lại một âm thanh nửa vang lên, Khôi 2 tay ôm hai má khóc không ra nước mắt,
đừng bao giờ thách nhà giầu húp tương a. Hắn ngồi 1 bên, nước mắt lưng tròng.
- Xong thật rồi, khuôn mặt đẹp troai của ta, xin lỗi tiểu Phương, xin lỗi
Nguyệt Nga, xin lỗi Đảng, xin lỗi chính quyền nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa
Viêt Nam vì đất nước chính thức mất đi 1 soái ca.
Văn Quỳnh vội vàng chỉnh lại quần áo của mình, hắn biết mình ra tay hơi quá
đáng nên lại dỗ dành Khôi.
- Nào bé cưng ngoan, đừng khóc nửa, anh thương.
Có người dỗ dành, Khôi cũng bớt tủi thân trong lòng. Hắn như gặp người thương
của mình vậy, nhẹ nhàng áp đầu vào ngực, hai tay ôm lấy Văn Quỳnh.
- Thật là ấm áp.
- Uỳnh.
Một bóng người bay đi với vẫn tốc ánh sáng, sau đó tiếp đất bằng đầu…!!!
Hai người đi vào một tửu điếm, một người vẫn vậy, áo trắng thư sinh, tay cầm
quạt phiến. Một người còn lại hơi dị chút xíu, mặc quần áo giản dị, thân hình
vẫn chuẩn body nhưng đầu chỉ là 1 màu trắng xóa, xác ướp ai cập phiên bản lỗi
a.
- Tiểu nhị gọi món như mọi khi, tính tiền cho vị thiếu gia này.
Khôi nhanh tróng nháy mắt với tiểu nhị. Lần nào hắn vào đây cũng là khách sộp
a.
- Có liền, có liên .
Vậy là nhà bếp lại phải hoạt động với 500% công lực. Nhìn bàn thức ăn được bê
ra, Văn Quỳnh té xuống đất.
- Ngươi sinh ra nhầm tuổi heo hả?
Tiểu nhị 1 bên nhanh tróng giải nguy cho Khôi.
- Công tử nhầm rồi, vị quan khách này tuổi voi mới đúng, bên trong con 3 bàn
thức ăn nửa, chúc quý khách ngon miệng.
- Rầm.
Té xỉu !!!!!
Tay đùi gà, tay chân heo, mồm nhồm ngoàm lên tiếng.
- Ngươi tới Hà Thành làm gì? Nơi đây đang yên ổn a.
- Ta tới để điều tra 1 vụ ma quỷ bí ẩn.
Văn Quỳnh liếc nhìn xung quanh nhỏ nhẹ nói, nàng không muốn mọi người biết
chuyện a, dù sao họ cũng đang tin là thần linh.
- Sao ma quỷ á, uhm uhm ta cũng nghĩ vậy thật là ma quỷ.
Khôi nuốt xong miếng heo quay liền hét lớn.
- Oh
Mọi người xung quanh đều đổ dồn ánh mắt về 2 người.
- Ngươi cái tên chết tiệt biến thái này, ngươi có thể vặn nhỏ volume lại được
không hả.
- Ok ok…
- Nói cho ngươi biết, chúng ta tới đây để….
Văn Quỳnh thuật lại vụ việc có người nhìn thấy ma, rồi bị quỷ nhập, điên điện
dại dại cho Khôi nghe.
- Mọi chuyện là như vậy, náo có hứng thú đi cùng ta không.
- Hừ, nam nhân thì có j mà hứng thú.
- Ngươi… Ngươi. Tức chết đi được, không được 1 chút tử tế nào. Ta đã nhầm khi
đánh giá cao ngươi.
Khôi trầm xuống, lau lau tay và miệng, ánh mắt câu hồn các thiếu nữ, tay khẽ
luốt nhẹ mái tóc ra sau, chuẩn cool boy. Hắn nhìn về Văn Quỳnh.
- Thế nào, lúc ta nghiêm túc có phải rất cool hay không?
Văn Quỳnh nhanh tróng quay mặt dấu cảm xúc, thật ra hắn có hơi bị xao xuyến
trong lòng a.
- Tên ăn xin còn đẹp trai hơn ngươi.
Bị gáo nước lạnh dội xuống, hắn cũng không nói nhiều, nếu là nữ nhân hắn đã
dùng mỹ nam kế rồi. Hắn hừ nhẹ 1 tiếng.
- Vụ việc này làm sao làm khó được bản soái ca, uhm để xem nào…. Theo như
ngươi nói thì ta có thể gợi ý cho ngươi chút… ngươi hay…. Rồi tiếp theo…..!
………………..
Đêm tới gần cổng Bắc Hà Thành, một nhóm người đi tới trong bóng đêm. Bọn hắn
liền tiến hành đào đất lên, như phát hiện được bí mật trong đấy. Nhưng lúc này
dị biến sảy ra, một loạt phi tiêu lao tới, các cao thủ trong đám người lần
lượt ngã xuống.
Một bóng người áo đen đi tới, dáng người lồi lõm, toát ra một vẽ lạnh lùng.
- Đem tất cả đi…
Trong đêm khuya, trong lòng Khôi cảm thấy bất an, hắn liền đứng dậy phi thân
về phía cổng Bắc.
Mình viết lại cái giới thiệu cho mấy bác không đọc comment nhé