42:


Khôi theo tên hạ nhân bước vào một căn phòng vip, mát hắn liền rớt ra ngoài,
bên trong bày một bàn thức ăn, bát đĩa trắng trơn xếp hai chồng cao hơn đầu
người, trên bàn 1 người trung niên đang cặm cụi cắn xiên thịt chó nướng.

- Chà nó quá đi thôi, ước gì bụng to thêm 10 phân nửa.

- ……….

Người trung niên ăn xong đứng dậy, vỗ vỗ bụng 1 múi của mình.

- Vị huynh đệ này tới rồi sao, nào mau mau ngồi xuống đây.

Khôi tiến tới ngồi xuống đối diện người trung niên, bây giờ hắn mới nhìn kĩ,
đây chẳng phải là Nguyên Long, người hắn đừng gặp trên thuyền đây sao. Hắn
không biết mình đang nói chuyện với hoàng thượng a, nếu không thì tim đập chân
run tè ra quần rồi.

- Không biết Nguyên Long thiếu gia gọi ta tới có việc gì?

- Lần trước gặp Khôi công tử, biết chẳng phải là người tầm thường, này ta có
dịp tới Hà Thành, nhân tiện tìm hiểu mới biết, hóa gia công tử lại tài giỏi
như vậy. Chuỗi tửu điếm với các món ăn rất ngon và lạ, sắt có chất lượng gấp 3
bình thường, quả là kiệt suất.

Khôi lâm vào trầm tư, người này tuy ung dung nhưng lại toát ra một sự uy
nghiêm lạ thường, ắt là người làm quan, phẩm cấp cũng không hề thấp a. Một
người như vậy lại tìm hiểu kĩ về hắn, xem ra tới gặp hắn là có chủ định chứ
không phải là tình cờ. Suy đoán của Khôi cũng phần nào đúng a, Nguyên Long lần
này âm thầm tới Hà Thành là để gặp hắn bàn chuyện buôn bán. Tính ra Nguyên
Long là một vị vua rất biết dùng người, hắn không vội dùng uy quyền để ép
Khôi, mà thay vào đó hắn muốn giao dịch với Khôi, từ từ chiếm được lòng tin
của hắn, đưa hắn vào quan trường rồi cho hắn biết sự thật cũng chưa muộn a.

Nguyên long cũng rất thông minh, thấy Khôi khẽ nhíu mày hắn đã biết Khôi đã
đoán ra điều j đó. Hắn cũng vội tìm ra một cái cớ.

- Không nói dối ngươi, ta làm trong quân doanh, với chất lượng sắt gấp 3 bình
thường, nếu dùng để rèn vũ khí cho quân đội thì quân Đại Việt ta sẽ như hổ
thêm cánh, nên ta muốn gặp ngươi để bàn chuyện hợp tác.

Trước khi cho sản xuất sắt Khôi đã từng nghĩ tới việc này, một sản phẩm sắt
mới ra đời chất lượng hơn, chắc chắn triêu đình không thể bỏ qua. Nếu trong
chiến đấu một người cầm 1 thanh kiếm cùn và 1 người cầm con đao sắc, phần
thắng bên nào cao hơn không cần phải nói a. Hắn chỉ không ngờ rằng người triều
đình lại muốn tới làm buôn bán . “ Xem ra Hoàng Thượng cũng là một người công
tư nghiêm minh”

- Không biết Nguyên Long đại nhân muốn làm giao dịch như thế nào.

Biết đối phương làm trong triều đình, cách xưng hô của hắn cũng thay đổi ,
đụng cái là chém đầu dễ như chơi a. Nguyên Long thấy hắn đồng ý cũng không lấy
làm bất ngờ, tất cả đã trong dự tính của hắn, Khôi là một người thông minh
thức thời, không đời nào lại làm ra một quyết định sai lầm.

- Bên ta sẽ lấy sắt số lượng lớn với giá thấp hơn bên ngoài một chút, nhưng
đổi lại chúng ta sẽ cho người tự vận chuyển, ngươi thấy thể nào.

- Thành giao.

Có ngu mới không đồng ý a, một mối làm ăn lớn lại không phải vận chuyển, giá
ưu đãi cũng là đúng thôi.

- Ta sẽ cho người chuyển tiền cho ngươi, năm ngày sau chúng ta sẽ lấy chuyến
hàng đầu tiên.

Khôi thấy hết sức vui vẻ vì nhận được mối làm ăn lớn a. Khác với trước kia,
tiền vốn để triển khai kế hoạch mới của hắn phải tích góp từng ít một thì nay
hắn có thể có 1 cọc tiền vốn lớn. Tâm trạng khá tốt, Khôi liền lấy giấy bút ra
vẽ vẽ cái gì đó, được lời như vậy hắn cũng có khuyến mại a. Đặt bút xuống,
Khôi đưa tờ giấy cho Nguyên Long.

- Đại nhân thấy sao? Đây là một loại vũ khí gọi là kích, có thể vừa đâm vừa
chém, dùng trong chiến đấu rất đa năng. Còn đầy là là một loại vũ khí bắn tên,
ta gọi là liên nỏ, nó có thể bắn ra liên tục 10 chiếc nỏ.

Nguyên Long trầm tư, quân đội Đại Việt hiện nay chia làm 4 loại, Cung binh, kỵ
binh, bộ binh và thiết giáp binh. Cung binh sử dụng cung tên chuyên tập kích
từ xa, bộ binh được trang bị đao để đánh giáp la cà một số được trang bị
thương. Kỵ binh được trang bị nỏ mini cùng thương để có sức càn quét lớn,
thiết giáp binh được trang bị thương cùng khiên chống tên. Nếu loại vũ khí
được gọi kích và liên nỏ này được trang bị thay cho thương cùng nỏ mini thì
tính đa dụng rất cao. Kỹ binh sẽ có tính càn quét mạnh mẽ hơn, ngoài các động
tác đâm như bình thường thì này nó có thể chém a, trước khi kỵ binh tiếp cận
quân địch với liên nỏ có thể trực tiếp tiêu diệt 3 4 quân địch vậy chẳng phải
lấy 1 địch 10 sao, ngoài ra với kích bộ binh cùng thiết giáp binh cũng có thể
dùng nhiều tư thế để giết địch.

Thật ra Khôi còn thiết kế ra cả sung thần công, cùng loại sung kíp đơn giản,
nhưng hắn chưa tin tưởng ai trong triều đình không thể tự ý đưa ra được. Dự
định sắp tới hắn sẽ chọn ra 1 quân đoàn từ quân phòng vệ của Trần gia để đào
tạo, đồng thời sẽ chế tạo súng trang bị cho họ, tạo ra 1 đội quân bất khả
chiến bại a.

- Ha ha nếu trang bị này chế tạo thành công, chẳng phải quân Đại Việt ta sẽ
mạnh mẽ hơn sao, lúc ấy ngươi trở thành công thần của đất nước rồi.

- Tiểu nhân thật không dám nhận.

Nguyên Long khẽ lái sang chuyện khác thăm do Khôi.

- Ngươi nghĩ sao về nước ta hiện nay.

Khôi cũng đã suy nghĩ trước khi đưa ra bản vẽ vũ khí, không phải tự nhiên hắn
có hàng khuyến mãi vậy đâu, đằng sau còn cả một kế hoạch của hắn. Hắn biết
Nguyên Long là quan lớn, với ánh mắt nhìn người đoán vị của hắn, người này lời
nói ngay thẳng, thần thái ung dung, toát lên 1 vẻ chính phái ắt hẵn là 1 vị
quan tốt. Tuy chưa chắc chắn 100% nhưng qua cách nói chuyện, hắn đã nắm chắc
được phần nào. Hắn đưa ra bản vẽ vũ khí, thứ nhất để chiếm lòng tin, thứ hai
là để bàn luận thêm về việc chính sách, quan niệm của Đại Việt về vấn đề xây
dựng, để đặt nền móng sản xuất gạch cùng bê tông cốt thép của hắn sau này.

- Đại nhân, hiện nay nhờ sự anh minh của Hoàng Thượng mà đất nước ta phát
triển rất phồn thịnh, tuy nhiên một số vẫn còn gặp nhiều khó khăn, đặc biệt là
dân chúng vùng giáp biển. Mỗi năm có 5 6 cơn bão ập vào, gió to, mưa lớn ngập
lụt, nhà cửa gia súc bị cuốn trôi, thiệt hại cả người và của. Tuy nước ta đã
trích ngân khố cứu trợ nhưng nước xa không cứu được lửa gần.

Nói đến đây Khôi dừng lại, nhìn về phía Nguyên Long chỉ thấy hắn cũng đang suy
tư về vấn đề Khôi vừa nói. Hắn cùng đại thần cũng từng nghĩ tới vấn đề này,
nhưng cũng chỉ có 1 số biện pháp đơn giản như đắp đê mà thôi. Tới mùa lũ lụt,
vẫn khó có thể ngăn chặn được thiệt hại.

- Vậy ngươi có biện pháp j không?

Nguyên Long nhìn tới Khôi, hắn nhắc tới việc này thì ắt có giải pháp a.

- Cách thì không phải là không có, tuy nhiên do quy định của triều đình nên
tiểu nhân không dám nói.

- Nơi đây chỉ có ta và ngươi mà thôi, cứ thoải mái nói ra suy nghĩ của mình.

- Vâng thưa đại nhân, biện pháp thì ngoài đắp đê, chúng ta còn có thể đào
thêm các con sông, rạch thoát nước, đặc biệt gần đây tiểu nhân có chế tạo ra 1
loại vật liệu có thể xây những ngôi nhà cao và chắc chắn, không bị lũ cuốn
trôi đặc biệt giá thành lại rẻ a. Tuy nhiên quy định của triều đình lại không
cho phép người dân xây dựng nhà gạch, theo như tiểu nhân thấy việc này là
không hợp lý. Dân có giàu thì nước mới mạnh được, nước có thể nâng thuyền cũng
có thể lật thuyền, nên chúng ta cần phải bỏ những quy định gây ảnh hưởng tới
sự phát triển của người dân .

“ Xem ra ta chưa phải là minh quân rồi a” Nguyên Long thở dài, cách của Khôi
nói ra cũng rất tốt, nhưng hắn vẫn còn do dự.

- Quy định này được truyền lại từ đời này qua đời khác, rất khó thay đổi.

- Đại nhân, quy định là do con người đặt ra, thì con người cũng có thể xoa bỏ
nó, nếu không thể thay thế những quy định bất lợi, thì đất nước không thể phát
triển lớn mạnh được.

Nguyên Long ưng ý gật đầu, Khôi đã không phụ sự kì vòng của hắn, sau cuộc nói
chuyện với Khôi hắn như nhận ra nhiều thiếu sót trong quy định của triều đình.
Có lẽ sau hôm nay, một số quy định sẽ được thay thế a, và công cuộc hiện đại
hoa đất nước của Khôi đang dần dần tiến những bước đầu.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #42