32:


3 ngày trước:

Khi Khôi quan sát thi thể người phụ nữ, hắn vẫn không tìm ra cách mà hung thủ
gây án, hắn chỉ biết 1 điều là hung thủ gây án qua nguồn nước mà thôi.

Khôi liền đứng dậy quan sát xung quanh, hắn đi dọc theo bờ sông gần nơi gây án
để tìm thêm manh mối. Hung thủ gây án qua nguồn nước thì chắc chắn phải tiếp
cận bờ sông a. Đúng theo suy đoán của Khôi, cách thi thể 50m gần bờ sông có
những dấu chân lạ, dấu chân rất to lớn. Chân người Đại Việt thường chỉ ở mức
nhỏ hoặc trung bình, rất ít người có bàn chân to hơn. Hắn liền nghĩ tới người
phương Bắc, 1 suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Khôi, kiếp trước hắn từng đọc
rất nhiều chuyện mà con người có thể dùng độc trùng để giết người a và rất có
thể hung thủ đã dùng độc trùng để giết người, còn nguyên nhân rất có thể là
dưỡng trùng.

Để nắm chắc hơn suy luận của mình, hắn đã nhờ Lý Chiêu Thành dẫn hắn đi quan
sát 3 nơi hung thủ từng gây án. Ở đó đều có những điều khả nghi như trên, làm
Khôi nắm chắc suy luận của mình là đúng a.

Vậy địa điểm tiếp theo gây án sẽ là đâu?

Hắn tổng kết lại địa điểm 4 nơi gây án, đều là những thềm sông, nơi có mực
nước thấp, người dân hay tới để tắm rửa sinh hoạt. Hung thủ gây án lúc canh 3
vì lúc ấy trời mờ mờ sáng, ít người dân ra bờ sông, hắn có thể gây án mà khó
bị phát hiện.

Kết lại tất cả thông tin, Khôi liền sai người đi dọc sông Hồng, đánh dấu lại
những điểm mà người dân hay tới sinh hoạt, và còn 2 điểm còn lại là bãi đá
sông Hồng và 1 điểm nằm gần núi Tây Vân.

Điểm gần núi Tây Vân từ cổng Tây thành tới đó sẽ đi qua 3 điểm hung thủ từng
gây án, Khôi liền bảo Lý Chiêu Thành cho tất cả quân lính đi tới núi Tây Vân,
làm càng oanh động càng tốt, khi ấy hung thủ sẽ nghĩ bọn họ đi kiểm tra về
hướng đấy, và lấy bờ đá sông Hồng làm nơi gây án tiếp theo.

Khôi cùng Lý Chiêu Thành đã bí mật tới bãi đá sông Hồng, vì không biết hung
thủ sẽ ra tay lúc nào nên hắn liền sắp xếp một vở kịch, và Dật Ma Nhĩ đã sa
lưới a.

………….

Trở về thực tại.

- Hóa ra Dật Ma Nhĩ ta thất bại như vậy, ngươi rất thông minh, ta thua không
oán trách.

- Vậy bây giờ người có thể nói ra nguyên nhân gây án được chứ.

Dật Ma Nhĩ suy nghĩ một lúc rồi quyết định nói ra. Hắn gây án đúng như Khôi
suy đoán, hắn đang dưỡng trùng, một loại trùng độc có tên là Huyết Nhĩ trùng,
chúng rất nhỏ di chuyển trên mặt nước, dùng máu huyết trong cơ thể người để
phát triển. Cứ 3 ngày, chúng lại phải cần máu huyết con người, khi đủ 30 ngày
chúng sẽ trưởng thành. Khi đấy nếu thả vào nguồn nước của quân địch, thì chỉ
trong một đêm rất có thể chuyển bại thành thắng a.

Khôi kinh hãi, nếu âm mưu này thành công, vậy chẳng phải để tiêu diệt 1 doanh
trại quân đội hết sức dễ dàng sao. Vậy người Mông Cổ tới đây với âm mưu j? Hắn
phải tra hỏi a.

- Vậy ngươi dưỡng trùng với mục đích j?

- Ta nghe theo lệnh tiến vào Đại Việt để liên kết với…..

Phụt Phập…….!

Dật Ma Nhĩ liền dật lên liên hồi rồi tắt thở. Thích khách quá nhanh, Khôi cùng
Lý Chiêu Thanh không kịp phản ứng.

- Không xong rồi, giết người diệt khẩu.

Khôi cùng Lý Chiêu Thành liền dùng khinh công đuổi theo, nhưng chỉ thấy một
bóng đen vụt mất trong rừng cây, khinh công của người này hết sức cao cường,
thuật ám sát cũng cực kì giỏi.

Tưởng chừng như có thể biết được toàn bộ âm mưu thì giờ lại rơi vào ngõ cụt,
Khôi cùng Lý Chiêu Thành chán nản quay trở lại Hà Thành.

Lúc này trong 1 hang động bí mật gần Hà Thành, một người bịt mặt áo đen đang
cung kính trước một người phụ nữ, nói đúng hơn là một thiếu nữ a.

- Dật Ma Nhĩ đã bị bắt, thuộc hạ đành phải giết người diệt khẩu, xin phó đà
chủ trách phạt.

- Ngươi làm rất tốt, lui xuống đi.

Người thiếu nữ liền ngồi xuống ghế, mắt nhìn thẳng vào tấm bình phong.

- Thoát Hoan công tử sao còn không ra, người cũng trứng kiến rồi đấy, thuộc
hạ của ngươi là bị bắt không thể đổ lỗi cho chúng ta được.

- Ha ha Thi Huyền phó đà chủ, sao ta có thể đổ lỗi cho nàng được chứ.

Chỉ thấy Thoát Hoan nhìn Thì Huyền với ánh mắt dâm tà, hận không thể trực tiếp
đè nàng xuống a.

Thi Huyền phó đà chủ của Thiên Hoa hội, một tổ chức phản Lê phục Mạc, nàng
được Tổng đà chủ nuôi dưỡng từ nhỏ, lớn lên vô cùng xinh đẹp, vẽ đẹp của nàng
mang một nét lạnh giá và nguy hiểm. Nàng rất ghét phải đồng minh với Mông Cổ,
nhưng đà chủ đã có lệnh nàng không thể làm khác.

Thi Huyền nhìn Thoát Hoan với ánh mắt căm ghét, khi biết tin người của hắn
chết, nàng lại cảm thấy vui sướng.

Hai người ngồi nói chuyện một lúc thì Thoát Hoan rời đi. Lúc này trong căn
phòng chỉ còn một mình Thi Huyền. Khác với vẽ lạnh lùng khi gặp người khác,
nàng giờ đây lại toát ra vẽ yêu mị, môi nàng khẽ mĩm cười.

- Trần Khôi sao? Ta rất có hứng thú với ngươi.

…………………..


Giang Sơn Đại Việt - Chương #32