31:


Hai ngày sau, chuyến nguyên liệu than và quặng sắt đầu tiên đã về tới xưởng,
Khôi trực tiếp chỉ đạo mọi người cho than vào nung. Sau 8h nung liên tục, than
cacbon đã được ra đời. Khôi tiếp tục cho than cacbon cùng quặng sắt vào nung.
10 tiếng qua đi, sản phẩm thép nung đầu tiên đươc đưa ra lò trong sự chờ đợi
của mọi người. Sắt được làm nguội, Khôi cầm một viên sắt lên gật đầu, sắt có
màu đen tuyền, cứng rắn gấp 3 lần loại sắt bình thường, tạm đạt tiểu chuẩn hắn
đề ra.

Sắt tiếp tục được đưa vào lò rèn, đúc thành các thanh khác nhau để thuận tiện
cho việc rèn vật dụng. Đợt nguyên liệu đầu tiên đã làm thành 15 tấn sắt, Khôi
dự định ngày mai sẽ bán ra ngoài. Giá thành sẽ ngang với giá bên ngòai, nhưng
chất lượng lại gấp 3 lần a.

Kết thúc một ngày làm việc vất vả, Khôi trở về phòng, cầm trên tay tấm bản đồ
mà hắn đã nhờ Trần Đạt đi quan sát và vẽ lại. Đang suy nghĩ thì có tiếng gõ.

- Hôm nay ta thấy chàng vất vả nên nấu cho chàng bát canh yến.

Trần Phương nhẹ nhàng đi tới đặt bát canh yến lên bàn, ngày hôm nay nàng thấy
hắn vất vả ở xưởng nung nên về sớm đóng vai người vợ mẫu mực.

- Chỉ cần nhìn thấy nàng vui, thế có đáng là gì.

- Chàng chỉ được cái lẽo mép à, đến cả tiểu thư họ Nguyễn cũng siêu lòng.

- Nàng ăn dấm chua a.

- Ai mà thèm .

Trần Phương quay mặt đi hờn dỗi.

Chọn ngày không bằng gặp ngày a, hắn liền cầm lấy tay nàng kéo lại, mặt cúi
xuống hôn lên môi nàng.

- Ư ưm ư,…

Tay nàng đập loạn lên ngực hắn, 1 phút, 2 phút, 3 phút … nàng ôm lấy hắn, vụng
về đáp lại. Tay hắn không chịu nằm yên, liên tục vân du tứ hải trên người
nàng.

10 phút sau hai người mới tách ra, Khôi bế nàng lên đặt xuống giường.

- Khoan đã chàng……. Cửa còn chưa đóng.

Và thế là “ Tắt đèn” của Ngô Tất Tố, đánh dấu chấm hết lịch sử 30 chương xử
nam của a main.

………….

Gần canh 3, Trần Phương đang nằm ngủ trong lòng hắn. Hôm qua hắn với nàng đại
chiến 3 hiệp a, nàng mấy lần cầu xin hắn mới dừng lại. Khẽ vuốt mái tóc nàng,
hắn đặt xuống một nụ hôn rồi rời khỏi giường. Hôm nay canh 3 hắn hẹn với Lý
Chiêu Thành ở cổng thành a, hắn vội vàng xuống bếp nấu cho nàng bát phở gà rồi
mới đi ra ngoài.

Cổng thành phía tây.

- Lý đại ca, có 2 địa điểm rất có thể hung thủ sẽ ra tay, đệ đã đánh dấu trên
bản đồ, 1 điểm thuộc bãi đá sông Hồng và một điểm là ở gần núi Tây Vân.. đại
ca hãy cho hết quân lính bao vây điểm gần núi Tây Vân, làm càng oanh động càng
tốt, đệ và đại ca sẽ tới bãi đá sông Hồng.

Biết được sự tính của Khôi, Lý Chiêu Thành liền làm theo ý hắn, cho 300 lính
đi xung quanh nhánh sông gần núi Tây Vân, vừa đi vừa gõ chiêng, đánh trống.
Còn hắn và Khôi liền xuất phát đi bãi đã sông Hồng.

Bãi đá sông Hồng nằm ở phía Đông Hà Thành, xung quanh là những thảm cỏ, vườn
hoa đầy mầu sắc, gần sông có những bãi đá nhấp nhô nhiều hình dạng, cùng những
bãi cát dài. Tạo nên khung cảnh rất đẹp và thơ mộng.

“ Bước tới bờ sông bóng sế tà.

Cỏ cây chen đá, lá chen hoa”

( Qua đèo ngang- Bà Huyện Thanh Quan :v )

Lúc này còn canh 3, trời mờ mờ sáng, một người đàn ông mặc quần áo đơn sơ, tay
cầm chiếc thùng đến đi đến bờ sông để lấy nước.

Cách người đàn ông khoảng trăm mét, có một người lạ mặt ăn mặc quái dị, trên
đầu đội mũ chụp xuống không nhìn rõ dung mạo đang từ từ tiến tới bờ sông, tay
cầm một ống tre mở nắp thả xuống nước.

Vù vù…. Một quyền phong mạnh mẽ lao tới phía sau người lạ mặt, như phát hiện
có nguy hiểm, hắn liền soài người lăn trên mặt đất, tránh được một mạng. Thấy
đối phương tránh được quyền của mình, Lý Chiêu Thành liền tung người đạp tới.

- Tây Sơn nhất cước.

Lực cước rất mạnh, mang theo kình phong và tốc độ kinh người, nếu trúng một
cước e rằng người lạ mặt không mất thì cũng chỉ còn nửa cái mạng a.

Thấy kình phong kinh người ập tới, hắn không dám cứng đối cứng chỉ cật lực
nghiêng người né tránh. Chưa tới 10 chiêu, người bịt mặt đã bị đánh bay đi thổ
huyết. Biết không đánh lại đối phương hắn liền dùng khinh công tiếp cận người
đàn ông đang lấy nước. Hắn muốn bắt người làm con tin, hoặc có thể câu thời
gian a.

Khi hắn tiếp cận người đàn ông đang cúi mình lấy nước, liền tung ra một chảo
nhằm bắt lấy đối phương.

Thì lúc này dị biến sảy ra, người đàn ông bất ngờ quay lại, ánh mắt lóe lên
tinh quang, miệng khẽ nhếc môi mĩm cười.

Biết chuyện chẳng lành, người bịt mặt liền quay người bỏ chạy. Khôi nào để còn
mồi dễ dàng chạy thoát khỏi màn kịch của mình, hắn liền dùng Di thù hoán ảnh
tiếp cận, tay biến thành đao chém vào gáy người bịt mặt.

Một bóng người rơi xuống nằm im bất động trên đất.

- Ha ha Khôi đệ không chỉ võ công giỏi mà tài chí còn hơn người, đại ca bái
phục.

- Đệ ngại quá, đại ca chỉ được cái nói đúng.

- ………

Một lúc sau người đàn ông tỉnh lại, bỏ mũ che ra chỉ thấy hắn có khuôn mặt dữ
tợn, có một vết sẹo dài trên má, và có bộ râu quai nón dài đặc trưng của người
miêu cương a.

- Nhanh nói đi tên ngươi là gì?

- Dật Ma Nhĩ.

Đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu, hắn đã rơi vào tay người khác cũng
không muốn dấu diếm để nhận lấy cực hình a.

- Ngươi tới từ đâu?

- Ta tới từ Miêu Cương.

Miêu Cương trước là một bộ tộc của người Hán, sau này dưới móng ngựa Đột Quyết
đã trở thành một phần của Mông Cổ.

Khôi cùng Lý Chiêu Thành đều suy tư, người Mông Cổ tiến vào Đại Việt giết
người, là có mục đích và âm mưu j?

Dật Ma Nhĩ nhìn Khôi cùng Lý Chiêu Thành. Cách giết người bằng độc trùng này
không để ra sơ hở j. rất khó để điều tra, vậy mà hắn lại bị phát hiện và trúng
kế của 2 người trước mặt, hắn rất muốn biết tại sao hắn có thể thất bại.

- Dật Ma Nhĩ ta bị bắt, không óan trách gì. Chỉ muốn biết tại sao các người
lại phát hiện được ta?

Khôi nhìn Dật Ma Nhĩ rồi nói ra suy luận của hắn…….

………………..

……………………

Được tặng 2NP nên cho a main mất đời trai. :v


Giang Sơn Đại Việt - Chương #31