Người tới là Lý Chiêu Thành, hắn cũng muốn tới sớm hơn để gặp Khôi nhưng cha
hắn gia chủ Lý gia Lý Chiêu Hưng bắt hắn phải vào triều làm quan a. Hắn được
sắc phong Chỉ huy sứ quân, có trách nhiệm kiểm tra và bảo vệ Hà Thành.
Sáng sớm Lý Chiêu Thành đã tới Trần Phủ gặp Khôi nhưng hắn không có trong phủ,
nên đành phải ngồi uống trà thay cơm đợi Khôi a.
- Chàng đi đâu sao giờ mới về, có công tử Lý gia tới tìm chàng đó.
Trần Phương vội đi tới cầm lấy tay kéo hắn vào trong phòng. Nàng nghe tiểu Vân
nói có công tử Lý gia tới tìm Khôi, vì lo lắng cho hắn nên nàng đã phải bỏ hết
công việc quay về Trần Phủ. Sau khi ngồi nói chuyện với Lý công tử nàng mới
biết bọn họ là huynh đệ a. Trong tâm thầm vui mừng cho Khôi, Lý gia chủ chỉ
độc định duy nhất Lý Chiêu Thành, nếu Khôi có quan hệ tốt với hắn thì còn
đường sau này phát triển sẽ thuận lợi hơn.
Thời gian gần đây Trần Phương cũng đã biết Khôi mở chuổi tửu điếm cùng đang
lên kế hoạch mở xưởng nung rèn thép, nàng âm thầm giúp hắn tránh khỏi nhiều
trở ngại, nhưng Trần gia nàng lại không mạnh về chính trị nên muốn giúp hắn
cũng lực bất tòng tâm a.
Trần Phương kéo Khôi đang ngơ ngác vào trong phòng nàng.
- Chàng … chàng nhanh cởi áo ra đi.
Nàng đỏ mặt, quay ra sau không dám nhìn Khôi.
“ Con gái thời nay lại chủ động vậy sao? He he cuối cùng 2 kiếp xử nam của ta
cũng chấm dứt rồi, nhào zô nào”. Khôi trong đầu đang suy nghĩ tới 36 tư thế
tiên ông, tay hắn nhanh tróng cởi áo, động tác hết sức thuần thục.
- Ta xong rồi nàng tới đi.
Hắn tiến tới gần nàng, hai tay dang ra, mắt khẽ nhắm lại, người còn hơi run vì
đây là lần đâu tiên của hắn , hắn hắn thế mà có chút sợ.
Trần Phương quay lại nhìn hắn như vậy, biết hắn hiểu lệch lạc theo hướng khác,
nàng thẹn không có chổ chui xuống a.
- Chàng nghĩ đi đâu vậy? Ta chỉ muốn chàng thay bộ quần áo khác thôi mà.
Nghe xong mặt hắn liền thay đổi 360 độ, mặt đầy buồn rầu, tâm trạng chán nản,
hai tay buông xuôi không còn sức sống.
Thấy hắn như vậy, Trần Phương bất giác mềm lòng, nàng liền đưa chiếc áo mà lâu
nay nàng làm vào tay hắn.
- Chàng mặc vào đi, hôm nay có khách, hôm khác ta sẽ cho chàng.
Nói xong nàng chạy ra khỏi phòng, để lại mình hắn đang ngơ ngác. “ year a hú
hu, yes yes yes”. Một tiếng sói vang lên trong Trần Phủ báo hiệu đã săn mồi
thành công a.
Khôi tiến vào phong tiếp khách của Trần gia.
- Lý đại ca, hôm nay ngọn gió nào đưa đại ca tới đây, đệ không đón được từ xa
thất lễ quá.
- Ta cũng vừa tới thôi, lâu nay ta phải vào triều nhận chức, nên không đến
gặp đệ được. Chúng ta đi làm vài chén chứ.
Khách sộp khách sộp hehe. Khôi đang bay mưu tính kế để bóc lột vị đại ca thiếu
gia này một mẻ lớn.
- Đệ biết trong thành có quán ăn rất ngon, để đệ dẫn đại ca đi.
- Được, chúng ta đi thôi.
Khôi tiến vào hầm rượu cầm đi bình rượu Bầu Đá hắn ủ với công thức riêng ngon
tuyệt cú mèo đi a. Hai người tiến tới tửu điếm của Khôi. Ngôi xuống bàn Khôi
cũng không muốn gọi nhiều sợ ăn không hết, hắn chỉ gọi ra 400 cái nem chua, 1
nồi lẩu chó, 1 nồi dã cầy, 2 con gà ăn mày, 1 con heo sữa quay, 20 xiên thịt
ngựa nướng móc mật, 1 cân thịt heo nướng cả tảng, súp cá trình, cá tầm om
chuối đậu …..
Một bàn đầy ắp thức ăn được mang ra, tiểu nhị cúi đầu khiêm tốn nói.
- Thưa quý khách, đây là một bàn thức ăn quý khách đã gọi, bên trong còn 4
bàn nửa, 2 quý khách từ từ thưởng thức, cần gì thêm quý khách cứ gọi.
- Ta ngất.
Lý Chiêu Thành đứng hình trong 30 giây, quai hàm tí rớt ra ngoài. Hắn ước mẹ
hắn sinh ra hắn tuổi heo, à mà không phải tuổi voi mới ăn hết được.
Khôi một bên âm thàm khoái chí, khẽ nâng chén rượu lên.
- Lý đại ca, đệ kính đại ca một chén.
- Được……………. Hảo tửu.
- Nào chúng ta hay uống như 2 người đàn ông.
- Khôi đệ tiếp tục.
Hết bát rượu này qua bát rượu khác, hết bình rượu này qua bình rượu khác.
Zô !1 chén cho anh em người cùng con vào sinh ra tử!!!!!!!!!1 chén cho cha mẹ
tội bất hiếu này khó tha thứ!!!!!!!!1 chén dành cho trời...1 chén dành cho
đất!!!!!!!!!1 chén dành cho những người lạy trước bàn thờ khi con mất.
Khôi cùng Lý Chiêu Thành chém gió như yasuo, ai bảo 2 người đàn ông không thể
thành một cái chợ? Mọi người nhầm to rồi.
- Lý đại ca biết không, con mèo nhà đệ có 4 chân đó.
- Ha ha. Còn mèo nhà đệ lại giống con chó nhà ta rồi, nó cũng có 4 chân mới
lạ chứ.
…………
……………
………………….
Sau một hồi em phê quên hết đường về, hai người mới có thể tĩnh táo nói chuyện
như hai người đàn bà a.
- Mấy ngày trước khu vực ngoài thành xuất hiện nhiều vụ án mạng, điểm kì lạ
là người chết không dõ nguyên nhân, cái chết rất là bình thường. Cứ 3 ngày lại
có một người chết như vây. Ta đã cho quân lính tăng cường tuần tra ngoài
thành, hôm này đã là ngày thứ 2, nếu ta đoán không nhầm thì ngày mai sẽ có án
mạng sảy ra, nhưng lại không biết sẽ xảy ra ở địa điểm nào.
Khôi lâm vào trầm tư, bấy lâu nay tình hình Hà Thành rất yên ổn, không hề xảy
ra một vụ án mạng nào, nay đột nhiên liên tiếp xảy ra các vụ án mạng, xem ra
hung thủ giết người là có một mục đích j đấy. Theo chu kì 3 ngày án mạng xảy
ra một lần, vậy hung thủ rất có thể giết người nhằm tu luyện một loại võ công
tà ác, nhưng liền nhanh tróng bị hắn gạt bỏ, theo như Lý Chiêu Thành nói thì
thi thể hết sức bình thường, không bị cạn kiệt máu huyết hay dương khi j cả.
Suy luận đi vào bế tắc, hắn không có đủ thông tin để suy đoàn, chỉ còn cách
mai hắn phải trực tiếp đi kiểm tra, may mắn có thể ngăn chăn, hoặc bắt được
hung thủ, còn kém hơn thì hắn có thể quan sát được thi thể, để tìm ra được
cách thức giết người a.
- Lý đại ca, đệ cũng rất muốn tìm ra hung thủ, mai đệ có thể đi theo đại ca
phá án được không.
- Được Khôi đệ đi theo thì còn gì bằng, canh 3 ta sẽ suất phát, đệ đến trướng
cổng thành phía Tây đợi ta.
- Được, canh 3 hẹn gặp đại ca ở cổng thành.
Khôi đi về mà trong lòng trầm tư, Hà Thành đang bắt đầu có những chuyển biến
xấu, hắn phải có kế hoạch cho những trường hợp tệ nhất sảy ra a.
Chiều tới Khôi tiếp tục công việc chỉ đạo làm xưởng nung thép. Bên Vũ Ninh
cùng Tân Hưng hắn đã cử người tới bảo vệ và trực tiếp khai thác than cùng
quặng sắt, khoảng 3 ngày nửa chuyến nguyên liệu đầu tiên sẽ được đưa về xưởng.
Về việc lắp ghép lò nung đã hoàn tất, trước hết hắn sẽ nung than ở nhiệt độ
lớn, tạo nên than cacbon. Sau đó tiếp tục đem than cacbon cùng quặng sắt vào
nung 1 thời gian sẽ cho ra sản phẩm phép đầu tiên, sau đó thép sẽ được đem đi
sơ chế tạo thành những thanh dài tiền dụng cho việc rèn đúc các vật dùng hàng
ngày cũng như chế tạo binh khí sau này. Còn chất lượng hắn còn phải chờ sản
phẩm đầu tiên ra đời a.
Đêm tới Khôi giao lại việc quản lý cùng bảo về xưởng nung cho Trần Đạt, hắn
quay trở về Trần gia. Còn về Trần Hàng tiếp tục theo dỏi Đoàn gia, hiện vẫn
chưa có vấn đề j bất thường.
Sáng sớm canh 3 Khôi đã có mặt tại cổng thành chờ đợi Lý Chiêu Thành, hắn có
dự cảm không lành về những biến động gần đây của Hà Thành và muốn tìm ra câu
trả lời.