Công Thành Chiến


Vũ Ninh thành, quân Mông Cổ phát động tấn công như vũ bão. Theo sau tiếng đại
bác là tiếng hò hét của hơn 10 vạn binh sĩ. Đứng trên tường thành nhìn quân
Mông Cổ đang tiến tới khiến Khôi không khỏi cảm thán.

- Không hổ danh là đội quân hùng mạnh nhất châu lục a.

Khói lửa liên tục diễn ra suốt mấy giờ, Khôi cũng đã chém giết đến đỏ mắt, hắn
không khỏi dật mình độ thiện chiến của quân Mông Cổ, tuy rằng quân số hiện giờ
của quân Mông Cổ chỉ hơn quân ta chưa tới 5 vạn, lại rời vào thế bất lợi khi
công thành, nhưng những tổn thất mà quân ta phải nhận là không kể siết. Nhìn
khắp nơi máu huyết, Long khí trong người Khôi bắt đầu tuôn trào, chúng bành
trướng khắp cơ thể hắn. Xung quanh binh sĩ đều dừng lại ngước nhìn Khôi, một
tầng uy áp phát ra khiến các binh sĩ như muốn quỳ xuống.

Giữa mi tâm Khôi lúc này, 1 thanh kiếm màu đen dần dần xuất hiện. Đây chính là
thanh kiếm mà Sát Quỷ đã đưa cho Khôi trong Thiên Tài tranh hùng cách đây
không lâu. Chính Khôi cũng đã mờ ảo cảm nhận được sự tồn tại của nó trong hải
não, nhưng sau nhiều lần thử nghiệm, tìm đủ mọi cách hắn vẫn không cách nào
chân thực được nó.

Khi thanh kiếm kì quái hoàn toàn suất hiện ra bên ngoài, cũng là lúc Khôi mở
hai mắt, hắn gầm lên 1 tiếng 2 tay vươn ra nắm chặt lấy chuôi kiếm chém xuống.
Chỉ là 1 động tác chém xuống đơn giản, nhưng lại làm chúng tướng sĩ kinh sợ
đến quên cả họ đang chiến đấu sinh tử. Chỉ thấy 1 đạo lưu quang phát ra bắn
tới 2 xe tháp công thành không lồ của quân Mông Cổ, 2 tiếng nổ lớn vang lên,
hai xe tháp vỡ thành muôn mảnh, hàng trăm quân Mông Cổ hét thảm rơi xuống,
những mảnh vỡ bắn ra khắp nơi làm quân Mông Cổ xung quanh bị đè chết thảm
thương.

Long uy mà Khôi phát ra khiến bĩnh sĩ Mông Cổ run sợ, phía xa chiến trường Kim
Bằng hai mắt híp lại băng lãnh. Một chiêu kiếm kia của Khôi khiến máu huyết
hắn sôi sục, đan xen 1 chút sợ hãi. Không phải Kim Bằng e sợ thực lực của đối
phương, một thân nội công của hắn có thể kiêu ngạo nói rằng hắn là đệ nhất
thiên hạ. Nhưng Long uy mà chiêu kiếm của Khôi phát ra lại làm cho Kim Bằng
tâm thần bất định, hắn đã phải vận tới Long Tượng bàn nhược công để chống lại
uy áp đó. Trong tâm thầm đưa Khôi vào danh sách những kẻ cần tiêu diệt sau khi
hắn công phá thành công Đại Việt.

Trong thành, chúng tướng sĩ nhìn Khôi phát thần uy liền hò hét, sỹ khí quân ta
lập tức tăng cao, các binh sĩ lao vào chém giết như 1 tử sĩ thực thụ. Lý Chiêu
Thành, Trinh Đán, Hữu Chung một bên quan sát chiến trường trong lòng thầm vui
mừng, tiếp tục như thế này, quân Mông Cổ bại trận là tất yếu.

Sau khi thanh kiếm biến mất, người Khôi như tiến vào trạng thái vi diệu, Long
lực trong người hắn liên tục lớn mạnh lại được Thiên khí kết hợp nhu hòa, cuối
cùng bình cảnh Hư khí cảo thủ cũng được hắn khai phá thành công. Một khi đạt
tới cảnh giới này, hắn có thể hoàn toàn điều khiển được Chân khí của mình, tùy
thời phóng suất ra bên ngoài.

Cảm nhận được sức mạnh mới, Khôi khẽ nhệch miệng, chân khẽ đạp Di hình hoán
ảnh cả người Khôi liền biến mất chỉ để lại 1 đạo tàn ảnh. Xét về Di hình hoán
ảnh có nét tương tự như Lăng ba vi bộ do Tiêu Dao Tử sáng tạo nhưng cao minh
hơn 1 bậc, không chỉ khiến đối thủ không thể đánh trúng mà đạt tới 1 trình độ
nhất định có thể tạo ra các đạo tàn ảnh làm mê hoặc đối thủ, khiến họ bị luân
hãm trong ảo giác. Trần lão tướng quân 1 thân Di hình hoán ảnh đạt tới đại
thành, có thể lưu lại 64 đạo tàn ảnh tương ứng với 64 quẻ phương vị, thật thật
giả giả. Với công lực hiện tại, Khôi miễn cưỡng có thể tạo ta 10 đạo tàn ảnh
mà thôi.

Lướt vào chiến trường, tất cả tuyệt học Bình Định quyền được Khôi thi triển,
đi tới đâu tiếng hét thảm tới đó, Khôi như bóng ma thực thụ trên chiến trường
vậy, quân sĩ Mông Cổ chỉ thấy một vệt tàn ảnh, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra
thì thân đã tách thành 2 nửa rơi xuống.

Sau 2 canh giờ chiến đấu, nhờ vào sự vững chắc của Vũ Ninh thành, quân ta đã
dành thắng lợi, quân Mông Cổ buộc phải rút lui, nguyên khí bị tổn hao nghiêm
trọng.

Thu xếp xong tàn cuộc trên chiến trường, Hữu Chung nguyên soái lập tức triệu
tập mọi người bàn bạc kế hoạch tiếp theo. Lần này quân Mông Cổ tổn hao nghiêm
trọng, binh sĩ đang bị dao động, đây là thơi cơ tốt ta tiến hành phản công,
làm sao Hữu Chung hắn có thể bỏ qua cơ hội này.

Sau 1 hồi bàn bạc quân tình, mọi người đều thống nhất xuất binh truy kích quân
Mông Cổ. Lý Chiêu Thành cùng Khôi dẫn theo 4 vạn quân trực tiếp tấn công,
Trịnh Đán dẫn theo 2 vạn quân đi vòng qua phía Tây, tấn công vào mạn sườn quân
Mông Cổ, hai bên tiến hành giáp kích, quân Mông Cổ không bại cũng tổn thất
thảm trọng.

Sau khi kế hoạch được bàn bạc kỹ lưỡng, mọi người lập tức xuất phát, tất cả
nhu yếu phẩm cũng như quân giới đã được chuẩn bị đầy đủ, lần này quân ta tiến
hành đánh nhanh, nên chỉ cần vật tư cần thiết mà thôi. 5 vạn quân Đại Việt lập
tức xuất phát, Hữu Chung cùng Ngọc Nhi đứng trên tường thành dõi theo, lần
xuất binh này chúng ta chỉ được phép thành công, không được phép thất bại a.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #109