Kế Hoạch Thủy Chiến


Lúc này thủy binh quân Mông Cổ theo cửa biển Vạn Ninh Móng Cái tiến vào sông
Lục Nam, bao gồm 500 thuyền chiến cở lớn do Ô Mã Nhi dẫn đầu cùng 320 thuyền
vận chuyển thạch lương do Trương Văn Hổ chỉ huy. Hai tướng Cửu Nhị và Huyền
Thoại sau khi nhận lệnh dẫn theo 2 nghìn binh mã tiến tới các vùng ven biển
phía Bắc triệu tập được 8 nghìn binh mã cùng 400 thuyền chiến. Tuy nhiên
thuyền chiến Đại Việt cùng thuyền chiến Mông Cổ là khác xa nhau, thuyền chiến
Đại Việt thực chất chỉ là những con thuyền bé chứa được 20 25 người mà thôi.
Để đối đầu trực diện e rằng quân Mông Cổ chỉ cần cho thuyền đâm thẳng thì quân
ta cũng thất bại.

Còn việc dùng hỏa công cũng đã được mọi người bàn bạc tới, nhưng lập tức bị
bác bỏ, hỏa công còn phụ thuộc rất nhiều vào các yếu tố khác nhau như địa
hình, hướng gió.. cùng với thủy binh Mông Cổ không phải là hàng gà mờ trong
việc thủy chiến. Như trận Xích Bích, Đông Ngô, Thục Hán nếu như quân Thục
không phải thủy binh kém làm Tào Tháo trúng gian kế dùng xích sắt nối các con
thuyền lại với nhau cũng như hướng gió không ủng hộ Đông Ngô thì kế hoạch dùng
hỏa công của Chu Du đã hoàn toàn thất bại.

Riêng Khôi hắn cũng nghĩ tới phương án dùng hỏa công, với dàn khoan dầu của
hắn nguồn chất đốt tốt không hề thiếu tuy nhiên đây là 1 trận chiến quy mô
lớn, quân Mông Cổ có rất nhiều cách để tránh khỏi việc dùng hỏa công của quân
ta, họ có thể phân tan đội hình, các thuyền chiến cách xa nhau 1 khoảng cách
cũng như hi sinh 1 vài thuyền chiến làm lá chắn sau đó có thể quay ngược lại
tấn công quân ta, với thuyền chiến hiện đại hơn, không khó để quân Mông Cổ
đuổi kịp lúc ấy quân ta hoàn toàn không có khả năng chống lại.

Nhưng hỏa công cũng không phải là không thể dùng được, ít nhất với Khôi là như
vậy. Trong những trận thủy chiến, hỏa công luôn luôn được đặt lên hàng đầu,
bởi thời đại bây giờ, đa số các thuyền chiến đều làm bằng gỗ rất dễ bắt cháy,
nếu như thuyền cháy thì xem như hoàn toàn thất bại a.

Với Khôi trận thủy chiến này rất quan trọng trong toàn bộ kế hoạch của hắn.
Điều hắn quan tâm nhất chính là 320 thuyền chở thạch lương do Trương Văn Hổ
chỉ huy, đây chính là nguồn cấp lương thực chính cho cả đại quân Mông Cổ. Nên
biết rằng bộ binh của Mông Cổ chỉ đem theo nguồn lương thực đủ dùng trong 10
ngày khi bắt đầu tiến vào Đại Việt mà thôi, nếu như quân ta có thể thành công
phá hủy được thuyền vận lương của quân địch thì bộ binh Mông Cổ sẽ lâm vào
tình thế vô cùng khó khăn, buộc chúng phải rút lui hoặc tấn công 1 cách nhanh
nhất để có thể chiếm được nguồn lương thực.

Chính vì vậy Khôi đã lên kế hoạch rất chu toàn cho trận thủy chiến này, tất cả
đều được hắn gói gọn trong mẫu giấy bí mật đưa cho 2 vị tướng quân Cửu Nhị
cùng Huyền Thoại khi họ bắt đầu rời khỏi thành Vũ Ninh. Còn vì sao hắn phải
làm như vậy, đơn giản vì hắn muốn an toàn tuyệt đối mà thôi, nội gián luôn rất
nguy hiểm, hắn không chắc chắn rằng tất cả mọi người ở đây đều trung thành
tuyệt đối. Một khi kế hoạch bại lộ dẫn tới thất bại thì hậu quả vô cùng nặng
nề, chính vì vậy hắn chỉ tin vào những người hắn có thể tuyệt đối tin tưởng mà
thôi.

Sau khi tiến tới các vùng ven biển phía Bắc triệu tập binh mã, Cửu Nhị cùng
Huyền Thoại đã y theo kế hoạch của Khôi thực hiện, trước tiên là việc tuyển
chọn thủy binh, những người dân quanh năm chài lưới thủy tính giỏi đều được
chiêu mộ vào quân đội, đặc biệt là Ninh Tuyền( Hải Dương) được Khôi nhấn mạnh,
hắn vẫn còn nhớ.

“Hạ Bì, Gia Lộc, Hải Dương

Yết Kiêu mãnh tướng 1 đường trên sông”

Yết Kiêu không hề xa lạ với Khôi, từ khi học ngữ văn cấp hai hắn đã được học
về người anh hùng này. Ông sinh ra trong một gia tình nghèo khó, mẹ mất sớm.
Từ nhỏ, ông đã phải lăn lộn trên sông nước để kiếm sống và nuôi cha bệnh tật.

Tương truyền, ông nhà nghèo, hằng ngày ông phải đi mò cua bắt ốc, bắt cá đem
bán lấy tiền đong gạo nuôi thân. Ông có sức khỏe và dũng cảm lạ thường. Một
hôm thấy hai con trâu trắng đang húc nhau trên bãi cát, ông dùng đòn gánh
phang, cả hai con trâu chạy biến xuống nước. Ông mới biết hai con trâu mình
vừa đánh là trâu thần, sờ lại đầu đòn gánh thì thấy còn dính vài cọng lông,
ông liền nuốt lấy, từ đó mà ông bơi lặn giỏi. Ông lội nước hàng mấy dặm như đi
trên đất và thường lặn lội bắt cá, mò trai cả ngày dưới nước.

Tiếp theo quân ta bắt đầu tiến thành chuẩn bị cho cuộc chiến, sau 4 ngày liên
tục làm việc của 1 vạn quân binh, cuối cùng mọi thứ đã được sắp xếp hoàn
chỉnh, bây giờ chỉ còn chờ quân địch tiến tới mà thôi.

………….

Đây cũng là ngày thứ 8 sau khi Khôi lên đường viễn chinh, Hà Thành lúc này
đang vô cùng nhộn nhịp. Văn gia cùng Tấn gia đang tiến hành chuẩn bị hôn lễ
giữa Văn Quỳnh và Tấn Tài, khắp nơi đèn trống kết hoa.

Văn gia lúc này khắp nơi đều là màu đỏ, chữ hỉ được dán ở khắp nơi, toàn bộ
gia đinh trong phủ đều tấp nập chuẩn bị trong ngày trọng đại này. Ngồi trong
thư phòng nhấm nháp ngụm trà, Văn Trường liên tục thở dài. Lão chỉ có duy nhất
1 người con gái này thôi, vốn dĩ tâm lão đã xem Khôi như con rễ của mình,
nhưng mọi chuyện đều có thể xảy ra, lão chỉ còn biết nghe theo lời con gái
mình mà thôi.

Lúc này trong thư phòng, Văn Quỳnh đang ngồi thẫn thờ trước bàn trang điểm,
sắp tới ngày vui của nàng không hiểu sao nàng lại không cảm thấy vui vẻ, khuôn
mặt kiều diễm trong gương hiện lên những nét buồn, trong đầu nàng không hiểu
sao luôn hiện lên câu nói cuối cùng của Khôi trước khi rời đi trong ngày hôm
đó.

- Chẳng lẽ ta đang nhớ hắn.

- Không, ngươi không nhớ hắn, ngươi sắp thành nương tử của người ta, sao có
thể nhớ một ngươi khác được chứ.

Nàng liên tục lắc đầu như muốn đem tất cả suy nghĩ trong đầu ném ra ngoài,
nhưng tiếc rằng nàng càng cố thì lại nghĩ tới hắn nhiều hơn mà thôi.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #103