Du Kích


Sau 3 ngày đường hành quân, cuối cùng 8 nghìn binh mã do Khôi dẫn đầu cũng
tiến tới thành Sơn Động. Hắn quan sát địa thế xung quanh, nơi đây là vùng đồng
bằng bằng phẳng, bây giờ thì hắn đã hiểu vì sao mọi người lại nói Sơn Động
thành là thành trí khó thủ nhất trước sự tấn công của quân Mông Cổ. Lần này
thì hắn nghịch dại thật rồi, 8 nghìn quân của hắn còn chưa đủ để quân Mông Cổ
nhét kẽ răng.

Trước khi tới đây hắn còn tưởng Sơn Động thành là 1 tòa thành lớn, không được
như Tương Dương thành bên Trung Nguyên giống trong phim Thần Điêu đại hiệp hắn
từng xem thì cũng phải được như thành Vũ Ninh, được xây bằng đá kiên cố cao
gần chục mét. Sơn Động thành trước mắt hắn giờ đây không khác gì 1 con đê vây,
tường thành cao chưa tới 5m, trong đó có tới 2m là dùng đất đắp lên rồi. Sợ
rằng kị binh Mông Cổ với hãn huyết bảo mã cũng có thể vọt qua tường thành a.

Tám nghìn binh mã tiến vào thành dưới sự tiếp đón của Cao Trình, hắn chính là
tướng thủ thành Sơn Động, binh mã trong thành có khoảng 2 nghìn. Vậy là Khôi
có trong tay 1 vạn binh mã trong cuộc chiến này.

Tiến vào trong thành Khôi liền cho binh lính nghỉ ngơi, còn hắn tiến vào thư
phòng ngồi nghiên cứu tấm bản đồ. Chắc chắn hắn không thể bố trí thủ thành đợi
quân Mông Cổ tới được, mà hắn cần phải chủ động tấn công quân địch.

…………

Vùng núi Tây Bắc, lúc này Trình Hoàn cũng đã tập hợp được 8 nghìn thanh niên
trai tráng các dân tộc thiểu số sống ở đây, cùng với 2 nghìn binh mã của hắn
nhân số cũng lên tới 1 vạn. Trình Hoàn lập tức chia quân thành 2 đạo, 1 đạo 5
nghìn quân do Vũ Nam, Vũ Bắc sẽ tiến hành các cuộc du kích trong rừng núi cánh
quân do Kim Bằng chỉ huy đi qua cánh cung Ngân Sơn. Hắn sẽ chỉ huy số còn lại
mai phục tại Hoàng Liên Sơn chờ cánh quân của Thoát Hoan.

1 vạn quân đa số là người dân tôc bản địa, thông thuộc địa hình, quanh năm săn
bắn để kiếm sống, nên thuật bắn cung cùng phi lao vô cùng điêu luyện. Ngoài ra
họ còn thành thạo trong việc bố trí các cảm bẫy trong rừng.

Trình Hoàn dẫn 5 nghìn dân quân tiến tới Hoàng Liên Sơn, theo như thám báo 1
ngày nửa đại quân Mông Cổ sẽ đi qua nơi đây. Trình Hoàn lập tức cho người
thiết lập các cảm bẫy trong rừng, đa số đều là những cảm bẫy người dân dùng để
sắn bắt, như bẫy kẹp được đặt xuống đất rồi phủ lên 1 lớp lá, hố chông, dây
đay đươc căng ngang nếu đụng vào sẽ kích hoạt nỏ tên, gỗ lăn… đã được bố trí
từ trước. Tất cả đều được đánh kí hiệu để quân ta dễ dàng né tránh.

Ngày hôm sau, đúng như trong dự tính, đoàn quân do Thoát Hoan dẫn đầu gồm 5
vạn kị binh, 3 vạn bộ binh, 2 vạn cung thủ cùng 100 đại bác công thành tiến
qua Hoàng Liên Sơn.

Chờ cho quân địch tiến tới, Trình Hoàn lập tức phất cờ.

Vù vù.

A a a…aa a

Tiếng mũi tên xé gió bay ra, hàng loạt tiếng hét thảm vang lên. Do bị tập kích
bất ngờ chưa có sự chuẩn bị nên rất nhiều tên ngã xuống mà không kịp giơ khiên
lên chắn, quân địch liền rơi vào thế hổn loạn. Thấy quân bị tập kích, Thoát
Hoan hét lớn.

- Toàn quân ổn định đội hình, bộ binh tiến lên phía trước che thuẩn, tiến vào
trong rừng giết quân địch.

Bộ binh Mông Cổ nhanh chóng lập lại đội hình, bộ binh dàn thành 2 hàng ngang
phía trước giơ khiên lên chắn tên rồi từ từ tiến vào trong rừng.

Thấy mục đích đã đạt được, Trình Hoàn đợi quân địch tiến gần tới mới giơ cờ
hiệu rút lui. Bộ binh Mông Cổ thấy đối thủ bỏ chạy lập tức truy đuổi.

- A a chân của ta.

Vù phập..

- A a a

Những tiếng la hét thảm thiết của bộ binh Mông Cổ, tên thì bị bẫy gấu kẹp nát
chân, tên thì rơi xuống hố chông, 1 số tên do đạp vào dây đay kích hoạt tên nỏ
bị bắn thành con nhím, nhiều tên bị gỗ đập gãy cổ…

Do thông thạo địa hình, quân ta đã rút lui an toàn mà không mất 1 binh 1 tốt
nào. Trong khi đó bên phía Mông Cổ đã tổn thất hơn 1 người người. Tuy rằng so
với 10 vạn quân 1 ngìn là con số rất nhỏ nhưng kiến tha lâu cũng đầy tổ a.
Quân trọng hơn là quân địch rơi vào thế hoang mang, bước tiến hành quân cũng
chậm lại. Quân ta tại các thành trì lớn có thêm thời gian để chuẩn bị.

Trong 2 ngày hành quân, Trình Hoàn liên tục thực hiện các cuộc du kích, do
quân địch đã có sự đề phòng nên không gây được thiệt hại nhiều như lần đâu
tiên, tuy nhiên sau 5 lần tấn công cũng đã có hơn 1 nghìn binh lính Mông Cổ
phải nằm xuống. Sau khi mất đi hiệu quả, Trình Hoàn lập tức cho quân cấp tốc
rút về thành Sơn Động để cùng tham gia bố trí phòng thủ đối đầu với đại quân
Mông Cổ.

Ở bên kia chiến trường, trường hợp tương tự cũng xảy ra, 5 nghìn dân quân do
Vũ Nam, Vũ Bắc cũng thiết lập các trận đánh du kích, nhưng Kim Bằng là một cáo
già trong lãnh binh, nên quân Mông Cổ chỉ thiệt hại 1 nghìn tên mà thôi. Tuy
nhiên bước hành quân của chúng cũng bị chậm lại đáng kể, quãng đường 3 ngày
trong dự tính đã phải chậm lại tới gần 5 ngày.

Trong thời gian này 400 tư binh của Khôi cũng đã tiến tới Sơn Động, mang theo
1 lượng vật tư quân khí lớn. Hiện tại Khôi đã nắm trong tay 1200 kỵ binh được
trang bị súng lục cùng trường kích, 2700 bộ binh được trang bị súng kíp, 50
đại bác tầm xa. Ngoài ra hắn còn 6100 quân được trang bị vũ khí lạnh.

Khôi lập tức cho người thiết lập kế hoạch tấn công, hắn sẽ chặn đánh quân Mông
Cổ ở nhiều cứ điểm khác nhau, đặc biệt 1 số phương pháp mà tiền kiếp hắn cha
ông ta đã sử dụng chống giặc Mông Nguyên cũng được hắn áp dụng vào. Tuy rằng
hắn có lợi thế về vũ khí, nhưng Thoát Hoan chỉ cần lấy thịt đè người thì hắn
cũng không sống nổi. Vì vậy việc dùng kế sách để đánh trận là vô cùng cần
thiết, nó có thể giúp hắn giảm thiểu tốt thất đến mức thấp nhất. Kế hoạch này
Khôi đã suy tính rất kĩ càng, từ việc đưa Trình Hoàn lên phía Bắc đánh du kích
đến việc hai tướng Cửu Nhị cùng Huyền Thoại tiến đánh thủy binh Ô Mã Nhi, tất
cả đều có mối liên quan tới kế hoạch này của hắn. Và giờ, hắn chỉ còn chờ quân
địch tiến tới mà thôi.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #100