9:


Người đăng: =|}===>> Đức

Giờ sao anh ?

Cu “tú” vẫn một tay thì đeo ba lô, tay còn lại đút túi quần, mồm ngậm điếu
thuốc hoàn kiếm và hỏi rất tỉnh bơ, không hổ danh là 1 thành viên của nhóm Báo
đen.

– Đơn giản thôi, anh sao thì các chú cứ theo vậy mà làm, có đồ trong balo đấy
! Cũng lâu rồi chưa có dịp vận động ! Bọn thằng Huy “long” định đè anh em mình
ở đây à, đkm nơi này là nơi mà tao đã khởi nghiệp đấy ! Đừng có mơ…

Cu tú vừa đi vừa mở ba lô, lấy ra một con dao bấm Thái Lan đưa cho Tuấn “béo”,
con kiếm dài xỉn màu vì đâm chém thì đưa cho Trung quay, Trung cởi chiếc áo
khoác mỏng bên ngoài ra quấn chặt tay cùng con hàng, anh Báo đặt cái balo sang
một bên, đêm trăng sáng ngày hôm nay rất có thể sẽ kết thúc nhiều chuyện vốn
chưa có hồi kết, dù rất muốn trả thù cho nhiều anh em đã bị Huy “long” hãm
hại, nhưng với cái đầu của một tay giang hồ lâu năm, anh Báo biết rất rõ đang
có không ít các băng nhóm khác mong chờ trận chiến này diễn ra, chúng sẽ tọa
sơn quan hổ đấu, rồi sau đó một là sẽ nghiêng hẳn về nhóm nào giành lợi thế
hoặc hai sẽ thanh toán tất cả để vươn lên nắm quyền, chính điều này đã ngăn
không cho Duy “báo” ra tay trước với Huy “long”.

– Bọn tao chỉ cần cái mạng của Duy “báo” những thằng không liên quan khôn hồn
thì cút hết mẹ chúng mày đi…

Một thằng bên đội kia dí kiếm vào bên này hô lớn..

– Thằng đang nói là thằng nào vậy anh Báo ?

Cu tú vứt điếu thuốc, quay sang hỏi đàn anh, máu nóng đã bắt đầu bốc lên trên
cái đầu trọc lóc của gã, nhất là sau khi nghe bọn Huy “long” đòi lấy mạng anh
Báo.

– Cánh tay phải của Huy “long” – Thắng “xoăn” – cái thằng chuyên đem hàng sang
Nam Định, nó cũng là đứa có bản lĩnh đấy, nhưng cậy uy thằng anh, toàn gây
chuyện khắp nơi, nếu đéo có tiền đút cho Công an thì phải chục năm nữa thằng
này mới được đón năm mới.

– Em lại thích cho nó biết ngày giỗ là ngày nào hơn là năm mới, đkm nó nghĩ
thằng anh nó là to lắm à ! Con mẹ mày, có bản lĩnh thì mày bước lên đây !

Thắng “xoăn” vừa mới chỉ nhận được tin tối nay Duy “báo” sẽ về tới thành phố,
vốn chẳng ưa nhau từ trước đến nay nhưng vì công việc của Huy “long” mà Thắng
phải nhường nhịn Duy “báo”, nay có dịp được đàn anh hạ lệnh thanh toán kẻ đứng
đầu nhóm báo đen, tên sát thủ tóc xoăn cảm thấy vô cùng hưng phấn, gã và chục
thằng em đã ngồi uống rượu từ đầu tối rồi bắt xe chờ ở chân núi Bắc Sơn này từ
lúc đó đến giờ…

– Lên chém chết Duy “báo” anh em !

Thắng “xoăn” hô lớn rồi cầm dao phi về phía trước, từ đằng sau bọn đàn em cũng
vụt lên, trong đó có không ít bọn choai choai con nhà giầu, cứ có thuốc vào là
lệnh gì cũng theo hết…

Cu tú là thằng lao lên trước tiên, sau đó Trung “quay” cũng lao theo bạn để hỗ
trợ, anh Báo thì bình tĩnh hơn rút cặp côn đằng sau kẹp quần ra rồi nhắm thẳng
mặt Thắng “xoăn” để vụt…

Trong lúc đó…..

– Mẹ kiếp, sao anh Báo về mà anh không nói trước với bọn em ! Anh nghĩ bọn em
sợ à ??

Gã đang nói là Nam “lùn” – đàn em nóng tính và hiếu chiến nhất trong nhóm của
Duy “báo”

– Anh biết được đéo đâu, ngày nào anh với anh Tuấn cũng ra ga để đón đấy chứ,
mấy hôm anh ngồi chờ điện thoại anh Báo gọi về mà không được, mãi sau kiểm tra
mới biết dây điện thoại đã bị cắt từ lúc nào…

Câu trên là giọng của Minh “nhí”, theo lệnh anh Báo, gã phi về thông báo cho
anh em tập trung ở khu nhà sàn cũ, nhưng bị Nam “lùn” và Tâm “ma xó” ép phải
lai đến chân núi Bắc Sơn, Nam “lùn” sợ anh Báo gặp chuyện.

– Anh không đi nhanh hơn được nữa à, không thì để em lên lai cho…

– Đkm, mày cứ sồn sồn thế nhỉ, xe tao đéo đâu, đi đéo quen cái loz gì cả, sắp
đến rồi ngồi im đi.

– Anh Minh này, thế có những ai đi cùng với anh Báo lúc trên tầu vậy ? – Gã
đang nói là Tâm !

– Có Cu tú với Trung Quay còn hai thằng nữa nhưng nó là đội của Huy Long, ngồi
ở toa trên, anh Báo cho bọn nó rớt lại rồi.

– Nếu có anh Tú với anh Trung thì em nghĩ tạm thời cũng chưa có chuyện gì xảy
ra đâu….

Chân núi Bắc Sơn….

Dù đông hơn nhưng đội đàn em của Thắng “xoăn” chỉ toàn những công tử bột vốn
ham thích thể hiện chứ kinh nghiệm đánh nhau thì chẳng có mấy, 3 bốn thằng bị
Cu tú chém cho dạt ra phía sau, Thắng “xoăn” thì cứ cố gắng lao vào Duy “báo”
nhưng lần nào cũng bị côn của anh Báo vụt cho phải nhẩy vội ra, dù chiếm ưu
thế nhưng rõ ràng có 1 điều gì đó vẫn khiến anh Báo băn khoăn, Huy “long” là
thằng ma cô, hắn chả dại gì phục kích mình mà lại đem cái lũ vô dụng này đi
cả, chắc chắn phải có một ý đồ nào đó, không lẽ Huy “long” chủ định hy sinh
bọn đàn em con nhà giầu nhằm ép bố mẹ chúng nó phải ra mặt và muốn Duy “báo”
cùng anh em thân tín phải bóc lịch trong nhà tù dài hạn ? Đúng rồi, gã không
dám giết người đâu, cả một sự nghiệp, cơ đồ với bao nhiêu danh tiếng, tiền
bạc, gái gú đang ở trước mắt kia mà. Nếu đúng như vậy thì Huy “long” thực sự
là một thằng khốn !

Duy “báo” vừa dứt dòng suy nghĩ thì một chiếc xe máy phi đến, ánh đèn chiếu
sáng cả một vùng, từ trên xe một dáng người quen thuộc nhẩy xuống rồi nhanh
chóng nhập cuộc, ngay từ phát chém đầu tiên Nam lùn đã khiến Thắng “xoăn” nằm
bệt dưới vũng máu, Tâm “ma xó” cũng xông vào luôn, thấy có đàn em tiếp ứng, Cu
tú, Trung quay và Tuấn “béo” như được lên tinh thần đâm chém loạn xạ, thêm nữa
việc Thắng “xoăn” đã bị hạ khiến bọn đàn em của Huy “long” chùn chân, bọn
chúng bắt đầu bỏ chạy toán loạn nhưng ngoài việc nhẩy xuống sông thì gần như
không còn đường thoát ở con đường độc nhất chân núi Bắc Sơn này !!

Nguy rồi !! một dòng chữ đột nhiên xuất hiện trong đầu Duy “báo”

– Nam “lùn” đừng đánh nữa, anh Báo phi vội lại can ngăn thằng em, nhưng mặc
cho lời can của đại ca, với bản năng của mình cộng với việc bị kìm hãm lâu
nay, những phát chém của Nam “lùn” ngày một nhiều hơn và cũng hiểm hơn.

– Chạy mau lên ! anh Báo ném cái balo cho Cu tú, một tay xách cái còn lại, lôi
Tâm và Nam “lùn” ra…

– Sao phải chạy, anh để yên em chém hết bọn chó này đã !

Nam lùn vẫn cứ xông vào…

– Có công an, chắc chắn có công an – anh Báo tát hai phát vào mặt Nam lùn, rồi
đẩy hắn xuống sông, Tâm – biết bơi không ? Duy “báo” ngước sang thằng em !

– Dạ, Có !

– Tốt, cầm cái này rồi bơi sang bờ bên kia ngay…

Bọn Cu tú, Trung quay thấy vậy cũng thôi không chém thêm phát nào nữa…cả hai
ném dao vào balo rồi lao theo đàn anh.

Ngay lúc đó, tiếng còi hú xe cảnh sát đã vang lên, đèn pin dọi khắp mọi nơi,
Minh “nhí” vứt cả xe để chạy, bọn đàn em Huy “long” cũng chạy ngược đê sông
bán sống bán chết, khung cảnh bỗng trở nên hỗn loạn ! Rất may là Duy “báo” đã
sớm nhận ra được điều này và chủ động bơi qua sông nên cùng với anh em thoát
được vòng vây của cảnh sát, mặc dù vậy vẫn lạc mất Minh “nhí” với Tuấn “béo”,
nhưng cũng không lo lắm, Minh nhí chưa tham gia vụ này, còn Tuấn “béo” cũng
mới chỉ đấm đá được vài cái, công an có bắt cũng chỉ được giam giữ không quá
24h…

Lội qua hai cánh đồng rộng mênh mông, 5 anh em bắt đầu thấy thếm mệt vì trận
chiến vừa kết thúc, Trung quay bị một phát chém khá nặng ở vai, máu vẫn chảy
và cần được sơ cứu. Cu tú cũng bị một vài vết nhỏ đằng sau lưng nhưng cũng
không đáng ngại lắm.

– Minh nhí lai hai đứa đến đây à ? – Đột nhiên anh Báo quay sang hỏi Tâm

– Vâng, thấy anh ấy xồng xộc ở đâu phi về, lúc đó chỉ có mỗi em vói Nam lùn
đang ở nhà nên bọn em xách đồ rồi đi ngay.

– Dạo này chúng mày có thấy nó có gì thay đổi không ? – Duy báo nhăn mày..

– Anh nghi ngờ anh Minh à ? Không phải anh ấy đâu, em chắc chắn đấy, mấy hôm
anh không có nhà, chính anh Minh là người đã thay anh để lo cho bọn em, mấy
đứa phải nằm viện cũng một tay anh Minh phải xoay sở để lo viện phí…

– Uh, anh cũng đéo muốn tin là nó.

Duy báo cười trừ, một nụ cười buồn bã, vì dù không phải là Minh nhí thì vẫn có
một đứa khác trong đội đã bán đứng Duy và tiếp tay cho Huy “long” hãm hại anh
em…

– Mà… khoan đã… thằng Tuấn “béo” lúc ở trên tầu có nói rằng bọn thằng Huy
“long” phục ở ga đông lắm, vậy mà chúng nó lại biết được chắc chắn anh sẽ xuất
hiện ở chân núi Bắc Sơn, phải rồi, chính nó đã dụ để anh em phải nhẩy tầu
xuống bờ đê sông Giang….

Có lẽ nào, lại là Tuấn “béo”….

Ngay đêm hôm đó, anh Báo và Nam “lùn” đưa Trung “quay” đi băng bó khâu lại vết
thương, Cu tú và Tâm cũng chia làm hai ngả, anh Báo dặn cứ tạm thời trốn ở đâu
đó một thời gian khi nào có lệnh của anh mới được ra, việc bên ngoài cứ để anh
lo. Chỗ ở của Tâm ít khi có anh em lai vãng đến, cứ yên tâm là trong thời gian
ngắn bọn thằng Huy “long” cũng chưa thể mò ra được đâu. Còn việc thực hư thằng
Tuấn “béo” có phản bội hay không anh sẽ điều tra làm rõ, nhưng tốt nhất trong
thời gian này anh em cứ im hơi lặng tiếng, tránh gây động…

Huy “long” thất bại trong việc trừ khử Duy “báo” nhưng bù lại hắn đã khiến cho
phần đông anh em của Duy phải biệt tăm biệt tích rất phù hợp cho kế hoạch
thanh toán từng người một của gã.

Một số bọn đàn em con nhà giầu đã nộp đơn tố cáo và chỉ đích danh Duy “báo” là
thủ phạm chính của vụ này, công an thì cũng chả lạ gì Duy, thi thoảng vẫn gặp
nhau uống nước, hỏi thăm bình thường, ngược lại họ cũng không ưa gì bọn ông
vua con cậy thế lạm quyền, bị chém thế này là nhẹ ấy chứ !

Duy “báo” đã sớm nhận ra mọi chuyện nên lánh tạm nhà đàn anh Hải “khùng” cách
thành phố 20km, phải có việc hệ trọng lắm Duy “báo” mới dám nhờ đến Hải ra
mặt.

Hải “khùng” đã rút chân khỏi giang hồ nhưng chân rết vẫn còn rất đông ở địa
bàn thành phố, hắn là một gã đàn anh có trách nhiệm, đủ kinh nghiệm trường đời
để giải quyết những vụ này. Thậm chí, nếu Huy “long” vẫn cố tình dồn ép anh em
của Duy “báo” vào chân tường, Huy sẽ phải trả giá đắt…


Giang Hồ - Chương #9