33:


Người đăng: =|}===>> Đức

Với khả năng quen biết rộng rãi cũng như địa vị của mình tại thành phố, không
khó để ông Phi làm lại cho Quang một bộ hồ sơ mới, ông cũng xin được cho cậu
cháu chuyển về ngôi trường mà cô con gái rượu Vân Anh đang theo học, thằng
Quang hơn con gái ông 1 tuổi và nó sẽ tiếp tục học tiếp học kỳ 2 của lớp 7,
ông cũng đã tính chuyện sẽ mời thêm gia sư về dậy kèm cho Quang để bù lại cho
nó những kiến thức bị mất sau một thời gian dài nghỉ học vừa qua.

Thông tin này là một điều vui đối với Tâm “ma xó”, nhưng với Vân Anh thì lại
chẳng vui một chút nào, sự xuất hiện của Quang và Tâm khiến nó cảm thấy tình
cảm bấy lâu nay nó quen được nhận từ ông Phi giờ đây đang bị chia đôi…

Sau một thời gian làm thủ tục, hồ sơ và chờ đến ngày học kỳ 2 bắt đầu, cuối
cùng cũng đến ngày Quang nhập học.

Buổi sáng hôm đó đích thân ông Phi lái xe chở Quang và Vân Anh đi học, ngôi
trường cấp 2 ở thành phố trung ương có khác, uy nghi và bế thế hơn nhiều so
với ngôi trường cũ của Quang, con bé Vân Anh thì đã quen có người lái xe đưa
đi học nên nó tự mở cửa rồi xách cặp đi mất, ông Phi cũng chẳng kịp gọi nó lại
để dặn dò vài câu, lắc đầu ngán ngẩm, ông dẫn tay Quang đi về phía phòng thầy
hiệu trưởng.

Trao đổi trò chuyện dăm ba phút, thầy hiệu trưởng gọi Quang lại, dặn dò những
nội quy mới ở trường, khen ngợi nó khỏe mạnh và có đôi mắt sáng, chắc chắn sau
này sẽ học giỏi thành tài. Trước khi thầy hiệu trưởng dẫn Quang đi nhận lớp,
ông Phi chỉ nhìn nó và căn dặn đúng một câu:

– Cháu hãy cố gắng học tốt, đừng làm phụ lòng bác, anh Tâm và mẹ của cháu !

Lớp 7D… ngày hôm đó đã xôn xao ầm ĩ bàn tán xì xào khắp nơi về chuyện cháu của
Phi “đen” chuyển trường từ dưới quê lên Hải Phòng học, ông Phi là chi hội
trưởng hội phụ huynh của trường, hồi đầu năm ông gây ra cú sốc khi tài trợ
toàn bộ thiết bị quạt trần cho các lớp nên nhiều thầy cô giáo và học sinh ai
cũng đều biết, hơn thế nữa, cô con gái Vân Anh của ông dù mới học lớp 6 nhưng
đã nối tiếng vì xinh gái và học giỏi, ngoài ra con bé còn hát rất hay và là
thành viên đội Họa Mi của thành phố.

Từ ngày Quang và Tâm xuất hiện, Vân Anh ít có thời gian nói chuyện với ba hơn,
con bé từ sau ngày mẹ mất đã sống tự lập, ít giao tiếp, nay lại càng một mình
hơn trước, ông Phi thì từ hồi có Tâm về ở cùng, ngày nào cũng đem Tâm đi giới
thiệu với bạn bè, anh em thời chinh chiến nhiều năm trước, ai ai ông cũng khoe
đây là con của Đức “bồ” cánh tay phải đắc lực một thời của ông. Những người
biết chuyện tỏ ra rất hiểu và chúc mừng ông đã vớt lại được nỗi đau, xem như
vết sẹo trong lòng ông giờ đây đã lành da.

Ông Phi có một mạng lưới làm ăn ở cảng biển, thông thường khi tầu chở hàng về
cảng, các container chở hàng của ông là khá nhiều, phần lớn là hàng nhập khẩu
và đồ điện tử, một số thì có giấy hải quan, số còn lại thì không có, nhưng
không phải ngẫu nhiên mà ông muốn buôn gì thì buôn, bán gì thì bán ở thành phố
này, phía trên ông là một đội ngũ quan lớn, một bộ sậu chắc chắn đứng ra che
chở, vì vậy nhiều năm nay công việc làm ăn của Phi “đen” luôn phát đạt, bên
cạnh đó, ông còn mở thêm một nhà hàng ăn uống làm nơi tiếp đón các quan khách,
công việc thì nhiều và bận rộn nhưng lâu nay ông chỉ có một mình nên quản lý
cũng khó khăn, chính vì vậy ông muốn dậy cho Tâm những mánh khóe làm ăn để
cùng ông gây dựng sự nghiệp tại đất Hải Phòng.

Dân giang hồ đứng ra mở cửa hàng thì chắc chắn không tránh khỏi có những thế
lực khác dòm ngó vào, dưới ông có không ít các đàn em để lo giải quyết những
vụ này, nhưng giỏi và mạnh như Tâm thì ông tin là chưa đứa nào bằng, mặc dù
vậy ông cũng không muốn cho Tâm dính vào chuyện giang hồ, sợ nó sẽ đi theo vết
xe đổ của ba nó ngày xưa.

Thằng Quang thì từ sau ngày có gia sư về kèm cặp đã tiến bộ lên rất nhiều, giờ
đây nó đã học với tất cả tình yêu, sự say mê và sự kỳ vọng của ít nhất 3 người
gửi gắm vào nó, nhưng dẫu sao nó vẫn là một đứa con nít, vẫn không tránh khỏi
những phút chạnh lòng khi chỉ còn lại một mình những ngày anh Tâm đi làm xa,
nó thấy nhớ mẹ, nhớ thằng Sơn “tèo” hay lừa gạt và bắt nạt nó, nhớ tiếng cười
và đôi mắt trong veo của Lọ Lem… nhưng tất cả chỉ là nỗi nhớ, giờ đây nó đã
học được ở anh Tâm nhiều điều, là đàn ông, phải mạnh mẽ và không được khóc !

Con bé Vân Anh vẫn lạnh lùng, vẫn luôn giành cho Tâm những ánh nhìn xoáy vào
tận bên trong, hơn thế nữa với nó, Quang “rùa” chỉ giống như một đứa ở quê
lên, ngờ nghệch và ngốc nghếch, chưa bao giờ nó thừa nhận với bạn bè trong lớp
rằng nó coi Quang là một thành viên của gia đình, trước đây mỗi khi có việc
cần nhờ, nó thường nói bà Thơm làm giúp, nhưng từ lâu nay nó đã quen sai bảo
Quang, khi thì đi mua đồ cho nó, khi thì đi lấy cái này cái kia, nó muốn thể
hiện một điều rõ ràng rằng trong gia đình này, nó là cô chủ còn Quang thì chỉ
giống như bà vú nuôi của nó mà thôi, với Quang những điều đó không quan trọng,
nó vẫn làm mọi việc mà Vân Anh yêu cầu và chưa một lần tỏ thái độ với con bé,
đơn giản – giờ đây nó đã là một gã đàn ông !

Quãng thời gian yêu thích nhất của Quang trong ngày đó là mỗi buổi chiều được
theo anh Tâm đi tập thể hình cũng như học võ, Tâm ma xó bị ông Phi yêu cầu
phải tăng thêm ít nhất 5kg nữa trong vòng 3 tháng, ngoài ra gã cũng nhận chỉ
thị nên đi thanh lý ngay mái tóc dài quá nửa mặt, đi giao dịch làm ăn mà mang
dáng vẻ với mái tóc này, phía đối tác người ta tưởng mafia thì đừng hòng mà có
ký kết.

Lần đầu tiên Quang “rùa” được nhìn thấy Tâm để tóc ngắn, trông ông anh của nó
lúc này không còn “ma xó” và đáng sợ như trước nữa, nhưng nó thích Tâm của bây
giờ hơn, trông vẫn rất phong lưu và lạnh lùng.

Không phải nói ông Phi đã vui như thế nào, vận động mãi Tâm mới chịu đi cắt
tóc cho, ngày hôm đó ông đã cho nguyên đám đàn em được nghỉ làm để tổ chức ăn
uống khao mừng sự kiện Tâm cắt tóc.

Bữa tiệc nhỏ diễn ra tại nhà hàng ngày hôm đó đông vui và đầm ấm biết bao, lâu
rồi người ta mới thấy giang hồ một thời Phi “đen” bốc đồng đến vậy, và càng
lâu hơn nữa khi đây là lần đầu tiên mọi người được nhìn thấy Tâm “ma xó” nở nụ
cười, cuộc đời của 2 anh em Tâm và Quang giờ đây thực sự bắt đầu rẽ sang một
trang mới…


Giang Hồ - Chương #33