Người đăng: PhongBa
Sau khi nghe Tô Hiến Trung báo cáo vắng tắt sự việc ở khách điếm Trường Lạc,
Lưu lão biết rằng những kẻ ngán chân lão thực hiện mưu đồ đã không còn lo ngại
nữa, lão dõng dạc lên tiếng:
- Kính thưa các anh hùng thiên hạ, như các vị đã biết Thiên Địa Chân Võ là bí
kíp võ học thượng thừa, chứa thiên biến vạn hoá, người bình thường không thể
lĩnh hội được. Lưu mỗ tự thấy mình thiên tư kém cỏi không thể hiểu được huyền
cơ trong đó, nên hôm nay Lưu mỗ mở đại hội tỷ võ này cốt là để tìm ra người
chân chính sở hữu được nó.
Nói tới đó lão dừng lại, đưa mắt một lượt quần hùng dò xét thái độ của họ. Bên
dưới, quần hùng sau khi nghe lão nói đều reo hò ầm ĩ. Có người nói: "Phải đó,
ông đã không hiểu được thì giữ lại làm gì". Người khác lại nói: "Lưu lão gia
quả thật là người lỗi lạc, đã biết thứ đó không thuộc về mình thì cố giữ".
Đợi tiếng quần hùng lắng xuống lão lại nói tiếp:
- Nhưng để đảm bảo tính công bằng của đại hội tỷ võ, chúng ta cần đặt ra một
luật lệ rõ ràng, được anh hùng võ lâm công nhận, tránh trường hợp khẩu phục
nhưng tâm không phục.
Quần hùng lại lần nữa nhao nháo cả lên, một hán tử thấp lùn nói: "Lưu trang
chủ quả thật suy nghĩ chu đáo, không biết trang chủ có cao kiến gì chăng?".
Chỉ nghe Lưu lão nói:
- Lưu mỗ chỉ là một phàm phu tục tử, không giám gánh trọng trách ấy, nhưng mà
hôm nay Lưu mỗ có mời đến đây một người.
Nói rồi hắn nhìn về phía cổng của võ trường, mỉm cười, chỉ thấy một lão nhân
râu tóc bạc phơ, tuổi ngoài thất tuần, tay chống gậy bước vào. Quần hùng nhìn
thấy thì hết sức kinh ngạc, vì vị lão nhân này rất có danh tiếng trong giang
hồ, được xưng tụng là Quang Minh Tiên Nhân. Sở dĩ gọi là Quang Minh Tiên Nhân
vì mọi chuyện trên đời lão điều biết rõ trong lòng bàn tay, thông hiểu mọi sự
ở đời. Nhưng điều làm quần hùng ngạc nhiên là 5 năm trước lão đã quy ẩn giang
hồ, họ Lưu không biết đã dùng cách gì thuyết phục lão đến đây.
Quang Minh Tiên Nhân sau khi đã tiến vào giữa võ đài, lão đảo mắt một vòng rồi
lên tiếng:
- Thưa các vị bằng hữu giang hồ, các lộ anh hùng hào kệt, lão đạo ta sớm đã
quy ẩn giang hồ từ 5 năm trước, chỉ muốn sống cuộc sống thanh nhàn, không màng
đến thế sự. Nhưng hôm nay ta nhận lời mời đến đây vì đại hội tỷ võ lần này có
ảnh hưởng rất lớn đến an nguy của võ lâm sau này ta không thể làm ngơ được.
Thiên Địa Chân Võ là bí kíp võ học thượng thừa, người đoạt được bí kíp lần này
nếu lĩnh hội được võ công trong đó chắc chắn sẽ trở thành cao thủ số một, số
hai trong võ lâm. Nếu muốn tạo phúc cho võ lâm thì cần phải chọn người có đủ
tài đức, vì vậy ta đến đây xin mạng phép đề ra luật lệ cuộc tỷ võ này.
Lời lão vừa dứt quần hùng vỗ tay như sấm, tuy phần lớn người phe hắc đạo điều
có chút không đồng tình với lão nhưng cũng vỗ tay kịch liệt. Không đồng tình
cũng phải thôi, đã gọi là hắc đạo thì làm gì được gọi là "có đức" nhưng họ đều
nghĩ rằng chỉ cần hạ được đối thủ bằng thực lực của mình thì ngại gì lão nói
là không có đức, dù sao hôm nay họ cũng vì Thiên Địa Chân Võ mà đến lẽ nào lại
chỉ vì một câu nói đó của lão mà bỏ đi sao.
Thấy quần hùng như vậy, Lưu lão cười thầm trong bụng: "Thiên Địa Chân Võ ư, đó
chỉ là các ngươi nói, chứ ta thì chưa từng nhìn thấy hắn bao giờ. Chỉ sợ rằng
khi các ngươi nghe xong luật lệ của lão già hồ đồ đó cũng là lúc các ngươi trở
thành con rối của ta rồi". Mọi người đâu biết việc lão phát hiện được chiếc
hộp bằng vàng đựng Thiên Địa Chân Võ trong ngôi tự cổ hoàn toàn là giả. Thật
ra trong chiếc hộp đó chỉ có chứa bút tích, tranh vẽ, thơ của Vân Nhạc Sư chứ
không hề có Thiên Địa Chân Võ, thứ mà lão để trong chiếc hộp đặt giữa võ đài
chỉ là mảnh vải bao ngoài chiếc hộp vàng lão phát hiện trên núi Ô Lan.
Quang Minh Tiên Nhân định nói tiếp thì lúc này từ nội đường Lưu gia một nha
hoàn đi ra, đến trước mặt Lưu lão ả nói:
- Trang chủ, trà rượu đã chuẩn bị xong!
Lão khẽ liếc nha hoàn đó một cái, rồi xua tay ý bảo nha hoàn đó lui xuống rồi
quay xuống quần hùng bên dưới nói:
- Hôm nay nhân đại hội này Lưu mỗ có chuẩn bị sẵn rượu Trạng Nguyên Nữ Nhi
Hồng chúng ta hãy uống vài chén xem như là mừng việc hội ngộ này còn các vị tu
hành hay không uống rượu thì dùng trà thay rượu vậy, trèo Điền Sơn này chính
là danh trà của Vân Nam. Dù sao gặp nhau là có duyên chúng ta cùng cạn một
chén rồi tỷ thí vẫn chưa muộn.
Nói rồi vỗ tay hai cái tức thời từ trong nội đường hai hàng gia đinh đi ra,
trên tay mỗi người đều cầm một bình trà, một bình rượu và một cái chén nhỏ.
Chia ra đi đến hai bên tả hữu rót rượu cho 22 người ngồi ở 24 ghế mà Lưu lão
đã sắp xếp trước chính là những người thuộc môn phái danh tiếng trên võ lâm ba
nước Tống-Lý-Việt cũng là những người có võ công cao hơn cả. Sau đó lại sai
gia đinh mang ra mấy chục thùng rượu lớn tiếp đãi quần hùng bên dưới.
Biết thời cơ đã đến lão nâng chén rượu của mình lên hướng về phía quần hùng hô
"Cạn" một tiếng rồi ngẩng cổ uống sạch chén rượu. Quần hùng sau tiếng hô đó
của hắn cũng cùng nhất loạt ngửa cổ uống cạn. Sau khi chắc chắn quần hùng đều
đã uống trà và rượu của hắn. Hắn đắc ý cười thầm trong bụng. Khi 22 cao thủ
vừa uống cạn chén thì cảm thấy bụng đau như cắt, lục phũ ngũ tạng náo loạn,
không hẹn mà cùng phun ra một búng máu tươi, ngã phịch ra đất chết ngay tức
khắc. Còn quần hùng phía dưới sau khi uống hết chén rượu thì ngã phịch ra đất,
sắc mặt trắng bệch.
Biến chuyển này làm cho cả võ đài đều kinh hãi, những đệ tử phía dưới thấy sư
phụ của mình như vậy thì đau lòng muốn nhảy lên đài báo thù nhưng toàn thân
bọn họ đều không chút khí lực ngay đả đứng dậy còn không nổi nói chi là đánh
người. Quang Minh Tiên Nhân nãy giờ không uống bất cứ thứ gì nên ngoài người
trong Lưu gia trang ra lão là người duy nhất không trúng độc. Thấy máu mà
những cao thủ phun ra đều có màu vàng khác thường, lão lắp bắp:
- Thất Độc Đoạn Kinh Thảo, Lưu Mậu Dịch ngươi...ngươi dám mưu hại người võ
lâm, ngươi sẽ chết không toàn thây.
Diễn biến này cũng khiến cho Lưu Mậu Dịch, Lưu Tiến, Tô Hiến Trung đều bất ngờ
vì độc mà bọn chúng hạ là Âm Dương Tiêu Hồn Tán sau giờ lại thành Thất Độc
Đoạn Kinh Thảo độc dược bí truyền mà Lưu lão chế ra. Còn những người bên dưới
loại độc mà họ trúng chắc chắn không phải Âm Dương Tiêu Hồn hay Thất Độc Đoạn
Kinh. Biết tình hình đã không thể cứu vãn nữa, lão lớn giọng:
- Có trách thì trách các ngươi tham lam, Thiên Địa Chân Võ là thứ gì ngay cả
thấy ta còn chưa thấy, thứ trong hộp kia chỉ là một miếng vải rách.
Lời vừa dứt chỉ thấy Lưu lão phất ống tay áo một cái, từ trong ống tay áo lão
một đám bụi phấn bay ra hướng về phía Quang Minh Tiên Nhân. Quang Minh Tiên
Nhân trên giang hồ nổi tiếng là người chuyện gì cũng thấu đáo vậy mà hôm nay
lại bị Lưu lão hồ ly đưa vào tròng lão đang tức giận bừng bừng nào đâu để ý
địch nhân đang ám toán mình. Cho dù lão có nhìn thấy đi nữa thì cũng không làm
gì được vì vốn dĩ lão không hề biết chút võ công. Quang Minh Tiên Nhân bị đám
bụi phấn vây quanh tức thời cảm thấy toàn thân đau nhứt rồi lão rú lên một
tiếng ngã vặt ra đất không còn động đậy, hiển nhiên là đã chết rồi, Kim Trùng
Độc của Lưu lão khi trúng phải chưa từng ai sống sót được.