Người đăng: ꧁ ༺ ζɦ¡êղ £âɱ ༻ ꧂
Đang suy nghĩ thì bỗng nhiên Long Thiên Tứ thấy Trương Hiểu Nguyệt kêu đau
tỉnh lại, không mặt của nàng nhăn nhó nhưng đã đỡ hơn rất nhiều. Tỉnh lại đằng
sau thấy mình đang ở trong một hang động bên cạnh là một con quái vật nàng
không khoit hoảng sợ hét lên: "a..."
Vừa mở miệng kêu được một tiếng nhỏ bỗng nàng bị một cánh tay tràn đầy vảy đen
của con quái vật trước mắt này bịt miệng lại chỉ có thể kêu ô ở trong miệng. "
Nó là quái vật gì sẽ ăn thịt ta sao" tuy nàng đã từng thí nghiệm nhiều động
vật với con người nhưng chúng là thứ nàng quen thuộc mà con quái vật trước mắt
này làm nàng sởm cả gai ốc.
Ánh mắt nó đen nhánh cả người đẩu vảy tứ chi tràn đầy gai ngược cùng móng
vuốt, Lúc này bỗng nó ghe vào tai nàng nói nhỏ " Im miệng còn hét lên ta ăn
hết ngươi" sợ hãi theo bản năng nàng gật đầu mà quên mất sao quái vật lại biết
nói tiếng người.
Long Thiên Tứ thấy nàng đã yên tĩnh lại thì từ từ thả tay mình ra lúc ban đầu
hắn muốn giết nàng ngay lập tức dù sao nàng từng lấy hắn về làm vật thí nghiệm
nhưng nghĩ đến hắn sống ở tùng lâm rậm rạp này một mình thì từ bỏ ý niệm này.
Dù sao thì người là sinh vật quần cư người bình thường sẽ tụm lại cùng nhau
sinh sống tạo thành bản làng, thành t rì đó là bản năng nguyên thủy của loài
người vì người là laoij quần cư sinh vật.
Còn ngươi nói mấy tên vào rừng sống biệt lập sao đó là bọn bị thần kinh hay đi
khám phá chơi dã ngoại sinh tồn mà thôi có tên nào sống một mình suốt cả đời
mà không tiếp xúc với người khác không, nếu có thì chúc mừng ngươi đã tìm được
một tên có vấn đề về trí não rồi vì vậy để thuyết minh hắn không bị thần kinh
hắn giữ nàng lại.
Còn về việc hắn đã là trùng tộc sao còn sống như nhân loại thì là thói quen mà
thôi, dù rằng thân thể biến thành trùng tộc nhưng trong linh hồn bản chất nhân
loại của hắn vẫn còn được giữ lại.
Thấy Hiểu Nguyệt đã im lặng hắn năng lượng của mình lại các gai nhọn cùng vảy
đen thu vào dưới da cả người chuyển biến về nhân loại hình thái, đang nhìn
chằm chằm một màn này Hiểu nguyệt bỗng đỏ mặt quay mặt ra ngoài mắng: " biến
thái".
Long Thiên Tứ đang chưa hiểu tại sao nàng lại mắng hắn biến thái thì bỗng cảm
thấy gió thổi sưu sưu qua phần hông của hắn, cúi đầu nhìn lại cả cơ thể của
hắn đang trần truồng đối với Hiểu Nhuyệt nàng không nói hắn biến thái, hạ lưu
mới là lạ.
Phát hiện hình tượng xấu hổ Long Thiên Tứ lập tức giáp hóa toàn thân hắn không
muốn giải thích gì cả bởi vì không cần thiết, hai người giữ tư thế im lặng ở
trong hang động không nói gì với nhau trong khi hắn tiếp tục phụ tinh thần lên
con Cuồng Cẩu thám thính bên ngoài. Trong Lúc này hắn giới thiệu cho Hiểu
Nguyệt tình hình hiện tại tự nhiên là chuyện nên nói còn truyện không nên nói
hắn tuyệt không nhắc đến nửa chữ.
Sau một lúc lâu thì cuối cùng hắn đã thăm dò ra hoàn cảnh xung quanh càng về
phía Đông cùng phía Nam thì địa hình càng thoải cây cối ít đi một chút, các
loại sinh vậy có hình thể nhỏ hơn một chút nhưng ít ra cũng có được cấp 4 năng
lượng.
Phía bắc là một dòng sông lớn hai bên bờ cách nhau hang trăm mét hắn chỉ điều
kiển Cuồng Cẩu đứng xa xa nhìn rồi đi ngay khi nhìn thấy một con mãnh xà ta cả
thước đang lăn lộn trong sông bắt cá, các loại động vật càng lớn thì càng nguy
hiểm.
Phía Tây thì càng khủng bố hơn các loại mãnh thú hung cầm rất nhiều hắn tận
mắt nhìn thấy một con chó sói miệng phun hàn băng đông chết một con man ngưu
cả người cháy rừng rực theo hắn phỏng đoán con man ngưu này cũng phải đến cấp
6 cao hơn hắn cả một đẳng cấp mà không chịu nổi một đòn đã trở thành thức ăn
của băng lang.
Ngoài ra hắn cũng gặp phải một con chim khổng lồ trông như diều dâu miệng phun
sấm xét, hình ảnh cuối cùng mà Cuồng Cẩu truyền về đó một bóng đen lướt qua
sau đó hắn ở trên chín tầm trời cấp tốc rơi xuống đất sau đó hắn trở về thân
thể của mình.
Nơi này thật là nguy hiểm phải ngay lập tức rời đi nếu không cẩn thận thì chết
không có chỗ chôn, nghĩ xong việc này hắn quyết định đi về phía Nam bởi khi bị
nâng lên cao thì Cuồng Cẩu nhìn thấy phía Đông xa xa có một bãi đá khổng lồ
cắt đi con đường tiến về phía Đông của hắn.
Nghĩ xong hắn ngay lập tức hành động, quay sang nói với Hiểu nguyệt một tiếng
hai người cùng cưới một con Cuồng Cẩu trong tay hắn vẫn mang theo că cứ trùng
tộc, để một con Cuồng Cẩu đi trước dò đường hai người ngay lập tức tiến về
phía Nam tuy rằng trên đường đi gặp vài con ma thú nhưng do uy thế cấp 5 của
hắn ít có con ma thú nào cản đường.
Trên đường đi xóc nhảy kiến cơ thể hai người chạm vào nhau, Long Thiên Tứ cảm
thấy cả người nóng rực hócmôn tiết ra khá nhiều khiến tim hắn đập ầm ầm.
Trương Hiểu Nguyệt cũng hồi hộp không kém trên đường cảm nhận lồng ngực rộng
rãi của hắn khiến nàng đỏ đến mang tai, lâu lâu do đường xóc nảy động đến vết
thương kiến nagf rên một tiếng đau đớn nhưng trong tình cảnh này lại có vẻ mập
mờ hơn.
Hắn vẫn tuân theo nguyên tắc tránh mạnh hiếp yếu trên đường đi những con ma
thú nhỏ yếu xa xa thấy bọn họ liền cướp đường chạy mất, đến buổi chiều họ đã
chạy ra ngoài hơn trăm dặm tiến hành nghỉ ngơi ở một chỗ bên cạnh hồ nước.
Chỗ này là một nơi lý tưởng để thành lập căn cứ bên trái là hồ nước bên phải
là một dãy núi nhỏ nhân lúc nghỉ ngơi Long Thiên Tứ ra lệnh cho một con Cuồng
Cẩu ra ngoài canh chừng còn một con thì tiến hành đào móc xuống dưới mặt đất.
Cuồng Cẩu đào móc rất nhanh tất cả các loại trùng tộc đều có thiên phú đào đất
trừ những loại binh chủng không quân, sau hơn 2 giờ đồng hồ một không gian
khổng lồ rộng hơn 200m2 được Cuồng Cẩu đào xong.
Lúc này Long Thiên Tứ đang nướng thịt quay lại nói với Hiểu Nguyệt hắn ra
ngoài một chút rồi mang theo ấu trùng đi ra ngoài, nàng cũng không nghi ngờ gì
hắn luôn mang theo con ấu trùng xám như con nhộng đó theo bên mình nhưng làm
nữ nhân thông minh nàng không có hỏi hắn.
Đi đến cửa động Long Thiên Tứ ra lệnh một tiếng ấu trùng ở phía trong trùng
kén bắt đầu sống lại tiến hành phá kén sau đó nhanh nhảu chui vào trong hang
động tiếng hành ấp trứng: "Cấp 1 căn cứ ấp trứng cần 2 vạn năng lượng sinh
mệnh thời gian ấp cần 12 giờ" vang lên trong tinh thần đường nối xong không
còn tiếng động.
Ở bên ngoài hắn có thể cảm nhận được ấu trùng đang càng ngày vận động lớn lên
thao từng nhịp thở, ra lệnh cho Cuồng Cẩu lấp đường hầm dẫn đến hang động sau
canh chừng ở trong hang sau Long Thiên Tứ đường cũ trở về.
Bên cạnh ngọn lửa Trương Hiểu Nguyệt dang nướng thịt thỏ do hắn bắt được, trên
mặt màng đỏ bừng vì hơi nóng trông thật xinh đẹp. Đang nướng thịt bỗng Hiểu
Nguyệt cảm thấy có thứ gì đang nhìn mình chằm chằm quay lại thấy Long Thiên Tứ
nàng vội vàng quay mặt đi, giác quan thứ sáu của con gái thật đáng sợ.
Long Thiên Tứ ngồi xuống đối diện nàng nhận lấy thịt thỏ đã nướng chín sau đó
từ từ nhấm nuốt cảm giác vị ngọt cùng giầu mỡ từ thịt thỏ phát ra, tuy không
có gia vị nhưng thịt thỏ này có vị rất ngon không như những con thỏ ở địa cầu.
Nhớ đến địa cầu hắn lại cảm thấy khó chịu không biết bây giờ lão viện trưởng,
Hoa thẩm, Hoàng thẩm, bọn trẻ cô nhi viện cùng những người bạn ở trong xóm trọ
ra sao rồi: " Ta nhất định sẽ trở lại" Long Thiên Tứ tự nói với mình tuy rằng
khi đó đã không ai quen biết hắn cũng nhất định trở về quê hương của mình. Đó
là nơi sinh ra hắn, nuôi dưỡng hắn hắn đã thở không khí ở đó lớn lên nơi nào
có tình thân cùng bạn bè hắn kể cả khi bọn họ đã là một nắm đất vàng hắn cũng
sẽ đến thăm bọn họ.
Suy nghĩ mông lung sau một lúc hai người chuẩn bị đi ngủ vốn Hiểu nguyệt đinh
lấy láy cây về rải thảm bên cạnh đống lửa nhưng Long Thiên Tứ lại ngăn cản
nàng lại, hắn chọn một cái cây lớn gần đó làm chỗ ngủ ban đêm là thời gian
hoạt động của Dã thú phòng bị trước vẫn hơn.
Quả đúng như Long Thiên Tứ nghĩ ban đêm lũ ma thú đi săn ngang qua nơi này
liên tục ngó tới chỗ này tuy rằng có Cuồng Cẩu cùng hắn cấp 5 uy hiếp nhưng
vẫn có những con ma thú đến ngó chừng một lúc sau mới đi. Hiểu Nguyệt do cả
ngày chạy trốn mệt mỏi cùng với thương thế khi rơi xuống lúc căn cứ ban đầu
xuyên qua dẫn đến vừa ngả lưng ra đa ngủ, trên miệng của nàng chảy ra nướng
miếng trông rất đáng yêu.
Long Thiên Tứ một đêm không ngủ lúc gần sáng một giộng nói máy móc vang lên: "
Chủ căn cứ xin chào chúa tể "
Hệ thống căn cứ như sau:
" trùng tộc căn cứ: cấp 0
Chúa tể : Long Thiên Tứ
Sản xuất được các loại binh chủng:
Bọ cánh cứng: 25 năng lượng sinh mệnh
Cuồng cẩu: 100 năng lượng sinh mệnh
Thứ Xà: 250 năng lượng sinh mệnh +50 tịnh thủy tinh
Thiên Mục: 5000 năng lượng sinh mệnh
Trùng tướng : 2 vạn năng lượng sinh mệnh + 1000 tịnh thủy tinh
Trùng tộc anh hùng: cao cấp năng lượng thể 1 vạn + 1 năng lượng thần bí cấp 10
trở lên
Mỗi ngày sản xuất ấu trùng một trăm đầu, trùng tướng hoặc trùng tộc anh hùng
một đầu.
Thăng cấp năng lượng cần thiết: 10 Vạn năng lượng sinh mệnh + 1 vạn năng lượng
thần bí
Trước mắt năng lượng còn lại:
+năng lượng sinh mệnh: 1350
+năng lượng thần bí : 1100
Hô năng may mắn còn chút năng lượng không thì hắn lại phải tự động thủ " lập
tức ấp trứng 6 Cuồng cẩu+2 thứ xà cùng với 10 Bọ cánh cứng "
" Bọ cánh cứng ấp trứng cần 3 phút, Cuồng Cẩu 10 phút, Thứ Xà 30 phút thỉnh
chờ đợi "
Ngay sau khi ấp trứng hoàn tất Long Thiên Tứ ra lệnh cho 4 con Cuồng Cẩu đi ra
ngoài càn quyết khu vực 300m quanh căn cứ nhằm tạo an toàn cho Bọ cánh cứng
thu thập năng lượng trong khi chờ đợi Thứ Xà ấp trứng ra đời.