Người đăng: LucyTieuVux
Game X Huyền Thoại - Mạt Thế Triệu Hoán Nữ Anh Hùng
Chương 5: Đi săn
.-o0o-.
9 giờ 30 phút, ngày 20 tháng 12.
Bây giờ đã qua thời gian buổi sáng và tiến vào trưa, sắc trời hôm nay âm u
không ánh nắng, gió lạnh tê tê đúng với kiểu thời tiết giữa đông. Không khí
khô hanh sẽ làm cho làn da người ta nứt nẻ, và đôi má những em thơ cũng bị
vương một vệt đỏ hây hây như cánh hồng đào.
Cũng đã được gần 2 tiếng tính từ lúc Diệu đổi ra thanh Kiếm Doran cho tới bây
giờ. Vẫn chưa rời khỏi nơi trú ẩn nhưng có thanh kiếm này, tốc độ farm của
Diệu tăng lên rõ rệt. So với đoạn ống tuýp, thanh kiếm khá là nặng và lực sát
thương thì cao hơn hẳn. Chỉ cần một đến hai chặt là đã có thể xử lí được một
con zombie. Có lỡ không cẩn thận dụ hai con zombie đến cũng không sao, Diệu
chỉ cần chặt vào con thứ nhất, sau đó là Tuyệt Kỹ Alpha vào cả hai con. Khi
đó, con thứ nhất vốn đã bị chặt một kiếm từ trước không chết thì cũng gần
chết, Diệu chỉ cần chặt một nhát nữa vào con thứ hai.
Diệu cũng nhận ra một lưu ý nhỏ khi dùng kiếm để đối phó với lũ zombie này, đó
là khi chặt thì cố gắng nhắm vào cổ chứ đừng nhắm vào đầu. Bởi vì khi chặt vào
đầu, với một kẻ tay mơ như hắn thì sẽ rất dễ để lưỡi kiếm mắc kẹt trong xương
sọ, rất khó lấy ra. Chặt vào cổ thì lại khác, dù không chém được bay đầu nhưng
cần cổ yếu đuối cũng rất dễ dàng bị chặt gãy, như vậy con zombie cũng tiêu
đời.
Đến quá 10 giờ rưỡi, gần 11 giờ, farm hơn ba tiếng, Diệu thành công giết chết
được 12 con zombie, thu được 15 vàng tất cả. Đó là không tính đến mấy con
zombie chuột mò vào nhà bị hắn đạp chết. Nhưng lũ này yếu lắm, mỗi con chỉ cho
1 EXP và vài "Mảnh tiền vàng". Những mảnh tiền vàng này cũng có thể đổi thành
tiền vàng bình thường. Và những mảnh tiền vàng này có to có nhỏ khác nhau nên
tỉ giá hoán đổi thành tiền vàng của nó cũng khác nhau tùy theo chất lượng của
từng mảnh.
Có tiền, Diệu quyết định sẽ mua thêm một số nhu yếu phẩm để chuẩn bị buổi
chiều ra ngoài đi săn, ru rú trong này mãi tốc độ farm quá chậm, trong khi hắn
cần rất nhiều tiền để mua trang bị, để đổi kỹ năng, để triệu hoán anh hùng. Và
cả đáp ứng số lượng EXP cần thiết để lên level mỗi lúc một cao hơn nữa.
Bánh Quy làm lương thực, chống đói và khôi phục thể lực, 3 cái đủ dùng cho một
ngày một đêm, mua mất 6 tiền vàng.
Bình Máu, cấp tốc khôi phục 150 máu trong vòng 15 giây. Tổng số máu hiện tại
của Diệu chỉ vừa tròn 200 máu, và món này sẽ là thứ có thể cứu hắn một cái
mạng. Bình Máu có giá 5 tiền vàng nên Diệu chỉ có thể mua được một bình đề
phòng khi cần thiết.
Còn lại 4 tiền vàng, Diệu mua thêm một viên Kẹo Ngọt Tinh Linh. Thứ này không
có trong Liên Minh, là vật phẩm mà Game X Huyền Thoại thêm vào. Có dạng một
viên kẹo ngậm, liên tục hồi 2 máu và 2 năng lượng mỗi giây cho đến khi viên
kẹo tan hết, khoảng 5 phút. Giá vừa tròn 4 tiền vàng, tổng số lượng hồi phục
còn nhiều hơn cả Bình Máu và thêm hiệu ứng hồi năng lượng. Một vật phẩm tiêu
thụ vô cùng tốt cho những trận chiến dài.
Hoán đổi xong nhưng nhìn đồng hồ thấy muộn, Diệu quyết định nghỉ trưa để chờ
khôi phục hết toàn bộ chỉ số năng lượng. Mỗi lần sử dụng Tuyệt Kỹ Alpha lại
mất 30 năng lượng, mà hắn mới chỉ có 100 năng lượng thôi, tối đa chỉ dùng được
ba lần liên tục. Năng lượng mất đi hồi cũng lâu, gần 2 phút mới được 1 điểm.
Thiếu thốn năng lượng quá, nhiều khi Diệu định tích tiền đổi luôn lấy một tấm
Bùa Tiên.
...
1 giờ chiều, ngày 20 tháng 12.
Nghỉ ngơi đầy đủ, năng lượng tràn trề, Diệu quyết định đi ra ngoài.
Trang bị lại cái vung nồi làm lá chắn, đầu đội mũ bảo hiểm có lớp kính che,
tay cầm thanh ống tuýp, vừa làm vũ khí tùy thân, vừa làm gậy chống và gậy dò
đường. Trên lưng còn đeo một chiếc ba lô du lịch, rất gọn gàng và không quá to
bởi vì bên trong hầu như trống rỗng, chỉ có mấy món đồ linh tinh. Còn toàn bộ
hành trang, những thứ được cho là quan trọng thì Diệu đã nhét vào "Kho chứa
đồ" của hệ thống Game X Huyền Thoại rồi.
Kho chứa đồ được mở khóa sau khi tổng mức mua sắm từ hệ thống của Diệu đạt
trên 40 tiền vàng. Hiện tại mới là kho đồ tân thủ, chỉ có một hàng 5 ô chứa.
Mấy cái Bánh Quy, Lọ Máu và Kẹo Ngọt Tinh Linh hắn đều để trong đây, hai ô còn
lại Diệu để cái bật lửa Zippo và một bộ quần áo, toàn những thứ quan trọng cả.
Thanh Kiếm Doran được đặt trong ô trang bị để có thể rút ra bất cứ lúc nào.
Hành trang đầy đủ, Diệu mở cửa, bước ra...
- Gào...!
Ngay trước cửa nhà nơi Diệu trốn đã đứng sẵn ba con zombie. Khi nhìn thấy bóng
người, chúng lập tức kêu gào, lao đến.
Hơi giật mình và vẫn còn một chút sợ hãi, nhưng không hề hoảng loạn, Diệu bình
tĩnh xoay người, bỏ chạy. Phương pháp đối phó với lũ zombie này Diệu đã tính
kĩ từ tối hôm qua, bây giờ chỉ còn chờ thực hành nghiệm chứng.
Diệu lập tức chuyển hướng, rời khỏi con phố cũ, nơi đã có một đám xác sống vật
vờ. Dẫn theo ba con zombie đuổi đằng sau, hắn rẽ vào một con hẻm nhỏ được tạo
thành bởi mấy dãy nhà quay lưng lại với nhau. Trong đây, xác suất đụng phải
zombie sẽ thấp hơn ngoài phố rất nhiều.
Tiếp tục chạy qua một khúc cua, sau đó cấp tốc dừng lại, Diệu gác thanh ống
tuýp lên bờ tường, tay phải lần mò trong không gian rồi rút ra thanh Kiếm
Doran sắc bén. Nép sát người vào bờ tường cạnh góc cua, Diệu cầm thanh kiếm
bằng cả hai tay, tư thế có chút giống với cầm gậy đánh bóng chày. Tinh thần
tập trung cao độ, Diệu nhìn chằm chằm vào lối rẽ và...
- Gào...! - Một bóng người cấp tốc phóng ra, mang hình dáng nhân loại nhưng
lại phát ra âm thanh dã thú và mùi máu tanh nồng nặc trên người. Không chút do
dự, Diệu vung kiếm.
- Hây...! - Diệu đã khỏe gấp đôi hôm qua, và lần này là có chuẩn bị kĩ càng
mà ứng phó. Thanh kiếm vung lên, mang theo toàn bộ lực lượng chém thẳng vào
đầu con zombie.
- Phập... - Thanh kiếm chém qua mặt con zombie theo hướng chéo từ trên xuống,
vạch ra một vết thương dữ tợn ngay giữa trán. Mũi kiếm lướt qua không bị xương
sọ giữ lại nhưng lực chém vẫn khiến cái xác không hồn ngã nghiêng vê một bên,
lăn lông lốc.
Máu từ trong miệng vết thương ộc ra xối xả, con zombie chưa chết hẳn vẫn vùng
vẫy định đứng lên. Không để cho điều đó xảy ra, Diệu cầm kiếm, bồi luôn thêm
một cú.
Xử lí xong con zombie đầu tiên. Con này mang hình dáng của một người đàn ông,
có cơ thể to lớn và nguyên vẹn nhất trong số ba con đuổi theo Diệu. Hai con
còn lại vẫn chưa kịp chạy tới nơi.
Kế hoạch thành công.
Mục đích khi bỏ chạy của Diệu hoàn toàn không phải là do sợ hãi đánh nhau, mà
là hắn cố tình nhử cho đám zombie đuổi theo mình. Lũ zombie một khi phát hiện
ra con mồi, chúng sẽ chỉ biết đuổi theo và khi đó, do tốc độ của mỗi con một
khác nên chúng sẽ nhanh chóng tách nhau ra. Vậy là Diệu chỉ phải đối phó với
một con zombie một lúc.
Còn lại hai con zombie, hai con này có hình dáng một ông già và một cô bé gái
mười lăm mười sáu tuổi. Con zombie ông già gầy đét đã tan nát cả một bên vai,
còn con zombie bé gái đã bị mất một mảng thịt lớn bên eo phải, nội tạng và máu
me từ trong đó xổ ra làm dáng chạy của nó hơi ngật ngưỡng.
Lần này không cần thiết phải chạy nữa, Diệu cầm kiếm xông lên.
Sử dụng Tuyệt Kỹ Alpha khi vừa đến cự li kích hoạt. Từ 2m bên ngoài, Diệu cảm
thấy cơ thể mình đột nhiên tan biến, hóa thành một tia sáng vàng, lướt qua
phần cổ của con zombie ông lão chạy trước rồi lướt tiếp qua phần eo của con
zombie bé gái chạy sau. Thiếu mục tiêu, chỉ có hai vết chém được đánh dấu và
sau hai lần lướt, ánh kiếm của Tuyệt Kỹ Alpha lại trở về vị trí của mục tiêu
thứ nhất.
Biến mất trong không đến một giây thi triển kỹ năng, Diệu lại xuất hiện ở
trước mặt con zombie ông lão. Con zombie này đã bị Tuyệt Kỹ Alpha lướt qua cổ,
một nửa cần cổ đã bị chém ra, không chết ngay nhưng cũng gần chết. Vừa hiện
ra, Diệu tiện tay chặt bồi thêm cho một nhát, thế là xong.
Con zombie bé gái bên dưới thì bị lướt gần đứt eo. Nó ngã nhào xuống mặt đất
mà giãy giụa, vùng vẫy. Có một chút thương cảm cho cô bé xinh xắn bị biến
thành zombie, Diệu vung kiếm chặt vào cổ để giữ lại khuôn mặt lành lặn cho em.
Thành công tiêu diệt ba con zombie cùng một lúc, chiến tích cao nhất của Diệu
từ hôm qua cho tới bây giờ. Thu được 3 tiền vàng, 38 EXP, hai cái điện thoại
di động, và 1 cái kìm, 1 cái đèn pin nhỏ từ trên thân con zombie đàn ông đầu
tiên, con zombie có mặc một bộ quần áo lao động của công nhân ngành điện.
Diệu đút hết những vật hắn cho là hữu dụng vào trong ba lô, sau đó vội vã rời
đi nơi này. Con hẻm nhỏ đã tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc.
-----GXHT-------
4 giờ 42 phút chiều ngày 20 tháng 12. Ngày thứ 2 sau tận thế...
[Thông tin người chơi]
_Tên nhân vật: Đỗ Thành Vi Diệu
_Level: 2
_EXP: 451/500
_Vàng: 41
_Máu: 245/280
_Năng lượng: 35/100
_Nội năng: 100/100
_Nộ: 24/100 ( -1... -1... -1... đang giảm)
_Trang bị (4/20)
{1} Kiếm Doran
{2} Bánh Quy: 2
{3} Bình Máu: 1
{4} Kẹo Ngọt Tinh Linh: 1
_Kỹ năng (2/15)s
{1} Say Máu: level 1
{2} Tuyệt Kỹ Alpha: level 1
Vẫn dùng cách thức cũ xử lí bốn con zombie cùng một lúc, Diệu thu lấy chiến
lợi phẩm trên người của chúng rồi lập tức bỏ đi. Hắn chỉ còn thiếu gần năm
chục điểm EXP nữa là lên level và cũng sắp đủ tiền vàng để thực hiện triệu
hoán vị anh hùng đầu tiên. (Theo dõi nhóm viết và đón đọc các tác phẩm nhanh
nhất tại facebook: Đảo 13 các bạn nhé ^_+
Nguyên một buổi chiều đi săn, thành tích khá là ngon lành và rõ ràng là năng
suất hơn hẳn so với việc ngồi rình một chỗ như hôm qua và hồi sáng. Mới chỉ
tốn có một miếng Bánh Quy để khôi phục thể lực, nhưng bù lại Diệu tìm thấy một
cửa hàng tạp hóa nhỏ.
Cửa hàng tạp hóa này trước kia Diệu biết. Nó nhỏ lắm, lại nằm trong hẻm, chủ
quán là một bà già, bán hàng chỉ để cho vui và bán cho mấy người hàng xóm
quanh quanh gần đó. Biết trước nên Diệu mới dám lần mò đến, chứ mấy quán ngoài
phố bây giờ nguy hiểm lắm, lũ zombie đã tụ tập đầy ngoài đó rồi.
Bỏ mấy Bình Máu, Bánh Quy và Kẹo Ngọt vào trong ô đạo cụ để khi cần thiết có
thể dùng được luôn. Dọn trống kho đồ của hệ thống, Diệu vất vào trong đó nước
khoáng, kẹo socola, mì tôm, muối, giấy vệ sinh và cả rượu. Kho đồ của hắn bây
giờ mới chỉ có 5 ô chứa nhưng được cái là những vật phẩm như nhau có thể đặt
chồng vào 1 ô, còn chồng được bao nhiêu thì phải tùy vào vật phẩm. Ví dụ như
nước khoáng loại 1,5 lít, Diệu có thể đặt chồng được 12 chai liền. Kẹo socola
đặt chồng vào 50 thanh, toàn bộ số kẹo socola của cửa hàng mà vẫn còn có thể
đặt chồng được tiếp. Còn mì tôm thì lại chỉ chồng được có 2 thùng, chỉ là "2
thùng" mà thôi.
Diệu rất muốn mang cả tiệm tạp hóa đi nhưng kho đồ đầy, hắn lại không muốn
manh vác cồng kềnh bên ngoài, rất bất lợi trong di chuyển và chiến đấu. Diệu
nghĩ "Có lẽ nên tiêu phí một chút tiền vàng để mở rộng kho đồ ra mới được".
Lại thêm một thứ tốn tiền vàng.
Rời khỏi tiệm tạp hóa, Diệu tiếp tục chui lủi qua mấy con hẻm quanh co. Hắn
đang tìm lối về lại nhà mình và hình như sắp thành công rồi thì phải. Con
người là một loài động vật kì lạ, bất cứ khi nào xảy ra chuyện thì đều có ham
muốn trở về mãnh liệt dù biết rằng nơi đó cũng chẳng còn ai, đi về cũng sẽ
không có bao nhiêu lợi ích. Ban đầu, lúc mới đi săn Diệu cũng không có ý định
trở về, chỉ là sau đó, ý muốn nổi lên một cách bất chợt và hắn không làm cách
nào kiềm chế được. Vậy là đi thôi. Con đường vốn không mất quá 30 phút nay đi
hết cả buổi chiều.
Đã hơn 5 giờ tối, ngày mùa đông rất ngắn, sắc trời âm u đến đáng sợ.
Nếu yêu thích tác phẩm, hãy ủng hộ nhóm viết để chương mới ra nhanh hơn:
http://unghotoi.com/1473751754Rwo83
….
Chương được thực hiện bởi Sói lạc lối của Hoa Bão team
Với sự trợ giúp của Thương Ling, Lan Thi và Th.a Woa
Cộng tác viên: Mộc Chi, Sao Na
...
Dream of storm
stage 1: Tiền tố DoS
...............