Level Up


Người đăng: LucyTieuVux

Game X Huyền Thoại – Mạt thế triệu hoán nứ anh hùng

Chương 3: Level up

.-o0o-.

Thế giới này thay đổi rồi.

Diệu thấy thiên tai, sau đó là đại dịch. Những dấu hiệu này chính là tuyên bố
của ngày tận thế hàn lâm.

Xã hội sẽ sụp đổ. Văn minh cũng sụp đổ. Nhân tính sẽ tha hóa đi. Và lúc đó,
giá trị của con người còn không bằng con thú. Ít nhất, giữ một con chó bên
cạnh nó còn trung thành, hoặc một con gì đó đến lúc tối hậu còn có thể giết
thịt để ăn.

Còn con người?

Khi đã bị cái đói giày vò. Khi đã không còn cả niềm tin và hi vọng. Khi không
còn luật pháp. Không còn tín ngưỡng. Không còn điều gì có thể ràng buộc lại
bản tâm. Thì khi đó, sự ích kỉ về lợi ích của chính bản thân là cao hơn hết.
Đừng nói đến những thứ viển vông như "Trung thành", như "Hi sinh", như "Dâng
hiến", mà chỉ là một chút tin tưởng cơ bản thôi cũng nên đắn đo cân nhắc.

Tận thế là một thế giới mà nhân loại chuyển sang tôn thờ "Nguyên tội", vì rõ
ràng là như thế sẽ giúp họ dễ dàng sống sót hơn.

Diệu là trẻ mồ côi. Không có người thân, cũng chẳng có bạn bè, vì vậy nên có
lẽ gánh nặng trên vai hắn sẽ nhẹ hơn của người khác một chút ít. Không phải lo
lắng cho ai, không phải tin tưởng ai và cũng sẽ chẳng bao giờ phải sợ bị một
ai phản bội.

Đối với hắn, "Sống sót" sẽ là mục đích tối cao duy nhất.

Để có thể "Sống sót", hắn phải mạnh mẽ lên. Và "Game X Huyền Thoại" đã vẽ ra
sẵn ra cho hắn một con đường để trở nên mạnh mẽ, đã chỉ cho hắn biết phải đi
nơi nào.

Lên cấp để được cộng skill. Trang bị đạo cụ và mua thêm skill mới, và cả triệu
hồi những anh hùng Liên Minh ra trợ chiến. Thế nhưng, để đạt được những thứ đó
hắn cần phải có EXP và tiền vàng. Hiện tại, Diệu cũng chỉ biết có một cách duy
nhất để kiếm được hai thứ đó thôi. Đó chính là farm quái. Hay nói một cách
chính xác hơn là giết những con zombie ở thế giới này.

Phải liên tục chiến đấu để trở nên mạnh hơn. Số mệnh đã sắp đặt để con đường
hắn đi là một con đường đẫm máu. Con đường của Tula.

...

Kích hoạt "Say Máu" để sử dụng số Nộ còn lại hồi phục lại chỉ số máu, những
thương thế trên cơ thể Diệu đã gần như khỏi hoàn toàn. Thầm cảm thán sự kì
diệu của năng lực, Diệu vác thanh ống tuýp, tiếp tục bước đi.

Dù đã thầm quyết định rằng mình sẽ phải trở nên mạnh mẽ, giết chóc là không
thể tránh khỏi được, nhưng tâm lí mười bảy năm nhút nhát yếu đuối của hắn cũng
không thể sửa được ngay. Từ bé đến lớn hắn chưa từng một lần đánh nhau, bình
thường còn không dám giết một con gà. Vậy mà đùng một cái, hắn phải đi giết
zombie, những thứ mới sáng sớm hôm nay thôi vẫn còn là con người.

Diệu biết, một khi đánh nhau thì tinh thần hắn sẽ bị ảnh hưởng bởi nội tại ham
muốn chiến đấu của kĩ năng Say Máu. Hắn sẽ càng đánh càng hăng. Thế nhưng,
trước đó, để có thể ra được đòn đầu tiên, áp lực tâm lí đối với hắn vẫn rất là
to lớn. Mọi việc đều có điểm bắt đầu, và điều này thật là khó khăn.

Con zombie vừa rồi Diệu giết được phần nhiều là do may mắn. Khi đó là khoảnh
khắc năng lực bộc phát ra do tính mạng bị uy hiếp. Diệu không hề mong muốn
việc đó xảy ra thêm một lần nào nữa vì quá là nguy hiểm.

Với cái tâm lí chưa sẵn sàng thế này mà chủ động đi khiêu chiến một con zombie
như vậy nữa thì thật không đảm bảo chút nào, sơ sẩy là chết ngay. Vậy nên,
Diệu quyết định đi tìm lại con zombie đầu tiên mà hắn đã gặp. Con đó bị cụt
mất nửa người rồi, nhìn hơi tởm nhưng chí ít là sẽ đỡ nguy hiểm hơn.

Trở lại chỗ con zombie đã bị đứt nửa người.

Lúc trước chỉ biết cắm đầu vào chạy, Diệu cứ tưởng là mình đã chạy được đi xa
lắm, nhưng thực ra, khi đó mệt, lại còn bị thương, Diệu chạy đến đau nhức toàn
thân, không thể thở được nữa mới dừng lại ở chỗ này. Bây giờ bình tĩnh quan
sát kĩ, hắn mới nhận ra là thực sự cũng không có xa, chỉ cách hơn con phố. Đi
đường vòng sẽ tốn bốn năm trăm mét, nhưng Diệu biết một ngõ tắt qua hai dãy
nhà, chỉ phải đi một tí là sẽ tới nơi.

Diệu vừa đi vừa ngó nghiêng khắp chốn để tìm lại cái ngõ tắt, lòng cầu khấn nó
không bị cái gì đổ sập che lấp mất. Cẩn thận lần mò, bây giờ biết là có
zombie, hắn không dám tùy tiện như trước nữa.

Lạy trời! Cái ngõ tắt đó vẫn còn. Diệu bước vội vào ngay.

Lối đi này được tạo thành bởi khoảng khe hở giữa mấy ngôi nhà, tắt qua hai
mảnh đất trống và tắt cả qua một vài cái sân. Bình thường chẳng mấy ai đi vì
nhiều đoạn đường đất và mấy chủ nhà bị đi tắt qua sân cũng không được thân
thiện lắm. Kéo đất vào sân của họ, có thể bị vác gậy đuổi theo. Chỉ là bây
giờ, tận thế rồi, ai còn quan tâm được nữa.

Lúc đi qua mấy cái khe nhà, Diệu gắng chạy thật nhanh vì ở đây nếu đụng phải
zombie chắn hai đầu thì chỉ có chết.

Đi qua hai khu đất hoang thì lại phải cẩn thận vì cỏ dại mọc cao quá gối. Phải
lấy thanh ống tuýp vạt cỏ ra mới đi qua được, chẳng thể nào biết có thứ gì nấp
dưới đám cỏ đó không?

Còn đi qua mấy khoảng sân, Diệu nhặt được một vài trang bị. Hắn kiếm được một
cái mũ bảo hiểm trùm kín tai và có lớp kính chắn gió lớn đội trên đầu. Cái áo
khoác gió đồng phục đã rách nát được thay thế bằng một cái áo khoác da to dài
và ấm áp. Trang bị thêm hai con dao làm bếp nhọn hoắt có cả vỏ bao giắt thắt
lưng. Và cuối cùng, hắn nhặt được một cái vung nồi to như cái mâm làm lá chắn.
Cái vung nồi khá dày nhưng nhẹ hều vì được đúc bằng nhôm, thứ này trên chiến
trường chỉ đáng cho vào sọt rác nhưng với tình cảnh của Diệu bây giờ thì hữu
dụng không ít. Nó sẽ chắn được cho hắn một đòn tấn công bất ngờ, và quan trọng
nhất là tác dụng yên tâm về mặt tâm lí.

Có mấy ngôi nhà trên đường hắn đi qua đã đổ sập không ít thì nhiều, nhưng cũng
có mấy ngôi nhà còn nguyên. Lúc đi qua một ngôi nhà ba tầng bị thứ gì đó đập
vào khiến cho tầng trên cùng đã vỡ nát, Diệu còn nghe thấy những âm thanh lục
cục ầm ầm như đập phá ở sau khung cửa chính. Có lẽ là zombie, cũng có thể là
người, hắn không dám quan tâm.

Tốn khoảng 15 phút, Diệu đi được ra đường phố, hữu kinh nhưng vô hiểm.

Lập tức nhìn thấy cái xe máy chở hàng bị đổ nhưng hắn không lao ra ngay. Cẩn
thận quan sát xung quanh một chút rồi mới chậm rãi lại gần, chỗ này còn đọng
một vũng máu tươi.

Không nhìn thấy con zombie bị đứt nửa người đâu, nhưng Diệu kiếm được một vệt
máu dài.

Chậm rãi và cẩn thận, hắn bám theo vệt máu.

Cũng không phải đuổi theo quá xa, chỉ hơn năm chục mét, Diệu thấy vết máu
chuyển hướng và dẫn vào trong một nhà dân.

Ngôi nhà này mặt phố, ba tầng cao và thiết kế rất là phong cách. Nước sơn sáng
sủa, khung cổng lớn và cả một mảng sân trước cùng với một khu vườn cây cảnh
cạnh bên. Chủ nhân của ngôi nhà này chắc là khá giả lắm.

Cánh cổng một khép một mở, Diệu ngó vào trong thì thấy con zombie bị cụt nửa
người đang nằm nhoài dưới sân. Cái đầu nó liên tục nhấp nhô và có âm thanh cắn
nuốt.

Cố gắng áp chế nỗi sợ hãi đang dâng lên trong lòng, Diệu rón rén tiến lên.

Một bước, hai bước, ba bước... Dần đến gần con zombie, Diệu cũng bắt đầu thấy
con quái đó đang cắn xé cái gì.

Nhíu chặt hai hàng lông mày, khuôn mặt Diệu bất chợt co rúm lại. Hắn thấy dưới
nền sân, một cô bé gái đang nằm ngửa. Cô bé vẫn mặc một bộ váy ngủ trắng mềm,
thân hình nhỏ nhắn và khuôn mặt non nớt chắc là chỉ mười bốn, mười lăm. Mái
tóc dài đen tuyền loạn xạ dính bê bết máu, còn tay chân thì thâm tím và vặn
vẹo một cách bất thường. Điều đáng sợ nhất là phần bụng cô bé đó đã bị xé
toạc, con zombie cụt nửa người vục mặt vào trong đó, cắn lấy từng đoạn ruột
gan ra mà ăn lấy ăn để. Khung cảnh khủng bố vô cùng.

Bụng đau quặn thắt lại một nhát, cố nén cảm giác buồn nôn, Diệu nâng tay phải,
từ từ giơ thanh ống tuýp lên cao quá đầu. Xiết chặt nắm tay để cho thôi run
rẩy, Diệu trợn mắt, nghiến răng, nín thở và một điểm đỏ bỗng nhiên xuất hiện
trong con ngươi màu nâu đen của hắn.

- Gàooo...! - Như thể cảm nhận được nguy hiểm, con zombie bất chợt ngẩng mặt
lên, sau đó quờ quạng hai tay, cấp tốc xoay người. Nhưng quá muộn, đầu thanh
ống tuýp đã cấp tốc phóng đại trong con ngươi đầy tơ máu của nó.

- Độp! - Cú đập thẳng từ trên xuống dưới mang theo sức mạnh của toàn bộ cơ
thể, Diệu gõ cho con zombie lõm đầu, da thịt nát bét và một chút máu tươi bắn
lên. Bản thân Diệu cũng bị phản chấn cho ê buốt cả cánh tay. Thế nhưng, không
quan tâm đến điều đó, sau khi gõ được phát thứ nhất rồi thì nội tại ham muốn
chiến đấu của kỹ năng Say Máu sẽ khiến cho hắn cảm thấy kích thích, hưng phấn
không ngừng. Vậy là gậy lại vung lên, điểm Nộ được tích lên ầm ầm và sự hưng
phấn trong hắn ngày một cao.

Đầu con zombie bị dập nát sau một hồi loạn đập. Diệu thu được 13 EXP và 1 tiền
vàng, hơi ít hơn so với con zombie trước.

Đứng lên thở dốc, số điểm đỏ trong mắt hắn dần rút đi. Diệt được con zombie mà
không hề thương tích, chỉ có cánh tay phải là hơi nhức buốt, Diệu bị trừ 7
máu. Hắn vừa định kích hoạt Say Máu để dùng số Nộ chưa hao hết hồi máu cho bản
thân thì...

- Gào...! - Tiếng kêu phát ra từ cái xác cô con gái.

Giật nảy người, Diệu vội lùi hai bước, và khi nhìn lại thì hắn thấy... Cô bé
đã trợn mắt lên nhìn hắn, miệng gầm gừ còn cơ thể thì cứ giãy nảy lên từng đợt
một, mặc cho những nội tạng từ trong bụng xổ ra ngoài.

Đã thành zombie.

Diệu giật mình nhưng không quá sợ hãi, Nộ chưa hao hết và những điểm đỏ vẫn
còn trong con ngươi. Thế là hắn nghiến răng, thanh ống tuýp lại vung lên, đập
xuống.

Được 11 EXP và 1 vàng sau khi đập vỡ đầu con zombie nữ, chỉ số máu của Diệu
cũng chỉ còn hơn 70. Hình như, đau đớn cũng làm hắn mất máu và số máu càng
giảm thì tốc độ mất máu cũng càng nhanh thì phải.

Giết được hai con zombie, Diệu muốn tạm thời trốn đi một lúc để khôi phục
trạng thái của mình. Chỉ là, không để cho hắn kịp thở dốc, từ phía vườn cây
cảnh đã có tiếng bước chân và âm thanh gầm gừ truyền tới.

- Grừ... Grừ... - Một con zombie chó. Con quái mang bộ lông hai màu nâu đen
xen kẽ, đặc điểm của loài becgie. Nó to lắm, phải cao ngang thắt lưng Diệu
trong khi hắn cũng phải mét sáu ba, sáu lăm chứ không quá thấp. Một mảng da
thịt ở bên eo đã bị bong ra lộ cả xương sườn, nội tạng cũng bị lòi ra, kéo lê
trên mặt đất cùng với một đoạn dây xích lớn móc vào vòng cổ. Con zombie này
lúc còn là chó chắc vẫn bị chủ nhà xích ở đằng sau. Bây giờ nó giựt được đứt
xích và lao ra, xồ vào người Diệu.

Điểm Nộ còn gần đầy nên Diệu không sợ hãi, chỉ là quá bất ngờ. Hắn vội nâng
cái vung nồi lớn cầm trên tay trái lên làm khiên che chắn.

- Bùng... - Con zombie chó mãnh liệt lao vào, va chạm lên tấm vung nồi khiến
nó rung lên ong ong và hình như còn hơi méo đi một chút. Diệu bị đẩy lùi lại
hai ba bước, con zombie chó cũng bị hất bay ra ngoài.

- Ẳng...! - Con zombie chó rơi oằn mình xuống đất, đập ra một vệt máu be bét
và để cho một mớ nội tạng vãi ra. Nhưng zombie sẽ không biết đến đau đớn, nó
quẫy người bò dậy được ngay. Và sau đó lại mãnh liệt lao vào con mồi trước
mắt.

- Bùng... - Lại dùng cái vung nồi đỡ được một cú lao tới nữa, chỉ là lần này
không có bất ngờ, tư thế cẩn thận nên Diệu không bị đẩy lùi. Cái vung nồi hơi
méo thêm một chút nhưng đổi lại con zombie chó cũng bị hất văng ra, ngã lăn
lông lốc.

Thời cơ.

Không bỏ lỡ cơ hội khi con zombie chó bị ngã, Diệu quyết đoán xông lên, tay
phải cầm chắc thanh ống tuýp vung lên cao. Loạn đập.

- Ẳng...!

Con zombie chó quá nguy hiểm nên lần này để cho chắc, Diệu đập đến khi nó bị
trầy hết cả ra đầu, lộ ra một khoảng xương sọ dập nát mới thôi.

Thu được 20 EXP và 2 vàng. Diệu chẳng biết là nên vui hay nên buồn khi thấy
chó còn được hệ thống Game X Huyền Thoại đánh giá cao hơn cả người.

Lần này không dám chủ quan nữa, Diệu giữ nguyên tư thế chiến đấu, cảnh giác
nhìn xung quanh xem còn có thứ gì lao ra nữa không. Sau đó mới kích hoạt kĩ
năng Say Máu để dùng Nộ hồi lại một chút chỉ số máu rồi vội vã rời đi.

Sau trận chiến, hắn còn có 65 máu khi lòng bàn tay phải đã trầy hết ra và cả
hai cánh tay cùng ê buốt. Dùng cả gần 100 điểm Nộ mới hồi được gần đầy máu,
lòng bàn tay lập tức trở nên mát mẻ và sự ê buốt cũng biến mất chẳng còn.

Diệu đã tích được 59 EXP và 5 tiền vàng. Dù khoảng cách đến lúc lên level còn
khá xa và số tiền còn thiếu để thực hiện triệu hồi anh hùng cũng rất lớn nhưng
Diệu đã có thêm lòng tin vào bản thân mình.

Chắc chắn hắn sẽ trở nên mạnh mẽ. Và chắc chắn hắn sẽ có thật nhiều vị nữ anh
hùng xinh đẹp làm bạn đồng hành.

.....

4 giờ 30 phút chiều ngày 19 tháng 12. Thời gian hiển thị trên cái đồng hồ điện
tử thời trang hiệu Tri Sport đeo trên cổ tay mà Diệu vừa mới đập vỡ cửa kính
của một tiệm đồng hồ cách đây không lâu kiếm được. Cái đồng hồ hoa văn rằn ri
với hai màu trắng đen chủ đạo, phong cách cực chất khiến cho Diệu vừa nhìn
thấy là đã thích luôn rồi. Đồng hồ thế này ngày hôm qua hắn còn không dám nghĩ
tới, mỗi cái đều có giá vài trăm, trên nửa triệu chứ chẳng rẻ gì.

Diệu giờ đang trốn trong một ngôi nhà dân cạnh con phố nhỏ. Ngôi nhà trước kia
hai tầng, nhưng tầng hai giờ đây đã sụp xuống một nửa. Chọn ngôi nhà này vì
lúc hắn đi ngang qua thì thấy cửa mở toang, bên trong chỉ là một con zombie
mang hình dáng của một bà nội trợ trung niên dặt dẹo.

Con zombie đã gãy một chân từ trước nên Diệu dễ dàng xử lí. Kéo cái xác bị đập
vỡ đầu ra, hắn tuyên bố chiếm ngôi nhà này.

Đến tầm 2 giờ trưa, Diệu trốn sau tấm rèm cửa sổ thấy lũ zombie bắt đầu xuất
hiện nhiều trên phố. Lũ này hầu hết đều đã bị thương tích lung tung, chắc là
do cơn động đất hồi sáng. Cơ thể thương tổn ở các trình độ khác nhau, thế nên
sức mạnh của đám zombie cũng rất là chênh lệch. Diệu còn thấy cả vài con
zombie chó.

Người sống sót hắn cũng thấy qua. Thường là một người lén lút chạy vội qua mấy
con hẻm. Cũng có khi là một đám dắt díu nhau như một gia đình. Đặc biệt nhất
là hắn còn thấy một người đàn ông kéo theo một cô gái bị cả đàn zombie đuổi.
Cánh tay của ông ta thỉnh thoảng lại mọc ra một lưỡi đao cong rất dài, nhìn
trắng bệch như xương nhưng lại ánh lên sắc kim loại. Lưỡi đao sắc lắm vì Diệu
thấy ông ấy chỉ vung qua một nhát thôi là đã chém bay đầu của mấy con zombie
cản đường phía trước. Chắc ông này cũng giống như Diệu, là một người thức tỉnh
siêu năng lực.

Gần chỗ Diệu trốn có một cửa hàng tạp hóa, cách khoảng hơn năm chục mét. Lúc
ban đầu hắn không biết đâu, cho đến khi có một người sống sót cạy ra lớp cửa
cuốn bên ngoài làm lộ ra từng giá hàng bên trong. Anh ta dùng một con dao găm
phát sáng như dao laser dễ dàng cắt đứt đôi ổ khóa. Trong đó cũng có zombie
nên người kia chỉ vội ôm lấy một thùng mì tôm và vài chai nước ngọt rồi chạy
trốn. Sau đó thi thoảng cũng có người đến lấy nữa. Có người thành công nhưng
cũng có người không được may mắn vậy, bị zombie chộp lại cắn xé đến chết. Diệu
nhìn thấy tất cả nhưng không một lần ra tay. Chưa nói đến việc đạo đức của
người kia thế nào, chỉ tính bản thân mình thôi hắn còn chưa lo được thì lấy gì
ra mà cứu giúp người khác. Hắn còn quá yếu.

Lũ zombie ngày một đông, đường đến tiệm tạp hóa ngày một khó. Trong ngôi nhà
Diệu trốn cũng chẳng có cái gì ăn được cả, phòng bếp đã bị sập rồi, mà người
thành phố cũng không có thói quen tích trữ nhiều lương thực. Cái bánh mì và
hộp sữa Diệu ăn hồi sáng đã đi ra hết sau mấy lần nôn mửa. Bụng rỗng tuếch,
đói không chịu được hắn đành cắn răng chịu đau dùng 2 tiền vàng để đổi lấy một
miếng Bánh Quy trong cửa hàng của hệ thống. Không tăng chỉ số, không hồi máu,
không hồi năng lượng, chỉ là chống đói và khôi phục "Thể lực - một chỉ số quan
trọng của dòng game thẻ tướng".

Tình trạng bên ngoài như vậy nên Diệu cũng chẳng dám chạy ra farm. Thế này thì
chỉ có đi chứ không có về. Nhưng mà hắn vẫn cần phải có EXP và tiền vàng. Thế
là Diệu nghĩ ra một cách.

Diệu mở cửa chính ra. Một bên để đóng, chốt chặt. Bên còn lại thì hơi hé ra
một chút. Dùng một đống vật cản chèn vào cả hai bên để làm sao cánh cửa chỉ hé
ra cho đủ một người vào. Sau đó thì đợi. Đợi cho đến lúc có một con zombie vật
vờ đi qua, Diệu sẽ ném một viên đá vụn để hấp dẫn nó. Lũ zombie không có trí
tuệ dễ dàng mắc mưu, ngu ngốc đi theo động tĩnh. Sau khi chui qua khe hở hẹp
để vào trong nhà, chờ đợi nó là một gậy vào đầu từ Diệu nấp sẵn sau cánh cửa.
Xác sẽ bị hắn kéo lên tầng hai rồi thả xuống sau nhà, cánh cửa lại hé mở ra
chờ đợi con mồi kế tiếp.

Cứ như thế, Diệu thành công tiêu diệt được vài con zombie liền, chỉ số EXP và
tiền vàng vững bước tăng lên cho đến tận lúc này.

- Hự...! - Đập vỡ đầu con zombie thứ mười của ngày hôm nay, Diệu vừa định cúi
xuống để kéo xác con quái lên lầu, thả xuống đằng sau thì:

- Tít... tít... - Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên trong não Diệu và
một tấm bảng trong suốt cũng bất thình lình hiện ra trước mặt. Hơi giật mình,
hắn vội vã định thần, nhìn kĩ.

[ Thông báo]

Chúc mừng người chơi Đỗ Thành Vi Diệu đạt được thành tựu tân thủ: Tiêu diệt
zombie (10/10)

Sát thương tăng 5% khi tấn công zombie

Thành tựu tiếp theo: Thợ săn zombie (10/300)

Người chơi đạt được phần thưởng: Gói kinh nghiệm 200 EXP

[Nhận] hay [Từ chối]

Tất nhiên là chọn [Nhận], hắn farm được gần trăm rưỡi EXP rồi, thêm gói này
nữa là thừa lên cấp.

[Thông báo]

Chúc mừng người chơi đạt level 2

Máu 100 + 100

Năng lượng 0 + 100

Nội năng 0 + 100

Giải khóa ô kĩ năng thứ 2

(4 ô kĩ năng đầu tiên miễn phí giải khóa)

Người chơi có muốn chọn thêm kĩ năng mới?

[Chọn kĩ năng mới] hay [Tăng điểm cho kĩ năng cũ (Say Máu) ]

Diệu đang dùng Say Máu rất tốt, chỉ có điều, kĩ năng này ngoài cải thiện tâm
lí của hắn ra thì cũng chỉ có khả năng hồi máu là còn hữu dụng. Còn cái nội
tại tăng sát thương khi mất máu? Cũng rất mạnh đấy nhưng hơi vô dụng với hắn
lúc này. Đùa gì thế, hắn không muốn chơi khô máu với lũ zombie tí nào, nhiễm
độc thành zombie rồi thì có hệ thống cũng hết cứu. Hắn muốn chọn lấy một kĩ
năng nữa có tính công kích chủ động hơn.

[Mở ra menu kĩ năng]

Do cấp độ người chơi không đủ, các kỹ năng ulti toàn bộ tiến hành khóa lại.

Người chơi bắt đầu chọn lựa.

Hãy cân nhắc thật kĩ trước khi đưa ra quyết đinh cuối cùng.

Hàng trăm kĩ năng lần lượt hiện ra trước mặt Diệu. Những kĩ năng này, đối với
một game thủ yêu Liên Minh như hắn thì không hề xa lạ, hắn đều nắm rõ trong
lòng bàn tay.

Sau một hồi đắn đo lựa chọn, cuối cùng, Diệu quyết định tăng cho mình kĩ năng
Tuyệt Kỹ Alpha của Master Yi, cũng là một vị tướng đi rừng mà hắn vô cùng ưa
thích. Thế là bây giờ, mục thông tin kĩ năng của hắn trở thành:

[Kỹ năng: 2/15 ]

1: Say Máu - level 1...

2: Tuyệt Kỹ Alpha - level 1

_Vũ khí yêu cầu: Đao, kiếm

_Tiêu hao: 30 Năng lượng

_Khoảng cách sử dụng: 2m

_Thời gian làm lạnh: 20s

_Đỗ Thành Vi Diệu đánh dấu 4 mục tiêu bằng ý chí, sau đó hóa thân thành ánh
kiếm, trở nên vô định và lướt trên chiến trường để tấn công 4 mục tiêu đã bị
đánh dấu, gây sát thương mỗi lần lướt. Đỗ Thành Vi Diệu sẽ lướt tới mục tiêu
gần nhất chưa bị tấn công, và xuất hiện trở lại ở vị trí của mục tiêu đầu tiên
sau khi Tuyệt Kỹ Alpha kết thúc - Tuyệt Kỹ Alpha có thể trí mạng khi ánh kiếm
lướt qua vị trí yếu hại của kẻ thù

_Các đòn đánh thường làm giảm thời gian hồi chiêu của Tuyệt Kỹ Alpha đi 1
giây.

_Nguồn: Master Yi - Game X Huyền Thoại

Hơi khác với bản gốc khi ở đây, trước khi sử dụng Diệu phải đánh dấu mục tiêu
bằng ý chí. Nhưng thiết nghĩ thì cũng đúng thôi vì đây chính là thế giới thực
chứ không phải là game, đao kiếm không phân biệt địch ta và phải có thêm cái
này để khỏi lướt nhầm vào đồng đội.

Diệu đưa mắt nhìn ra bên ngoài, trong tâm hơi động, lập tức có bốn con zombie
ở cạnh nhau bị đánh một dấu kiếm chém chéo lên cơ thể. Cả những con bị đánh
dấu lẫn những con bên cạnh đều không phản ứng gì, Diệu khẽ mỉm cười, có lẽ cái
này chỉ một mình hắn mới có thể thấy được thôi.

Chọn xong kỹ năng, màn hình lại chuyển về giao diện thông báo:

[Thông báo đặc biệt]

Do là game thủ đầu tiên của Game X Huyền Thoại thành công lên cấp, hệ thống mở
ra gói ưu đãi triệu hồi anh hùng đầu tiên và duy nhất: gói 50 tiền vàng để
nhận được một anh hùng ngẫu nhiên.

50 tiền vàng cho một anh hùng...! Diệu thật không thể tin vào mắt mình được
nữa. Chỉ có 50 tiền vàng để triệu hồi một anh hùng, trong khí đó, theo giá gốc
mỗi vị phải tốn chẵn 2000. Quá có lời. Một vị anh hùng, một trợ thủ, một người
đồng đội, một người bạn đồng hành, có trí tuệ, có tính cách, có đầy đủ bộ kỹ
năng cùng với tiềm lực phát triển vô cùng. Và quan trọng nhất, đó là không bao
giờ phản bội.

Anh hùng không bao giờ phản bội lại triệu hồi sư.

Vô cùng hưng phấn. Diệu quay đầu nhìn ra ngoài cửa, nhìn chăm chú vào lũ
zombie, miệng lẩm bẩm:

- Phải đi kiếm một thanh đao...

Nếu yêu thích tác phẩm, hãy ủng hộ nhóm viết để chương mới ra nhanh hơn:
http://unghotoi.com/1473751754Rwo83

….

Chương được thực hiện bởi Sói lạc lối của Hoa Bão team

Với sự trợ giúp của Thương Ling, Lan Thi và Th.a Woa

Cộng tác viên: Mộc Chi, Sao Na

...

63

Dream of storm

stage 1: Tiền tố DoS

...............


Game X Huyền Thoại - Chương #3