Người đăng: takuda123000
-Ta là ai?
Giữa đồng không hiêu quạnh một mình thanh niên không một mảnh vải che thân
đang ngơ ngác nhìn mọi thứ xung quanh.
Trong đầu hắn tựa như trống rỗng những ký ức của hắn dường như bị thiêu rụi
khiến hắn không còn nhớ đến một thứ gì.
Hắn lúc này thì chỉ dăng thở thẩn ngồi tại chỗ tự đặc ra các câu hỏi mà không
ai trả lời:
-Ta là ai?
Đây là đâu?
Tại sao ta lại không mặc đồ?
Tại sao ta lại chẳng thể nhớ được chuyện gì.
Các câu hỏi cứ thế dồn dập xuất hiện nhưng một tiếng kêu “Ọt....!”Đã khiến hắn
không còn quan tâm mọi thứ.Đó chính là tiếng kêu đói:
-Ô!Đói rồi ta phải kiếm thứ gì đó ăn thôi.
Hắn ta đi đến một thân cây to trên đọt là những trái quả chín mọng.Chưa kìm
được nước dãi là hắn đã dùng tứ chi bám vào thân cây lêo lên.Nhưng thân cây có
rêu khiến cho hắn tuột xuống không thương tiếc.
Mặt hắn lúc này vẫn cứ khở dại mà thêm một lần nữa leo lên bằng tứ chi.Thế là
hết lần này đến lần khác hắn đều bị tuột xuống.
Cho đến khi bản thân hắn không còn một tí năng lượng thì hắn mợi chịu dừng
lại.Cơ thể hắn không một chút nước lại không một chút dinh dưỡng mà còn phải
bị trêu ngươi bởi thức ăn ngay trước mắt mà hắn không thể làm gì.
Lúc này hắn biết hắn không thể leo lên thân cây.Thế là hắn quyết định bỏ cuộc
để đi tìm những quả mọng rơi vãi xuống đất ăn còn hợp lý.
Lúc đang tìm kím trái mọng thì đột nhiên bàn chân hắn như vừa dậm phải lên thứ
gì đó.Nhấc chân lên thì hắn nhìn thấy một mẫu cỏ ở ngọn là một quả mọng tròn
màu đỏ cam.Trông giống như có hồ quang chíu ra từ trong đó.
Hắn thì không nghĩ nhiều chỉ đơn giản hiểu thứ này có thể ăn được nhưng với
nhiêu đây ăn chẳng thấm được bao lâu nhưng vì tiếc nên hắn bèn cầm trên tay
đợi tìm được nhiều liền ăn tổng thể một lược.
Ngay lúc đó một hình bóng bốn chân ló ra từ trong bụi rậm.Một con heo rừng với
hai chiếc năng công mọc hai bên mép.Phía trên lưng là những cỗ ngữ đặc biệt
được hình thành tự nhiên.
Vừa thấy con vật hắn liền biết bản thân nguy hiểm nên tìm cách thoát thân.Với
tốc độ của một kẻ đói bụng thì việc chạy thoát khỏi một con heo rừng là chuyện
khó chứ không đùa.
Nhưng bản thân hắn thì khác.Chỉ trong vài giây ngắn hắn liền bỏ mặc con heo
ngay sau lưng.Ngay cả bản thân hắn cũng không thể tin được rằng là mình có thể
chạy nhanh đến như vậy.
Nhưng lúc này thì sức lực toàn cơ thể của hắn đều như bị rút cạn.Vừa tính nhét
đống cỏ dại và quả mọng vào trong mồm thì lập tức xung quanh tứ phía những ánh
mắt thú dữ xuất hiện như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Thứ sợ hãi ngẫu nhiên bùng phát khiến cho hắn sợ đến nỗi không thể bình tĩnh
mà đứng dậy.Ngay lúc này một ánh mắt từ trong bóng tối nhảy ra đầu tiên.
Đó là một con thỏ xám.Nhưng kèm theo với đó là hai vành tay chỉa ra những thứ
gai nhọn.Cùng đôi chân sần sùi như da rắn.
Một cú nhảy bật đến từ thỏ xám bay thẳng đến hắn hướng theo đó là hai chiếc
tai chỉa thẳng vào người hắn.Lúc này hắn quấn quýt không kịp ứng phó ra làm
sao chỉ biết giơ hai tay chịu đòn trong vô vọng.
Keng....Một tiếng va chạm giữa sắt với sắt.Nhưng bản thân hắn lúc này thì nhận
thấy đôi tai sắt nhọn của thỏ xám bị đánh bật ra ngay khi vừa chạm vào người
của hắn.
Nhưng một miếng bánh trán.Hắn lật mặt nhanh vôi đối từ rụt rè sợ hãi trở thành
anh hùng can đảm.Một tay bẻ lấy một nhánh cây rồi hét toán lên:
-Chúng bây ngon thì bước ra đây một mình anh chấp hết!!!!!!
Lời nói vang ra không ít khí thế hào hùng nhưng điều đó lại khiến cho đám quái
thú đó càng thêm hứng thú.Ngay lúc này bọn chúng đồng loạt nhảy ra đánh một
trận với hắn.
Vừa lúc nhảy ra trước mắt hắn là một hệ sinh thái đa dạng.
Thỏ có,chim có,hổ có,sói có,rắn có,rồi ngay cả thực vật thì cũng có xuất hiện
gần một chục cây ăn thịt người.Tất cả bọn chúng đều thèm khát nhảy vào xâu xé
hắn.
Nhưng bản thân hắn đâu có vừa.Trên tay cầm nhánh cây tựa như cầm gương.Một đâm
hai chém liên hồi diễn ra.Cứ như thế từng thứ từng thứ quái thú chết đi nhiều
như rạ.
Đến khi con quái thú cuối cùng chết đi thì hắn cũng được nghỉ ngơi.Hắn ngạc
nhiên và khi tụi quái thú này tấn công thì cúng chỉ nhắm đến bàn tay cầm quả
mọng chứ không phải là bất kỳ bộ phận nào khác.
Rất tinh ý khi hắn nhận ra điều đó ngay lập tức hắn liền ăn quả mọng.
Khi đưa vào miệng một vị bùi khó tả tung hoàng khắp miệng đến khi nuốt xuống
bao tử thì lúc này hắn mới cảm nhận được có sự chuyển biến.
Một thức năng lượng xuất hiện ngay trong Đan Điền làm giản nở cơ thể của
hắn.Toàn bộ kinh mạch da thịt đều phòng lên đến mức mà người khác còn có thể
nghe thấy tiếng sé rách.
Thứ năng lượng này vẫn trâu bò tiếp tục làm giản nở cơ thể.Hắn lúc này biết
chắc phải giải tỏa ra lượng năng lượng này bằng không thì chỉ trong một khắc
nữa thôi hắn sẽ nổ tung như một quả bóng.
Không chần chừ hắn lập tức dùng toàn bộ sinh lực chạy nhanh hết mức có
thể.Trên đường đi hắn thấy gì thì liền đánh thứ đó.Gặp voi giết voi gặp rồng
giết rồng.Thế là suốt 3 ngày 3 đêm hắn đã điên cuồng làm những chuyện quá mức
gây thiệt hại gần như 70% cho toàn bộ khu rừng.
Và ngay lúc này một tia sét từ trên trời giáng xuống hắn.Khiến toàn thân hắn
tê dại nhưng lại không nguy hiểm đến tính mạng.Ngay lúc này toàn bộ thân thể
hắn như được đổi mới chính bản thân hắn cũng cảm nhận được sự thay đổi này.
Bằng chứng là lúc này hắn dùng một quyền đánh ra phía xa thì ngay lập tức xuất
hiện dư chấn khiến cái cây đứng đằng xa gần cả trăm mét bị dính một quyền làm
thủng xuyên cây.
Hắn đang vui mừng không hết thì lăn ra ngủ.Vì bản thân hắn đã quá mệt mỏi.Với
những chuyện vừa xảy ra.
Ngay tại thời điềm đó ở một cứ địa một người với quân phục hoàng gia cất
giọng:
-Chúng ta sẽ giết ả ngay tại đâu?
Một bóng người bí ẩn trong bóng đêm cất giọng:
-Mật báo của ta vừa đưa tin rằng phía Nam khu vực đại Lâm xuất hiện một con quái thú tàn phá hết cả khu rừng.Ta nghĩ đưa ả đến nơi đó là tốt nhất.
Người mặc quân phục hoàng gia cúi người đáp:
-Tùy theo ngài thôi quốc vương!