Khởi Đầu Của Kẻ Báo Thù ( Phần 1 )


Người đăng: vlkh017118

Chương 2 : Khởi đầu của kẻ báo thù ( Phần 1 )

Tại nơi từng là một thảo nguyên xanh rộng lớn trải dài tới tận chân trời, nơi
mà được bao quanh bởi những khu rừng cổ vĩ đại, nơi mà vạn vật sinh sôi nảy nở
đông đúc. Tất cả những điều đó khiến vùng đất này như thiên đường của sự sống,
vậy nhưng giờ đây những gì còn lại chỉ là một sa mạc nóng bỏng.

Và tại chính giữa cái sa mạc này hiện lên một tạo vật - Đúng hơn là một thứ
không bao giờ có thể tồn tại, vậy nhưng nó vẫn ở đó như thể thách thức mọi quy
luật của thế giới này, một thứ không sống cũng không chết.

Thứ đó mang hình dáng như một con người nếu nhìn từ xa, và điều khiến nó đặc
biệt chính là hình dạng của mình - Một bộ xương trắng hếu, không da không
thịt. Trong hốc mắt trống rỗng của đầu lâu, bập bùng một tia sáng đỏ u ám; và
phía sau nó là một vòng hào quang đen sẫm lập lòe.

-"CHUYỆN NÀY LÀ SAO ???"

Jin ngạc nhiên hét lên, thứ đáng lẽ không bao giờ có thể xảy ra bởi lẽ khuôn
mặt hiện tại của cậu chỉ là một cái hộp sọ, không có lưỡi cũng chẳng có cổ
họng, đôi bàn tay cũng chỉ có xương, tuyệt đối không có da với thịt đừng nói
đến cái cao cấp hơn như tim phổi. Vậy thì thế quái nào mà một bộ xương có thể
nói chuyện.

Cả cơ thể Jin run lên vì ngạc nhiên tột cùng khi cậu phát hiện ra cả cơ thể
mình bỗng chỉ còn là xương khô, tuy nhiên nó không phải thứ khiến cậu ngạc
nhiên mà chính là câu hỏi tại sao cậu có thể sống khi chỉ còn lại là một bô
xương. Và không những thế cậu còn có thể cảm nhận những thứ xung quanh.

Mặc cho cơ thể chỉ là một bộ xương không hơn vậy nhưng cậu lại có thể cảm giác
được từng hạt cát từng ngọn gió, ngửi thấy từng mùi hương trong không khí,
nghe thấy mọi thứ xung quanh từ thứ nhỏ tiếng gió đến những âm thanh lớn như
tiếng sấm trong một cơn giông.

Cứ như vậy những cậu hỏi liên tục lặp đi lặp lại trong đầu Jin, từng chút một
những câu hỏi đó dần dần trở thành sự hỗn loạn ngày một tăng khiến cơ thể cậu
run lên bần bật. Tuy nhiên tưởng như sự hoang mang đó vẫn tiếp tục kéo dài vậy
mà trong một khoảnh khắc tâm trí Jin bỗng trở nên quang đãng lạ lùng như thể
có một thứ gì đó kìm hãm cũng như xóa xạch chúng vậy nhờ vậy mà cậu có thể
bình tĩnh trở lại.

Cánh tay phải của Jin giật giật cử động. Ngọn lửa trong hốc mắt bỗng bập bùng
sắc đỏ như một con ngươi di chuyển tiêu điểm xuống phía cánh tay phải. Thế
rồi, cánh tay ấy tạo ra thanh âm sồn sột như đang cào móng trên mặt đất, đoạn
siết lại thành hình một nắm đấm.

Thu lại mở ra không biết bao nhiêu lần, Jin di chuyển cánh tay để chắc rằng
bản thân mình vẫn còn sống, và thế là cậu bèn chậm rãi đứng dậy.

Không còn cảm giác đói khát, cũng chẳng còn cảm thấy sự đau đớn khôn tả - cứ
như mọi nỗi khổ đau cùng triệu chứng đau nhức ảo tưởng đã bị thổi bay đi mất.
Thay vào đó là một cảm giác tĩnh lặng đến lạ thường như mặt hồ phẳng lặng
không một gợn sóng và một luồng sinh lực dồi dào tràn ngập khắp cơ thể.

(Chuyện gì đã xảy ra với cơ thể mình vậy? Có một cái gì đó thực sự phi thường
ở đây…)

Không chỉ là sự biến hóa về vẻ ngoài, song hành cùng nó là một cảm giác khó
chịu bên trong cơ thể; một cảm giác đầy phi thường, thực ấm áp mà cũng hết sức
lạnh lẽo.


  • "Uwaa, m-mình có linh cảm không hay chút nào, cứ như là bản thân trở thành
    một thứ quái vật nào đó thì phải... đúng là một trò đùa... phải rồi, Bảng
    Trạng Thái…"

Jin vội vàng khởi động một loại phép thuật mà ai trong thế giới này cũng có
thể làm được để mở Bảng Trạng Thái

BẢNG TRẠNG THÁI:

Tên: Jin Whater

Chủng tộc: Ender Lich

Tuổi: 17

STR : Unknow

Agi : Unknow

End : Unknow

Int : Unknow

Res : Unknow

Ability : Unknow

Danh hiệu: - Nông dân chăm chỉ

Người căm hận cả thế giới ( Mở khóa )

Kẻ phá bỏ phong ấn thần linh ( Mở khóa )

Đồ tể ( Mở khóa )

_ Skill _ :

Vung kiếm ( Lv :1/10 ) : Tung một nhát chém trong khoảnh khắc - tốc độ xuất
kiếm phụ thuộc vào Lv

The goal of all life is death ( Ma thuật đặc thù ) : Bỏ qua mọi hàng phòng thủ
và hủy diệt mọi thứ xung quanh với bán kính tỉ lệ thuận với lượng mana cung
cấp - Thời gian tái kích hoạt 500 giờ - Còn lại: 497 giờ 52 phút

(Cái gì thế này)

Cũng như lúc trước, Jin trở nên ngạc nhiên và choáng váng, tất nhiên cái cảm
xúc đó cũng ngay lập tức biến mất như thể có cái gì đó cắt đứt nó vậy. Tất cả
các chỉ số của cậu lúc này đều biến mất thay vào đó Unknow, vậy nhưng đó chưa
phải là tất cả, cái khiến Jin quan tâm nhất chính là chủng tộc của cậu không
còn là con người nữa mà là một Ender Lich


  • "Chà cũng phải thôi, làm gì có con người nào trông như bộ xương thế này !"

Như thể an ủi bản thân khỏi cái tình cảnh trớ trêu này chỉ còn biết thở dài
ngao ngán và chấp nhận hiện thực. Ngay sau khi xem xét những chỉ số của mình
để tìm câu trả lời, sự chú ý của cậu dần chuyển về mớ danh hiệu xuất hiện phía
dưới lúc này đã thêm ba hàng nữa thêm vào.

Thấy vậy Jin liền tập trung vào những danh hiệu đó, ngay lập tức mọi chi tiết
của chúng xuất hiện trong tầm nhìn của cậu.

Danh hiệu:
Nông dân chăm chỉ ( Nội tại : gia tăng sức mạnh vật lý ) //

Người căm hận cả thế giới ( Mở khóa ) - (Kích hoạt : Đưa vào trạng thái điên
cuồng, mất hết ý thức trong 2 phút - Gia tăng ngẫu nhiên mọi chỉ số trong thời
gian hiệu lực) //

Kẻ phá bỏ phong ấn thần linh ( Mở khóa ) - (Nội tại : Phá bỏ hoàn toàn hệ
thống Report, cho phép sao chép và sử dụng kĩ năng của mọi Class) //

Đồ tể ( Mở khóa ) - ( Nội tại : Mọi cảm xúc mạnh mẽ sẽ ngay lập tức bị xóa bỏ
) - (Kích hoạt : Xóa bỏ mọi cảm xúc dù lớn hay nhỏ cho đến khi ngừng kích
hoạt) //


  • "Cái sức mạnh gì đây ?"

Tôi dụi mắt như thể là mình còn có mắt. Hư cấu. Không thể nào.
Một lần nữa, tôi đóng bảng trạng thái và mở lại.


  • "Những thứ được viết bên trong đó vẫn không đổi. Vậy cái hình dạng này là
    cái giá phải trả sao ?"

KU- HAHAHAHAHAHA……..

Tôi tự nhiên nở một nụ cười quái dị khi nghĩ về tương lai sắp tới. Vui vẻ thì
không phải nói rồi, giờ đây tôi cứ như một đứa trẻ được cho món đồ chơi nó
muốn vậy.

Phải cái ngày tàn của cái thế giới bất công này sắp tới rồi, tôi cựu kì mong
mỏi cái ngày đó. Với sức mạnh này trong tay, cái ngày đó chúng sẽ đắm chìm
trong đau đớn mà cầu xin cái chết.

Để làm gì á ?, tôi đã quyết rồi mọi thứ chỉ vì một mục tiêu thôi -- TRẢ THÙ !

Một đội hình tầm 700 người đang cưỡi ngựa chạy băng băng trên thảo nguyên. Mỗi
người trong đội hình này đều sở hữu những cơ bắp rắn chắc, trông rất bắt mắt.
Trong đó có thể nhìn ra một người cực kì nổi bật so với những người khác

“Mạnh mẽ” là từ hoàn hảo để miêu tả con người này. Ngay cả khi mang trên mình
bộ giáp sắt dày, bạn có thể nhìn thấy những cơ bắp trên cơ thể hắn.

Một người đàn ông khoảng 30 tuổi, khuôn mặt ngăm đen do cháy nắng với những
nếp nhăn hằn sâu. Mái tóc màu đen được cắt tỉa gọn gàng. Đôi mắt đen sắc sảo
của ông nhìn sang một người khác đang hớt hải cưỡi ngựa chạy lại gần.


  • "Đôi trưởng Brumas, đội tiên phong vừa tới đó nhưng không hề có bất cứ thứ
    gì cả !"


  • "Anh nói vậy là sao Đội Phó, mau giả thích đi - Chẳng lẽ ngôi làng Woodin
    đó bị hủy diệt rồi ư ?"


  • "Nếu vậy thì không có gì để nói, vậy nhưng điều kì lạ là khi chúng tôi tới
    đó mọi thứ như thể biến mất. Khu rừng, đất đai, muông thú, nhà cửa, con người
    đều biến mất, tất cả còn lại chỉ là một sa mạc rộng cả dặm."


  • "Không thể nào ?, chẳng phải ngôi làng đó nằm giữa một khu rừng đại ngàn
    sao. Vậy mà giờ đây anh lại nói cả một khu rừng biến thành sa mạc sao ?"


  • "Thực vậy đội trưởng, dù ngài có chém đầu tôi thì cũng không thể thay đổi
    được những gì tôi đã thấy !"


Viên đội trưởng nhìn thẳng vào phụ tá của mình như thể tìm kiếm một cái gì đó,
không một chút giả dối nào trong đôi mắt đó !. Những gì trong tâm trí anh lúc
này là một sự hỗn độn, bởi lẽ nhiệm vụ ban đầu của anh không phải là tìm kiếm
ngôi làng đó mà là tuần tra biên giới tìm kiếm những gì bất thường từ quốc gia
láng giềng theo mệnh lệnh của Đức Vua. Vật nhưng, vì xuất thân từ những ngôi
làng biên ải mà Brumas có thể cảm nhận được sự khổ cực cũng như nguy hiểm luôn
trực chờ những ngôi làng này, vậy nên ngay khi nghe tin có một ngôi làng bị
một toán thổ phỉ lớn tấn công liền kéo theo binh sĩ của mình ứng cứu.

Vì lí do đó, mà những báo cáo của viên phụ tá khiến Brumas không khỏi đặt câu
hỏi cũng như nghi ngờ những gì đã xảy ra với ngôi làng đó, bởi lẽ không bao
giờ có truyện cả một cánh rừng cùng những cư dân của nó bỗng nhiên biến thành
sa mạc hoang vắng được.

Trước khi đội của Brumas đến nơi, có thể điều động đám binh lính biên phòng để
bảo vệ ngôi làng. Điều đó giúp kéo dài một khoảng thời gian khá dài. Mặt khác
cũng còn nhiều biện pháp khả thi khác. Nhưng không có hành động nào được tiến
hành, bởi lẽ họ không có cái quyền lực ấy.

Biết được nguyên nhân của sự việc cũng như điều bất thường về số phận ngôi
làng, Brumas cảm thấy nôn nóng không thôi. Bàn bay siết chặt dây cương. Ngay
cả như vậy, anh cũng không thể áp chế những áp lực trong lòng.

Ánh mắt Brumas và đội phó gặp nhau, họ có thể nhìn thấy những cảm xúc lẫn lộn
trong mắt đối phương.


  • "Thông báo cho toàn quân ngay lặp tức di chuyển đến đó, ta phải tìm hiểu
    bằng được nguyên nhân việc này đồng thời cho người báo tin sự việc bất thường
    này về triều đình."

Nói xong chẳng nói chẳng rằng Brumas ngay lặp tức thúc ngựa hướng tới thung
lũng nơi có ngôi làng Woodin cùng hơn mấy trăm người đang sinh sống.


Frenjock - Chương #3