4a: "ngoại Lệ"


Người đăng: BooKooMan

Và.
Sau bữa sang, tôi nói mọi dự định của mình với Archer

Archer: "Gì cơ? Cô định đến trường à?"

"Ừm. Anh có vấn đề gì với việc đó không, Archer?"

Archer: "...Không có vấn đề gì, nó chỉ..."
Archer hơi do dự, nhưng không phản đối.
Anh ấy chắc hẳn đã nhận ra từ hôm qua rằng tôi không phải là kiểu người có thể
dễ dàng rút lại lời nói.
Tôi có thể biết được mà không cần anh ấy nói ra. Archer rất khiếm nhã, nhưng
anh ta có phần trung thực. Vậy nên có vẻ như anh ta sẽ không phàn nàn về những
gì có thể chấp nhận được.

Phải, nói cách khác, anh ta trung thực đến mức khó chịu.
Đây là kết luận của tôi... không, dựa theo trực giác nhiều hơn, sau khi tôi
theo dõi Archer cả ngày hôm qua.

Archer: "Rin. Bây giờ cô đã là Master rồi, luôn phải cẩn giác trước các Master
khác. Trường học là nơi rất khó để có sự chuẩn bị trước những cuộc tấn công
bất ngờ."

"Không hẳn là như vậy đâu. Nghe này Archer, mặc dù tôi đã là Master, tôi cũng
không có ý định thay đổi cuộc sống trước giờ của mình. Hơn nữa, cuộc chiến
giữa các Master thường không diễn ra ở nơi đông người, đúng chứ ? Vì vậy, nếu
chúng ta ở nơi đông người, tôi không nghĩ rằng sẽ có cuộc tấn công bất ngờ nào
đâu."

Archer: "...Tôi hiểu. Nếu đó là những gì cô quyết định, tôi chỉ có thể tuân
lệnh.
Nhưng tôi có thể bảo vệ cô ở dạng Linh thể, được chứ ? Chẳng lẽ cô định để tôi
lại đây khi cô đi học?"

"Tất nhiên là không rồi. Không chỉ ở trường, tôi muốn anh luôn ở bên cạnh tôi
bất cứ khi nào tôi ra ngoài. Vai trò của Servant là bảo vệ Master, vậy nên tôi
trông cậy vào anh đấy.”

Archer: "Tôi rất an tâm khi nghe được điều đó. Nghĩa vụ của một kị sĩ là đáp
lại những tin tưởng. Tôi sẽ cố gắng làm hết sức mình để không phụ sự mong đợi
của cô."

Archer: "Chỉ là giả thiết thôi, nhưng mà, Rin, cô sẽ làm gì khi có kẻ thù ở
nơi an toàn như vậy ?"

"Hm? Anh đang nghi ngờ có thể có một Master khác ở trường ư?"

Archer: "Đúng vậy, chắc chắn rất khó để một người không phải giáo viên hay học
sinh vào được trường, nhưng không phải sẽ có rắc rối nếu một Master đã ở đó
sẵn rồi sao?”

"Tôi không nghĩ chuyện đó khả thi đâu. Chỉ có một gia tộc Pháp sư khác ngoài
nhà Tohsaka trong thị trấn này. Gia tộc đó đã từ chối tham gia, và thậm chí họ
cũng không có một Master nào."

Archer: "Làm sao cô biết được là có Master hay không ?"

"Này nhé, việc phải xác nhận xem có gia tộc pháp sư nào khác trong cùng một
thị trấn chẳng phải rất dễ dàng sao?
Gia chủ đời trước không phải là Master và người kế thừa của họ cũng không có
đủ ma lực để trở thành một Master, vậy nên chúng ta có thể bơ họ đi."

Archer: "Tôi hiểu. Vậy có nghĩa là, cũng có những pháp sư khác ở trường của
cô. Nhưng họ không có đủ ma lực để trở thành một Master, đúng chứ ?"

"Đúng. Vậy nên hầu hết các Master khác sẽ đến từ bên ngoài. Tôi không nghĩ sẽ
gặp người như vậy ở trường đâu."

Archer: "Mah, ít nhất là cho đến bây giờ.
Nhưng mà, Rin, luôn có ngoại lệ. Nhỡ đâu có một pháp sư khác ở trường mà cô
không biết thì sao?"

"Đã nói là không có rồi mà ( ̄~ ̄). Pháp sư rất nhạy cảm với các pháp sư khác.
Nếu tôi và họ ở trong trường trong cùng một năm, dù họ có che giấu đến mức nào
thì tôi cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của họ.
Tôi hoàn toàn tự tin khẳng định rằng chỉ có 2 pháp sư ở trường của chúng tôi.
Một trong số đó là tôi, người còn lại không có đủ ma lực để trở thành Master.
Giờ thì anh hiểu rồi chứ? Lời cảnh báo của anh không đáng lo ngại. Điều đó
tuyệt đối không thể xảy ra."

Archer: "Đó chỉ là giả sử thôi. Mọi thứ luôn có mặt khác của nó.
Nếu chuyện không đoán trước được xảy ra thì nó cũng rất bình thường thôi.
Tôi đang nói nếu khi chuyện đó xảy ra, đừng đổ lỗi cho tôi đấy."
Archer cười một cách khô khan.
...Chỉ riêng hành động đó đã đủ cho tôi muốn đấm vào mặt anh ta, nhưng nếu tôi
làm thế, tôi sẽ muộn học mất.

"Chuyện nó nhất định sẽ không xảy ra đâu. Giả thiết chỉ là giả thiết vì nó
không xảy ra. Nếu chuyện đó xảy ra thật, chẳng khác nào kiến thức của tôi quá
nông cạn."

Archer: "Yosh, Tôi nghe rồi. Giờ thì đi nào, Rin.
Có thể sẽ mất đến 30p để cô đến được trường, vậy nên chúng ta sẽ không kịp nếu
chúng ta không đi sớm."

"Ngạc nhiên thật. Chuyện giả thiết thật sự xảy ra nhỉ (o_o)."

Archer: "Ờ, tôi cũng ngạc nhiên lắm. Đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra
nhỉ.”
Ngay khi bước qua cổng trường, chúng tôi đã đùa như thế.
Xung quanh chúng tôi là những học sinh đang chuẩn bị vào lớp và thực sự thì
gần tới tiết chủ nhiệm rồi.
Trong đám đông những người vội vã đi vào trường, chúng tôi chết lặng.

"Đây không còn chỉ là không khí đình trệ nữa rồi. Không phải một kết giới đã
được dựng lên rồi đấy chứ?"

Archer: "Nó chưa hoàn tất, nhưng sự chuẩn bị có vẻ như đã bắt đầu rồi.
Nếu hắn làm lộ liễu như thế này, chắc hẳn hắn phải rất táo báo."

"Hoặc hắn hoàn toàn là một con gà. Một kết giới mà để người khác nhận thấy sự
khác thường như thế này thì chỉ có thể là một tên Pháp sư hạng ba. Với Pháp sư
hạng nhất, nó sẽ được giấu kín cho đến khi kích hoạt."

Archer: "--------------Vậy. Cô nghĩ nó thuộc loại nào, Rin ?"
"Ai biết? Tôi không quan tâm việc hắn là hạng ba hay hạng nhất.
Tôi chắc chắn sẽ đi củ hành hắn không thương tiếc vì đã ném thứ rác rưởi này
vào lãnh thổ của tôi."

Tôi giận dữ bước đi qua sân trường.
Là một pháp sư, tôi sẽ không tùy tiện nói ra những điều như vậy. Nhưng tôi sẽ
không cảm thấy thoải mái cho đến khi đã đít được tên khốn dựng lên kết giới
này ra khỏi trường.

...
( Tiết chuông báo hiệu hết tiết học vang lên ).

Sau tiết thứ hai, khi tôi đang quay trở về lớp từ phòng nhạc...
Tôi thấy một học sinh năm nhất đi đứng không vững.
Em ấy đang mang một đống giấy tờ và có vẻ như em ấy đang gặp khó khăn.

"Chị sẽ giúp em, Sakura."

Sakura: "Eh-------?"

Sakura: "Ah, Tohsaka... Senpai--------------"

"Gì thế, tài liệu học tập à? Môn lịch sử thế giới... đó chẳng phải là môn dạy
của thầy chủ nhiệm lớp chị sao. Cái ông Kuzuki đó, ông ta nghĩ gì khi bắt một
cô gái làm việc này? Em đưa chị mang hộ một nửa cho."

Sakura: "À... Vâng. Cám ơn chị, senpai."

"Không có gì đâu. Vậy, chúng ta sẽ mang cái đống này đến lớp của em à?"

Sakura: "...Dạ không, chúng ta sẽ đem cái này đến cho thầy Kuzuki. Thầy ấy nói
sẽ thu hồi lại chúng vì lỗi chính tả."

"...Thật là. Thầy Kuzuki cứng đầu thật. Ông ấy còn hủy cả đề thi chỉ vì một
lỗi chính tả."

Sakura: "...Đề thi... Ý chị là bài thi của trường ?"

"Ừm. Có lẽ đó là bài thi giữa kì năm ngoái. Mọi người đang điền tên thì ông ta
xông vào và nói với giọng điệu quen thuộc, rằng bài thi giữa kì có một lỗi
chính tả. Ông ta nói câu hỏi có phần không đúng, vậy nên bài thi giữa kì đã bị
hủy và làm lại lúc khác. Bọn chị đã rất bất ngờ đấy, giáo viên cũng thế, và
chuyện đó vẫn còn được bàn tán cho đến bây giờ."

Sakura: "Đó là tính cách của thầy Kuzuki nhỉ. Thầy ấy nghĩ việc các giáo viên
khác mắc sai lầm là không thể nào chấp nhận được."

"Thầy ấy cố chấp quá mức thì có.”

Sakura: "Hihi. Tohsaka-senpai chắc hẳn rất quý thầy Kuzuki nhỉ. Hiếm khi thấy
chị nói về một người nhiều như vậy."

"Thật sao?... Maa, chị nghĩ thầy ấy nên linh hoạt hơn một chút, nhưng..."
Tôi nghĩ thế, nhưng tôi cũng nghĩ rằng thầy ấycứ như thế này cũng được.

Trong trường của tôi, có giáo viên được mọi học sinh yêu mến nhưng cũng có
giáo viên mà đứa nào cũng phải sợ.
Thầy Kuzuki luôn cân bằng được hai điều đó, nên tôi nghĩ thầy ấy là một người
khá tốt, luôn làm theo kỉ luật.

"Dù sao thì, em sẽ gặp thầy ấy dài dài một khi em lên năm hai. Thầy ấy cũng
dạy cả đạo đức nữa.
...Quan trọng hơn thì, Sakura, chị có chút chuyện muốn hỏi em."

Sakura: "Ehh? Đó là chuyện gì vậy, senpai ?"

"Đó là về chuyện ngày hôm qua. Em đã nói chuyện với một người ngoại quốc lạ
mặt à?"

Sakura: "Ah...C-Chị thấy rồi sao, Senpai?"

"Tình cờ thôi. Thế, đó là ai vậy? Người quen của em à?"

Sakura: “...Dạ không. Chuyện đó là, đó là một người lạ mà em không quen
biết.Người đó trông có vẻ bị lạc. Anh ta hỏi em về rất nhiều chuyện, nhưng em
không hiểu anh ta đang nói gì cả, vậy nên, um..."
Ah, đó là lý do em ấy chuồn mất.

"Vậy à. Xin lỗi, chị chỉ tò mò chút thôi."

Sakura: "Dạ không, em không phiền đâu... À, đến đây là được rồi, senpai. Tiếp
theo em chỉ cần đưa cho thầy ấy là được rồi."

"Vậy à. Vậy thì lúc khác (nói chuyện tiếp) nhé."
Tôi đưa đống tài liệu học tập lại cho Sakura.
Khi tôi chuẩn bị quay lại lớp, tôi dừng lại.

"Sakura, dạo này em có sao không?"

Sakura: "Dạ... vâng, không sao cả. Em vẫn ổn."

"...Ừ. Nếu Shinji lại làm gì nữa thì nói cho chị nhé. Tên đó không biết lúc
nào nên dừng đâu, nên nếu em im lặng sẽ chỉ tệ hơn thôi."

Sakura: "Chị không cần phải lo đâu, senpai. Dạo này anh ấy tốt bụng lắm."
...Nếu em ấy nói thế với nụ cười tỏa nắng như vậy, Tôi cũng không thể nói gì
khác
Tôi chào em ấy một lần nữa và quay lưng đi về lớp.

.....

Tìng - tíng - ting - ting (Chuông hết giờ)

Hết ngày.
Học sinh rời phòng học và ngôi trường chìm dần trong bóng đêm qua từng phút.
Mặt trời sẽ sớm lặn.
Khi mặt trời đã lặn và màn đêm buông xuống, sẽ không còn ai trong trường nữa.

"Bắt đầu nào, Archer. Trước tiên thì, chúng ta cần phải kiểm tra kết giới. Một
khi chúng ta đã biết được kết giới loại nào thì chúng ta sẽ quyết định xem phá
hay kệ cmn."
Tôi bắt chuyện với gã vô hình bên cạnh.
Archer hẳn phải hiểu rằng tôi biết anh ta đang gật đầu.

Kết giới là một thứ để bảo vệ người tạo ra nó.
Có thể gọi nó là một phép thuật không gian, thứ có thể tách biệt một khu vực
với thế giới bên ngoài.

Kết giới có vô số tác dụng khác nhau.
Có rất nhiều loại kết giới, từ loại che giấu tầm nhìn cho đến loại giới hạn sử
dụng phép thuật bên trong nó.
Nhưng loại có tính tấn công hơn cả là kiểu kết giới rút đi sinh mệnh người ở
bên trong nó.
Cái kết giới đang bao quanh trường là loại đó.
Nó chưa hoàn thiện, nhưng một khi nó hoàn thiện, mọi người bên trong trường sẽ
bất tỉnh nhân sự cho tới chết.

Nhưng thứ như vậy sẽ không ảnh hưởng đến tôi.
Suy cho cùng, kết giới là thứ không nhắm vào cá nhân tôi, mà là nơi tôi đang
đứng.
Đảo ngược năng lượng ma thuật một cách gián tiếp không có tí ảnh hưởng nào đến
pháp sư - người có ma lực chảy quanh cơ thể.
Tên yếu nhớt đang bay lượn trên bầu trời sẽ dễ bị đẩy lùi bởi một người mạnh,
hơn chẳng hạn như tôi đây.

Vậy kết giới này có một mục đích khác.
Tôi không biết loại người nào khi mà lại đi đặt cái kết giới này, nhưng mục
đích của hắn không phải là đánh bại một Master.
Thật khó tin nhưng mục tiêu của hắn là tất cả mọi người trong trường.

...Chỉ có một lý do duy nhất để làm việc này.
Thật không thể tin nổi, thằng đó -------------

Tôi lục soát cả ngôi trường và lên tầng thượng để kết thúc cuộc tìm kiếm.
Bên ngoài đã rất tối rồi.
Đã 8h tối, quá giờ đóng cửa trường 2 tiếng.
Người duy nhất hiện tại vẫn còn ở trường là tôi và Archer. ( Dịch giả: Không
biết ông bảo vệ đâu ).


Fate/Stay Night Tiếng Việt - Chương #13