Gray, Cậu Có Một Sư Phụ Tốt !!


Người đăng: kaneu

Huyệt động dưới đất, khắp nơi được bao phủ bởi vách đá xanh, chỉ có một dòng
suối nhỏ đang chảy chậm xuống đất hóa thành những mạch nước ngầm đi đến biển
lớn. Mà đầu nguồn của dòng suối chính là một tảng băng to lớn cực kì, bên
trong còn có một con quái vật khổng lồ đang bị phong ấn.

“ Deliora “. Lucy một tay để trước ngực kinh sợ nhìn con ác ma, mặc dù chỉ là
một tia khí thế cũng để đè ép cô không thở nổi. Đây chính là sinh vật còn mạnh
hơn cả Thánh thập ma đạo sĩ.

“ Ừm, và nó cũng sắp thoát phong ấn rồi !!”. Soma sờ lên cằm cười, ánh mắt
nhìn về Deliora thì lại không có chút nào đề phòng, dựa vào giác quan của mình
hắn đã nhận thấy một sự thật thú vị.

“ Cái gì ??”. Tội nghiệp Lucy nhát gan, cô bị một câu nói của Soma hù không hề
nhẹ.

“ Suỵt, có người tới !!! Trước núp đi cái đã “

Hai tai Soma bỗng run nhẹ lên, có tiếng bước chân của người đang tới gần. Vì
vậy bất chấp ánh mắt kinh dị của Lucy, hắn ôm chầm lấy cô rồi trốn sau một
tảng đá. Hai người dùng một tư thế quủ dị dính vào cùng nhau, hơi thở nam tính
từ người Soma phả ra làm Lucy đỏ bừng mặt “ Thật ấm áp... mà cũng thật xấu hổ
!!”

Lạch cạch !!

“ Ha ha, cuối cùng thời khắc này cũng tới !!!”. Kẻ đến là một tên lùn ăn mặc
như thổ dân, đêo một chiếc mặt nạ bốn sừng che khuất đi dung mạo. Hắn ta lúc
này chính đang dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào Deliora

Lạch cạch !! Lại một người nữa đến, và người này là.... Natsu !!

“ Tìm được người rồi, Hỏa Long quyền !!”

Natsu vừa đến lập tức một tiếng rống giận lao vào kẻ mặt nạ, đáng tiếc đối
phương lại dễ dàng né đi cú đấm của cậu khiến nó rơi xuống sàn đá tạo ra một
vết nứt hình mạng nhện.

“ Hô hô, chỉ được cái mạnh miệng.. Mà làm sao ngươi lại tìm được ta !!” . Nhẹ
nhàng đáp xuống một tảng đá, tên mặt nạ cười nhạo Natsu

“ Há, ngươi không biết ta có cái mũi rất thính sao ? Cái mùi như mùi nước hoa
con gái trên người ngươi làm sao dấu được !”. Natsu dùng giọng điệu vô cùng
tùy ý đáp lời

“ Cậu ta là chó sao ??”. Lucy nằm trong lòng Soma đậu đen rau muống lấy, đấp
lại là cái lắc đầu của Soma “ Còn hơn cả chó !”. Khí nóng phả vào tai làm Lucy
lại một trận mắc cỡ đỏ bừng mặt

Phù uuuuu !!!

Bên kia, một ma pháp trận màu tím bỗng hiện ra trên đầu Deliora, ánh trăng màu
tím nhạt từ đó chiếu xuống dần hòa tan đi Băng Phong ấn.

“ Cái gì ?? Phong ấn sắp bị phá giải !!”. Natsu một mặt thất kinh, cậu ta hay
làm trước khi suy nghĩ nhưng không có nghĩa là ngu ngốc. Cậu thừa sức biết
mình đánh không lại Deliora nên nhất định phải đi ngăn cản nghi thức, chỉ tiếc
đối phương sẽ không cho cậu cơ hội này.

Ầm !! Một khối đá lớn bị điều khiển đè xuống người Natsu nhưng rất may cậu đã
tránh né kịp. Soma xem đến đây đã không thể ngồi yên rồi

Rẹt !! Một đường kiếm khí tiện tay bắn ra, nhưng tên mặt nạ lại nhanh nhẹn
tránh đi

“ Natsu, Lucy. Hai người di ngăn cản nghi thức, tên này giao cho tôi !!”.

“ Được “.x 2.

“ Cuối cùng ngươi cũng chịu ra rồi sao !! Hô hô “.

“ Bị phát hiện sao ? Mà kệ đi ! Này, ngươi tên gì ??”. Soma tùy ý hỏi dò, đối
phương có vẻ mạnh, xứng đáng cho hắn nhớ tên

“ Ta sao ??? Ewar đi !!”.

Nghe là biết tên bịa rồi !! Soma bĩu môi, mà kệ dù gì có xưng hô là được, nế
không cha tác giả làm sao viết tiếp (^^)

“ Ngươi muốn ngăn cản ta hồi sinh Deliora sao ? Rất tiếc đã quá muộn rồi!!”.
Ewar chỉ vào khối băng đang tan chảy điên cuồng la hét, nhưng Soma lại chỉ
chép môi thiếu hứng thú

“ Không muốn !!”

“ Muốn ngăn thì đến.... Cái gì, ngươi lại không ngăn ta hồi sinh Deliora !”.
Ewar đang noia thì bỗng phản ứng lại kinh ngạc há to miệng ra

“ Ừ, ta muốn Deliora hồi sinh. Như vậy hi sinh của cô ấy mới có ý nghĩa!!”.
Soma gật đầu cười

Hống !!!!!!!!!!!!!!

Ngay lúc này, một tiếng hống run trời vanh vọng lên, nữa trên tảng băng phong
ấn Deliora vỡ ra thành từng mảnh nhỏ. Nó đã thoát ra rồi !!

“ Deliora !!”. Gray vừa tới thấy cảnh này thì đứng lặn đi, từng dãy kí ức hiện
lên trong đầu cậu. Có thành phố bị phá hủy, có sự phụ mĩm cười, có tháng ngày
học ma pháp... và có cả cảnh Ur hi sinh phong ấn nó. Ánh mắt Gray dần kiên
định lên

“ Ta sẽ lại một lần phong ấn ngươi, Deliora !! Tuyệt Đối Băng Phong !”.

Ầm !!

Chưa để Gray thi triển ma pháp, Soma như một đạo quỷ ảnh lướt đến bên cạnh rồi
giáng một đấm vào bụng cậu ta. Âm thanh hắn nghiêm nghị hơn bao giờ hết

“ Gray, cậu đang làm gì đó ?? Cậu làm vậy là đang lãng phí sinh mạng mình đó
có biết không !!”.

“ Soma, đừng cản tôi. Tôi biết cậu rất mạnh nhưng cậu không thắng nổi nó đâu,
chỉ có cách là dùng....”. Gray van xin nài nỉ nhưng lại bị Soma thô bạo cắt
đứt, ánh mắt hắn chăm chú nhìn vào Deliora

“ Gray, cậu có một sư phụ tốt !!”.

“ Cái gì ??? “. Gray ngẩn ra, lúc này nói chuyện đó có ý nghĩa gì chứ !!

“ Ur dùng sinh mệnh bản thân làm giá lớn đem Deliora phong ấn, năm này tháng
nọ trôi đi, bất tử ác ma giờ cũng chỉ còn một tia sinh mệnh. Chỉ cần một đòn,
một đòn thôi là cậu có thể giết chết nó rồi. Trận chiến mười năm trước, sư phụ
cậu đã thắng !!”. Giọng nói Soma tràn đầy cảm khái vang lên, tuy nhiên với
Gray thì nó lại như sấm sét nổ vang trong đầu cậu

“ Cái.... Deliora sắp chết !!”. Ánh mắt Gray dại ra, nhớ đến nụ cười dịu dàng
của sư phụ mình ngày xưa mà hai hàng nước mắt cứ thế chảy dài xuống.

“ Deliora, ngươi chỉ còn một tia sinh mệnh đúng không. Vậy ngươi nên tự xử cho
rồi, đỡ phải chết đi trong nhục nhã !!”. Soma hướng về Deliora hô lên, nó nghe
vậy thì trầm mặc lại nhìn hắn, trong ánh mắt tràn đầy không cam lòng

Rống !! Oành !!!

Rất hiển nhiên, Deliora lựa chọn tự hủy diệt. Nó, một đời Ác Ma kiêu hãnh
không cho phép nhân loại hạ đẳng giết chết mình, dù kẻ đó mạnh hơn nó rất
nhiều cũng vậy !!

“ Sao... không thể. Ta mới là mạnh nhất, ta phải siêu việt Ur !!”. Lion cố
gắng kéo lê thân hình đi tới, thấy cảnh này thì đấm mạnh xuống đất rít gào.
Hai hàng nước mắt không khống chế được tuôn rơi, bao nhiêu năm cố gắng vậy mà
thành công cốc. Hắn suốt đời này đều không thể vượt qua sư phụ mình nữa rồi !!

Gray nhìn hết tất cả vào mắt, trên khóe môi nở một nụ cười nhạt nhòa nhìn về
dòng nước đang chảy ra đại dương “ Cảm ơn ngài, Sư phụ !!”

“ Ghê tởm !! Lại thất bại !”. Ewar cắn răng nhìn Soma một cách căm hận rồi lắc
mình một cái biến mất. Hắn nhìn thấy nhưng cũng không cản lại làm gì, hai
người sau này chắc chắn còn sẽ đụng độ !!!

“ Ur, cũng thật là một vị sư phụ vĩ đại đây !!!”

Ps : chương này lậm conver nặng nhưng không biết chỉnh làm sao !!!!


Fairy Tail Kiếm Ma Đạo Sĩ - Chương #42