Tuyệt Kỹ : Đoạn Không


Người đăng: kaneu

Trên quyển Hắc thư có ghi lại về ma trận mà Soma đang bị mắc kẹt, tuy nhiên
chỉ là ghi chép một cách giản lược mà thôi, không có cách bố trí cũng không có
cách phá giải. Tác dụng trận này rất nhỏ, có thể chế tạo ra sương mù trong một
khu vực nhất định khiến kẻ địch bị mất phương hướng, chỉ có những người nắm
giữ quyển Hắc Thư này mới có thể không bị ảnh hưởng mà di chuyển trong đây

Cầm quyển sách trên tay, Soma liên tục đưa vào trong một tia ma lực, theo đó
bản thân hắn thoáng cái đã xác định được phương hướng của mình, đây là một nơi
mà đội hắn từng đi qua. Do không biết hai người kia giờ ở đâu nên Soma đành đi
về phía trung tâm khu rừng tìm kiếm cứ điểm địch

Hắc ám công hội Black Light thật ra là một chi nhánh bí mật của Đại hắc ám
công hội Grimore heart, mục đích của nó là đánh thức con quỷ mạnh nhất do
Rezef tạo ra, hiện đang bị phong ấn trong một viên Long tinh thạch.

Với tốc độ của mình, Soma rất nhanh đã tìm đến mục tiêu. Đứng nép vào một thân
cây hắn khẽ đưa mắt quan sát về phía trước.

Ở bãi đất trống trước mặt Soma là một tế đàn màu đen cao hơn năm mét, trên
thân nó được khắc vô số các loại hoa văn phức tạp mà hắn không nhận ra. Mười
cái rãnh nhỏ được kéo dài ra từ trung tâm đến mười cái hố gần đó, những dòng
máu đỏ tươi từ những cô bé gái trong hố đang được dẫn ra chảy về một viên đá ở
trung tâm. Nó hấp thu máu rồi sáng lên từng luồng hắc quang, huyết quang yêu
dị, thậm chí Soma còn cảm nhận được một cổ kiếm ý từ đó truyền ra

Ánh mắt Soma đỏ lên, từng sợi tơ máu hiển hiện. Cmn lũ bất nhân, mấy đứa trẻ
kia làm gì nên tội mà hành hạ chúng như vậy.

Kêu gọi Bạch Dạ, Soma hóa thành một đạo tàn ảnh lao vút ra. Hai tên tép riu
canh giữ bên ngoài tế đàn lập tức ôm lấy cổ họng ngã xuống, không hề dừng tay
Soma như quỷ thần chớp ẩn chớp hiện, đi đến đâu là người chết đến đó. Chưa đầy
mười giây là hắn đã xử lý hết hơn năm mươi tên lính xung quanh

“ Hả !! Thật là một lũ vô dụng !! Vậy mà để một tên nhóc đi được đến đây “

Lúc này, trên đỉnh tế đàn một âm thanh già nua vang lên. Không gian một trận
rung động, thân hình một lão già khọm khẹm dần hiện ra rõ ràng. Da dẻ nhăn
nheo, tóc tay trắng tinh nhưng bù xù như ổ quạ, lưng còng tay rung, duy chỉ có
ánh mắt là sáng rực khiếp người

“ Ngươi có thể báo ra danh tính, tiểu quỷ. Có thể đến đây đã đủ để lão ghi nhớ
ngươi rồi !!”

Giọng lão già có phần rè rè như máy hát hư vang lên, cả điệu bộ lẫn nội dung
đều làm Soma thấy khó chịu trong lòng.

Nhìn thẳng lão ta, Soma cầm Bạch Dạ phất nhẹ một cái. Lập tức một luồng kiếm
nhận hình bán nguyệt bắn ra thay cho lời chào, do không biết thực lực tên này
sâu cạn bao nhiêu nên thăm dò trước một chút vậy

Tuy nhiên điều làm Soma bất ngờ xảy ra, lão già vẫn đứng im đó cười một cách
mỉa mai. Còn kiếm nhận, nó đi xuyên qua người lão mà không hề lưu lại một dấu
tích.

“ Chuyện gì xảy ra. Không gian ma pháp ???”. Soma cau mày, đối phương có vẻ
khó nhầy rồi đây.

“ Hé hé. Tiểu quỷ, đánh không trúng là đánh không trúng !!!” . Lão già đưa tay
lên miệng làm dấu lêu lêu. Mặt Soma đen đi

“ Hả ?”

Bỗng nhiên một dự cảm bất thường hiện ra trong lòng Soma, hắn lập tức bắn mình
qua trái nhưng đã chậm một bước. Cánh tay trái hắn vậy mà bị mạnh mẽ cắt ra
một vết thương dài sâu, máu tươi chảy ròng. Nếu không phải phản ứng kịp thì
cánh tay này đã bị tháo rời rồi

“ Làm sao...?”

Trong mắt Soma đầy khó hiểu, rõ ràng hắn luôn chú ý đến xung quanh. Làm sao mà
lão có thể vô thanh vô kích đánh thương hắn chứ, chưa kể đến lão ta còn chưa
hề hành động gì mà chỉ đứng đó cười khinh khỉnh

“ Hừm, né được ? Vậy thì thế này thì sao !”

Khuôn mặt lão già hiện lên một ít bất mãn, nhưng sau đó lại chất đầy thú vị
tươi cười. Theo tiếng nói vừa dứt thì một nguy cơ mãnh liệt lao thẳng lên óc
Soma

Rẹt !! Rẹt !!

Keng keng !!

Soma hoàn toàn không biết đối phương công kích như thế nào, bất đắc dĩ hắn
đành sử dụng Tiểu hình Avalon gắng gượng đón đỡn, tuy nhiên công kích của kẻ
địch cứ lieen miên bất tuyệt. Ma lực tiêu hao nhanh cùng vết thương đang liên
tục chảy máu làm sắc mặt hắn dần trắng bệch đi.

“ Kể cả Tâm nhãn cũng không nắm bắt được công kích “

Tâm nhãn – là đại biểu cho trình độ kiếm thuật bậc thầy, có nó thì Soma có thể
dùng cảm giác của mình để tiến hành phán đoán công kích đối thủ, ở một mức độ
nào đó còn có thể ‘ thấy ‘ trước hành động của đối phương. Mà bây giờ chính nó
cũng đã mất đi hiệu quả rồi

“ Phải làm sao đây, chẳng lẽ dùng nó.... Không được, bọn Kuzui còn ngoài kia.
Nếu dùng chiêu đó sẽ đánh mất chiến lực, khi đó thì như cá nằm trên thớt mặc
người mổ xẻ”. Soma do dự, nếu dùng chiêu đó hắn nắm chắc có thể đánh chết đối
phương, nhưng.....

“ Oa hức hức....”. Một tiếng khóc nghẹn ngào vang lên đánh thức Soma

Theo âm thanh nhìn lại, hắn nhìn thấy trong một cái hố trên tế đàn. Một cô bé
tóc ngắn màu lam vậy mà còn sống, tuy rất suy yếu có vẻ sẽ chết bất kì lúc nào
nhưng ít ra lúc này còn sống.

Cứu người !!! Đó là suy nghĩ trong long Soma lúc này, đồng thời hắn cũng đưa
ra quyết định của mình.

Tay phải hất nhẹ Bạch Dạ lên rồi cầm ngược lấy nó, đầu Soma cúi thấp xuống
hoành kiếm trước người. Ma lực toàn thân điên cuồng sôi trào lên, Bạch Dạ cũng
theo đó phát ra hào ngân quang sáng rực, ánh sáng như cuốn đi bóng đêm, rọi
chiếu một vùng trời

“ Tuyệt kỹ : Đoạn Không “. Âm thanh Soma như vạn năm băng điêu vang lên

Xẹt !!

Một đường ngân tuyến xuyên phá thời không bắn mạnh ra, nó mạnh mẽ cắt ra không
gian như cắt đậu hủ, trên đường đi của nó không gian liên tục sụp đổ đi. Trong
ánh mắt kinh hãi gần chết của lão già, nó hung hăng đánh lên bản thể đang ẩn
dấu trong hư ảo của lão.

Không có tiếng gào thét, cũng không có tiếng bạo tạc, thân hình lão già bị cắt
đôi ra rồi bị không gian sụp đổ nuốt hết. Chết đến mức không thể chết thêm !

Đến lúc này Ngân quang trên thân Bạch Dạ mới dần dịu xuống, thanh kiếm hóa
thành nhiều đốm sáng hòa vào thân thể Soma. Vết rách không gian cũng đã tự
động phục hồi như cũ, thực lực của hắn hiện giờ không đủ để đánh phá nó thêm

“ Hộc !! Hộc !! Hộc “

Thoát lực ngã khụy xuống, Soma dùng tay phải còn lành lặn khó nhọc chống đỡ cơ
thể mình. Từng giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi xuống, khuôn mặt hắn trắng bệch
không chút huyết sắc nào.

Cường chống lấy ra chút thể lực cuối cùng, Soma kéo lê thân hình từng bước
từng bước đi lên tế đàn. Năm mét, đối với hắn bình thường chỉ là một cú nhảy
thì giờ đây như là núi cao vậy, toàn thân dù rã rời nhưng vẫn cố bước lên

Ta.... phải cứu cô bé kia !!!

Ta... phải ngăn cản Over Black Light thức tỉnh !!!!

Vì... căn nhà, Fairy tail !!!


Fairy Tail Kiếm Ma Đạo Sĩ - Chương #22