Người đăng: Sysapse
Gia tộc họ Phan nhiều đời được mệnh danh là gia tộc có nhiều thiên tài nhất
nước, từ những cụ tổ có khả năng thao túng thiên địa đến những tộc nhân với
tài phép có khả năng khơi mào thế chiến, vì vậy họ cũng nằm trong lục đại gia
tộc với sức mạnh gần như có thể thao túng quốc gia này. Tương tự như vậy trên
thế giới, những gia tộc từ phương tây đến phương đông luôn nắm giữ nguồn lực
đáng sợ khiến các chính phủ sợ hãi, chính vì vậy họ đã thành lập ra Cục quản
lý Tâm linh quốc tế, bằng cách chiêu mộ các pháp sư tự do làm việc cho mình,
chính phủ các nước đã thành công trong việc đối trọng lại cán cân quyền lực
với các gia tộc, nhưng cũng vì vậy mà một liên minh ra đời, đó là Hiệp hội
thuật sư, tổ chức liên kết các gia tộc lại nhằm tự bảo vệ lẫn nhau khỏi âm mưu
xóa sổ giới pháp sư của chính phủ.
Phan Thanh Nhi, em gái Tùng, một cô bé 11 tuổi nhưng đã bộc lộ tố chất thiên
tài của mình như việc cô bé còn nhỏ nhưng đã đủ khả năng tạo âm binh hay lập
kết giới. Nhưng hầu hết tộc nhân họ Phan không được đến trường nhằm bảo đảm bí
mật về giới pháp sư không lộ ra với thường dân, vì thế mà cô bé chỉ có thể học
gia sư ở nhà cũng như không có bạn bè, người duy nhất Thanh Nhi có thể chơi
cùng là Tùng.
-Trời ạ, nghe ông nội nói là anh đang gặp chuyện trên Sa Pa làm em lo muốn chết. Thế có chuyện gì không hả anh, em nghe nói anh đã đánh bại một tên pháp sư trên đó, chuyện thế nào? Anh kế cho em nhé, nhé, nhé…
Cô bé nhõng nhẽo khiến Tùng cười mếu, hiện giờ cậu phải chuẩn bị tinh thần cho
cuộc họp gia tộc chiều nay, với cậu cuộc họp chả khác gì cuộc đại xỉ vả vào
mặt cậu, nhưng địa vị trong gia tộc không cho phép cậu thoái thác.
-Rồi rồi, khi nào rảnh anh kể cho, giờ anh mệt lắm, cho anh nghỉ lấy sức cho cuộc họp chiều nay nhé.
Nói rồi cậu đưa cô bé về phòng học rồi trở lại căn phòng thân thương của cậu.
Cậu với cánh tay bật điện, căn phòng đúng chất nhà đại gia khi rộng tới mức đủ
chứa cả 5 con Roll Royce. Vừa đặt mông xuống giường Cáo Con đã hiện ra.
-Cậu chủ không định đi tắm sao, cả ngày đánh nhau rồi đi xe về người cậu chủ hôi quá, mũi tôi thính như vậy ở bên chả khác nào địa ngục. – Cáo Con nhướn mày nhìn Tùng.
Cậu ta cũng chả phản ứng gì, hiện tại thì hình ảnh của Cáo Con với áo pull
trắng với quần shot ngắn để lộ cặp đùi trắng ngần đang bị ánh mắt bốn phần thú
sáu phần người của Tùng phản chiếu. Thực tình đó cũng chỉ là một khả năng
không thể kiểm soát của vỹ hồ, Cáo Con cũng thường hay dùng khả năng này để
thử thách Tùng, cậu ta cũng phải có nội lực thâm hậu lắm mới không để phần thú
trong mình trỗi dậy mỗi khi Cáo Con khiêu khích.
-Thôi tôi xin, chiều nay còn đống chuyện tôi cần giải quyết, làm ơn cho tôi ngủ để lấy sức nghe chửi.
Cáo Con nghe thế cũng chả nói gì nữa. Cô liền đi đến bàn học của Tùng lấy ra
một chiếc nhẫn rồi đeo nó vào, chiếc nhẫn đó là hàng của Tùng đặc chế để cho
Cáo Con đeo nhằm khống chế lượng linh lực phát ra khi cô biến thân, cả căn
phòng này cũng được Tùng yểm bùa để không để lọt linh lực ra ngoài.
Trong khuôn viên đất của gia tộc họ Phan có tới năm căn biệt thự cùng mười hai
tòa nhà là nơi ở và làm việc của cả họ, trong đó mỗi căn biệt thự là của mỗi
trưởng chi gồm chi trưởng Phan Thanh và bốn chi thứ Phan Khải,Phan Việt, Phan
Chu, Phan Nhất. Tầng hầm thuộc căn biệt thự chi trưởng, một căn phòng được
thiết kế dựa theo Long Mạch của vùng đất này là nơi tụ hợp của các trưởng chi
mỗi khi có những vụ việc liên quan đến cả họ, không biết vì sao nhưng mỗi đời
tộc trưởng đều gọi căn phòng đó là phòng “Tra Hấp”. Bên trong căn phòng không
có gì nhiều ngoài một cái bàn dài khá to cùng với sáu cái cửa xung quanh, tất
cả những người có thẩm quyền đều ở đây hết, tất nhiên là Tùng được ngồi bên
cạnh chỗ trang trọng nhất, bên cạnh ghế tộc trưởng.
Lúc này mọi ánh mắt đều dồn vào cậu, trưởng chi Khải là Phan Khải Long lên
tiếng.
-Thế công tử Phan Thanh Tùng có lời nào về vụ việc xảy ra trên Sa Pa không?
Tùng không nói gì, chỉ chăm chăm đếm số kiến trên trần nhà. Được một lúc Khải
Long lại lên tiếng.
-Cậu có biết rằng vụ việc tối qua ảnh hưởng thế nào đến gia tộc không, hiện tại tới 9 phần tộc trưởng sẽ phải ra dự phiên điều trần về sự việc đó? Cậu biết lúc đó chúng ta sẽ thế nào không? Năm gia tộc khác sẽ “mô kích” và tộc Phan này sẽ trở thành gia tộc đầu tiên trong lịch sử bị xóa sổ bởi người thường đấy.
Khải Long càng nói càng lớn tiếng, điều này rõ ràng cậu biết nhưng chả phải
tất cả là do tên thầy pháp đó sao, đâu phải tất cả đều là lỗi của cậu. Giờ là
lượt chi Việt lên tiếng.
-Với vị thế của chúng ta hiện nay chả phải việc công kích một cậu nhóc chi trưởng chả khác nào là đang tranh dành chức trưởng tộc sao, ngài Phan Khải Long, nếu ngài thực sự muốn tộc Phan sống sót thì chả phải lúc này nên nghĩ cách đối phó với hội đồng quản lý sao.
Thực sự những lời của Phan Việt Hà vừa nãy làm Tùng ngạc nhiên hết sức, cậu
cúi xuống nhìn thì thấy Việt Hà là một bà cô ngoài 30, tuy không có gì đặc
biệt nhưng có vẻ như bà ta thực sự lo cho họ Phan và không muốn đối đầu chi
Thanh.
Cuộc họp cứ ngỡ là cuộc tổng xỉ vả vào mặt Tùng hóa ra lại nghiêm túc hơn cậu
tưởng. Rốt cục cuộc họp chỉ tóm gọn lại một ý “đoàn kết hoặc chết”, ngày kia
là phiên điều trần sẽ mở, cậu là nhân vật chính vì thế chắc chắn cậu cũng sẽ
có một chỗ trước mặt hội đồng quản lý.
Chợt cậu để ý đến tay trái, cổ tay cậu vẫn đeo chiếc vòng cổ đính viên ngọc
của Hà.
-Đúng rồi, lão ta vì viên ngọc này mà giết người, liệu thực sự có nên tin vào truyền thuyết đó không?
Sau một hồi ngẫm nghĩ, cậu liền xách mông đi đến một tòa nhà của chi Việt, nơi
đặt đến 70% tài liệu liên quan đến tâm linh, chắc chắn câu chuyện về vị vua đó
sẽ có ở đó.