Người đăng: luubi3112@
Từ cánh rừng nhỏ trở về Bree khá nhanh, chưa đến mười lăm phút đồng hồ sau.
Eothur đã bước qua cánh cổng phía tây, ở đây hắn gặp lại tên Bill, kẻ đã từng
bán tình báo cho hắn nhiều ngày trước.
Tên Bill đang đi trên đường, tay thì dùng một chiếc tẩu dài thả ra làn khói
xám mù mịt, nhìn thấy người quen liền nhắc môi khẽ cười và nói.
“ Xem ai đã quay trở lại ? Vị lữ hành đáng gờm của chúng ta. “
Đối với những kẻ lằng nhằng thế này, Eothur trực tiếp bỏ mặt, cứ tiếp tục đi
thẳng cho tới khi đến quán trọ thì rẽ vào. Tên Bill lạnh nhạt nhìn sau lưng
hắn mà chỉ dám “ hừ “ một tiếng.
“ A,... đã nhiều ngày không gặp vị khách cũ của tôi. “ Đứng tại quầy của mình,
Barliman Butterbur, tên của vị chủ quán. Ông ta thấy được người quen liền cất
tiếng chào hỏi. Dù sao người đàn ông này,... đã giúp ông kiếm được khá nhiều
tiền, bằng cách từ túi cậu ta bay vào túi ông.
Lại gần bàn quầy, Eothur gật đầu chào lại và gọi ông ta cho một cốc bia mới
mẻ. “ Có ngay đây chàng trai. “
“ Nob,... ! “
Vẫn như mọi khi, dưới tiếng thét của chủ quán. Đã khiến anh chàng Nob chạy ra
để phục vụ, anh ta vội vàng đến nổi mà không nhìn thấy vị khách quen thuộc của
mình. Mãi cho đến khi đưa đến tận bàn anh mới nhận ra.
“ A,... thật xin lỗi quý ngài Eothur. Công việc bận rộn khiến tôi chẳng thế
nào nhận ra được ngài. “
“ Không có gì cả, Nob. “ Eothur mỉm cười, sau đó thì hỏi.
“ Căn phòng của tôi, nó vẫn còn được giữ nguyên chứ ? “
“ Nó vẫn thế thưa ngài. Tôi đảm bảo rằng mọi đồ đạc bên trong đều y như chỗ
của nó khi ngài rời đi. Và chẳng có ai bước vào đó, dù là một bước. “ Nob vỗ
ngực mình khi nói, như chắc chắn lời của mình đều là sự thật.
“ Thế thì cảm ơn cậu rất nhiều. Này Nob, lát nữa cậu hãy giúp ta chuẩn bị một
thùng nước nóng để tắm rửa. “
“ Tôi e rằng sẽ khá lâu đấy quý ngài thân mến. Chúng tôi vừa có những vị khách
Hobbit tới đây, họ đã sử dụng chúng. “
“ Không vấn đề gì, tôi có thể chờ đợi. “
...
Một lát sau, Eothur gặp lại các chàng Hobbit. Bọn họ trông đã sạch sẽ hơn rất
nhiều trong những bộ đồ mới và chiếc đầu được chải chuốt cẩn thận.
Họ cũng phát hiện ra Eothur, nhưng như đã được căn dặn trước. Thế nên cũng giả
vờ đi ngang qua mà không nói chuyện, chỉ có Frodo là dùng ánh mắt nhìn hắn như
đang muốn báo một điều gì đó.
Eothur quan sát không ai để ý đến mình, liền nhấp môi ý bảo là hãy để lát nữa.
Rồi uống một ngụm bia như những vị khách bình thường.
Trong nháy mắt, Frodo đã hiểu được dấu hiệu. Cậu ta liền ngoảnh đầu đi chỗ
khác tỏ ra không quan tâm nữa. Sau đấy thì cùng các chàng Hobbit ngồi vào
chiếc bàn cách xa Eothur, gọi lấy thức ăn và nước uống.
Uống hết cốc bia trên tay, cũng là lúc Nob nói cho Eothur biết nước trong
thùng đã được chuẩn bị xong. Hắn liền theo cậu ấy đến phòng tắm, song trước
khi cậu ra ngoài hắn liền ngăn cậu và căn dặn.
“ Nob, tôi cần nhờ cậu một việc. “
“ Việc gì thưa ngài ? “
“ Lát nữa, khi bưng đồ ăn đến cho các vị Hobbit kia. Hãy nói với quý ngài
Underhill là tôi đang đợi cậu ấy ở trong phòng của mình. Cậu nhớ chỉ cho cậu
ta biết chỗ của nó. “
“ Được thôi ngài Eothur, chuyện đó là rất dễ dàng mà. “
“ Không chỉ chúng đâu anh bạn. Cậu hãy khiến chuyện này thật là bí mật. Tuyệt
đối là bí mật đấy nhé, vì tôi không muốn bị ai nghe lén đâu. “ Eothur còn móc
ra một chiếc nhẫn vàng, để lên tay cậu.
Đôi mắt Nob hiện ra vẻ lanh lợi và rất hiểu ý. Cậu ta còn thề hẹn trước mặt
Eothur.
“ Cảm ơn ngài đã tin tưởng tôi. Ngài cứ chờ lấy, tôi hứa là sẽ chẳng ai biết
được việc này. Và cả tôi cũng sẽ giữ việc này trong lòng mình. Không,...
không, sau khi hoàn thành tôi sẽ quên nó đi mãi mãi. “
Eothur gật đầu tỏ ra vẻ hài lòng. Để Nob ra ngoài, mình thì tháo hết quần áo
ra tắm rữa.
...
Tắm xong và về tới phòng của mình, Eothur đã thấy Frodo đang đứng ngoài cửa.
Hắn liền nhanh chóng mở phòng mình ra và kéo cậu vô bên trong.
“ Có chuyện gì vậy Frodo ? “
“ Tôi nhận được một lá thư. “ Frodo thở dài lấy một hơi và đáp.
“ Lá thư ? “
“ Phải,... lá thư của quý ngài Gandalf. “
“ Thế việc gì mà cậu lại thở dài ? “
“ Chết tiệt Barliman Butterbur, ông ấy đáng ra sẽ bị nướng chín. Gandalf đã
nhờ ông gửi nó từ lâu thế vậy mà ông lại quên bén mất. Nếu không thì tôi sẽ
tới Rivendell từ khi nào rồi. “
“ Vậy tay chủ quán đó biết cậu là Frodo Baggins ? “ Eothur nheo mắt mình lại
và hỏi.
“ Đúng thế. Hơn nữa Gandalf đã bảo trong thư rằng, người này có thể tin tưởng
được. “
Eothur không trả lời mà gật đầu nhẹ, trong lòng hắn giảm bớt đi chút lo lắng.
Vài giây im ắng sau, Frodo tiếp tục nói thêm thông tin mà mình biết “ Nhưng
trong thư còn có nói về một người ? “
“ Một người ? “ Eothur vừa đi tới chiếc bàn nhỏ, lấy bình nước rót cho mình
một ly, vừa cầm lên mà nghe được liền quay đầu hỏi.
“ Một người khác sẽ hỗ trợ chúng tôi. Anh ta có tên là Strider, với tên thật
là Aragorn gì đó. Nhưng tôi chẳng biết nên tìm anh ta ở đâu. “
“ Phụt,... khặc,... khặc,... “ Vừa uống cốc nước, vừa nghe tên của người đó.
Eothur lập tức, phun hết nước trong cổ họng mình ra và ho sặc.
“ Chuyện gì thế Eothur ? “
“ Không,... cậu vừa nói là tên Strider và Aragorn. “
“ Đúng thế. “
“ Khỉ thật,... đánh nhầm bạn hữu mẹ nó rồi. “ Eothur trong đầu đầy dấu chấm
than.
“ Đánh nhầm ? “ Frodo lặng người, đánh nhầm là thế nào. Chẳng lẽ Eothur gặp
được người đó.
“ Ha ha,... cậu không cần để ý đâu. Hãy về phòng của mình đi. Tôi cần ra ngoài
một lát. “ Eothur gượng cười và đẩy Frodo ra khỏi phòng, mình thì vớ lấy thanh
kiếm treo bên hông và khoác áo choàng vào.
...
Người đàn ông lạ mặt, hay còn gọi là Strider. Anh ta khi này vẫn đang bị trói
với một cái gốc cây. Vũ khí thì bị để cách xa đó khoảng chừng cả chục bước,
không thể nào với tới mà lấy được.
Trong lòng anh khi này có hàng ngàn câu chửi thề khác nhau, với đủ loại ngôn
ngữ trên Trung Địa. Nhưng chuyện đã xảy ra thì không còn cách nào khác.
Anh cố bình tĩnh trở lại, cựa quậy lấy cơ thể và tay chân mình. Với kinh
nghiệm đã trải qua được nhiều thứ khác nhau, anh biết làm thế nào để đối phó
với trường hợp trước mặt.
Nhờ đến bộ phận sần sùi của thân cây, và lực ma sát. Anh khiến sợi dây trói
mình từ từ hao mòn, và rách ra từng chút từng chút một cách chậm rãi.
Công việc này rất cần sự kiên trì vì nó khá lâu, nhưng vẫn có hiệu quả. Hơn
một tiếng đồng sau đó, sợi dây thừng gần như đã bị rách hết. Và chỉ với một
cái gồng mình, Strider đã thoát được nó.
Anh bám thân cây mà đứng dậy. Xoa xoa lấy mấy phần có vết bầm trên cổ tay.
“ Trói chặt thật. “ Than thở vì mình quá sơ ý nên ăn đòn, sau đó anh xoay
người mà nhặt hết vũ khí của mình lên.
“ Lột sột,... lột sột. “ Có tiếng chạy lẹ phía trước khiến Strider giật mình,
tay nắm chặt thanh kiếm.
“ Nếu mình gặp lại tên đó,... “ Anh vừa nghĩ trong đầu, cái bóng quen thuộc đã
xuất hiện trước mặt.
“ Ha ha,... chào anh bạn. “ Vừa thoát khỏi bụi cây, nhìn thấy người đàn ông
phía trước đã thoát. Eothur liền cười cười và cất tiếng.
Strider thì sạm mặt lại,... lần này đến anh tự hỏi. Mình có nghe lầm không
vậy. Rồi cố kiềm nén cơn tức giận khi nãy, anh cẩn thận tránh xa người này ra,
rồi gặng giọng mà hỏi.
“ Cậu là ai và tại sao lại đi theo các chàng Hobbit đó ? “
“ Trước khi tôi trả lời. Tôi cần biết tên thật của anh, Strider ? “
Người trước nhăn trán mình lại, tay vẫn nắm chặt thanh kiếm.
“ Tôi cần biết anh có phải là Strider thật không ? “ Eothur cười cười nói
tiếp, nhưng tay từ khi nào đã để gần chuôi kiếm của mình. Hắn vẫn chưa ngu đến
nỗi mà mình mất cảnh giác.
“ Aragorn,... “ Mất gần mười phút chờ đợi Strider mới trả lời, sau đó nhìn
chằm chằm và quan sát những phản ứng của Eothur.
“ Aragorn II của thủ lĩnh Ranger phương bắc ? “ Eothur thấy cái tên quen
thuộc, liền hỏi thêm.
“ Đúng vậy. Còn cậu,... cậu là ai ? “ Cái tên này có nhiều người biết đến, vì
vậy anh cũng không quan tâm tới việc Eothur nói toạc ra.
“ Eothur xứ Rohan. “ Nghe được câu trả lời chính xác, Eothur thả lỏng vai của
mình xuống và đáp lại.
Nhận thấy tín hiệu hòa bình, Aragorn cũng bỏ thanh kiếm vào bao. Nhưng anh ta
vẫn cách hắn khoảng vài mét như đang đề phòng thứ gì đó.
“ Tại sao cậu lại đi theo các chàng Hobbit kia ? “
“ Mục đích giống như anh thôi. Dẫn họ đi tới Rivendell. “ Eothur chống hai tay
lên hông mà nói chuyện. Còn Aragorn khi nghe được câu trả lời, thì có vẻ như
anh đã đoán trước được điều gì đó, nên không có phản ứng bất ngờ.
Hai người bọn họ nhìn nhau, khi đã biết người kia không phải là kẻ thù của
mình. Giờ đây họ cũng chẳng biết nói chuyện gì với nhau cả, ngoài trừ im lặng.
...
“ Vậy anh ấy là Strider theo lời Gandalf kể ? “ Frodo nghiêng đầu hỏi, và khi
thấy Eothur gật đầu. Cậu nhìn lại người đàn ông đang cầm chiếc tẩu trên tay.
“ Khuôn mặt anh bị gì vậy ? “ Pippin thốt lên khi nhìn thấy vết bầm tím, ở một
bên mắt của Aragorn. Câu hỏi ngây ngô của cậu đã khiến anh ta ho sặc khói
thuốc.
“ Ưm,... anh ta bị ngã. “ Eothur mặt mày nghiêm túc trả lời. Rồi Frodo dường
như nhớ lại điều gì đó, cậu ta xoay người ôm bụng mình có chút cười khúc
khích.
“ Nhưng tôi chưa thấy ai bị ngã mà bầm mắt cả. “ Merry tỏ ra nghi vấn của
mình.
“ Nó giống như bị ăn một quả,... thì đúng hơn. Cậu nhớ tên đầu làng trước kia
từng bị đánh chứ. Y hệt thế này. “ Sam sờ cằm tiếp lời bạn mình.
Aragorn xạm mặt mình lại một lần nữa. Những lời nói của các chàng Hobbit như
các nhát dao đâm vào tim. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng, cuộc gặp mặt lần đầu
tiên của mình với họ lại thối nát đến thế.
Để ngăn các chàng Hobbit nói thêm bất cứ cái gì, Aragorn buộc phải lên tiếng.
“ Chúng ta ở đây không phải là bàn về thứ trên mặt tôi, các vị. Nên nhớ rằng
còn những kẻ thù đang rình rập ở ngoài kia, và bất cứ lúc nào ta cũng có thể
sẽ phải chạm mặt chúng nếu không cẩn thận.
Nhiều đêm trước, đã có vài tên kỵ sĩ đen ghé đến nơi này. Chúng đang ráo riết
tìm cậu đấy, Frodo Baggins. “
Nghe đến chữ “ Kỵ sĩ đen “ các chàng Hobbit như nhớ lại ký ức xấu, ai nấy cũng
im lặng mà không lên tiếng.
“ Chúng đã tới đây ? “ Eothur nhíu mày hỏi. Aragorn liếc qua hắn, anh vẫn còn
bực vì quả đấm vài tiếng trước nên lạnh giọng đáp.
“ Đúng thế. Và chúng đã tìm đến tên Bill, kẻ chuyên gia bán các tin tức. Không
những thế, tên đấy có thể đang âm thầm quan sát các anh bạn này. “
“ Nếu vậy,... chúng ta cần rời khỏi đây ngay ? “ Frodo hoảng hốt nói.
“ Không,... nếu cậu đi ngay bây giờ. Hắn sẽ nghi ngờ các cậu, vì vậy hãy ở lại
đây một đêm đi. Sáng mai chúng ta sẽ khởi hành. “
“ Khoan,... khoan,... chúng ta ? “ Merry đứng ra nheo mắt nhìn Aragorn, cậu
không tin người này cho lắm.
“ Tôi rành mạch mọi con đường từ đây đến Rivendell hơn các vị. Có thể trông
tôi khá trẻ nhưng tuổi tác và cuộc đời tôi đã trải qua rất nhiều thứ. Vì vậy
tôi có thể dẫn các vị tới Rivendell bằng con đường chính xác nhất. “ Nói xong,
Aragorn còn liếc mắt qua để xem Eothur. Nhưng thấy hắn chẳng có động tĩnh gì
cả.
“ Con đường chính xác nhất ? “ Pippin lặp lại từ đó.
“ Đúng vậy. “
Cả bốn chàng Hobbit đều nghiêng đầu nhìn Eothur. Như hắn là thủ lĩnh của bọn
họ. Dù sao ở đây ngoài trừ hắn còn ai có thể xử lý và đưa ra quyết định đúng
đắn nhất.
“ Chúng ta sẽ đi qua đâu ? “ Eothur mở miệng.
“ Archet, Weathertop,... “
“ Vậy sáng mai chúng ta sẽ khởi hành. “ Eothur nhìn từng người bạn Hobbit, đưa
ra quyết định cuối cùng là tin tưởng Aragorn.