Người đăng: luubi3112@
Khoảng đầu mùa hạ, tại xứ sở Rohan, vương quốc của người Eorlingas thuộc Trung
địa. Nơi đây nổi danh là xứ sở của những kỵ binh, với sự nhanh nhẹn, mạnh mẽ,
và thiện chiến. Người dân của nó còn được gắn liền với cái tên là Rohirrim do
người Gondor đặt, tuy nhiên họ vẫn tự gọi mình là Eorlingas, con cháu của nhà
vua Eorl trẻ tuổi.
Edoras là thành phố thủ đô của Rohan, được thành lập bởi nhà vua Brego, con
trai của Eorl, sau khi cha anh được chấp chính quan Gondor tặng lãnh thổ phía
đông của dãy núi Trắng.
Địa hình của thủ đô Edoras được nằm trên một ngọn đồi cao lớn, và nằm sâu bên
trong thung lũng Harrowdale, phía trước mặt nó là dòng sông Snowbourn chảy qua
thành phố tới tận phía tây Entwash. Có lẽ chính vì đó, mà Eorl đã quyết tâm
chọn nơi này là thủ đô vì chiếm một khu vực quá lý tưởng.
Nhưng nếu so sánh với những vương quốc khác, thật ra Edoras mang danh là thủ
đô, thế mà kích thước và vẻ đẹp của nó chỉ tầm với những thành phố gần biên
giới Gondor. Hơn nữa ở Rohan này, chủ yếu là làng mạc và thị trấn, phát triển
mạnh về nông nghiệp thế nên kinh tế vẫn chưa gọi là giàu có, chưa đủ kinh phí
để phát triển các thành trì lớn.
Nhìn từ phía xa, Edoras được bao bọc bởi thành lũy bằng gỗ với những tháp canh
cao có thể quan sát mọi thứ. Cái hay nhất là ta có thể thấy được những ngôi
nhà gỗ ấm cúng được xây dựng theo từng bậc từng bậc như kiểu kiến trúc bậc
thang thời hiện đại.
Và do đang ở mùa hạ, dù ban đêm, những người dân nơi đây vẫn có thể cảm nhận
được một chút sự nóng bức từ trong không khí và mặt đất. Được để lại từ ánh
nắng ban ngày. Ngay cả những ngọn gió cũng mang theo hơi ấm của mặt trời.
Do khi này là nửa đêm, nên cả một thành phố lúc này đều đã ngủ say, phía trên
cao là mặt trăng cùng những ngôi sao tinh tú đang chiếu sáng. Cùng với đó là
những ánh sáng từ các ngọn đuốc màu đỏ hồng, do một số người lính gác vẫn đang
thức giấc. Đây là nghĩa vụ của họ, bảo vệ thành phố khi màn đêm buông xuống.
Ở phía trên cao nhất của thành phố, có một ngôi nhà to lớn. Không, nó không
hẳn là một ngôi nhà, chính xác phải gọi là một tòa sảnh lớn được làm bằng gỗ.
Phần trên có mái nhà bằng rơm, trông rất giản dị và bình dân. Ở các bức tường
thì được khắc nét những đường cong màu vàng và bề mặt màu xanh lá.
Đây chính là sảnh Meduseld, khu vực cao quý nhất và được người Eorlingas tôn
sùng nhất.
Và thân phận chính của nó là nơi ở của các vị vua Rohan, cũng là nơi mà các vị
vua trị vì đất nước. Nó mang đầy đủ các chức năng, buổi sáng là lúc các vị cố
vấn và tướng quân làm việc trong đó, những chiếc bản đồ được bày ra, hay những
ý kiến về cuộc giao thương với các vương quốc khác. Tất cả mọi thứ đều diễn ra
tại sảnh Medulseld.
Ngoài ra là những buổi lễ, hay những bữa tiệc, chúng cũng được dọn ra, mời
những vị chỉ huy, cố vấn hay những người dân tham gia. Âm nhạc tiếng hát nhộn
nhịp vang rộng khắp nơi, những thùng bia to lớn được cạn sạch.
Vào lúc trời đã khuya thế này, mà giờ phía trước cổng của sảnh Meduseld vẫn có
một con người, chính xác là một vị thanh niên trẻ tuổi, khoảng tầm 15-16. Dáng
vẻ của người đó không hề giống với các vị lính gác, mặc trên người là một bộ
đồ ngủ, nó sạch sẽ, trắng tinh, tượng trưng cho thân phận cao quý của anh.
Con người đó đang đứng nhìn ra phía xa. Ngắm các ngôi sao tinh tú. Phải, bóng
người đó là hắn, Eothur xứ Rohan, hắn là một con người có mái tóc đen dài đến
cổ, đôi mắt màu xanh lam tràn đầy trí tuệ. Hắn là con trai nuôi của vị vua
Theoden, hoàng tử xứ Rohan.
Eothur suy nghĩ, có lẽ đây là lần thứ 1000 hắn nghĩ về điều này. Hơn 15 năm
hắn đến thế giới này, kiếp trước hắn là một kẻ bình thường trên trái đất. Hắn
chết vì ung thư, và hắn là một kẻ mồ côi, được giáo dưỡng trong viện, không
bạn bè, người thân. Hắn là kẻ cô độc, hắn chết mà không luyến tiếc về thế giới
đó nữa.
Kỳ lạ thay, ở thế giới này hắn cũng là một kẻ không biết cha mẹ mình là ai.
Hắn chỉ nhớ lúc tỉnh dậy và mở mắt ra đã thấy một bóng người đang ôm lấy mình.
Không sai, người đó là cha nuôi của hắn, Theoden.
Cùng với sự thức giấc ấy, hắn còn cảm thấy trong ký ức mình thiếu một thứ gì
đó, nhưng đến bây giờ hắn vẫn không nghĩ ra được, có lẽ hắn nên cho điều đó
vào dĩ vãng.
Eothur đang suy nghĩ thì có một âm thanh phát ra từ sau lưng.
“Eothur, vẫn còn thức à.” - Một thanh niên có mái tóc dài vàng nâu nói.
Anh ta là Theodred, người con trai duy nhất của Theoden. Đúng là cha nào con
nấy, Theodred được thừa hưởng mái tóc vàng nâu của cha mình, nhưng đôi mắt,
khuôn mặt thì lại giống vài phần với mẹ anh. Từ nhỏ anh đã mất mẹ, nên anh đã
sống và được nuôi dạy bởi cha mình, Theoden, chính ông cũng đã không lấy thêm
người vợ nào, ông tự mình nuôi lớn những đứa trẻ.
Eothur quay đầu lại mỉm cười “ Vẫn chưa, mà hôm nay lạ thật.”
Theodred khó hiểu hỏi: “ Chuyện lạ gì, Eothur ? “ Hắn cười chỉ vào anh và đáp
lại.
“ Không phải bình thường anh ngủ sớm lắm sao, thất tình hay sao mà vẫn thức
vậy. “ Họ đã sớm quen thuộc kiểu vui đùa đấy, Eothur thường hay mở miệng trêu
trọc anh trai mình. Tất nhiên, anh ta cũng không phải dạng vừa gì cả.
Theodred vung quyền đánh vào trên ngực hắn. “ Chết tiệt, thằng nhóc này. “
“Ha ha ha…” Hắn quay người trở lại và cười lớn. Khi tiếng cười hắn kết thúc,
cả hai song đều im lặng. Trầm ngâm một hồi lâu Theodred nói.
“ Chúng ta đã là anh em của nhau 15 năm rồi nhỉ, Eothur. “ Hắn gật đầu.
“ Ta vẫn không thể tin được. Mới khi đó, chúng ta chỉ là những đứa trẻ tinh
nghịch, quậy phá và luôn là cái đuôi của cha. Mà giờ, hãy nhìn xem, tất cả đều
đã trưởng thành “ Ánh mắt Theodred nhìn ra phía xa xôi, anh như đang hồi nhớ
lại ký ức của mình, Eothur nghiêng đầu nhìn lấy anh trai mình.
Theodred vỗ lên vai Eothur nói tiếp: “ Vài ngày nữa là lễ trưởng thành của em
đấy, Eothur. “ Hắn nhìn anh gật đầu. Ở xứ sở Rohan này, một đứa trẻ trở thành
một người đàn ông là sinh nhật tuổi thứ mười sáu. Qua cái ngày đó, tất cả mọi
người sẽ nhìn nó với ánh mắt khác, một người đàn ông chín chắn, trụ cột của
gia đình.
“ Phải, là lễ trưởng thành thôi mà, có vấn đề gì đâu. “ Eothur nhún vai, rồi
nhìn ra phía xa xôi. Cả hai đều im lặng trở lại cho đến khi Theodred một lần
nữa mở lời.
“ Vẫn đang suy nghĩ cha mẹ mình là ai sao, Eothur ? ”. Hắn cười khổ, quả thật
hắn có suy nghĩ chút cha mẹ mình là ai, nhưng đây là lần thứ 1000 anh ta hỏi
vậy rồi.
“ Không vấn đề gì đâu anh trai. ”
Theodred quay đầu lại nhìn thẳng vào đôi mắt hắn. Đối với anh ta, người thân
nhất mà anh tin tưởng là Eothur, thậm chí hắn còn biết những bí mật trong lòng
của anh nữa.
“Hãy luôn nhớ rằng, dù có chuyện gì xảy ra chúng ta mãi mãi là anh em, Rohan
mãi sẽ là gia đình của em”. Nói xong, Theodred quay đầu đi vào trong sảnh
Meduseld.
Eothur lắc đầu, hắn không thể tin được. Nãy giờ, những câu nói của anh, mục
đích là dẫn vào lời này sao. Xem ra, trình độ hùng biện của anh đã thăng lên
một bậc mới rồi, có lẽ là nhờ tiếp xúc với nhiều vị cố vấn quá, mà họ lại có
tài ăn nói. Theodred chắc hẳn đã học từ họ khá nhiều đấy.
“ Chúc ngủ ngon, Eothur. ” Tiếng nói của Theodred vang lên dù anh đã bước vào
sảnh.
Eothur vươn người bẻ lưng. Hắn biết rất rõ về điều này, dù cho dòng máu trong
người hắn là của ai, ở đâu đi nữa, Rohan này mãi là nhà của hắn. Nhưng khổ
nổi, Theodred thường xuyên nói những lời này, hắn nghe đến điếc tai rồi đấy
chứ.
Eothur nhìn lên trời một hồi nữa, hắn ngáp vài lần. Có lẽ hắn nên đi ngủ thôi,
hắn quay người tiến vào bên trong sảnh Medusel, hắn có một phòng ngủ riêng bên
trong đấy.
Sáng sớm hôm sau, khi những con gà trống còn chưa lên tiếng, Eothur đã bước ra
khỏi phòng, trên người hắn đã thay một bộ đồ khác. Như thường ngày, hắn bước
về hướng sân tập luyện, cầm lấy thanh kiếm gỗ trên giá vũ khí, đây là sân tập
luyện hoàng gia, dành cho con em hoàng tộc, Theodred hồi nhỏ cũng từng hay ở
khu vực này.
Còn Eothur từ lúc 12 tuổi, hắn đã xin người cha mình, Theoden, hy vọng ông sẽ
cho phép hắn được học kiếm thuật. Cuối cùng, ông đã đồng ý ra lệnh cho người
dạy hắn.
Và người thầy dạy đầu tiên cho Eothur là Gamling già, người cận vệ trung thành
của Theoden.
Eothur đứng trước hình nộm, hắn giơ thanh kiếm trước ngực. Nhắm mắt lại, nhớ
lại những động tác cần chỉnh sữa, Eothur hít vào một hơi, lúc hắn mở mắt ra,
cũng là lúc thanh kiếm bắt đầu chuyển động.
Trái, phải, trái, kết hợp phía trên và dưới. Hàng chục đòn liên tục được
Eothur tung ra, phần lớn đó đều là những đòn vung mạnh nằm phía dưới nách, cổ
và phần hông, những nơi mà áo giáp không che lấp được.
Kiếm của Eothur tung ra mạnh mẽ, hình nộm bằng gỗ cứng rắn, cũng phải rung lên
vì những đòn thế ấy. Nhịp thở thì bình tĩnh, đôi mắt chăm chú như con đại bàng
săn mồi, cánh tay thì săn chắc, khỏe mạnh như những sợi dây thép đan vào.
Eothur đã trở thành một chiến binh nguy hiểm chết người, hoàn toàn khác với
lúc nãy, một hoàng tử hiền lành.
Những đòn đánh này hắn đã quá thành thạo, cùng với đó là sự phối hợp di chuyển
nhanh nhẹn, như tốc độ của một con thỏ. Eothur không ngừng khiến hình nộm rung
mạnh, rạn nứt. Phải biết, nó mới được sửa chữa vài ngày nay.
Sau một hồi tập luyện, Eothur dừng lại, mồ hôi hắn ướt nhẹp chiếc áo. Cứ như
rằng mệt mỏi, nhưng kiếm của hắn vẫn chưa hạ xuống, nó vẫn luôn thủ thế sẵn
sàng, một điều mà chiến binh cần phải luôn nhớ, tuyệt đối không hạ vũ khí mà
chưa quan sát xung quanh mình.
Eothur cắm thanh kiếm gỗ trên mắt đất, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm, nhưng không
phải là nhìn vào con rối, mà một thứ khác hay ho hơn nhiều.
Tính danh: Eothur
Huyết thống: Human-???
Kỹ năng:
Kiếm thuật: lv 3(45%)
Cưỡi ngựa: lv2(10%)
Bắn cung, phóng lao: lv3(5%)
Chiến đấu tay không: lv2(80%)
Thiên phú: Thông hiểu ngôn ngữ, ???, ???
Bảng thuộc tính, không sai, đây là bí mật của hắn. Nó hiện lên trong đôi mắt
Eothur, không ai có thể thấy được nó. Còn sự xuất thân của thứ này, chắc là
một thứ gì đấy, đã khiến linh hồn hắn bị biến dị, cũng có thể, chính nó đã đưa
hắn tới thế giới này, có đủ vô vàn lý do để suy nghĩ về vấn đề này.
Nhờ bảng thuộc tính, Eothur có thể nhìn thấy kỹ năng của bản thân. Mọi thứ rất
giống như một trò chơi. Chỉ là chả có thanh kinh nghiệm nào để lên cấp cả.
Eothur cũng đã từng thử giết một số con vật, nhưng chẳng thứ gì hiện lên hết,
cơ thể hắn vẫn vậy, kỹ năng cũng chẳng tăng lên được.
Cách duy nhất để khiến một kỹ năng lên cấp là rèn luyện. Tất nhiên, việc chiến
đấu cũng rất có ích, vì nó khiến cho Eothur học tập nhanh hơn, thông thạo hơn,
nhất là kiếm thuật thứ mà cần phải chiến đấu để mạnh hơn.
Mỗi khi kiếm thuật hay một số kỹ năng chiến đấu được lên cấp, Eothur nhận được
lợi ích khá tốt, một dòng nước nào đấy khiến cơ thể hắn thoải mái, nó đã cải
thiện cơ thể Eothur, mạnh hơn, nhanh hơn và được điều chỉnh thích hợp với kỹ
năng đó.
Thậm chí một số ký ức về kĩ năng đó hiện ra trong đầu hắn, những kỹ xảo dùng
lực, hay những điểm cần cải thiện của Eothur, và có cả những chiêu thức liên
hoàn được bổ sung thêm.
Tất nhiên, không phải một đống kỹ năng càng cao cấp thì cơ thể hắn mạnh mẽ hơn
người khác nhiều lần.
Cơ thể như có sự giới hạn, một kỹ năng đạt cao nhất đã cường hóa thì các kỹ
năng khác khiến cơ thể mạnh lên rất kém, dường như chả có gì xảy ra cả. Vì vậy
tốt nhất là nên tinh thông một thứ, những cái khác kéo lên từ từ vậy.
Ngoài ra hệ thống này còn có một điểm yếu, nó chỉ có khả năng hiển thị kỹ năng
chiến đấu, còn học thức,... lại không được hiển thị, phải tự sử dụng cái đầu
của mình để suy nghĩ, và học tập.
Tuy thế nhưng đây chính là bàn tay vàng của hắn, ít ra hắn cũng có thể phát
triển nhanh hơn người khác nhiều lần.