28


Người đăng: Nhi_Cherry


  • Có phải lại là tên Kiệt đó??__Bảo.


  • Đúng là nó...cái thằng chết tiệt đó!!__Hải Anh vừa nói là Bảo đã cảm nhận
    được ở Hải Anh đang toả ra đầy sát khí.


  • Hắn ta nói gì với mày?__Bảo.


  • Hắn ta nói My và Nhi đang ở chỗ của hắn. Hắn hẹn chúng ta ra khu nhà bỏ
    trống sau trường để thách đấu phân thắng bại.__Hải Anh.


  • Vậy thì chúng ta mau đi thôi, không khéo thì Nhi với My sẽ gặp chuyện
    mất...Cái thằng này đúng là kẻ bỉ ổi...!!__Bảo.


  • Tao sẽ cho nó biết tay...!!!_Hải Anh vừa đập bàn vừa nghiến răng nói.


Bảo không chần chừ gì nửa, ngay khi Hải Anh nói xong, Bảo lập tức gọi bà chủ
quán nước ra để trả tiền rồi nhanh chóng bay về nhà lấy xe và phóng xe đến
điểm hẹn bằng một tốc độ nhanh nhất có thể...Và chỉ trong chốc lát hai người
đã đến điểm hẹn...

Hai người từ từ tiến vào bên trong căn nhà hoang. Đi được chừng vài bước thì
hai người dừng lại trước một căn phòng. Cả hai lén lút nhìn vào cửa sổ thì
thấy My và Nhi đang bị trói buộc ở cuối căn phòng. Và bỗng một tên trong số
những người đứng canh ở đó tiến lại gần My và nhấc cằm My lên rồi nói gì đó.
Do là hắn ta chỉ thì thầm đủ cho những người trong phòng nghe thấy nên ở ngoài
này Bảo và Hải Anh không thể biết được hắn ta nói gì. Không biết người đàn ông
đó nói gì với My mà My lại ra sức kháng cự lại tên đó, do là bị hành hạ nãy
giờ nên My không thể đủ sức chống lại hắn và ngay lập tức hắn ta giáng xuống
khuôn mặt My một cái tát thật đau...

Chứng kiến được cảnh đó nên Hải Anh càng tức giận hơn. Người càng ngày toả ra
nhiều sát khí khi thấy My bị như vậy. Bảo ở cạnh dường như hiểu được điều đó
nên lập tức đứng dậy đi vào bên trong nhưng đã bị Hải Anh chặn lại.


  • Khoan đã...__Hải Anh.


  • Chuyện gì vậy...??__Bảo ngạc nhiên hỏi.


  • Từ nãy giờ tao chỉ thấy có đồng bọn của tên Kiệt đó chứ không thấy hắn ta
    đâu cả. Tao chắc chắn hắn ta đang ở đâu đó mà không phải là căn phòng này.
    Không biết hắn ta đang có âm mưu gì đây...__Hải Anh.


  • Vậy bây giờ mày tính sao..không lẽ cứ đứng đây mãi?__Bảo.


  • Bây giờ mày hãy gọi điện cho bọn thằng Minh đến đây để yểm trợ cho mày xử
    mấy tên này, còn tao sẽ đi kiếm cái tên đó để tính chuyện. Nhưng mày nhớ là
    phải làm trong thầm lặng, không khéo thì sẽ bị bọn này phát hiện thì sẽ không
    hay đâu.__Hải Anh.


  • Nhưng làm như vậy có mạo hiểm qua không. Không biết chắc là cái tên Kiệt đó
    có thật là đang ở một mình để đợi mày hay không, lỡ như hắn có đồng bọn rồi
    làm sao một mình mày chống lại được. Nhỡ như mày có chuyện gì thì sao?__Bảo.


  • Không sao. Khi nào mày đã xử xong bọn này thì mày hãy lựa thời cơ để xông
    vào yểm trợ cho tao. Tao nghĩ chắc bọn này đối với mày chắc cũng chỉ là như
    trở bàn tay thôi phải không, không những vậy còn có đàn em của mày nửa
    mà.__Hải Anh.


  • Nếu mày đã nói vậy thì tao cũng phải chịu vậy. Nhưng nhớ là phải cẩn thận
    đấy!__Bảo.


  • Ok. Tao đi đây__Hải Anh nói xong rồi từ từ đi tìm căn phòng mà Kiệt đang
    đợi. Ở đây Bảo cũng nhanh chóng rút điện thoại ra alo cho đồng bọn của mình.


Hải Anh đi dọc theo hành lang của căn nhà, đi chừng được 10 bước thì thấy có
một ngã rẽ ở cuối đường. Hải Anh vừa rẽ qua thì thấy một căn phòng bị đóng
cửa. Hải Anh lấy đà rồi đạp mạnh vào cánh cửa đó. Ngay lập tức cánh của bị ngã
ra và gãy đôi.

Vừa bước vào bên trong thì ngay lập tức Hải Anh bị một người đàn ông đứng núp
phía sau cánh cửa cầm gậy đập mạnh vào lưng khiến cho Hải Anh ngã xuống bất
động.


Em Mãi Là Của Anh Ngốc Ạ ! - Chương #28