15


Người đăng: Nhi_Cherry

Sáng Chủ Nhật hôm nay là 1 ngày đẹp trời. Không khí trong lành, ánh nắng luồn
vào khe của sổ làm đánh thức My. My đã khoẻ sau 1 ngày nằm liệt giường. My
vươn vai vài cái rồi nhìn sang thì thấy h.anh đang nằm trên ghế. My ngạc nhiên
và thắc mắc tại sao cậu ta lại ở đây. Thấy vậy, My lén lút đi lại gần thì bỗng
nhiên h.anh mở mắt làm cho My giật hết cả mình..- Cô làm gì thế ? Ngắm trai
ngủ à...?_h.anh cười gượng nói
- Đừng có ở đó mà mơ. Cậu chưa phải là mẫu người trong mắt tôi đâu...!! Mà
sao cậu lại ở trong phòng tôi chứ ?My

H.anh sựt nhớ lại chuyện hôm qua. Nụ cười lúc nãy trên khuôn mặt h..anh dần
dần co lại. Bắt đầu nhớ lại chuyện tối qua rồi cảm thấy bực mình nên nói :


  • Này, tại sao có chuyện xảy ra ở hôm mà tôi ko đi học mà cô ko nói cho tôi
    biết?

My cũng từ từ nhớ lại cái chuyện đó nên cơn giận h.anh đã bắt đầu dồn lên lại.


  • Tôi có nói thì cũng đâu thể giải quyết được gì ! Cũng tại cậu đấy. Nếu như
    lúc đầu tôi ko đi chung với cậu thì tôi đã ko có chuyện rồi...!__my nói ra hết


  • Vậy tại sao lúc đó về đến nhà, cô lại nói dóc tôi..?


  • Tôi ko muốn cậu làm lớn chuyện lên thôi. Mắc công lúc đó tôi lại gặp thêm
    phiền phức nửa !


  • Cô coi tôi.....là 1 thứ thật sự rất phiền sao ?_ h.anh nghe câu đó nên
    giọng trầm lại, đầu cuối xuống.


  • Ko...ko...ý tôi ko phải vậy...chỉ là...


  • Đã rõ rồi còn gì...tôi đã cưu mang cô mà giờ cô lại coi tôi là thứ phiền
    phức. Thật là cô quá đáng lắm đấy...!_h anh gằng giọng nói..


  • ĐÃ NÓI LÀ KO PHẢI MÀ....!!_my bực qua nói lớn


  • Cô còn dám lớn tiếng với tôi à....Thôi được nếu đã vậy tôi sẽ ko để cô thấy
    mặt tôi nửa...!!


H.anh nói xong liền đi về phòng làm VSCN xong lấy xe phóng nhanh đi. H.anh ko
cho My giải thích gì hết mà lại tự suy diễn nhiều chuyện lung tung như vậy. My
bực là phải rồi. Cứ thế, My ko quan tâm là h.anh đi đâu nên cứ thế mà đi làm
vscn rồi xuống nhà ăn sáng...

*Tại quán bar....


  • Tao thấy mày đã suy diễn nhiều chuyện quá đấy...Mà mày cũng ko chịu nghe My
    giải thích à ?_Bảo

H.anh cầm 1 chai wiskey vừa uống vừa nói :


  • Giải thích gì chứ. Nhìn nét mặt cô ta là tao biết cô ta nghĩ gì ngay
    mà..!__h.anh


  • Mày khùng quá đấy...làm gì có chuyện nhìn nét mặt rồi đoán được suy nghĩ
    chứ...Tao thấy chuyện này là mày có lỗi chứ My có làm gì đâu ! Mày nên làm hoà
    với My đi...!_bảo khuyên h.anh


  • Khi sáng cô ta còn lớn tiếng với tao mà giờ lại bắt tao đi làm hoà, đáng lẽ
    là cô ta mới đúng...!


  • Dù sao thì cũng là lỗi của mày mà...ngay từ đầu nếu mày và My ko đi học
    chung thì cũng đâu có xảy ra chuyện này....Trong chuyện này My ko có lỗi, đều
    là do mày lôi kéo My vào nên My mới khổ vậy. Cứ để bình thường là được
    rồi...!!


H.anh nghe Bảo nói vậy thì tự dưng cảm thấy trong lòng hơi nhói. Cảm thấy lời
Bảo nói cũng khá đúng nên quyết định là sẽ hoà với My và để mọi chuyện trở lại
như trước kia. Sẽ ko đi học chung nửa, chỉ cần được ở chung nhà với My thì
h.anh cũng đã mãn nguyện rồi. Cứ thế, cả 2 người họ cứ tâm sự mãi với nhau cho
đến tối đến khuya lun...

*Tại biệt thự nhà h.anh.....


  • Chú quản gia ! Tại sai giờ này mà h.anh vẫn chưa về vậy chú ?_ my sốt
    ruột hỏi


  • Cái đà này chắc là cậu chủ đi bar rồi. Về trễ như vậy thì chỉ có nước đó
    thôi. Tôi rành cậu chủ quá mà. Cô cũng đừng quá lo, xíu nửa là về giờ
    đấy...!!Cô đi nghĩ đi, trễ rồi đấy...!!_ông quản gia


  • Cháu sẽ ở đây chờ cậu ta về nói chuyện. Chú cứ nghỉ đi, cháu sẽ canh nhà
    luôn cho...!!


  • Vậy phiền cô quá..!


  • Ko sao đâu chú ạ_my cười nhẹ nói


  • Vậy tuỳ cô vậy. Khi nào cậu chủ về, cô nhớ báo cho tôi biết nhé..!!_ông
    quản gia


  • Vâng ! Cháu biết rồi ạ !


My cảm thấy lạ lắm nha. Nguyên 1 ngày ko gặp h.anh mà My cảm thấy sao trống
trãi quá. Tâm trạng bồi hồi đến khó tả...Chẳng lẽ, mình đã yêu...ko ko thể nào
có chuyện đó được. My gạt phăng cái ý nghĩ đó rồi cảm thấy hơi mệt nên nằm
xuống. Định chợp mắt tí thì h anh đã về.....


  • A....cậu về rồi à...?_my mừng quýnh đứng dậy nói.


  • Tôi về thì đã sao chứ ? Liên quan gì đến cô à...?__h.anh


  • Cậu còn giận tôi à...?_my hỏi


-....._H.anh ko nói gì chỉ im lặng rồi tiến về phòng nhưng vừa định đi được vài bước thì đã bị My kéo lại nói :


  • Tôi xin lỗi... đáng lẽ khi sáng, tôi ko nên lớn tiếng với cậu như vậy. Tôi
    biết là tôi sai mong cậu đừng giận tôi như vậy. Tôi cảm thấy khó chịu lắm
    đấy...!!_My nói còn mặt thì cuối xuống như ko muốn h.anh thấy được vẻ mặt
    hiền giờ của mình.

H.anh nghe my đã nói vậy nên cũng thấy hơi động lòng, cảm thấy thương cho my
rồi cũng thấy mình có lỗi nên nói :.


  • Cô ko có lỗi gì hết....người có lỗi là tôi mới đúng. Nếu như lúc đầu tôi ko
    lôi kéo cô phải đi học chung với tôi thì đâu có xảy ra chuyện...Tôi...Tôi cũng
    xin lỗi cô...!!

Nghe h.anh nói vậy thì My tự dưng cảm thấy ấm lòng lên. My ko hiểu nổi My đang
bị gì nửa.


  • Vậy...vậy cậu ko giận...tôi nửa chứ...?__my ấp úng hỏi.


  • Uk..._h.anh vừa nói vừa nở 1 nụ cười khiến cho tim My phải đánh trống
    nhộn nhịp.


  • Tôi tính như vận cô coi được ko...Bây giờ tôi và cô ko đi chung xe hơi nửa
    mà sẽ đi bộ đến trường. Khi đến nơi thì cô 1 hướng tôi 1 hướng. Lúc ra chơi
    thì cô sẽ được tự do đi đâu cũng được, chúng ta sẽ ko hẹn ở đó nửa...cô chịu
    ko ?


My nghe vậy nên mừng lắm, gật đầu lia lịa nói :


  • Được, tôi đồng ý...!!


  • Nhưng với 1 điều kiện là....__h.anh


  • Điều kiện gì...?


  • Mỗi lần mà có ai ăn hiếp hay bắt nạt cô thì phải nói cho tôi biết. Có
    chuyện gì cũng phải nói cho tôi nghe...Cô hiểu chứ ?


  • À...ừm...nhưng có cần thiết phải như vậy ko chứ ?


  • Tôi làm vậy chỉ là để đảm bảo an toàn cho cô thôi...!! Chứ cô đừng tưởng là
    tôi quan tâm cô nhá..!Sao...bây giờ có chịu ko..??


  • À thì....__my ấp úng


  • Ko nghe lời tôi chứ gì...?


Vẫn là câu nói đó. Chỉ cần nói ra là My ko tài nào từ chối được. My gật đầu
lia lịa thay cho lời nói của mình.


  • Hì...vậy cô đi ngủ đi trễ rồi đấy!_h anh

-uk...


  • à mà khoan...nãy giờ tôi cứ thắc mắc tại sao tới giờ này mà cô vẫn còn thức
    chờ tôi chứ...Cô lo lắng cho tôi à...?__h.anh cúi mặt gần My nói.


  • đừng...đừng...có mơ...tôi mà lo lắng cho cậu gì chứ...Cậu xích ra đi, mùi
    rượu làm tôi chịu ko nổi đây này....!!_my


  • Vậy à...ko lo cho tôi mà lại ngồi đó chờ tôi...vậy ý cô là gì...Cô...thích
    tôi à._h.anh nói với vẻ mặt gian xảo.


  • Đừng có suy diễn lung tung...Trễ rồi, tôi đi ngủ đay....__my vừa nói vừa
    chạy lên phòng. Tim thì đập mạnh, mặt thì nóng hừng hực, my ko hiểu cấp này My
    bị sao nửa....Dưới này h.anh cũng vậy thôi, chả biết hôm nay ăn phải cái gì mà
    h.anh lại có gan nói ra những câu đó chứ...H.anh cười 1 cái rồi trở về
    phòng...



Em Mãi Là Của Anh Ngốc Ạ ! - Chương #15