Hồi Sinh


Người đăng: ngochuyen.nguyenthi.35912@

" Tại sao? Tại sao ? Ta chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình nhưng lại không
được. Tại sao con đường ta đi lại đầy rẫy chông gai ? Nó không có lối thoát,
sao chỉ nghe thấy tiếng máu chảy, và nỗi đau vô tận.
Kí ức, quá khứ, thứ ta nhận được chỉ là sự trừng phạt và đau đớn không ngừng,
không lẽ đây chính là vận mệnh của ta . Chính là phục tùng, chỉ có trên cơ sở
phục tùng mới có hi vọng sống sót.
Tại sao là như vậy chứ? Rốt cuộc ta sống vì điều gì? Tình cảm rốt cuộc là thứ
gì? Giữa con người với con người thật sự có tình cảm sao? Giữa người với người
có lẽ, không ngoài lợi dụng và bị lợi dụng để đáp ứng lợi ích bản thân mà
thôi.

Ta trải qua bao nhiêu năm, giết chết bao nhiều người mà rốt cuộc chỉ là bị lợi
dụng đến phút cuối vẫn bị lợi dụng.

Ta tin tưởng các ngươi bao nhiêu thì các người phản bội ta gấp bội. Ta trung
thành tuyệt đối để lại rồi các giam cầm ta ở đây . Dưới vực thẳm ngàn trượng
này ư ! Ta sẽ không bao giờ tin con người nữa.
Tại sao các người lại biến ta thành người như thế này rồi lại giam cầm ta ?
Tại sao lại như vậy ? Tại sao? "

Giọng nói đầy uất ức và oán hận đang vang vọng khác vực thẳm. Ngày nào cũng
vậy tiếng nói của cô vang vọng mọi nơi nó không bao giờ dừng lại. Khung cảnh
đó mấy ai có thể hiểu, Một thiếu nữ chừng 30 tuổi đang ở đáy sâu của vực .
Xung quanh cô đều được quấn những sợi xích không thể phá vỡ. Nó đã được niệm
chú phong ấn toàn bộ năng lực của cô. Bây giờ cô không khác gì một người bình
thường cả. Yếu đuối và chỉ có sự tuyệt vọng kề bên mình. Đôi mắt màu xám trải
dài trong bóng đêm này. Lạnh lẽo biết bao. Mái tóc nâu của cô cũng đã quá dài
khiến nó che đi gần hết khuôn mặt xinh đẹp thuở nào của cô.

Nhưng khung cảnh này lại không hợp chút nào, dưới đáy vực sâu thì khi nào nó
cũng ẩm ướt và lạnh lẽo không có ánh sáng hay là hơi ấm nào . Vực đá cheo leo
không vươn tới ánh sáng thì hỏi làm sao không cô đơn và tuyệt vọng cơ chứ.

Đột nhiên một tia sáng xuất hiện trước mắt cô . Một bóng hình mờ màu ánh kim
xuất hiện làm cho nơi cô đang bị giam cầm sáng bường lên. Đôi mắt màu xám dần
trở lại màu đen huyền vốn có của nó . Nhưng chỉ trong chốc lát nó lại chuyển
thành màu xám và xung quanh cô xuất hiện những dòng chảy màu xám xịt . Đó
không phải cái gì xa lại mà chính là sát khí mà cô luôn cất giữa bên trong
mình. Một lần nữa nó lại được phóng thích ra ngoài với tràn ngập những giẫn
dữ.

" Ngươi là ai."

" Ta Là ai không quan trọng." Bóng dáng hoàng kim đó nhẹ nhàng nói.

" Ngươi muốn gì. Sao lại đến đây."

" Ta đến để giải thoát cho ngươi." Bóng dáng hoàng kim đó nhìn cô cười nhẹ rồi
nói.

" Giải thoát cho ta. Không nhầm chứ. Các ngươi đã giam ta ở đây suốt mười năm
rồi mà giờ đến nói là giải thoát cho ta. Ta không bao giờ tin các ngươi nữa.
Biến đi. Ta không cần sự thương hại của ngươi. Ta thà ở đây còn hơn là trở lại
cái thế giới thối nát đó."

" Ha ha ha. Ta với những người mà ngươi vừa nói không có quan hệ gì cả. Ta đến
đây chỉ là vì ngươi mà thôi." Bóng dáng hoàng kim đó cười lớn và tiến sát lại
gần cô

" Vì ta . Tại sao lại là vì ta. Ngươi muốn lợi dụng ta để đạt được tâm nguyện
gì à. Ta không muốn làm. Ngươi biến đi." Cô tức giận vùng vẫy như muốn đập
người đó nhưng lại không thể vì đã bị giam giữ lại bởi những sợi xích.

" Không. Ta đến đây là để hoàn thành tâm nguyện của ngươi." Bóng dáng hoàng
kim nói với giọng tự đắc, chắc thắng.

" Tâm nguyện. Ta thì có tâm nguyện gì chứ. Xung quanh ta chẳng có bóng tối,
chỉ có sự cô độc. Tâm nguyện bây giờ cũng chẳng có tác dụng nữa rồi."

" Có đó và bây giờ ta sẽ thực hiện nó cho người."

Bóng dáng hoàng kim đó phất nhẹ một cái. Tất cả những sợi xích đều biến mất.
Cô ngỡ ngàng nhìn và có chút cảm giác vui mừng nhưng cứ nghĩ đến những gì mà
bọn họ đã làm với cô thì sát khí một lần nữa lại hiện ra. Bóng dáng đó chỉ tay
vào trán của cô mà nói một cách điềm tĩnh.

" Hãy sống thật tốt ở thế giới đó. Hãy nắm bắt những gì mà ngươi không thể nắm
bắt ở thế giới này. Ta ban cho người cuộc sống mới."

Âm thanh đó vang vọng mãi trong đầu của cô. Sau khi tỉnh dậy thì nàng thấy
mình trở thành trẻ con và đang được chăm sóc bởi hai người kỳ lạ.

" Ta tại sao lại biến thành trẻ con . Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Hai người
này là ai. Đây là đâu."


Đường Môn Phục SInh - Chương #1