Điều Gì Đang Đợi Phía Trước?


Người đăng: guhuhu123

-Dị giới trong mắt các độc giả nam thường nó như thế nào?
-Xin trả lời luôn: Đó là thế giới của những ước mơ xa vời như gái đẹp ở khắp mọi nơi loại gì cũng có rồi là cơ duyên may mắn này nọ nhưng nhìn gái vẫn là chủ yếu, tuy rằng dị giới rất nguy hiểm và tử vong là điều bình thường nhưng chắc rằng những thanh niên chán đời hoặc muốn lẫn tránh cuộc đời đều muốn mình được vào dị giới dù cho có ba mẹ hay anh chị em bạn bè thì đều chấp nhận bỏ hết mà đi, thì vì đơn giản dị giới đẹp hơn thôi được tác giả viết ra thấy hay thế mà bảo sao ko muốn đi và đảm bảo các thanh niên Việt ai cũng muốn xuyên việt kèm theo cái hệ thống thăng cấp (100% chắc chắn lun :3) ai mà chả muốn xuyên linh hồn vào main của bộ manga, anime, lightnovel hay tiểu thuyết trung trung quốc nào đó chứ! Đúng ko ? Biết nội dung diễn biến của bộ đó rồi thì hành trình mình muốn làm gì thì làm là MAX EASY mà! KAKAKAKA :>

Thôi vào chủ đề chính, giờ thì tới được dị giới rồi nên main Nguyễn Ngọc
Tiến(TG:ôi! Viết cái tên mình ra mà cứ thấy ngại quá) đang tò mò không biết
mình có thứ gì có thể giúp mình mạnh mẽ hơn trong dị giới này, phải có cơ sở
mới có thể tiếp tục bước tới nếu không thì chỉ có về đất mẹ yêu thương mà ở
nhưng biết đâu lại được xuyên việt tiếp.

Mà có lẽ tình hình hiện giờ không khả thi cho lắm! Cả người bị quấn như xác
ướp Ai Cập thế này thì muốn cử động còn khó chứ đừng nói gì đến vấn đề tìm thứ
tăng sức mạnh!
" Haizz, số nhọ vl"
Rồi hắn bỗng dưng nghĩ đến nhiều vấn đề:
"Ukm mà tại sao mình có thể sang được dị giới nhỉ?"
"Hơn nữa bị xe công ten nơ nó cán thế kìa mà còn sống thì đúng là vi diệu
thật"
"Chắc lúc về được Trái Đất phải cảm ơn thằng cha tài xế kìa mới được nhờ hắn
cán mà mình mới tới được dị giới! Mà hình như mình bị cán bay xuống sông thì
phải, ko lẽ dòng sông đó là cánh cửa liên kết ko gian với dị giới???"

Sau thời gian yy cái này cái nọ trong bộ não như thằng CONAN, hắn lập tức trở
lại thực tại khi thấy cô bé đó với 1 người phụ nữ khác.

"Chào cậu, tôi mừng vì thấy cậu khỏe lại thế này!" Người phụ nữ mỉm cười thân
thiện với hắn.
Hắn nhìn người phụ nữ trước mặt mình rồi thầm than chẳng lẽ dị giới ko có gái
xấu ak! Hắn chuẩn bị đáp lời thì người phụ nữ liền nói tiếp:
" Ak xin lỗi, chúng tôi quên giới thiệu mình! Tôi là Ánh Hoa, đây là con gái
tôi Ánh Tiên."
--Ánh Hoa rồi là Ánh Tiên, tên đẹp thật đấy dù là ngôn ngữ của dị giới hay
dịch ra thành Tiếng Việt đọc vẫn thấy hay--- Hắn thầm khen trong đầu.
" Trước hết thành thật cảm ơn dì và bé đã giúp cháu, bây giờ cháu ko biết lấy
gì mà trả ơn đây!" Hắn cúi đầu xuống một chút để tỏ lòng biết ơn với 2 người.
"Thật ra bây giờ cháu có rất nhiều câu hỏi hi vọng dì có thể trả lời cháu!"
"Không có vấn đề gì, dì cũng có một số câu hỏi muốn hỏi lại cháu mờ!"
" Vậy thì dì tìm thấy cháu ở đâu vậy?"
Ánh Hoa cười khổ trả lời:
"Thật ra người tìm thấy cháu trước là Ánh Tiên, nó tháy cháu đang trôi trên
sông với vết thương rất nặng, hầu hết nửa trái bên người đều bị thương hay
dùng từ hợp lí hơn là nát luôn bên trái"
--Vãi cả nát luôn bên trái thế mà vẫn sống hơn nữa cơ thể lại còn lớn lên vậy
thì chắc chắn nó có liên quan tới thứ sức mạnh mà mình cần tìm rồi!---Hắn lập
tức YY ngay trong đầu.
"Thế nhưng mà khi đem cháu về sơ cứu vết thương thì không hiểu sao vết thương
hồi phục lại rất nhanh, da thịt mọc ra với tốc độ rất đáng kinh ngạc dù dì
thấy cháu không phải người tu luyện."
"Hừm hừm, may cho anh là mẹ tôi là dược sĩ hạng nhất làng này đấy nhé! Anh
được uống bao nhiêu thứ thuốc quý vào người không hồi phục nhanh mới là chuyện
lạ! Lo mà biết trả ơn đi nhé, nhìn người anh nghèo rớt mồng tơi thế kia thì
chắc cũng không trong cậy gì vào việc trả tiền rồi nên anh làm osin cho nhà
tôi vài năm cũng được!" Ánh Tiên chen mồm vào nói.
----Con bé này khi nãy kêu mình là công tử giờ lại kêu thành anh, thôi
quỳ!---
Không thấy hắn nói gì, Ánh Hoa bèn nói:
"Cho dì hỏi tên cháu được không?"
" Dạ vâng, cháu xin lỗi vì quên giới thiệu cháu là Nguyễn Ngọc Tiến ạ!"
"Ukm, quê quán cháu ở đâu? Tại sao lại thương nặng thế? Mà nếu không muốn thì
cháu không trả lời cũng được."
"Dạ thì cháu cũng không nhớ rõ quê mình nằm ở đâu, còn vết thương thì cháu
không có kí ức gì về việc này! Thành thật xin lỗi dì!." Hắn trả lời qua loa
cho xong chuyện.
"Uk không sao, nếu thấy không khỏe thì cứ gọi dì nhá!" Ánh Hoa kéo Ánh Tiên đi
ra khỏi phòng.

Chưa kịp cảm ơn tiếp thì người ta đi mẹ rồi mà thôi cũng đỡ tốn nước bọt,
thông qua những lời Ánh Hoa nói thì khả năng hồi phục của mình rất mạnh dù
không phải người tu luyện chứng tỏ rằng trên người mình khả năng là có bảo vật
hoặc dị năng hay là có thể cơ thể mình được cải tạo khi qua dị giới, và như
mọi khi dị giới luôn có tu luyện giả.

"haizzz, mọi thứ như 1 giấc mơ vậy nếu thật là thế thì hi vọng đây là 1 giấc
mơ đẹp." Hắn mỉm cười nhìn qua cửa sổ không có mặt trăng nhưng đầy vì sao tinh
tú chiếu sáng 1 vùng trời kìa:" Không biết có gì đang đợi mình phía trước nhỉ?

Có vẻ mình tới dị giới không giống cách như trong tiểu thuyết nó viết nhỉ?
Không biết mình có hệ thống không ta? Hắn đang hị vọng trong người mình sẽ có
tiếng thông báo gì đó của hệ thống như bao truyện khác và chờ suốt cả đêm
luôn.

*PS: Đây là truyện việt chính hãng nên mình sẽ ít dùng từ hán việt nên đoạn
hội thoại sẽ sến sủa rồi là thấy main ăn nói khép nép thế kia thì chắc muốn bỏ
truyện lun đúng ko? Nhưng cũng chả có cách nói hay theo kiểu truyện Việt nào
khác, đúng là đưa chữ hán việt vào nghe sẽ mạnh mẽ hơn thật nhưng cũng chịu
thôi, truyện Việt mà :v


Dừng Lại Hay Tiếp Tục! - Chương #2