5


Người đăng: dttmkg1997@

Bối rối cùng với cuốn quýnh lên nên cô lấy tay mình huơ loạn xạ phủ
định nói với hắn:


  • Kh...không phải! Cậu nhất định là nghe nhầm rồi, ahaha. Chỉ là lâu
    lâu thôi, thật đấy! Tin tôi đi!

Tin cậu sao? Mạc Thiên Hòa hắn đâu phải dạng khùng điên mà đi tin một
lời nói dối không logic chứ. Ngay lần đầu gặp hắn có cảm giác rất
lạ về người này rồi, rõ ràng là con trai sao hắn có thể ngửi được mùi
hương nhè nhẹ của thiếu nữ trên người tên nhóc này chứ. Đã thế mùi hương này
không nồng cũng không hắc mà khiến hắn rất thích, hắn biết cậu nhóc này có
điều muốn giấu nên cũng chẳng muốn hỏi. Mạc Thiên Hòa hắn sẽ sai đàn em của
mình một lần nữa mà theo dõi cậu nhóc này, nếu lần này bọn chúng làm không
được việc nữa! Hắn hứa danh dự là Lão đại của bọn chúng là cho chúng ăn hành
đã đời! ( Cả bọn đàn em của hắn ai nấy đều hắt xì cùng một lúc kèm theo là nổi
một tầng da gà da vịt của mình khi chuẩn bị sắp gặp đại nạn cho bản thân mình
) Hắn nhanh chóng đổi sang chủ đề khác để cô không gặp trắc trở hay bối rối
nữa


  • À! Vậy chúng ta nhanh vệ sinh xong và đi ra căng tin nhỉ.


  • Hả! Sao phải ra căng tin ăn?


  • Chẳng phải cậu hứa sẽ cùng đi ra ăn trưa ở căng tin sao?


Lãnh Tuyết Mi đập tay một cái như đang nhớ ra cái gì đó


  • A! Phải ha, quên mất vụ này. Vậy làm lẹ lên đi, còn đi ăn nữa.

Nói rồi hai người kéo nhau đi dọn dẹp nhà vệ sinh điên cuồng cùng với đùa giỡn
vui vẻ với nhau. Sau khi dọn dẹp xong hai người ai nấy thở phì phò như trâu!
Lãnh Tuyết Mi cô công nhận một điều là... Bà mọe chúng nó! Lũ con trai tại sao
lại đi tè bẩn như thế chứ! Làm hại cô dọn dẹp mệt muốn đứt hơi. Riêng hắn cũng
buồn bực và khuôn mặt nhăn, lông mày khẽ nhíu lại thầm mắng bọn không biết
điều này trong lòng. Vì Mạc Thiên Hòa hắn cha sanh mẹ đẻ tới giờ chưa bao giờ
phải lao động tay chân như lần này, nhưng không hiểu sao khi dọn dẹp hắn lại
vui vẻ với tên nhóc này như thế. Có lẽ là tình cảm anh em thiện cảm với nó đi!
Chắc là vậy rồi! Lúc này mệt mỏi nhưng cô vẫn không quên kế hoạch của bản
thân. Nên đã lôi kéo hắn gắt gao lại căng tin dưới biết bao ánh nhìn ngưỡng mộ
pha lẫn ghen tị của con gái. Cô mặc kệ ánh nhìn của bọn họ, cô bây giờ trong
đầu chỉ có một kế hoạch của bản thân. Khuôn mặt cô bây giờ có bao nhiêu hiểm
sẽ có bấy nhiêu, vì kế hoạch của cô là thế này

E hèm! Sau khi đi lại căng tin cô sẽ kiếm một bé thụ thật thật sự dễ thương mà
dành tặng cho hắn. Để rồi hắn cảm động và quay sang mến mộ cô và tôn cô làm
người vĩ đại trong lòng. Suy nghĩ tới đó nước miếng cô chảy ròng ròng và chùi
đi, cười nham hiểm vì nếu tới lúc đó cô tha hồ coi đam mỹ miễn phí. Đã vậy cô
sẽ chụp hình nhiều thật nhiều hình ảnh của Mạc Thiên Hòa cùng bé thụ dễ thương
mà đem bán cho mấy hủ như mình mà kiếm lời một bộn tiền tha hồ mà tiêu xài.
Lãnh Tuyết Mi khoái trá trước những kế hoạch của mình mà thích thú cười khùng
điên làm cho Mạc Thiên Hòa phải đi sau cô nàng này 3 bước chân thì bị bao vây
bởi đám nữ sinh. Cô đang đi thì lo suy nghĩ nên chẳng để ý rằng Mạc Thiên Hòa
hắn bị các cô nàng bao vây hò hét thích thú vì có soái ca trong trường. Hắn bị
bao vây thì bực tức trong người kèm theo trên trán đã đầy gân xanh, hắn rất
ghét bị đông người vây quanh nên hắn đa số toàn kêu đàn em đi theo giải vây.
Nay không có đàn em nên hắn đã phải chịu cảnh này, hắn rất độc miệng với giới
nữ nên đã quát


  • Tránh ra! Lũ phiền phức.

-.....

Đám nữ sinh đang thích thú bị câu nói của Mạc Thiên Hòa làm im lặng, bỗng chốc
hò hét vang vội lên làm ầm ĩ cả căng tin


  • Aaaaaa! Mày nghe chưa! Anh ấy chữi tao phiền phức đó.


  • Có chết em cũng không quên giọng anh ấy.


  • Tao ngất đây! Ahihi! Tại sao lại có người nam tính lạnh lùng như thế?


Mạc Thiên Hòa hắn lúc này đầu nổi đầy gân xanh nhưng chẳng biết phải nói với
đám nữ sinh hại não này, chẳng lẽ kêu hắn đây đánh con gái? Thật sự hắn không
bao giờ đánh con gái, độc miệng thì hắn là có thôi. Đang đi thì Lãnh Tuyết Mi
chẳng thấy Mạc Thiên Hòa đâu nên đã vội vàng quay lại nhìn hắn, thì thấy hắn
bị bao vây tứ phía bởi đám nữ sinh. Lúc này cô chậc lưỡi thay cho hắn, phải
công nhận hắn đẹp đi! Nhưng mà được nữ sinh bu nhiều như vậy tại sao mặt hắn
lại khó chịu như thế? A! Quên mất cha nội này Gay. Haizzz! Thảm rồi đây. Lúc
này cô hi sinh cao cả mà lao vào dòng người đông đúc, cô mạnh miệng la lên


  • Tránh ra, tránh ra! Thằng này vợ anh! Ai giành anh đánh chết!

-....

Cô vừa nói xong thì cả đám nữ sinh bất động, một cơn gió nhẹ thổi qua kèm theo
vài chiếc lá. Lúc này Mạc Thiên Hòa hắn cũng cạn lời bởi cách giải vây cứu nạn
của cô. Tại sao thằng nhóc này lại ăn nói như thế hả? Ít nhiều người khác nhìn
vô thì người ta cũng nhìn nhận hắn là chồng chứ chẳng ai dám nhận một người
cao ráo khỏe mạnh như hắn là vợ cả! Mặt của Mạc Thiên Hòa đen như đít nồi mà
nắm lấy tay cô kéo đi dưới biết bao con người còn đang sững sờ bởi câu nói của
cô. Khi lôi Mạc Thiên Hòa lôi cô đi và tay hắn đang siết rất mạnh khiến cô đau
mà la lên và giận dữ quát


  • Khốn! Bỏ tay ra, bộ cậu không biết đau à?


  • Vừa nãy cậu nói gì?


  • Nói gì?


  • Câu lúc nãy!


  • À! Thì câu đó tôi giải vây cho cậu mà, không lẽ cậu không cần? Nếu không
    cần có thể quay lại.


Lãnh Tuyết Mi vừa nói xong vừa muốn kéo hắn quay lại chỗ cũ thì bàn tay hắn
đang nắm mạnh tay cô mà giực mạnh kèm theo ôm vòng eo nhỏ nhắn của cô mà kề
sát bên tai hỏi


  • Bộ muốn làm chồng tôi sao cậu nhóc!

Lúc này tai của Lãnh Tuyết Mi rất nhạy cảm, nên khi bị hắn thổi nhẹ và nói câu
đấy làm cô mẫn cảm không thôi. Tai và khuôn mặt cô lúc này đã đỏ chín như cà
chua, đầu cô bóc khói mà nói lắp bắp phũ định ý đó


  • Kh... không phải! Tô...tôi chỉ là muốn giúp cậu.


  • Thế nhiều cách giúp sao lại chọn ngay cách này?


  • Tạ... tại cậu là Gay nên tôi phải dùng cách đó để hóa giải giúp cậu rồi.


Mạc Thiên Hòa nghe xong thì nhếch mép cùng với nụ cười tà ác nói


  • Vậy thử coi tôi có Gay hay không?

Lãnh Tuyết Mi lúc này đã ực nước bọt, khuôn mặt cô tái mét khi thấy hắn lấy
đôi môi gần môi mình. Chợt hắn dừng lại nhìn biểu cảm của cô mà hắn phá lên
cười không thôi


  • Hahaha! Không ngờ cậu lại sợ đến vậy sao nhóc!

-....

Cô bây giờ chỉ còn biết hóa đá, ngoài ra chẳng còn gì khác. Cô thực sự sợ sẽ
bị tên này hôn môi mình, vì cô thật sự là hủ chính hiệu. Cô không muốn tranh
giành công của bé thụ đâu nha, mất công các độc giả lại gọi cô là con bánh bèo
này bánh bèo nọ. Nhưng khi thấy cô chẳng trả lời cũng chằn nói gì, thì hắn
chẳng đùa nữa mà đỡ cô dậy và rút tay mình khỏi vòng eo kia. Thật sự kế hoạch
của cô phải nói là tan thành bọt biển, vì cô chẳng những ghi điểm cao cả trong
mắt hắn mà ngược lại còn bị hắn đùa giỡn. Vì thế thẹn quá hóa giận nên cô đẩy
hắn nhanh ra một bên mà đi thẳng về kí túc xá cùng với trái tim đã đập lệch
nhịp của mình.

Mạc Thiên Hòa cũng không khác gì Lãnh Tuyết Mi, khi hắn chỉ vô tình định đùa
cợt cậu nhóc này thì lúc đó môi hắn gần kề môi Lãnh Tuyết Mi mà đập rạo rực
phát ra tiếng kêu 'Thình thịch, thình thịch'. Mạc Thiên Hòa khi thấy cô bỏ đi
thì hắn đã đưa tay lên bên lòng ngực trái mà nghe tiếng con tim mình đập sai
nhịp rất nhanh, hắn thật sự là Gay như thằng nhóc này nói sao? Tại sao gần
nhóc này trái tim hắn lại đập như thế! Hắn thật sự đã rung động rồi sao? Mạc
Thiên Hòa hoảng loạn cùng với bức rứt nên đã không về kí túc xá nên đã đi về
thằn nhà của mình tại biệt thự.

Mạc Thiên Hòa khoác cho mình bộ áo tắm màu trắng mà ngồi trên ghế gỗ cao cấp,
tay cầm ly rượu vang mà uống một hơi mạnh. Tay cầm những tài liệu về Lãnh
Tuyết Mi, bỗng hắn nở nụ cười khoái trá không thôi. Thì ra là vậy! Chẳng trách
sao tôi lại có cảm giác này với em nhỉ Lãnh Tuyết Mi! Lúc này cô ở kí túc xá
rùng mình một cái do bị điểm danh trúng mình. Riêng hắn đã nắm bắt hết tất cả
các thông tin về gia đình của cô khi họ đã giấu giếm để qua mặt nhà trường để
cho cô thay anh mình đi học, riêng hắn không biết đây là sự vui sướng cho hắn
hay đau khổ cho cô khi phải giả nam mà đi học thay anh trai mình. Là con gái
như bao người thì lúc này cô đúng lý được diện những bộ váy đẹp màu trắng tinh
khôi, hay nhưng chiếc đầm màu đỏ trông thể hiện quyến rũ của phái đẹp. Thế
nhưng cô lại không thể mặc được chúng cũng chỉ vì gia đình của mình. Nghĩ tới
đây hắn đau lòng và thương cô không thôi, vì sao lại là người con gái hắn yêu
phải chịu khổ. Mạc Thiên Hòa siết chặt ly rượu vang và bàn tay đã bóp nát ly
rượu, khiến màu máu và màu rượu vang hòa hợp nhau tạo nên một màu sắc trong
thật đẹp mắt bởi dưới ánh trăng lạnh lẽo và đêm khuya giá lạnh của màn đêm.

Lúc này Thanh Thúy Linh cũng vui vẻ cho mình vì ngày mai là ngày công ty của
Mạc Thiên Hòa tổ chức yến tiệc. Tất nhiên gia đình cô cũng sẽ được mời giống
như những lúc cô còn nhỏ cùng với anh vui vẻ nói chuyện, tuy nhiên những cuộc
nói chuyện đó điều là Thanh Thúy Linh bắt nguồn câu chuyện và nói với anh. Cô
từ nhỏ đã yêu mến Mạc Thiên Hòa và khi lớn lên cô đã có tình cảm đặc biệt dành
cho anh. Nên cô suốt ngày cũng chỉ có mơ mộng về anh, Thanh Thúy Linh cô cũng
biết yêu một người quyền lực và tài giỏi như anh. Cô bắt buộc phải như anh,
đến lúc đó cô sẽ xứng đáng làm vợ của anh và sẽ giúp gia đình nở mày nở mặt
với tất cả mọi người.

Trong một đêm đó vòng xoáy của định mệnh trói buộc ba con người vào trong. Kẻ
nào sẽ là người thắng? Kẻ nào sẽ là người thua cuộc? Thật sự chẳng ai biết
chuyện gì sẽ đến với mình. Chỉ có tình yêu thật sự sẽ gỡ bỏ giúp họ thoát khỏi
vòng xoáy đó. Còn nếu bọn họ không tìm ra được nó, đến lúc đó chính tình cảm
của họ sẽ giết chết chính mình!


Đứng Lại Con Nhỏ Xấc Xược - Chương #5