Chương 93: Đêm Nay Là Ngoài Ý Muốn


"Em gái, tối nay đi chơi một chút, thế nào?" Tiếu Bùi dĩ nhiên không muốn bỏ qua cơ hội như vậy.

Giản nhẹ nhàng vãn môi, quyến rũ khuynh thành, hàm răng khẽ mở
nói, " Được, chờ tôi đoạt được vũ hậu , tôi tất nhiên không quên
các anh"

Tiếu Bùi muốn chính là những lời này hắn giữ chặt tay cô gái, bắt đầu muốn hôn xuống. Chỉ thấy đối phương xoay người một cái lả lướt ở trên
cơ thể Nam Dạ Tước thích thú, đi trở về hậu trường

Cuộc thi đấu vẫn tiếp tục,hương nước hoa cũng không theo cô gái rời
đi mà tiêu tán, Tiếu Bùi nới lỏng cà vạt "Cô gái này thật là biết làm
cho người ta nóng giận àh, cậu thật không muốn?"

Nam Dạ Tước chính là nghĩ đến ánh mắt của cô ta dường như có phần
quen thuộc chẳng qua là anh nghĩ không ra chính mình có hay không thực
sự đã gặp qua.

Mấy người trở về đến bên trong phòng VIP, mới vừa ngồi xuống không
lâu Giản liền mang theo vài người múa mở màn đến , cô ta dẫn đầu đi
tới bên cạnh Nam Dạ Tước y phục đã được thay đổi toàn thân mặc chính là
màu đen bằng da, mười phần ngang ngược

"Tước Thiếu,tôi kính anh".Cô gái cầm lấy ly rượu trên bàn , nam tước cũng không có nhận lấy."Cô từ đâu đến?"

"Tôi ?" Giản cười yếu ớt.chẳng lẽ Tước Thiếu đối với tôi có ý tứ?Tôi
là người Giang Tô mới đến Bạch Sa không lâu đêm nay tham gia cuộc thi
này, mong rằng mấy vị có thể chiếu cố,có thể giúp tôi đạt được danh hiệu Vũ Hậu sau này cũng có chỗ đứng trong Cám Dỗ".

"Chỉ nói không thì không được".Tiếu Bùi ẩn ý ánh mắt mang hàm ý
hướng về Nam Dạ Tước."Nếu cô có thể phục vụ cho Tước Thiếu đừng nói là
Vũ Hậu gì đó, Oscar diễn viên cũng không thành vấn đề"

"Tiếu thiếu thật biết nói đùa".mấy cô gái bên cạnh hắn đều bị chọc
cười. Lần lượt rót rượu "Vậy chúng ta có thể làm sao bây giờ?"

Trong phòng bắt đầu phát ra những tiếng trêu đùa, mấy người đều là
đi ra ngoài phóng túng mua vui, rượu ngon gái đẹp trong ngực, không bao lâu đã say,ở trên sô pha bắt đầu quên mất chính mình hôn cuồng loạn. Nam Dạ Tước đúng là rất tỉnh táo, cô gái thấy hắn không tiếp,
liền ngẩng cổ lên đem rượu kia uống cạn,đem ly dốc ngược, động tác hào phóng,cầm lấy ly rượu của người khác đổ vào,Giản mang trong tay
chiếc nhẫn rất cá tính. Nam Dạ Tước dựa vào sô pha.ngón tay cô gái ở mép ly lướt nhẹ, đem ly rượu đưa tới trước mặt người đàn ông." Tước
Thiếu không chịu uống rượu của tôi chẳng lẽ là sợ tôi hạ độc hay sao?"

Nam Dạ Tước một lần nữa hướng về phía bên cạnh cô gái, da cô ta trắng nõn nà mà đặt biệt là đáy mắt có loại cứng cỏi cùng Dung Ân rất
giống,nhớ tới Dung Ân chân mày hắn không khỏi nhíu lại có chút đau đầu.

Anh nhận rượu trong tay cô gái,uống cạn.

Khóe miệng Giản giơ giơ lên, tửu lượng cô ta rất tốt, trong lúc để
phục vụ đưa rượu tới , cô dựa vào cánh tay Nam Dạ Tước đem thân thể sát
lại ,ở trên người anh nhận lấy ly rượu, hai tay ôm lấy cổ anh, khéo léo
hôn lên khóe môi của hắn.

Tiếu Bùi bọn họ đều bị chuốt rượu cũng không nhẹ, Nam Dạ Tước tửu
lượng từ trước đến nay rất tốt, nhưng cuối cùng vẫn là mơ mơ hồ hồ mất
đi ý thức.

Tình huống như vậy, với anh mà nói đúng là lần đầu tiên ngày trước anh cho dù uống nhiều đi nữa cũng sẽ có chừng mực.

Khách Sạn

Bên trong Phòng chỉ có 1 cái đèn tường, rèm cửa sổ được kéo qua một
bên, trên mặt đất quần áo hai người vứt rải rác ở một chỗ, người đàn ông tóc màu đỏ rượu nằm trên trên chiếc gối màu trắng, trên mặt lộ ra có
chút hỗn độn, thân thể cường tráng chiếm hơn phân nửa cái giường chăn
được phủ ngang bụng chỉ che được cảnh xuân. Giản đứng ở bên giường trên
người không có mặc quần áo ngón tay cô kẹp điếu thuốc từ trên cao nhìn
xuống nhìn Nam Dạ Tước đang bình thản ngủ.

Người đàn ông này quả thật có được gương mặt gần như là hoàn mỹ. Chả
trách nhiều phụ nữ như vậy đổ xô vào.Đôi mắt cô âm u, giương lên cười có chút châm chọc, còn có cảm giác làm cho người ta trong lòng run sợ kỳ
lạ, nàng gạt tàn thuốc trên mặt đất.xoay người đi về phía khác.

Khi Nam Dạ Tước tỉnh lại liền cảm thấy không thích hợp, tầm mắt chạm
đến màu cam của giấy dán tường, hắn nhanh chống ngồi dậy ánh mắt đảo qua đống quần áo trên mặt đất cuối cùng rơi xuống trên người phụ nữ ngồi ở
bên bệ cửa sổ.

Khói thuốc trên ngón tay người phụ nữ quanh quẩn tạo thành từng
vòng.cô ta mang ánh nhìn từ cửa sổ hướng vào, trên người giống như trước không mảnh vải che thân"Anh đã tỉnh?"

Ánh mắt Nam Dạ Tước thản nhiên xốc chăn lên đứng dậy coi như không có người nhặt quần áo trên mặt đất mà mặc vào "Tôi làm sao lại ở đây?"

"Anh tối hôm qua uống say"

"Tôi chạm vào cô sao??".Người đàn ông mặc quần vào, ở trên thân người khác hiện ra tà mị, đến trong tay anh động tác kia lại càng có vẽ tao nhã. Anh nhanh chống cài lại dây thắt lưng

Giản cũng không có nghĩ đến hắn sẽ có phản ứng này, nàng cười cười"
Anh nói xem,bằng không tôi làm sao có thể cỡi hết quần áo đứng ở đây?"

Nam Dạ Tước xách áo sơ mi ở ngón giữa "Cô cho là đàn ông uống
rượu say một chút hành vi ý thức đều không có sao? " Anh đem chăn kéo
xuống đất.trên giường sạch sẽ như lúc ban đầu, không có chút dấu vết
"Chẳng lẽ tôi chỉ là ôm cô một đêm?"

Trên mặt Giản cố gắng duy trì nụ cười có chút cứng đờ, cô hút điếu
thuốc mạnh mẽ tự trấn tĩnh mình," Lúc tôi đỡ anh vào phòng tắm tắm
rửa,chúng ta ở bên trong làm"

Nam Dạ Tước cài lại cúc áo ở cổ tay.Con ngươi kẽ quét về phía cô." Được rồi nếu đã như vậy cô muốn bao nhiêu tiền?"

Giản không để ý chút nào đem thân thể phơi bày ở trước mặt hắn. Nàng
đi tới cầm quần áo nhặt lên mặc," Không cần nam nữ hoan ái phóng túng
không chỉ có anh"

Nàng nói cực kỳ thoải mái làm cho hắn không khỏi có chút liếc mắt.lúc mặc áo,hắn cúi đầu chú ý tới trước ngực mấy cái vết hôn nông sâu không
giống nhau. Vẻ mặt hắn càng thêm hung ác nham hiểm, hắn từ trước đến nay không thích đàn bà ở trên người hắn lưu lại vết tích, mà Giản lại như
vậy, đó là nhắc nhở hắn, bọn họ trong lúc đó xác thực từng có quan hệ.

" Thực xin lỗi tôi tối hôm qua quá vong tình rồi "

Nam Dạ Tước dù sao vẫn cảm thấy sau lưng nụ cười của cô cất giấu gì
đó, hắn mở cửa ra chuẩn bị đi ra ngoài "Nếu thực đã làm đừng quên uống
thuốc không cần mơ mộng viễn vong" cô ta cũng không có đi theo phía sau, cô mặc quần áo vào rồi ngồi ở mép giường,ở trong gian phòng chỉ còn lại một mình cô,trống rỗng, bên trong không có chút mùi tình dục, nàng hạ
khóe miệng,nụ cười rất miễn cưỡng,cứng ngắt,thần sắc từ từ sụp đổ, cô
bỗng nhiên nở nụ cười trên mặt mỗi tấc da thịt giống như là con rối
không hề có tinh thần

"Nam Dạ Tước ",cô ta nghiến răng tên của hắn ở miệng nàng từng chữ
từng chữ cắn ra." Anh ngày nào đó nếu biết tôi là ai có thể hay không bị buồn nôn? Nhất định sẽ, Nhất định sẽ hahahaha" Đúng vậy cô chính là
muốn hắn ghê tởm cảm thấy chính mình chạm vào phụ nữ dơ bẩn là như thế
nào.

Khóc, khóc, nước mắt liền chảy xuống , cô cuống quít lấy tay lau
đi,nói xong cô không hề khóc nữa,cô cắn chặt môi,về sau cũng không muốn
đem sự nhu nhược này lộ ra trước mặt người khác

Dung Ân trợn tròn mắt nằm ở trên giường ,nàng biết Nam Dạ Tước tối
hôm qua thật sự là cả đêm không về. Đứng dậy thay quần áo rửa mặt xong
ra khỏi phòng, đúng lúc Nam Dạ Tước lên lầu, trong tay hắn mang theo tây trang, bề ngoài áo sơ mi cổ áo khuy áo rất kín không giống bình
thường như vậy tùy ý cởi bỏ hai cái khuy áo, hắn đứng ở đầu bậc thang
chặn đường đi của nàng, ánh mắt cũng không có cùng nàng đối mặt.

Nếu nói là bình thường, hắn chơi đùa đàn bà một cái cũng không có gì
lạ nhưng lần này sự tình xảy ra hắn liền cảm thấy khác,l úc đối mặt Dung Ân hắn cảm thấy chính mình giống như là loại đàn ông ngoại tình,
chột dạ thậm chí có chút ít lo sợ.

Loại cảm giác này thật sự là rất kỳ quái,làm cho người ta có chút khó chịu

Dung Ân thấy hắn đứng ở đó, cũng không đi, cũng không nói chuyện,
liền muốn từ bên người hắn đi qua Nam Dạ Tước ngược lại phản ứng rất
nhanh, cánh tay đã đem Dung Ân ôm vào trong lòng ngực, cằm tựa vào trên
vai của nàng, mũi có thể nhẹ ngửi được mùi hương của dầu gội trên người
nàng, hắn thoải mái mà thả lỏng toàn thân. Hai cánh tay sau lưng Dung Ân buộc chặt "Ân Ân để tôi ôm"

"Anh làm sao vậy?"

Nam Dạ Tước cảm thấy có chút vô lực, chính là muốn ôm nàng, chuyện
tối hôm qua, hắn thầm nghĩ không thể nói cho Dung Ân, nhưng cho dù hắn
thật sự nói nàng sẽ phản ứng như thế nào đây? Ít nhất chắc chắn sẽ không tức giận,có lẽ sẽ nhàn nhạt mà nói " Nam Dạ Tước đó là việc riêng của
anh, anh có thể tìm những người phụ nữ khác"

Nàng ngửi được trên cổ áo hắn mùi nước hoa rất nồng, Dung Ân chống đỡ hay tay ở trước ngực hắn đem khoảng cách kéo ra xa." Đi xuống ăn điểm
tâm thôi"

" Tôi không đói bụng"

Dung Ân Ừ một tiếng,tự nhiên đi xuống lầu cũng không có hỏi thêm.

Nam Dạ Tước vào phòng tắm tắm rửa, thói quen của hắn trước khi về
phòng ngủ là phòng tắm,thả nước ngồi vào, toàn thân chỉ cảm thấy mệt mỏi hắn đốt điếu thuốc,thả lỏng thân thể.

Dung Ân cho rằng hắn quay về đầu tiên sẽ đi nằm ngủ,không có nghĩ gì
cả liền kéo cửa phòng tắm, chuẩn bị vào phòng tắm đem thay quần áo để
giặt sạch,người mới vừa bước vào, đã nghe đến gay mũi mùi thuốc lá, ánh
mắt quét về phía Nam Dạ Tước, tầm mắt liền tùy theo định tại trước ngực
của hắn.

Hắn nghe được tiếng động, hai mắt khép chặt mở ra, đem thuốc lá dập
tắt ở bên cạnh trong cái gạt tàn thuốc, "Ân Ân. . . . . ." Ánh mắt hắn
theo mắt Dung Ân nhìn sang, chỉ thấy ngực vết hôn trải qua cọ rữa càng
nổi lên rõ ràng, Nam Dạ Tước sắc mặt liền thay đổi, hai tay trong bồn
tắm chống lên .

Ánh mắt Dung Ân hạ xuống, thực ra vừa rồi nàng ngửi được mùi trên
người hắn cũng đã đoán được, chỉ bất quá lúc ấy nàng có thể làm bộ như
không biết gì, nhưng hiện tại vết tích bày ra ở trước mắt, Dung Ân cho
rằng nàng sẽ không quan tâm,tuy nhiên nàng sai rồi, nàng rõ ràng cảm
giác được trong lòng liền như bị đâm, còn giống như có thương tích vạch
trần đau đớn, hoặc như là một cây kim sinh sôi chui vào bên trong da
thịt, rơi vào rồi, còn hung hăng đâm vài cái.

" Tôi không nghĩ tới anh ở đây tắm,xin lỗi" Bỏ lại câu nói nàng vội vàng chạy đi.

" Ân Ân ".Nam Dạ Tước lòng nóng như lửa đốt cũng không để ý trên
người có mặc gì hay không hắn rất nhanh đứng dậy định đuổi theo.có thể
động tác quá nhanh liền té lăn quay trên mặt đất.

Dung Ân quay người lại chỉ thấy hắn nằm ở kia, Nam Dạ Tước rất đau
cũng không có phát ra âm thanh gì khó chịu, nàng vội vã đi tới"Anh không sao chứ, ngã xuống kia rồi ?"

Hắn một tay đè chặt phần eo, Dung Ân đem tay của hắn kéo ra, lúc này
mới thấy sau thắt lưng máu ứ đọng một mảnh rất lớn, vẻ mặt nàng lộ ra lo lắng, chẳng qua là bị thương ngoài da vẫn còn tốt" Vương Linh, Vương
Linh -"

Nam Dạ Tước sắc mặt xanh mét,"Em gọi cái quái gì?"

" Xem chừng anh còn không có thể đi,tôi gọi Vương Linh tới giúp một
tay". bàn tay mềm mại của Dung Ân ấn nhẹ xuống thắt lưng hắn, lại bị hắn chộp vào trong lòng bàn tay"Em để cho Vương Linh như vậy mà vào đây
sao?"

Dung Ân lúc này mới phát hiện vội vàng lấy khăn tắm đến, mất rất nhiều sức lực mới có thể quấn quanh trên người hắn

Sau khi Từ Khiêm cẩn thận kiểm tra, trên mặt mang theo ý cười, nhìn
có chút hả hê "Không có việc gì lớn, bất quá mấy ngày nay tốt nhất không cần xuống giường đi lại, đương nhiên càng không thể vận động hạ thân"

Nam Dạ Tước tự biết mình té không nhẹ, hắn nằm ở trên giường, Dung Ân thì đứng ở bên giường đang nghe Từ Khiêm phân phó đơn giản chính là
không thể xuống giường, không thể xách vật nặng, không thể làm không nên vận động, dặn dò thuốc nên như thế nào uống, nàng từng việc đều ghi
nhớ, sau khi Từ Khiêm đi, lúc này mới trở lại phòng ngủ.

Nam Dạ Tước nằm ở trên giường liền có vẻ thành thật rất nhiều, Dung
Ân đứng ở đầu giường, Từ Khiêm lưu lại thuốc có chỉ dẫn cẩn thận, hắn
thấy nàng mân lên miệng cũng không nói liền đem cái chăn kéo đến bờ vai
nơi ấy che khuất dấu vết" Ân Ân,tôi tối hôm qua uống rượu"

"Đây cũng là lý do."

Dung Ân tin tưởng, hắn tìm cái cớ rất tệ. đem chén nước nóng đi đến "Anh không cần giải thích Nam Dạ Tước"

Hắn cũng biết nàng chính là biểu lộ thái độ này không thèm quan tâm,
giọng nói lạnh nhạt mà ngay cả người khác đối diện dũng khí cũng không
có,"em có nghe hay không là chuyện của em,tôi nói hay không là chuyện
của tôi,tôi không muốn ở bên ngoài phát sinh chuyện gì"

" Vậy là như thế nào," Dung Ân đem thuốc đưa cho Nam Dạ Tước" Xảy ra?"

Lời nói Hắn bỗng nhiên khàn giọng đi xuống, mới vừa rồi khí thế hùng
hồn giờ hoàn toàn dập tắt,nhận lấy thuốc một phen nhét vào trong miệng.
Chỗ té bị thương đúng với phần bên phải cơ thể cũng không có thể
linh hoạt ,hắn tưởng là Dung Ân thật không quan tâm, cũng không nói gì
nữa.

Hắn giải thích, hơn nữa còn vòng vo một lúc sao mới nói ra được,
nhưng Dung Ân lúc này thái độ hời hợt so với nàng tức giận phát điên
còn muốn tra tấn người

Thực ra ban ngày thời gian Dung Ân cũng không có để ý đến hắn,đến tối cho hắn uống thuốc xong sau đó nàng cũng chuẩn bị đi phòng khác ngủ.

" Em đi đâu?"

Dung Ân lấy một cái gối,"tôi đi ra phòng khác ngủ"

"Còn tôi làm sao bây giờ,khát nước đói bụng,ai đến trong nom tôi"Nam
Dạ Tước nằm ở trên giường không thể tuỳ ý xoay người, không thể muốn di
chuyển liền di chuyển, thật sự là khó chịu.

Dung Ân thấy hắn không động đậy lại khẽ thở dài nàng trở lại bên
giường đem cái gối đặt lại, sau đó liền ngủ ở bên cạnh Nam Dạ Tước,
chẳng qua là thật sự xa cách hắn vươn tay cánh tay cũng không chạm được
bả vai của nàng, Dung Ân quay lưng về phía hắn," Nếu cảm thấy không được thoải mái kêu tôi, ngủ đi"

Mặc hắn quyền thế lớn hơn nữa, thói quen chính là nhân vật kêu mưa gọi gió nhưng đối mặt Dung Ân thì giống như quân lính tan rã.

Hắn liếc nhìn bóng lưng của nàng, "Ân Ân, em thực sự không quan tâm sao?"

Nàng thực ra không có ngủ con mắt mở to, lông mi nồng đậm trên mặt
tạo ra một loạt rất nhỏ u ám, bất kể là nhắm mắt hay mở mắt, Nam Dạ Tước trước ngực đúng là dấu hôn đều như là khắc vào trong nàng không thể nào quên đi được, "Quan tâm có ích lợi gì sao? Nam Dạ Tước,anh có thói quen sống xa hoa đồi truỵ ,có một phụ nữ yêu thương nhung nhớ có gì không
tốt? Đây không phải là vòng tròn luẩn quẩn của các người đã
luyện thành thói quen rồi sao? anh cũng không quan tâm,tôi lại vì
cái gì phải để ý,cô ta đã trên người anh làm ra những thứ này, Nam Dạ Tước anh không phải cũng rất phối hợp sao? Mang theo vết tích lại công
khai trở về."

Bất kể cô cùng Nam Dạ Tước như thế nào ở chung một chỗ , trong lúc
đó còn đồng thời quen biết những người phụ nữ khác chơi đùa, Dung Ân
đúng thực chán ghét.

Vậy cũng không nghĩ tới sẽ bị nàng thấy. Hắn vốn là nghĩ nhiều nhất
mấy ngày nay hắn vẫn như cũ đi ngủ ở nơi khác, chờ dấu vết phai nhạt rồi trở về, đàn bà kia cũng không như là chết quấn lấy chủ, chuyện này hắn
có thể giấu diếm bưng bít, cũng không nghĩ đến sự sự tình lại ngoài
dự tính như vậy.

" Chẳng lẽ mấy tháng nay tôi đối với em như thế nào em đều nhìn không thấy sao? Tôi nói tối hôm qua thật sự là ngoài ý muốn,tôi uống say,lúc
thức dậy đã như vậy........"

Dung Ân không muốn cùng hắn ầm ĩ cãi vã mệt mỏi, còn không bằng nhắm mắt nghỉ ngơi thật là tốt.

Nam Dạ Tước nói xong lời cuối cùng liền ngậm miệng lại mặc dù hắn đối với nàng thật là tốt nhưng tất cả tốt cộng lại, quan trọng cũng không
có bằng một lần ngoài ý muốn. Nếu muốn Dung Ân ở bên trong lòng lưu lại
một chút xíu tốt, thực có thể nói là gian khổ, vết nhơ lại dễ dàng bị
nàng ghi nhớ trong lòng.

Khi Hắn trở về liền sai A Nguyên đi Cám Dỗ điều tra, ly rượu tối
hôm qua cũng bị thu, ngay lúc đó theo người phục vụ nói đoàn người bọn
họ đều uống rất nhiều, không có gì khác thường.

Nam Dạ Tước bản tính nhạy cảm, hơn nữa Giản cũng không có nhân cơ hội đưa ra đòi hỏi gì đó, có lẽ thật sự là bản thân uống quá nhiều,mặc dù
như vậy,hắn vẫn để cho A Nguyên âm thầm điều tra cô.

Nam Dạ Tước lúc ngủ không thể di chuyển, Dung Ân nằm ở sát mép giường ngủ, giường lớn ở giữa có khe hở rất lớn một người đến chen vào còn
được. Buổi sáng khi tỉnh lại, Nam Dạ Tước có lẽ vì uống thuốc,nữa đêm
giấc ngủ rất tốt.đến bây giờ vẫn còn híp mắt.

Dung Ân muốn đi ra ngoài mua 1 ít đồ để đưa qua ẹ, nên không có đánh
thức hắn, chỉ là phân phó Vương Linh để nàng đúng giờ cho Nam Dạ Tước
uống thuốc.

Ngồi xe đi vào phố buôn bán, mặc dù Nam Dạ Tước không dưới một lần
dạy cho Dung Ân lái xe, hoặc là phái chiếc xe riêng cho nàng, nhưng Dung Ân không thích nàng nhiều nhất vẫn là ngồi trên xe buýt, Nàng chưa từng có cảm thấy có cái gì cùng người khác khác biệt, đi vào trung tâm
thương mại,mùa đông cũng sắp tới rồi vốn là ngày đó phải mua ẹ điều hòa cũng không nghĩ sẽ kéo dài tới tới hôm nay.

Lựa chọn xong, giá cũng không phải quá đắt,, Dung Ân xuất ra chi
phiếu đến quầy thanh toán, đây là Nam Dạ Tước cho nàng, bình thường Tước Thức trích phần trăm dự án, liền đem toàn bộ bỏ vào tấm thẻ này. (NDT có đưa một dự án cho DA ở nhà làm đỡ buồn nói là sẽ chia %
cho chị ấy đấy)

Lúc đi ra cửa, ánh mặt trời đúng lúc theo biển quảng cáo thật lớn
nghiêng xuống,ngay cả con mắt cũng không nghĩ muốn mở ra, bên cạnh có
một quán trà, Dung Ân đi dạo cũng thấy mệt mỏi, liền đi vào chọn một cái bàn cạnh cửa sổ ngồi xuống.

Nàng gọi ly trà sữa,ngồi không lâu liền gặp Trần Kiều vội vã đi
đến,Dung Ân vừa định chào hỏi,đối phương liền lên lầu hai.hắn nhìn ra
rất vội vã, nhìn không chớp mắt trực tiếp đi vào phòng riêng.

Dung Ân cũng không có nhiều chuyện,ở nơi đây bất quá 10 phút,liền
thấy 1 cô gái đeo kính mát đội nón rộng đi vào quán, nàng cúi đầu,ăn mặc cũng rất đơn giản, chính là quần jean thêm chiếc áo khoác nhỏ, nàng
theo thang lầu đi lên, chiếc cằm thon cơ hồ chôn ở trong cổ áo, nhưng
mặc dù như vậy, Dung Ân vẫn là nhận ra nàng đúng là Tư Mạn.

Những bức ảnh kia ở trên mạng truyền khắp nơi, nàng sao còn có thể xuất hiện tại đây.

Dục Vọng Đen Tối - Chương #93