Người đăng: AnCuSi
- Ngươi tới đây là muốn tìm sách gì ??
Lão giả hướng về phía Vô Danh hỏi.
- Thưa tiền bối, không biết ở đây có loại sách nào giới thiệu về các loại tài liệu, linh thảo và sách dạy luyện đan cùng với trận pháp hay không.
Vô Danh nghe lão giả hỏi thì liền đáp.
Lão giả vừa nghe Vô Danh nói như vậy thì hai mắt liền mở lớn lên, lão giả này còn tưởng rằng mình nghe nhầm nữa. Ánh mắt của lão giả này có chút ngạc nhiên nhìn về phía Vô Danh, nếu như nói có người đến đây mượn sách dạy luyện đan với học trận pháp thì cũng không phải là không có. Nhưng đa số những người này đều chỉ tìm đọc riêng một loại sách luyện đan hoặc là trận pháp mà thôi chứ không có ai giống như Vô Danh cả tìm đọc một lúc những hai loại như vậy. Lão giả có chút nghi ngờ nhìn về phía Vô Danh hỏi lại:
- Ngươi lời này là nghiêm túc chứ.
Vô Danh nghe lão giả trước mặt hỏi như vậy thì cũng âm thầm tặc lưỡi, quả nhiên như hắn dự đoán lão giả này chắc chắn sẽ hỏi hắn câu hỏi như vậy. Hắn cũng biết học luyện đan cùng với trận pháp không phải dễ dàng gì, chỉ học riêng một loại thôi cũng đã khiến cho người ta phải vò đầu bứt tóc rồi. Thế mà đằng này hắn lại hỏi cùng một lúc hai loại phương diện là luyện đan cùng với trận pháp như vậy thì sao có thể không khiến cho người khác nghi ngờ được chứ. Vô Danh đoán lão giả này là đang sợ hắn đến phá rối đây. Vô Danh nhìn về phía lão giả rồi trả lời cực kỳ nghiêm túc:
- Thưa tiền bối, vãn bối nói lời này là cực kỳ nghiêm túc.
Lão giả này nhìn khuôn mặt cùng ánh mắt của Vô Danh cũng không thấy giống như nói dối cho lắm, nhưng mà trong lòng của lão cũng vẫn còn chút không tin tưởng. Bởi vì học luyện đan và học tập trận pháp đều là những loại phương diện yêu cầu về mặt thiên phú chứ không phải muốn là có thể học được.
Khi học một trong ba phương diện như là luyện đan, luyện khí, trận pháp đòi hỏi người luyện tập phải chuyên sâu nghiên cứu, thời gian bỏ ra luyện tập các loại phương diện này đều không phải ít, đòi hỏi người ta chăm chỉ luyện tập và sự kiên trì cao. Hầu như những người bắt đầu học tập luyện đan, luyện khí hay là trận pháp thì đều chỉ chú tâm vào học một môn chính, nếu như học quá nhiều môn cùng một lúc thì cũng rất dễ bị phân tâm.
Muốn học luyện đan, luyện khí hay là trận pháp thì cũng đòi hỏi người học phải có thiên phú về một trong ba loại phương diện này. Người có đủ điều kiện để học tập thôi thì cũng không nói làm gì, bởi vì những người này có rất ít cơ hội đi sâu hơn về các loại phương diện như luyện đan, luyện khí cùng trận pháp. Những người có thiên phú tốt hơn thì có thể đi xa hơn, gặt hái được những thành tựu cao hơn. Đa phần những tu sĩ có thiên phú về các mặt phương diện này đều chỉ chú tâm vào học một môn chính mà thôi. Những người có thể học tập nhiều loại phương diện cùng một lúc thì rất là hiếm gặp, bởi vì không phải ai cũng đều có thiên phú về tất cả các loại phương diện này.
Dù là học luyện đan, luyện khí hay trận pháp thì cũng đòi hỏi người học phải có tính giác ngộ cao, bởi vì hầu như các loại phương diện này đều dựa vào sự cảm ngộ của người học mới có thể tiến tới những bước cao hơn.
Lão giả có chút trầm ngâm nhìn Vô Danh, sách dạy luyện đan và trận pháp thì cũng không phải là không có, trong học viện cũng có một số lão sư được phân công dạy về những phương diện này. Chính vì trong học viện có những vị lão sư dạy học viên luyện đan, luyện khí, trận pháp cho nên việc cung cấp các loại sách về các mặt phương diện này cũng là vấn đề không thể thiếu, nếu nói trong tàng thư các không có những loại sách như vậy thì đó đúng là dối người. Nhưng mà lão cũng không thể nào đuổi Vô Danh đi được, dù sao lão cũng không biết học viên trước mặt này có thật sự là đến đây để tìm sách học luyện đan với trận pháp hay không.
Trong học viện thì cũng có một số học viên học tập các loại phương diện này, đa số những học viên đó cũng đã từng đến đây để mượn sách. Nhưng mà không có ai như Vô Danh cả, bởi vì cũng không có học viên nào ở trong học viện này có thiên phú tốt để học cả hai loại phương diện như đan đạo và trận đạo. Cho nên Vô Danh đưa ra yêu cầu như vậy cũng khiến cho người khác phải suy nghĩ rất nhiều.
- Sách dạy luyện đan cùng với học tập trận pháp thì tất nhiên có, nhưng đa số các loại sách này đều chỉ là những loại sách dạy nhập môn mà thôi không có sách nào đẳng cấp cao hơn như vậy. Ngươi tới khu sách đằng kia, giá thứ năm tầng thứ ba, ở đó là các loại sách dạy luyện đan cùng với học tập trận pháp. Bên cạnh đó cũng có các loại sách giới thiệu về các loại tài liệu, linh thảo cấp thấp.
Lão giả này mặc dù trong lòng vẫn có chút không tin tưởng nhưng cũng đành phải nói như vậy, dù sao cũng không thể ngăn cản học viên tới đây học tập.
Vô Danh nghe vậy thì liền đưa mắt về phía chỗ lão giả kia chỉ tay. Sau khi nhìn rõ rồi thì mới hướng về phía lão giả cung tay nói:
- Cảm ơn tiền bối đã chỉ đường, vãn bối cũng vừa vặn cần những loại sách như vậy.
- Cũng không làm phiền tiền bối nữa, vãn bối xin phép đi qua một bên làm việc của mình.
Lão giả kia nghe vậy thì cũng chỉ gật đầu nói:
- Được rồi, ngươi đi đi.
Vô Danh gật đầu một cái rồi mới xoay người đi về phía giá sách vừa nữa lão giả kia chỉ. Vô Danh nhìn qua nơi này một lượt, đây cũng là lần thứ hai hắn tới tàng thư các này, lần đầu tiên hắn tới là tự tìm cho mình một quyển công pháp hỏa hệ để tu luyện, sau lần đó hắn cũng không có tới đây thêm một lần nào nữa, và ngày hôm nay cũng là lần thứ hai hắn tới nơi này.
Vô Danh sau khi nhìn qua tàng thư các một vòng thì thấy nó cũng chẳng có thay đổi gì so với lần đầu tiên hắn tới đây. Tàng thư các này ở trong trí nhớ của hắn vẫn là rộng lớn như vậy, sách được chia ra làm nhiều loại khác nhau, được sắp xếp ở các khu khác nhau. Vô Danh nhìn thấy mỗi giá sách phải cao tới vài trượng, mà chiều dài của nó cũng không phải là ngắn. Trong mỗi giá sách như vậy thì có đủ các loại sách được xếp ngăn nắp lại với nhau, mỗi giá sách đều được chất đầy sách, giữa mỗi quyển sách với nhau gần như không có một chút khe hở nào.
Tàng thư các này cũng được chia ra làm hai tầng, mỗi tầng cao tới ba đến bốn trượng, mỗi tầng đều được đặt rất nhiều giá sách, mỗi giá sách đều có ghi chú rõ ở phía bên cạnh, giữa các tầng sách trên giá sách với nhau đều có bậc thang để giúp cho học sinh có thể leo lên lấy sách.
Vô Danh thấy tàng thư các này so với thư viện lớn nhất ở địa cầu thì còn hơn xa, có lẽ thư viện lớn nhất ở địa cầu mà hắn từng được xem qua ảnh cũng chỉ bằng hai phần năm tàng thư các này. Mà Vô Danh nghĩ rằng đây có lẽ cũng không phải là tàng thư các lớn nhất ở tu chân giới, vậy tàng thư các lớn nhất ở tu chân giới phải lớn như thế nào đây.
Vô Danh đi tới phía giá sách có chứa sách dạy luyện đan và trận pháp, khi vừa mới cho thần thức quét qua, hắn đã tìm thấy được vị trí của những quyển sách cần tìm. Vô Danh đưa tay lấy xuống một quyển sách màu xanh lục, quyển sách này có tên là “linh thảo giản lược”. Vô Danh thấy đây là một quyển sách nói về các loại linh thảo, mà cũng giống như tên gọi của nó, cuốn sách này chỉ nói sơ qua về các loại linh thảo như tên linh thảo, công dụng, thuộc tính, cấp bậc, nơi thường mọc các loại linh thảo này. Mà sau một hồi quan sát Vô Danh thấy rằng đây hầu hết đều là ghi lại các loại linh thảo cấp thấp, có thể nói đây cũng chỉ là một cuốn sách giới thiệu về các loại linh thảo cấp thấp mà thôi, còn những loại linh thảo cấp cao hơn thì cũng không có nói qua.
Vì cũng là tiện tay mở ra đọc cho nên Vô Danh liền ghi nhớ lại toàn bộ những gì có ghi ở trong cuốn sách này. Mặc dù Vô Danh có Hỗn Độn Thiên Mục giúp cho hắn có thể biết được các loại thông tin về các loại linh thảo, tài liệu khoáng thạch nhưng mà hắn nghĩ rằng tự mình có kiến thức thì vẫn tốt hơn rất nhiều. Bởi vì không phải lúc nào Hỗn Độn Thiên Mục cũng có tác dụng tối đa, cho nên Vô Danh vẫn cần phải tiếp thu các loại kiến thức ở bên ngoài vào trong đầu của mình.
Vô Danh sau vài giây lật sách thì cũng đã xem gần hết quyển sách. Sau một hồi xem cuốn “linh thảo giản lược” này Vô Danh thấy trong đây giới thiệu đa số về các loại linh thảo cấp một và cấp hai, hắn chưa thấy qua bất kỳ một gốc linh thảo cấp ba nào cả.
Vô Danh lại lật trang tiếp theo ra xem, chỉ còn hai trang nữa là hắn đã xem xong toàn bộ cuốn sách này rồi. Thời gian mà Vô Danh xem xong một quyển sách có lẽ chỉ chưa tới một phút.
Bởi vì có thiên phú rất cao về khả năng ghi nhớ cho nên Vô Danh chỉ cần dùng thần thức quét qua một vòng là có thể ghi nhớ toàn bộ thông tin vào trong đầu rồi. Vô Danh thấy chỉ còn lại hai trang sách cuối, hắn đang chuẩn bị gập vào thì một dòng chữ hiện ra trước mắt của hắn khiến cho hắn ngay lập tức giật mình.
- Lôi Dương thảo ??