Muốn Cùng Lão Sư Song Tu Từ Lâu


Người đăng: AnCuSi

- Ồ, có vẻ như vị hôn thê của ngươi không có ở đây nhỉ.



Giọng nói của Hình Hoa bất chợt vang lên sau lưng Vô Danh. Khóe miệng của Vô Danh hơi nhếch lên một nụ cười khó có thể thấy được, cuối cùng giây phút mà hắn chờ đợi cũng đã đến.



- Giờ mới chịu xuất hiện rồi sao…



Vô Danh thầm nói ở trong lòng, khuôn mặt của hắn vẫn giữ bộ dạng hốt hoảng đó. Vô Danh đột nhiên xoay người lại, trong ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi nồng đậm, hắn lắp bắp nói:



- Sao…sao…bà lại ở đây…



Hình Hoa nhìn thấy bộ dạng sỡ hãi kia của Vô Danh thì khóe miệng liền nhếch lên một nụ cười cực kì thỏa mãn, đây chính là những gì mà nàng ta muốn nhìn thấy ở Vô Danh. Chính là vẻ mặt sợ hãi này, chính là bộ dạng tuyệt vọng này. Hình Hoa cười một tiếng, sau đó nhìn Vô Danh nói:



- Ngươi hẳn là đang rất ngạc nhiên rằng tại sao ta lại ở đây đúng không ??



Vô Danh giả vờ sợ hãi rồi lùi ra phía sau, tay của hắn hơi run run rồi đưa lên chỉ về phía Hình Hoa nói:



- Nguyệt Nhi…của ta…nàng ấy đang ở đâu ??



Vô Danh nghĩ một khi đã diễn thì phải diễn cho nhập tâm, diễn cho người khác không nhận ra được rằng hắn chính là đang diễn, nếu như để lộ ra rằng hắn là đang diễn kịch thì không phải vợ kịch hắn cố gắng dàn dựng đều sẽ bị hỏng hết hay sao.



Hình Hoa thấy Vô Danh có phản ứng như vậy thì cũng cảm thấy rất giống với sự tưởng tượng của ả, càng như vậy ả lại càng cảm thấy bản thân đã thành công.



Hình Hoa vẫn giữ bộ dáng chơi đùa đó, ả nhìn Vô Danh nói:



- Haizz, ngươi sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn nghĩ về nàng ta được hay sao.



Hình Hoa nói tới đây thì hơi dừng lại một chút nhìn Vô Danh, Vô Danh thì vẫn giữ im lặng không nói một lời nào. Hình Hoa thấy Vô Danh không nói gì thì lại nói tiếp:



- Ta đoán chắc ngươi cũng đã nghe được tin đồn cho nên mới chạy tới đây cứu nàng ta có phải không. Nhưng ta rất tiếc phải nói cho ngươi biết một điều rằng, vốn chẳng có bất kì một người nào ở đây cả.



- Tin đồn kia vốn là ta tung ra để dụ ngươi quay trở về mà thôi. Ngươi biết tại sao ta lại muốn dụ ngươi quay trở về hay không ??



Hình Hoa nói tới đây thì hơi dừng lại một chút rồi nhìn Vô Danh. Vô Danh nghe ả nói như vậy thì liền lắp bắp hỏi:



- Tại…sao ??



Hình Hoa nghe thấy Vô Danh hỏi như vậy thì mới thỏa mãn gật đầu rồi tiếp tục nói tiếp:



- Sở dĩ ta muốn dụ ngươi về chính là vì bảo vật ở trên người của ngươi a.



Nói tới đây ánh mắt của Hình Hoa có chút tham lam mà nhìn Vô Danh. Thần thức của Hình Hoa liền quét qua người của Vô Danh một vòng, giống như muốn nhìn hết toàn bộ cơ thể của hắn.



Mà ngay khi Hình Hoa quét qua tiểu đệ dưới khố của Vô Danh thì hai mắt của ả giống như lóe lên một cái, trên mặt hiện rõ ý dâm. Hình Hoa nâng cánh tay ẻo lả của mình lên rồi chỉ về phía dưới quần của Vô Danh nói một cách dâm đãng:



- Ồ, ngay cả thanh kiếm thô kia của ngươi cũng là một bảo vật cực kì khó tìm đấy.



Vô Danh thấy Hình Hoa đột nhiên trở nên dâm đãng như vậy thì trong lòng thầm mắng một tiếng:



- Con mụ này thật là vô sỉ...



Mà lúc này Hình Hoa lại một mình độc thoại:



- Ngay từ hôm đầu tiên ngươi lên phi thuyền đi tới Hoài Nam Nhị Tinh Học Viện, ta đã bắt đầu chú ý ngươi. Lúc đó ta rất chắc chắn rằng bản thân mình đã đánh cho ngươi một chưởng khiến cho kinh mạch của ngươi đứt đoạn hết. Và chỉ cần một khoảng thời gian sau đó ngươi cũng sẽ chết đi.



- Vậy mà không ngờ lúc đó ngươi lại vẫn có thể sống được, nhìn ngươi lúc đó cũng rất là khỏe mạnh. Ta ngày hôm đó đã tự nghi ngờ rằng có phải bản thân mình đã đánh sai một chưởng hay không.



- Lúc ta bắt đầu nghi ngờ bản thân mình thì cũng là lúc ta đã không còn để ý tới ngươi nữa. Nhưng mà ngươi lại lần thứ hai khiến cho ta phải để ý. Vào ngày ngươi đấu pháp với Tô Khai, ta đã xem đi xem lại đoạn ghi hình ở thủy tinh cầu, và sau khí xem đi xem lại đoạn ghi hình đó ta cũng đã nhận ra được người đấu pháp với Tô Khai chính là ngươi.



- Sở dĩ ta xem đi xem lại đoạn băng ghi hình đó là bởi vì Tô Khai chính là một học viên do chính tay ta đào tạo nên, cho nên ta cũng có chút hiếu kì muốn xem xem rằng học viên nào đã đấu pháp cùng với Tô Khai.



Nói tới đây Hình Hoa lại dừng lại nhìn Vô Danh một chút rồi nói:



- Lúc đầu khi xem đoạn băng ghi hình này, ta đã không nhận ra học viên áo trắng trong đoạn ghi hình kia là ai, ta cũng là một lão sư đã dạy ở Hoài Nam Nhị Tinh học viện khá nhiều năm rồi, có học sinh nào mà ta không từng thấy qua. Cho nên chính vì lý do này nên ta lại càng hiếu kỳ hơn mà xem đi xem lại đoạn ghi hình trong thủy tinh cầu đó.



- Mà càng xem đoạn băng ghi hình này, ta lại càng cảm thấy dáng người học viên áo trắng này nhìn rất quen mắt. Sau đó ta cũng đã phát hiện ra rằng đó chính là ngươi.



- Khi nhận ra rằng đó là ngươi thì ta cũng đã rất là ngạc nhiên, trong đầu của ta cũng xuất hiện rất nhiều câu hỏi. Câu hỏi đầu tiên xuất hiện trong đầu của ta đó chính là tại sao một kẻ mang tám loại linh căn như ngươi lại có thể chỉ trong vòng hai ngày tăng tu vi của mình nhanh tới mức độ như vậy.



- Ta đã nghĩ đi nghĩ lại rất nhiều lần mong có thể giải đáp cho câu hỏi này của ta, ngay sau đó ta liền đưa ra hai phương án để có thể giải thích vấn đề này. Phương án thứ nhất đó chính là ngươi vốn đã là một người tu luyện từ trước khi đến học viện, và ngươi có thể qua mặt được thần thức của ta không bị ta phát hiện ra tu vi của ngươi là nhờ ngươi có một loại công pháp ẩn nấp cực kỳ mạnh mẽ.



- Phương án thứ hai của ta đó chính là, trong vòng hai ngày ngươi tới học viện, ngươi thực sự đã tăng tu vi của bản thân mình lên một cách nhanh chóng, mà muốn tăng tu vi của bản thân nhanh tới mức như vậy thì chắc chắn ngươi phải gặp được cơ duyên gì đó, hoặc trên người ngươi vốn đã có bảo vật giúp cho người có thể tăng cấp nhanh như vậy.



- Mà càng suy nghĩ thì ta lại càng cảm thấy phương án thứ hai là thích hợp nhất, bởi vì cho dù ngươi có được một loại công pháp ẩn nấp cao cấp mà nói thì với trình độ của ngươi làm sao có thể luyện được tới mức che dấu đi toàn bộ khí tức của bản thân như vậy được. Điều thứ hai đó chính là một kẻ có tám loại linh căn thì làm sao lại có thể tu luyện nhanh được như ngươi, dù ngươi đã tu luyện từ trước thì có lẽ tu vi của ngươi chắc cũng không thể nào đạt tới tụ khí tầng thứ ba được.



- Cho nên ta đã thiên về câu trả lời thứ hai nhiều hơn, đó chính là chỉ trong vòng hai ngày ngươi đã có thể tăng tu vi của bản thân mình lên cao như vậy. Mà muốn tăng tu vi một cách kinh khủng như vậy thì rốt cục trên người của ngươi phải có bảo vật như thế nào.



Hình Hoa đột nhiên trên miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, nàng ta nhìn Vô Danh rồi lại nói:



- Ngay từ lúc đó ta đã cho người tìm hiểu thêm thông tin về ngươi, sau đó ta cũng đã cho người đi tìm ngươi. Nhưng chỉ tiếc là ta lại đến chậm hơn so với đám học viên Hoàng Lăng, Hoàng Dương kia một bước.



- Nhưng cũng rất may là ngươi không có bị bọn chúng bắt được, mặc dù ngươi đã bị đánh cho rơi xuống vực, nhưng trong lòng ta vẫn suy đoán rằng ngươi chưa thể chết được, vì có lẽ bảo vật trong người của ngươi sẽ cứu giúp ngươi một mạng.



Vô Danh nghe tới đây thì cũng không thể không khâm phục tài suy luận của ả Hình Hoa này, những gì ả ta nói đều chính xác tới chín mươi phần trăm rồi. Vô Danh thể hiện ra vẻ mặt cực kì ngạc nhiên hỏi:



- Tại…sao…ngươi lại biết được trên người của ta có bảo vật…



Hình Hoa nghe thấy Vô Danh nói như vậy thì trong lòng thầm nhủ quả nhiên trên người của Vô Danh thực sự có bảo vật, chỉ cần chiếm được bảo vật trên người của Vô Danh thì ngày nàng tăng cấp tới Trúc Cơ kỳ cũng không còn xa nữa.



- Câu trả lời không phải ta đã nói rất rõ với ngươi rồi hay sao. Ta bây giờ cũng đang rất là hiếu kì xem rốt cuộc bảo vật trên người của ngươi là dạng gì đây, liệu nó có uy vũ như thanh kiếm thô ở dưới quần của ngươi hay không a.



Hình Hoa nhìn Vô Danh với ánh mắt cực kì dâm đãng, sau đó trên tay của nàng lại xuất hiện một chiếc thủy tinh cầu.



- Ta cũng chẳng ngại nói với ngươi một chuyện, tin đồn mà ta cho người truyền ra kia vốn đó cũng là sự thật chứ không phải là chỉ để gạt ngươi tới đây. Nếu như ngươi không tin thì cũng có thể xem đoạn ghi hình trong thủy tinh cầu này.



Hình Hoa nói tới đây thì liền phát đoạn ghi trong thủy tinh cầu kia lên. Đoạn ghi hình vừa mới được phát lên thì liền nghe thấy một tiếng kêu cực kỳ dâm đãng, mà giọng kêu này Vô Danh nghe cũng cảm thấy có chút quen quen.



Theo sau tiếng kêu đó thì trong thủy tinh cầu liền xuất hiện ba người đang không mặc đồ và đang làm loại chuyện giữa nam với nữ đó.



Trong đoạn ghi này có cả hai anh em Hoàng Lăng và Hoàng Dương, và cô gái trong đoạn ghi chính là một người nhìn giống hệt Nguyệt Nhi, do thủy tinh câu này được ghi lại ở một góc không được tốt lắm cho nên không nhìn rõ mặt của cô gái kia.



Trong đoạn ghi hình này ghi lại hình ảnh một cô gái đang cùng hai nam nhân đánh dã chiến ở ngoài trời, mà theo đó còn có những tiếng rên, tiếng đối thoại khiến cho người khác cảm thấy cực kỳ kích thích.



Vô Danh nhìn đoạn ghi hình này thì trong lòng cười khẩy một cái, muốn ly gián quan hệ giữa hắn và Nguyệt Nhi hay sao, nào có dễ dàng như vậy được. Mặc dù cô gái trong đoạn ghi hình kia nhìn có vẻ giống Nguyệt Nhi nhưng đó cũng chỉ là thuật dịch dung mà thôi.



Nếu như Vô Danh không có Hỗn Độn Thiên Mục mà nói thì có lẽ hắn đã thực sự tin người trong đoạn hình là Nguyệt Nhi rồi, nhưng điều may mắn là hắn lại có Hỗn Độn Thiên Mục cho nên có thể dễ dàng nhìn xuyên qua gương mặt của cô gái kia ở trong thủy tinh cầu.



Dù sao xem một đoạn ghi hình có nội dung nhảy cảm như vậy thì tiểu đệ dưới khố của Vô Danh cũng nhất định sẽ có phản ứng. Mà phản ứng này lại cực kỳ mãnh liệt a.



Hình Hoa cũng là dùng thần thức liên tục nhìn ở trên cơ thể của Vô Danh, sau khi nhìn thấy chỗ đó của Vô Danh có phản ứng như vậy thì nàng ta cũng có phản ứng theo.



Hình Hoa cất đoạn ghi hình kia đi rồi nhìn Vô Danh nói:



- Bây giờ ngươi đã tin rồi chứ, vị hôn thê mà ngươi ngày đêm mong nhớ lại cùng hai cái nam nhân khác đánh dã chiến ở ngoài trời. Ta thấy ngươi là nên quên nàng ta đi thì hơn, nếu như người phục vụ cho ta thật tốt mà nói, thì ta cũng có thể xem xét có nên giữ lại mạng sống của ngươi hay không.



Hình Hoa nói tới đây thì cũng là cố tình cho một bên áo rơi xuống để lộ ra làn da trắng hồng của ả. Vô Danh thấy vậy thì chỉ cười khẩy một cái, hắn nhìn Hình Hoa nói:



- Ồ vậy sao, ta cũng đã muốn được cùng Hình lão sư đây song tu từ lâu rồi.




Đứa Con Của Tạo Hóa - Chương #78