Đào Mệnh


Người đăng: AnCuSi

Vô Danh nhắm hai mắt nhớ lại quá trình luyện lò đan dược vừa rồi, hắn đã làm
theo đúng như công thức ghi trên đan phương, luyện hóa linh thảo thành nước
thuốc có độ tinh luyện rất cao, nhưng sao khi tiến hành dung hợp nước thuốc
thì hắn lại thất bại.



“Luyện lại một lò nữa xem như thế nào”. Vô Danh nói xong liền thanh lý đan
đỉnh, gạt bỏ hết chỗ dược dịch đã hỏng ra ngoài sau đó cho linh thảo mới vào.
Lần này Vô Danh cũng lại làm cẩn thận giống như lần trước, hắn luyện hóa dược
liệu phụ trợ trước rồi mới tới dược liệu chính.



Sau khi đã luyện hóa xong thì lại tiến hành tách cặn cẩn thận, trong các quá
trình đều không quên đánh thêm đan quyết. Vô Danh tinh thần tập trung nhìn
dược dịch đang không ngừng xoay tròn ở trong đan đỉnh, hắn cẩn thận đưa từng
loại dược dịch dung nhập vào nhau, rất cẩn thận.



Vô Danh sau khi dung hợp các nhóm dược dịch vào nhau thì lại bắt đầu dung hợp
lần cuối cùng, thần niệm của hắn lúc nào cũng ở trong trạng thái tốt nhất điều
khiển dược dịch dung hợp. Trán của Vô Danh lúc này cũng toát mồ hôi, chứng tỏ
hắn cũng đang rất cẩn thận khi luyện lò đan dược này.



“Thành công”. Vô Danh nhìn thấy dược dịch đã dung hợp lại với nhau thành công
rồi thì hai mắt lóe sáng, khóe miệng nhếch lên nụ cười vui mừng, nhưng lúc này
hắn vẫn rất là tập trung, sau khi dung hợp dược dịch lại được rồi thì còn phải
tiến hành ngưng đan nữa.



Vô Danh đánh vào đan quyết bổ sung thêm linh khí cho đan dược sau đó hắn lại
chuyên tâm tinh luyện dược dịch đã dung hợp được. Dược dịch trong đan đỉnh của
Vô Danh lúc này liên tục xoay tròn giống như xoáy nước, toàn bộ dược dịch đều
có màu đỏ như máu, đang không ngừng xoay tròn xoay tròn.



Vô Danh dùng thần niệm tách ra dược dịch vừa mới dung hợp ra thành nhiều phần
sau đó lại tiến hành dung hợp lại, cứ như thế phân giải nhiều lần sau đó lại
dung hợp lại nhiều lần. Vô Danh lúc này chưa muốn ngưng đan, hắn muốn luyện
thành thục quá trình dung hợp dược dịch này trước. Mãi cho đến khi cảm thấy
bản thân đã thành thục rồi thì Vô Danh mới tiến hành ngưng đan.



Dược dịch ở trong đan đỉnh liên tục xoay tròn, lúc này có một đoàn dược dịch
giống như cột nước xoáy tròn lên trên sau đó dần dần ngưng tụ lại ở giữa thành
hình cầu. Liên tiếp có mấy cột nước xoáy tròn lên trên giống như vậy.



“Răng rắc.” Một tiếng nứt vỡ đột nhiên vang lên, dược dịch đang ngưng tụ thành
đan dược đột nhiên vỡ ra sau đó rơi xuống, dược lực hoàn toàn tiêu tán. Một lò
đan dược lần này lại thất bại.



“Tại sao lại thất bại nữa, chẳng phải ta lúc đó đang ngưng đan rất tốt sao,
tại sao lại vỡ vụn”. Vô Danh có chút khó hiểu nhìn lò đan dược vừa luyện thất
bại, dược dịch không còn chút mùi thơm nào, màu sắc cũng đang nhạt dần đi.



“Chẳng lẽ là do đan quyết không được.” Vô Danh thì thào, hắn lại tiếp tục
thanh lý đan đỉnh sau đó bỏ dược liệu mới vào luyện. Vô Danh lại một lần nữa
thực hiện lại từ đầu.



Thế nhưng sau một canh giờ tập trung luyện đan thì hắn lại tiếp tục thất bại,
hắn lần này thất bại là do dung hợp dược dịch không thành công. Vô Danh lúc
này cảm thấy cực kỳ rất khó hiểu, trước đó hắn rõ ràng đã thành thạo dung hợp
dược dịch, tại sao bây giờ hắn dung hợp lại lần nữa thất bại.



Luyện đan thất bại mà không hiểu được nguyên nhân khiến cho Vô Danh cảm thấy
rất bực mình, hắn nhìn hai gốc Huyết Hà Hoa còn lại, đó đã là hai gốc cuối
cùng rồi, nếu như hắn lại tiếp tục luyện không được thì cũng sẽ không còn
Huyết Hà Hoa nữa.



Vô Danh cắn răng cầm lấy một gốc Huyết Hà Hoa, hắn quyết định luyện thêm một
lò nữa, nếu như thất bại thì hắn sẽ dừng lại. Vô Danh lại một lần nữa thanh lý
đan lô sau đó tiến hành luyện hóa linh thảo thành dược dịch. Sau khi hắn luyện
hóa linh thảo thành dược dịch thành công thì không lập tức tiến hành dung hợp,
hai mắt của hắn nhắm chặt lại, thần niệm thì vẫn rơi ở trong lò luyện đan, hắn
như đang muốn diễn luyện quá trình luyện Huyết Hà Đan.



Vô Danh cảm giác như hắn lúc này quá nôn nóng rồi, hắn trong quá trình luyện
đan dường như không thật sự bình tĩnh. Hắn nghĩ đây cũng là một phần lý do hắn
luyện đan thất bại. Vô Danh cố gắng để cho tâm của mình tĩnh lại, đợi cho đến
khi bản thân hắn không còn bị tạp niệm quấy rầy thì hắn mới chuyên tâm diễn
luyện lò đan dược này.



“Ngọn lửa khống chế chưa tốt, đan quyết không phù hợp, thiếu linh khí,…” Vô
Danh miệng thì thào, hắn lúc này nhận ra một vài vấn đề của bản thân, bây giờ
hắn cần chỉnh lý lại một chút.Trong đầu của Vô Danh lúc này liên tục hiện lên
cách sử dụng đan quyết mới, cũng như làm thế nào để bù đắp đủ linh khí khi
luyện đan.



“Ta tu luyện là Vô Cực Quyết, con đường ta chọn chính là tu tâm. Công pháp của
ta tu luyện chính là không có giới hạn, tất cả đều dựa vào cái tâm này mà tu
thành. Ta thời điểm luyện đan lại phải sử dụng đan quyết mới có thể luyện tốt,
vậy cũng tức là ta đã tự tạo giới hạn cho bản thân, tạo thành chấp trước ngăn
cản tâm của chính mình. Đan quyết chính là hữu vi, ta cần chính là vô vi, ta
luyện đan không cần đan quyết”. Vô Danh trong đầu liên tục suy diễn, cuối cùng
hắn cũng minh bạch ra một vấn đề. Vô Danh lúc này mở mắt ra quát lên một
tiếng:



“Hợp”.



Dược dịch được chia ra nhiều phần khác nhau lúc này từ từ xoay tròn sau đó đi
vào chính giữa đan đỉnh, các phần dược dịch lúc này từ từ dung hợp vào nhau,
cuối cùng toàn bộ đều đã dung hợp lại thành một.



Lúc này có thể thấy Vô Danh luyện đan không hề dùng đan quyết, thế nhưng linh
khí vẫn được cung cấp đầy đủ vào trong lò luyện đan, nhiệt độ của hỏa diễm lúc
này cũng được hắn khống chế tốt. Dược dịch giống như vòng xoáy liên tục xoay
tròn với tốc độ cao, màu dược dịch nhìn rất đều mắt.



“Không thể nào”. Vô Danh kinh ngạc nhìn cảnh tượng trong đan đỉnh, dược dịch
được hắn khống chế lúc này đột nhiên tốc độ xoay tròn chậm lại, màu dược dịch
cũng từ từ tán đi, mùi khét lúc này đột nhiên bốc lên. Một lò luyện đan lần
này lại tiếp tục thất bại.



“Tại sao lại thất bại nữa, ta vốn không chế rất hoàn hảo, tại sao lại thất
bại, tại sao?”



Vô Danh khuân mặt chảy đầy mồ hôi, vừa rồi hắn đã rất gắng sức ngưng luyện,
nhưng không hiểu sao một lò đan dược lần này tại tiếp tục thất bại. Lần thất
bại này giống như cầm một viên đá ném thẳng vào đầu hắn vậy, chấn động cả tinh
thần.



Vô Danh đứng lặng một hồi lâu, một lúc sau hắn thở dài, đem linh thảo còn lại
cất vào trong nhẫn trữ vật. Hắn không tìm ra thấy vấn đề của bản thân, hắn đã
tìm được cách thức luyện đan không cần dùng đan quyết, hắn đã thử và thành
công, nhưng không hiểu tại sao vẫn thất bại. Có lúc hắn nghĩ là do hỏa diễm
của hắn đẳng cấp không đủ, nhưng đây chỉ là một lý do, hắn không nghĩ với cấp
bậc hỏa diễm của hắn bây giờ lại không thể luyện được địa đan. Vô Danh nghĩ
vấn đề nhất định phải ở chỗ khác, nhưng hắn cũng không tìm ra vấn đề là ở chỗ
nào.



Vô Danh lúc này không muốn tiếp tục luyện đan, hắn đã luyện đan hai năm ba
tháng rồi, lúc này cũng đã trở thành Đan Sư cửu phẩm. Trong việc luyện đan hắn
cũng đã tự sáng tạo ra cách luyện đan riêng của mình, hắn từ nay luyện đan
không cần dùng đan quyết nữa.



Vô Danh lúc này lại lấy ra một đống tài liệu, hắn muốn học tập luyện khí.
Trình độ luyện khí trước đó của hắn vốn cũng tàm tạm, hắn có thể chế tạo ra
trận bàn cấp ba thì cũng đồng nghĩa với hắn hiện tại là Luyện Khí Sư cấp ba.



Vô Danh lúc này muốn học tập luyện khí một đoạn thời gian, trong nhẫn trữ vật
của hắn có rất nhiều tài liệu cao cấp, hắn muốn luyện chế một chiếc phi hành
khí, đồng thời luyện chế một chút hộ giáp. Hắn hiện tại chẳng phải rất giàu
sao, cho nên trên người hắn cũng phải có thật nhiều đồ tốt để sử dụng.



Vô Danh trước tiên chính là muốn luyện chế phi hành khí, đây là thứ hắn cần
nhất bây giờ, nguy hiểm luôn luôn rình rập, nếu như không có thủ đoạn bỏ trốn
thì cũng rất thiệt thòi.



Vô Danh suốt một năm thời gian liên tục luyện chế phi hành khí, lúc đầu hắn
chỉ luyện chế được pháp khí phi hành trung phẩm, theo thời gian qua đi thì tay
nghề của hắn cũng từ từ nâng cao, sau một năm thì hắn đã có thể luyện chế được
cực phẩm pháp khí phi hành.



Hắn sở dĩ có thể học tập luyện đan và luyện khí nhanh như vậy âu cũng là nhờ
có Phổ Minh Đỉnh và Mộng Ảnh Kiều Diễm trợ giúp, thiếu hai thứ này thì hắn
không thể nào học tập nhanh như vậy được.



Sau hai năm thời gian thì lúc này Vô Danh đã có thể luyện ra trung phẩm linh
khí phi hành. Vô Danh nhìn trong tay hắn một chiếc phi hành khí giống như đĩa
bay hình con thoi, món phi hành khí này chính là hắn dùng tài liệu cấp sáu
Phong Đề Vũ luyện chế ra, lúc này vật phẩm đã thành hình rồi, bước tiếp theo
hắn cần làm chính là đánh lên đó cấm chế.



Một món pháp bảo nếu như có thể đánh lên đó càng nhiều cấm chế thì món pháp
bảo ấy sẽ càng mạnh, phi hành khí nếu được đánh lên đó nhiều cấm chế thì chạy
sẽ càng nhanh hơn. Chiếc phi hành khí hình đĩa bay con thoi này Vô Danh đánh
lên tổng cộng ba mươi sáu cấm chế. Sau khi hắn đánh xong cấm chế thì liền thu
lại chiếc phi hành khí này.



Vô Danh làm ra mấy đạo thủ quyết, lập tức chiếc phi hành khí này liền biến
thành lớn. Vô Danh đi lên chiếc phi hành khí này sau đó bố trí lên đó thật
nhiều trận pháp bảo vệ cùng công kích cấp sáu. Đây là món phi hành khí do
chính tay hắn luyện chế ra, hắn cũng rất là ưng ý, cho nên không thể không đầu
tư chút gì được.



“Từ nay gọi ngươi là Đào Mệnh.” Vô Danh sau khi đặt tên cho chiếc phi hành khí
này xong thì liền cười ha ha, hắn luyện ra chiếc phi hành khí này chính là do
tâm thái cần đào tẩu mỗi khi gặp nguy hiểm, gọi là là Đào Mệnh thì không còn
gì hợp hơn.


Đứa Con Của Tạo Hóa - Chương #295