Thiên Địa Tư Thế


Người đăng: AnCuSi

Con lạn quỷ khuân mặt ghê rợn cầm cây roi gai có đầu nhọn hoắt xông thẳng về
phía Vô Danh. Nó đưa cây roi ra vung về phía trước giống như muốn buộc lấy cổ
của Vô Danh lại. Vô Danh thấy con lạn quỷ kia toàn thân đều phát ra âm khí
nồng đậm, nhìn đâu cũng chỉ thấy một màu đen đen ơn ớn lạnh, ánh mắt của hắn
có chút khinh thường liếc qua, mấy thứ lạn quỷ này đẳng cấp quá thấp, ở trước
mắt người tu luyện thì chẳng là cái thá gì.



Vô Danh đưa một ánh mắt liếc qua con lạn quỷ này, chỉ thấy con lạn quỷ kia đột
nhiên hét thảm một tiếng, cả người khói đen liên tục phân giải sau đó biến mất
không còn tăm hơi, cây roi gai đầu nhọn kia cũng theo con lạn quỷ ấy mà biến
mất.



Vô Danh ánh mắt khinh thường là thật, hắn chỉ cần xuất ra một ý niệm thì toàn
bộ âm quỷ ở đây đều biến mất không còn một con. Nhưng hắn sợ hãi cũng là sự
thật, hắn thật sự sợ hãi nơi này, các loại cực hình quả thật dã man tàn nhẫn,
và hắn cũng sợ hãi một điều, đó chính là nhân tâm…



Vô Danh đang suy nghĩ thì hắn đột nhiên cảm thấy có một bàn tay nắm lấy chân
của hắn, nắm rất chặt, Vô Danh cúi đầu đưa mắt nhìn xuống dưới, hắn nhìn thấy
một người phụ nữ trẻ tuổi nhưng dung mạo đã bị hủy hoại không còn ra hình dáng
gì, mái tóc bết dính máu tươi dán vào trên mặt và thân thể. Cả người của người
phụ nữ này không mặc quần áo gì, toàn thân là máu, trên ngực bị đóng hai cây
đinh nhọn xuyên qua, phía dưới hạ thân cũng bị một cây gậy gai nhọn hoắt đâm
vào rất sâu, chảy rất nhiều máu, máu liên tục chảy không ngừng. Người phụ này
cả người không còn ra hình dáng gì nữa, bị tra tấn cực kỳ dã man. Vô Danh ánh
mắt lướt qua có thể đoán được người phụ nữ này khi còn sống chắc chắn là một
nữ nhân rất xinh đẹp, nhưng chắc có lẽ phạm vào tội dâm tà nên mới rơi rớt
xuống đây chịu cực hình như vậy, thật đáng tiếc thay, tự mình tạo nghiệt.



“Tiên nhân, xin người hãy cứu ta, ta rất hối hận….Á…” Giọng nói khàn khàn đặc
sệt của người phụ nữ truyền ra, khi người phụ nữ này vừa mới mở miệng nói thì
liền có rất nhiều máu từ trong miệng chảy ra, còn có vô số cây đinh nhọn nhỏ
li ti cắm ở trên lưỡi của người này.



Nhưng mà không đợi người phụ nữ này nói xong thì liền có một con quỷ dữ cả
người đỏ bừng nhìn giống như cục than hồng đưa bàn tay nhăn nheo với móng vuốt
sắc nhọn cầm lấy chân của người phụ nữ này sau đó kéo đi. Người phụ nữ sợ hãi
kêu lên nhìn về phía Vô Danh với ánh mắt cầu xin.



Vô Danh ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía người phụ nữ bị quỷ dữ kéo đi, trong mắt
hắn chỉ có khinh miệt không có đồng tình. Chính hắn còn cảm thấy loại phụ nữ
này ghê tởm chứ đừng nói tới con quỷ kia. Tội khổ này là người phụ nữ đó tự
cầu, không ai có thể can thiệp được.



“Vù vù.” Đúng lúc này đột nhiên phía trên bầu trời có tiếng gió rít vù vù liên
tục, sau đó những đám mây không ngừng dạt ra sang hai bên. Vô Danh cũng bị
cảnh tượng này gây chú ý, hắn cảm giác như lực lượng thiên địa lúc này đang tụ
tập lại nơi đám mây dạt ra sang hai bên tạo thành một khoảng trống, hắn thấy
nơi đó có một sức mạnh cực kỳ khung khiếp đang phát ra, giống như tạo thành
vòng xoáy.



Mà lúc này toàn bộ âm quỷ ở dưới địa ngục này cũng đột nhiên hoảng sợ hét lên,
chúng sợ hãi kêu gào nhưng lại không thể chạy trốn, ánh mắt cực kỳ hoảng sợ
nhìn về phía khoảng trống nơi những đám mây đỏ dạt ra để lại.



Chỉ thấy từ chỗ khoảng chống đó thò ra một ngón tay khổng lồ màu vàng, ngón
tay khổng lồ màu vàng này từ từ hiện ra, mây cũng vì thế mà dạt ra nhiều hơn.
Vô Danh nhìn ngón tay màu vàng này mà không khỏi nuốt nước bọt kinh sợ, hắn
cảm giác được nếu như một chỉ này hạ xuống thì địa ngục phía dưới lập tức sụp
đổ, tất cả toàn diệt.



Vô Danh thấy dường như xung quanh ngón tay này có rất nhiều lực lượng thiên
địa bao quanh, nó giống như một quyền Trùng San của hắn vậy, lấy sát khí khóa
chặt không gian xung quanh đối thủ. Còn một chỉ này thì lại lấy lực lượng
thiên địa tạo sự trói buộc, cảm giác giống như đứng dưới thiên uy vậy, chỉ có
sợ hãi không dám động đậy.



“Bùm”. Một chỉ này vừa mới hạ xuống, địa ngục phía dưới lập tức dấy lên vô số
khói bụi, tạo thành từng đợt gợn sóng lan tỏa ra xung quanh thành từng vòng.
Đợi đến khi khói bụi tan đi thì bên dưới địa ngục này chỉ còn lại sự trống
rỗng.



Vô Danh thấy vậy thì hít vào một ngụm khí lạnh, một chỉ này dĩ nhiên lợi hại
như vậy, chỉ vừa mới hạ xuống thì địa ngục trống rỗng, thứ còn lại duy nhất
chỉ là dấu ngón tay mờ nhạt như có như không.



Vô Danh lúc này cả người từ căng cứng đột nhiên thả lỏng ra một chút, một chỉ
vừa rồi thật sự khiến cho hắn kinh hoàng, tất cả những thứ gì bên dưới một chỉ
này không ngờ đều không thể động đậy, chỉ có thể nhìn một chỉ này giáng xuống.



Vô Danh hai mắt lập tức nhắm lại cảm nhận xung quanh, cảm nhận dao động không
gian, cảm nhận lực lượng thiên địa. Hai mắt của hắn cứ nhắm chặt suy tư, mãi
một lúc sau hắn mới mạnh mẽ mở mắt ra, cả người nhảy lên không trung, sau đó
đưa một ngón tay ra chỉ xuống phía dưới.



Bộ dáng lúc này của hắn giống như quân vương nhìn xuống thần tử bên dưới, uy
nghi lẫm liệt, từ trong người hắn phát ra uy áp không thể kháng cự. Ngay thời
điểm hắn đưa một ngón tay ra chỉ xuống thì thiên địa giống như nổi lên cuồng
phong, tất cả theo ngón tay của hắn tụ lại, khiến cho không gian lập tức trở
nên chậm chạp như muốn dừng lại.



Lúc này phía sau lưng hắn mây đỏ lại một lần nữa tản ra, sau đó xoay thành
vòng tròn giống như lốc xoáy, ở giữa vòng tròn này là bầu trời xanh thẳm, từ
trong đó dần dần hiện ra một ngón tay giống như ngón tay của Vô Danh chỉ xuống
bên dưới.



Nếu như ai ở dưới một chỉ này thì sẽ nhìn thấy phía sau lưng Vô Danh như có
một Vô Danh khổng lồ khác, bộ dáng giống hệt như hắn đưa một ngón tay ra chỉ
xuống phía dưới. Nhưng mà đó cũng chỉ là cảm giác, thứ có thể nhìn thấy duy
nhất chính là một ngón tay khổng lồ từ trong đám mây thò ra, thiên địa vạn vật
dưới một chỉ này chỉ có thể quỳ không thể đứng.



“Nhất Chỉ Ly Vân”. Vô Danh thì thào nói ra, nhưng cảm giác âm thanh như vang
vọng khắp trời đất, tỏa ra khí thế kinh người. Chỉ thấy sau đó ngón tay của
hắn có một đốt biến thành màu vàng, ngón tay khổng lồ ở phía sau cũng giống
như vậy. Một chỉ này rất nhanh liền hạ xuống.



“Oanh...Oanh...Oanh...” Một chỉ này Vô Danh vừa đánh ra thì lập tức rơi vào
phía trên một chỉ lúc trước, chỉ thấy địa ngục trống rỗng lúc này lại nổi lên
vô số sóng gợn giống như giọt nước rơi xuống mặt nước gây ra chấn động, nhưng
loại chấn động này cực kỳ mãnh liệt.



Vô Danh vừa đánh ra một chỉ thì cả người uể oải, hắn cảm giác như một chỉ này
rút đi toàn bộ sức lực của hắn vậy, nhưng uy lực của một chỉ này đã không thể
dùng hai chữ kinh khủng để hình dung nữa rồi.



“Thì ra là như vậy, một chỉ này kết hợp với không gian pháp tắc cho nên có thể
đánh xuyên được phòng thủ chân nguyên và thần niệm của đối phương, đồng thời
điều động lực lượng thiên địa tạo thành uy áp nặng nề như núi giáng xuống đối
thủ, khóa chặt lại đối thủ.” Vô Danh nhìn ngón tay của mình nói nhỏ, hắn rốt
cuộc cũng đã hiểu ra vấn đề then chốt của chiêu thức này, nếu như không biết
không gian pháp tắc thì cũng không thể luyện được.



Có lẽ bởi vì môn thần thông này liên quan tới không gian pháp tắc cho nên
người trước đó dùng Phật Quyển trao đổi với hắn mới không thể luyện được,
chính vì lý do đó nên người ấy luyện mấy năm liền cũng không thành.



“Thiên địa tư thế, chính là thiên địa tư thế. Nếu như ta có thể dung nhập vào
trong thiên địa, hợp nhất với thiên địa thì có thể điều khiển lực lượng thiên
địa tạo thành thiên địa tư thế tỏa ra thiên uy chấn nhiếp đối phương, nặng nề
như trời đất, kẻ cứng cỏi nhất cũng muốn phải quỳ xuống dưới một cái chỉ tay
này.” Vô Danh giọng nói giống như là hiểu ra điều gì đó, thiên địa tư thế này
chẳng phải yêu cầu giống như luyện tập đao ý hay sao, chẳng qua khác ở chỗ là
bản thân phải hòa hợp với thiên địa mà thôi.



Vô Danh lúc này giống như không biết mệt mỏi, hắn lại tiếp tục đánh ra một chỉ
nữa, hắn muốn cảm nhận rõ ràng hơn cái gọi là thiên địa tư thế.


Đứa Con Của Tạo Hóa - Chương #292