Người đăng: avatams
Biểu cô Trần Quân tên Lý Tố tuổi trừng 25 phong vận phiên phiên coi như là mỹ
nữ
Còn tiểu biểu tỷ của hắn tên Lý Tinh Nhi 5 tuổi lớn hơn hắn gần hai tuổi
Thầm than tên thật tốt mà tâm thật xấu
ai..ai ông trời cũng coi như công bằng
Trần Quân không thèm để ý tới tiểu nha đầu này việc ta ta cứ ăn
Hắn ngồi yên dỏng tai lên nghe mẫu thân và biểu cô nói chuyện thật nhàm chán
hết mức, toàn chuyện xưa thôi, chẳng có chút thú vị nào
Nhưng theo mẫu thân càng ngày càng khoa trương hắn ,Trần Quân cảm thấy không
đúng lắm
Nhưng được mẫu thân khen hắn cũng vô cùng cảm động
- haha không ngờ mẫu thân lại có thể thấy hết được ưu điểm ta như vậy
Thì ra ta nghĩ sai về người rồi ,mỗi lần thấy ta là lại trách mắng không ngờ
mẫu thân lại xem trọng ta như vậy
-tỷ ak tỷ xem tiểu Trần nhà muội thông minh đáng yêu Như vậy
Sau này chắc chắn tiền đồ rộng lớn
-trần nhi lại vô cùng hiếu thảo và nghe lời sau này ai làm vợ nó chắc chắn vô cùng hạnh phúc nha
Biểu cô Lý tố, hai mắt nhẹ nhàng quay sang Trần Quân nhìn kĩ thì mỉm cười
-Trần nhi đúng thật là nhân trung chi long sau này đường làm quan rộng lớn a, khi lớn lên dáng vẻ anh tuấn nữa không biết sẽ mê đảo bao thiếu nữ.
Lý thị hi hi cười nhỏ hết nhìn hài tử của mình lại liếc phía Lý tinh Nhi kia ,
hai mắt như suy tư vui vẻ
- ha ha, Tinh Nhi cũng thật đáng yêu a, mai này sẽ làm đại mỹ nữ cho coi ,
hai đứa thật giống thanh mai trúc mã a
Biểu cô Ly´ Tố cũng hơi gật gù tiếp tục ôn chuyện
Trần Quân nghe tới đây mặt đều tái rồi nuốt vội miếng điểm tâm ngoái sang biểu
tỷ sắc nữ của hắn
Nàng cũng đang nhìn về phía hắn nở rộ nụ cười vô cùng bất thiện
Nuốt nuốt nước miếng Trần Quân cũng phùng mang trợn mắt trừng lại
Trần Quân trợn mắt đôi má nhỏ phập phồng
Lão tử trừng chết ngươi.. trừng chết Ngươi..n
Tiểu sắc nữ từ đầu tới cuối chỉ cười khẩy mặc cho phong vũ mưa rơi ta sừng
sững bất động, dáng dấp khinh bỉ không coi ai ra gì
Trần Quân bó tay mặc kệ ghét cũng tốt
Tiểu gia ta qúa ưu tú sợ ngươi biết được chắc chắn yêu thương nhung nhớ.tốt
nhất vẫn là ghét đi
Ak mà không được ,nàng đã nhận ta là kiếm sĩ xem ra may mắn trong bất hạnh
Để nàng biết ta là kiếm sư chắc bất chấp mà ái mộ ta mất
Trần Quân đắc ý nghĩ con người ta qúa hoàn hảo làm sao cũng không thể che giấu
sự ưu tú này ài ....
Cũng may mẫu thân với biểu cô chỉ nói vậy thôi còn chờ hai nhỏ lớn lên đã
Trần Quân cũng thở phào xem ra có thời gian lật bàn
Đúng như hắn dự đoán biểu cô sẽ ở nhà hắn dù sao chỉ có mỗi mẫu thân hắn là
thân thích lại như tỷ muội ruột
Trần gia cũng lớn,cha hắn lại quanh năm ra ngoài làm ăn biểu cô coi như bầu
bạn mẹ hắn cho bớt buồn
Nhưng hắn thì khổ rồi.Bao nhiêu phòng không chọn tên sắc nữ Tinh Nhi kia lại
trọn gần phòng hắn
Ác mộng từ đây mới thật sự bắt đầu
Sáng ra mở cửa là một thùng nước từ trên trời rơi xuống
Ghế gãy ,nền nhà trơn ...thật không gì không có ,xem ra vì trả thù hắn tên sắc
nữ kia cũng bỏ cả vốn
Càng căm giận hơn mỗi lần hắn tai nạn tiểu nha đầu kia luôn đúng lúc xảy hiện
cười trên nỗi đau người khác
- a ..A tiểu biểu đệ ,là đệ sao.ha ha sao lại thảm như thế này ha ha ha
Ai nhẫn tâm hạ thủ vậy a, quá đáng ghét rồi, ha ha
Thật sự vừa ăn cắp vừa la làng mà
Đại nhân ta còn chưa trọc ngươi thì thôi lại giám trắng trợn đi ị trên đầu
thái tuế à
Không thể nhẫn được
Hắn cũng bắt đầu trả đũa có qua có lại ,dám ăn hiếp tiểu gia ta ak thì không
có cửa đâu
Bao nhiêu thủ đoạn bẫy rập hắn bày ra ảo tưởng tên biểu tỷ kia sẽ chúng chiêu
cảnh tượng
Đắc tội ta ngươi sẽ chết rất khó coi ha ha ha
Thực tế bao giờ cũng khác xa với mong muốn . Thật Chẳng như nguyện ,tiểu nha
đầu này cẩn thận qúa rồi lần nào cũng thoát khỏi
Thậm chí hắn dùng tiểu khuyết tiểu nguyệt dụ địch mà cũng không chúng chiêu
Nhưng Trần Quân thì thảm rồi bị tiểu nha đầu trả đũa đủ thảm,khắc cốt minh tâm
Có gió thổi cỏ nay là trái tim nhỏ bé phập phồng cảnh giác thầm nghĩ biệt
khuất a rõ ràng bị tiểu nhân đùa không hoàn thủ được
Cũng may khi có người lớn ở hay khi đi học với thư lão tiên sinh tiểu nha đầu
có thu liễm đôi chút, giả ra dáng vẻ hiền dịu đáng yêu của mình. Trần Quân
hận nghiến răng ' người không thể xem qua bên ngoài được.
Hừ hừ nói về học hành ta có thiên nhãn trợ giúp còn không ăn qúa ngươi sao
Mọi khi lão tiên sinh ra đề mục Trần Quân khoa tay đắc ý nhìn tiểu nha đầu
thách thức
Nhưng hắn lại phát hiện trên thế giới này thật có thiên tài, dù ăn gian hắn
cũng chỉ cân sức ngang tài với tiểu biểu tỷ này
Thầm hô tiếng quái vật,tự an uỉ mình dù sao lớn hơn ta hai tuổi mà không vượt
quá ta ,có thể đập đầu vào đậu hũ đi chết được rồi
Hắn cũng trả thèm để ý tới linh hồn mình đã hơn 20 rồi chỉ so ngang đứa trẻ 5
tuổi thì nên chết thế nào?
Nay khi sáng sớm mẫu thân đã kêu hắn qua rồi,thấy tiểu yêu nữ kia cũng ở đây
thầm than lại thảm rồi
- Tiểu Trần a ngươi dẫn tiểu biểu tỷ ra xem đô thành chơi đi ,nàng thích gì
mua cho nàng
Vừa nói, mẫu thân hắn vừa nháy mắt nhìn hắn ánh mắt như nói ' ha ha tiểu tử
lắm chặt cơ hội đi, cố lên, lão nương tin tưởng ngươi '
Trần Quân hậm hực, đang yên lành cũng mang họa
Làm sao có thể ,lại để đứa nhỏ 3_4 tuổi dắt đứa 5 tuổi đi chơi,xuẩn kiến này
chắc chắn tiểu yêu nữ kia nghĩ ra
Số ta thảm mà
Ae like và vote 10*nha thank