Đi Đánh Bạc


Người đăng: avatams

Chương 7: Đi đánh bạc

Trần Quân cùng tiểu bàn tử đông phương hoa vừa cười vừa nói chọn nơi đông
người xông vào

Hai tên tiểu tử toàn lực lôi kéo phiền toái nào là đập xạp, phá bảng hiệu
,thậm chí tên bàn tử sắc đảm bao thiên khi thấy mấy tiểu thư còn xông lại định
cướp hôn

Gây lên bao láo loạn hai bên hộ vệ cùng hộ vệ của tiểu thư đó lại lao vào đánh
nhau

Trần Quân xem mà trợn mắt há mồm thầm than

' không hổ tiểu sắc lang a, thật là tài năng không đợi tuổi a ''

Nhân lúc hỗn loạn Trần Quân kéo hai nha hoàn và tiểu bàn tử chạy mất dạng

sờ soạng xấp ngân phiếu trong ngực ,đây là khi nãy bàn tử hiếu kính hắn

Hắn muốn tiền lại đẻ ra tiền

???? ở đâu phát tài nhanh nhất, chắc chắn là sòng bạc rồi

Với thông thiên nhãn hắn lòng tin đại bạo sẽ kiếm bộn tiền

- he he Tiểu bàn a, ngươi có thuộc đường đô thành không

Đông phương hoa hơi dương cái mặt béo ị của hắn, có chút đắc ý

- lão đại, không phải ta nói ngoa, đô thành này ta lắm rõ như lòng bàn tay
, hà hà ngươi định tới đâu xem trộm mỹ nữ tắm sao, đợi chút ta tính đã, ai u
chắc sắp tới giờ Lưu tiểu thư của lưu phủ tắm a

Trần Quân cùng tiểu khuyết, tiểu nguyệt mặt đầy hắc tuyến

- hừ hừ, ngươi cho ta là loại người gì? Ta muốn hỏi đường tới sòng bạc lớn
nhất đây.
He he lưu tiểu thư kia đẹp sao có trắng không a

- Thiếu gia ...

Hai nha đầu mặt đẹp giận dữ xem hắn, rất có ý thức bảo vệ mà nắm chặt tay hắn
, như sợ hắn bị cướp đi vậy

Tiểu bàn tử hi hí mắt thâm ý xem hắn

- Sòng bạc lớn nhất đây là Đổ thần lâu a, đi thẳng là tới ha ha lưu tiểu thư
kia đẹp thôi rồi a, có rảnh ta mang lão đại đi

- ha ha, rễ bàn rễ bàn, rảnh rỗi ta tới tìm ngươi, ai u đau

Trần Quân vừa nói xong, tiểu nguyệt, tiểu khuyết không tha hắn nữa, tiểu tay
nhỏ nắm hông hắn mà véo, vừa véo vừađầy sát khí xem Đông phương hoa

như thể ' ngươi mà mang thiếu gia học xấu, chúng ta không tha ngươi '

Tiểu bàn tử hơi ủy khuất ' rõ ràng lão đại dụ dỗ ta a'

Bốn tiểu hài tử một đường nhanh nhẹn đi trước, đứng lại trước một tòa lầu
vàng son rực rỡ, người vra vào đông nghìn nghịt

Đổ thần lâu là sòng bạc lớn nhất của kinh thành tầm tay rộng lớn,nghe nói quan
to qúy tộc bên trong đều có một tay

Nói chung hậu trường rất lớn, không ai dám nháo sự

Cứ thế nghênh ngang bước vào, có vài người nhận ra tiểu bàn tử muốn lên cản
trở, dù sao mấy tiểu thí hài đi vào sòng bạc cũng quá kì lạ rồi

Tuy vậy, lại có người cản lại, chỉ tiểu bàn tử nói gì đó có vẻ nhận ra Đông
phương hoa, xem ra hắn cũng là khách quen ở đây

Tiểu bàn tử vừa tới có ngay một tiểu nhị tiến tới tiếp đón khuôn mặt ti bỉ
tràn đầy sắc tươi cười

-Nhị vị công tử tiểu thư có gì phân phó tiểu nhân hết sức vì các vị phục vụ

Trần Quân vứt ngay ra một đĩnh bạc

- dẫn bản thiếu gia đi chiếu bạc to nhất, hừ hôm nay bản thiếu phải chơi cho
sảng khoái.

tiểu nhị sung sướng thu vào luôn miệng tạ ơn ' dê béo thế này không phải khi
nào cũng tới'

Một đĩnh bạc này 5 lượng đû để gia đình bình thường sinh hoạt 1 năm

ở thế giới này 1 lượng vàng bằng 100 lượng bạc,1 lượng bạc =100 tiền đồng

Bên trên là tử tinh tệ Một tử tinh tệ =100 lang vàng

ở mấy quốc gia tầm trung như thiên huyền quốc tử tinh tệ vô cùng hiếm gặp chỉ
có các quốc gia đỉnh phong của phong hành châu mới thông dụng tiền này

- ha ha, mời công tử theo ta a

Trần Quân không có thời gian ,hắn giờ vô cùng khẩn trương hưng phấn phải mau
mau thắng bạc mới được

Tiểu nhị dẫn đường cho Trần Quân và mọi người lên lầu hai

Ở đây vô cùng náo nhiệt con bạc nào cũng đỏ bừng mắt hô hào đánh bạc đặt tiền

Thậm chí có người còn cược hết cả quần áo của mình thua chỉ còn nội khố cũng
không quay đầu

Trần Quân đi thẳng vào chiếu bạc to nhất nơi chất đống ngân phiếu mà mắt sáng
ngời ' đợi ta a, tiểu gia tới đây'

Bàn bạc này chơi đại tiểu đóan trúng ăn ,sai thua tiền

không kịp trần chờ khi con sóc vừa hạ xuống

Thông qua thiên nhãn hắn đã biết con số, rút tay đập luôn vào tiểu, Trần
Quân gào lớn

- ha ha mở ra cho thiếu gia ta

Bốn phía mọi người giật mình, chuyện lạ năm nào cũng có, năm nay đặc biệt
nhiều

Tiểu thí hài cũng chơi bạc mà lại giàu chảy nước ra thế này vung tay là mấy
chục vạn lượng bạc thế này

Chỉ có tiểu bàn tử thân thể béo run rẩy cảm giác đau bi vô cùng

-không phải tiền của mình nên không đau mà ôi bao là tháng ăn tích góp của ta

Trần Quân cũng chú ý tới biểu tình của mọi người nhưng không thèm quan tâm

Ngoái sang cho tiểu bàn tử một cái an tâm ánh mắt

Lần này tiểu bàn tử khóc thật, hắn nhắm mắt khẩn cầu sẽ cho Trần Quân ăn trúng
,nếu không hắn điên mất

Dường như nghiệm chứng sự cầu nguyện của hắn ra tiểu thật

Trong chớp mắt tiền đã biến thành gần trăm vạn,hạnh phúc tới qúa đột nhiên

Đông phương hoa chỉ biết há mồm ngạc nhiên ngay cả hai tiểu nha đầu tiểu
khuyết tiểu nguyệt cũng vậy

- ha ha ba ngươi yên tâm, hôm nay thiếu gia ta cho ngươi biết, cái gì là đổ
thần a

Trần Quân khoa trương tuyên bố cho đông phương hoa cùng hai thiếp thân nha
hoàn của hắn.

một bàn mới khi con sóc vừa để xuống không kịp để mọi người hồi hồn

Trần Quân đã dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đập hết tiền về tiểu

Đang ngơ ngác vì Trần Quân thắng ván nãy, tiểu bàn tử lại trợn mắt không kịp
thở thì đã đặt xong

Lòng thầm mắng trần Quân vạn lần có tiền không biết giữ thì khi mở điểm hắn
lại trợn mắt không ngờ lại thắng

Lúc này mọi người cũng đã nhìn ra kì lạ hôm nay tiểu gia hỏa này có vận may
nghịch thiên, thế là a dua đặt theo

- oa tiểu tử này quá may mắn a

- ta theo ngươi

- nào nào đặt đi chứ

.....

Cả phòng náo loạn lên

Thêm vài bàn toàn thắng Trần Quân nhân sự hưng phấn mọi người kéo ba tiểu nhân
chạy ra song bạc

Hắn biết thêm bàn nữa chắc Cả cáisòng bạc này cũng cùng mình liều mạng mất

Song quyền nan địch tứ thủ

Biết điểm đến mà dừng đây là kiếp trước kinh nghiệm hắn đúc kết ra, cây to
đón gió mà

.sau khi ra khỏi sòng bạc ,tiểu bàn tử vẫn không hết thòm thèm

Chưa bao giờ hắn thắng nhiều như thế đang định oán trách Trần Quân mấy câu

Trần Quân biến sắc hắn cảm nhận có người theo đuôi

- mẹ nó, ta biết ngay mà, có cướp a

Thực lực vào khoảng kiếm sĩ cao giai

Thật sự chim chết vì mỗi người chết vì tiền mà

Hắn vội lôi kéo tiểu nguyệt tiểu khuyết với bàn tử cắm mặt chạy

Biết không ổn, ba tiểu hài này rất khẩn trương, may nhờ Trần Quân trấn an
cũng có gì

- các ngươi đi trước đi, thiếu gia ta ti nữa đuổi sau

Đang vội vã chạy bốn người, Trần Quân nói

- hu hu, thiếu gia không đi, ta và tiểu khuyết cũng không đi

- má nó, ta cũng thế, lão tử không tin chúng giám làm gì ta

Tiểu bàn tử béo phì thân hình run sợ nhưng vẫn mạnh miệng nói ra

Trần Quân cười gượng, gương mặt cau lại, nhưng trong lòng nở nụ cười " đích
thật ,ta không nhìn nhầm a " hắn ánh mắt tự tin nói ra

- các người đi y, ta tự có cách, chỉ chút chuyện có thể ra cái gì

- nhưng ...

-không có nhưng gì hết, mau đi phải tin tưởng thiếu gia nhà nguơi chứ

không để hai nha đầu nói hết, Trần Quân lập tức bá đạo ra lệnh

Tiểu Khuyết, tiểu Nguyệt hơi chần chừ, nhưng nhìn ánh mắt tự tin kia hai nàng
cũng thấy yên tâm " thiếu gia là không bao giờ chịu thiệt đó "

tiểu Bàn tử kia có chút không bỏ

- lão đại, người..

- mau cút... bùm ????

Trần Quân đạp ngay vào mông hắn cái, Đông phương Hoa chẳng biết là chạy hay
lăn nữa theo hai nàng biến mất

Để mọi người đi trước ,Trần Quân lập tức ẩn mình vào ngõ nhỏ núp bóng tối đợi
truy binh

- vù vù..

Ngay lập tức một lão già xuất hiện chạy vội tới như đang tìm kiếm gì

sắc mặt hung ác, xem kĩ không phải kẻ tốt lành gì

- xoẹt...

Không để lão kịp phản ứng Trần Quân ngưng tụ kiếm khí phóng ra

tia kiếm khí tốc độ cực nhanh, không kịp cho tên lão giả này phản ứng, ngay
lập tức cắt một vết thương lớn một bên tay lão

- a a

Lão già đau đớn, hoảng sợ hãi nhiên nhìn quanh

chưa gặp địch nhân đã làm thương mình, lại còn là kiếm khí nữa ,may là vào
tay hắn không giám tưởng tượng nếu ngắm vào cổ thì chẳng phải đã chết rồi sao
, lão giả run rẩy chắp tay xem xung quanh, giọng nói lắp bắp

- xin mời đại nhân thứ tội ,Tiểu nhân nhất thời lòng hiếu kì mới đi theo
thiếu gia kia

Mong đại nhân khai ân

Trần Quân bóp méo họng giả ra âm thanh tang thương

- Cút đi,về nói với chủ nhân ngươi nếu xằng bậy thì đợi diệt môn đi, có chút
tiền đã nghĩ giết người đoạt bảo rồi

- Dạ ,dạ

Lão già hoảng sợ chạy chổi chết đợi một lúc ,xác định không ai bám theo Trần
Quân thở dài, cố gắng trấn tĩnh hồi hộp trong lòng, hắn quay lại đường cũ tìm
ba người

Đi một lúc hắn thấy ba người đang dẫn theo các hộ vệ tìm hắn

Đám hộ vệ ngày hôm nay cũng hoảng hồn may mắn hai vị gia này không sao

Tiểu bàn tử và tiểu nguyệt tiểu khuyết tiến lên kiểm tra hắn xem có thương gì
không

- a, thiếu gia, hu hu ngươi không sao a

- hu hu, sợ chết tiểu nguyệt rồi a

Tiểu nguyệt tiểu khuyết vành mắt đỏ hoe lo lắng hắn

Lòng hai tiểu nha đầu âm thầm thề phải cố gắng tu luyện để bảo vệ thiếu gia

- ài., nín đi, thiếu gia ta vô địch thiên hạ, có gì có thể làm khó ta a ,
ngưng a, sắp khóc thành tiểu hoa miêu rồi xấu chết đi được.

- hừ, ai xấu a

- chết thiếu gia, toàn làm ta lo lắng.

Nháo cũng nháo đủ giờ nên về nhà.may mà khi hắn mất tích các hộ vệ mải tìm hắn
chưa kịp báo cho mẫu thân hắn nếu không thì......

(( ae đọc xong hãy like và vote 9_10 nha)


Du Thiên Tà Ký - Chương #7