Thay Đổi


Người đăng: Vincent032

Sau một thời gian cửa tiệm của lão Chẩm Thương làm ăn phát đạt, Trầm Khung lúc
này cũng nhận ra rằng, cho dù ở thời đại nào thì cũng luôn luôn tồn tại sự bắt
chước. Chỉ sau bốn tháng, hàng loạt cửa tiệm trên con đường nơi lão Chẩm
Thương đặt cửa tiệm cũng đã treo các biển quảng cáo ăn theo. Không những thế,
chiến lược kinh doanh của Trầm Khung cũng bị các tiệm khác sao chép.

Đứng trước tình hình đó, Trầm Khung dù không nói là bị bất ngờ nhưng chính là
đứng nhìn người khác dùng đồ của mình mà không xin phép thì đúng là cũng có
chút bực tức trong người.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cơ bản thì Trầm Khung chỉ gian lận thôi chứ
nào có phải hắn kỳ công nghĩ ra nên cảm giác không vui ấy chỉ một lúc sau là
hết. Trầm Khung nhận thấy rằng, nếu cứ ngồi chờ người khác đem tiền đến thế
này thì không phải là ý tưởng kinh doanh tốt nên hắn cần phải nghĩ ra cách
khác, nghĩ ra cái gì đó khiến người khác chủ động đem tiền đến cho hắn. Cách
gì đó …

Và sau một tháng, Trầm Khung đã thuyết phục thành công lão Chẩm Thương dùng số
tiền lợi nhuận trong bốn tháng để đầu tư vào kế hoạch của hắn để mở ra một
hướng phát triển khác cho cả hai.

Trong kế hoạch mới này của Trầm Khung, hắn hướng tới việc nhảy vào thị trường
xây dựng với ý tưởng về công trình kiến trúc mới, độc đáo, tiện dụng và cực kỳ
cần thiết cho tất cả các hộ gia đình trên thế giới này. Về mặt tương lai của
kế hoạch, Trầm Khung cảm thấy tự tin tuyệt đối về tương lai sáng lạng dành cho
hắn thông qua kế hoạch này.

Và kế hoạch của Trầm Khung chính là xây dựng … nhà xí

Thật! Chẳng đùa tí nào cả. Kế hoạch mà Trầm Khung cảm thấy cực kỳ có triển
vọng chính là xây nhà xí hay còn có cạch gọi lịch thiệp hơn là nhà vệ sinh.

Ý tưởng xây nhà vệ sinh này chính là được hình thành trong đầu của Trầm Khung
sau bao tháng hắn phải chịu đựng cảnh phải hắ phải tiến hành đoạt động sinh
hoạt cá nhân trong tình trạng mà Trầm Khung cảm thấy không có vệ sinh chút
nào.

Có thể ở thế giới trước, Trầm Khung từng đọc và xem nhiều phim về xuyên không
cũng như phim về thời kỳ trong quá khứ. Trong tất cả những thứ đó, nhất là về
mấy thể loại truyện xuyên không thì tuyệt nhiên chỉ nói về hoặc là nhân vật
chính gian khổ thế nào hay là sung sướng thế nào chứ tuyệt nhiên không có bộ
nào nói về vấn đề sinh hoạt cá nhân cả. Trầm Khung nhiều lúc thắc mắc không
biết mấy tên nhân vật đó có hay không cảm thấy không thích nghi với cách vệ
sinh cá nhân của thời đại này? Riêng hắn thì thật đúng là không thể nào chịu
nỗi à. Đây cũng chính là động lực khiến Trầm Khung phải ra sức thuyết phục lão
Chẩm Thương tiến hành kế hoạch này và cũng như là lý do chính khiến hắn tin
tưởng vào tương lai thành công ở phía trước.

Về mặt cơ bản, một nhà vệ sinh theo phương thức tự hoại thì bao gồm 3 công
việc chính. Đầu tiên là đào một cái hố, tiếp đó là gia công lại cái hố rồi xây
bích lại và cuối cùng là lắp bồn vệ sinh lên.

Trong ba việc kể trên, hai việc đầu thì không cần phải nói gì thêm nhưng còn
về việc thứ 3 thì đồi hỏi Trầm Khung phải bỏ ra vài ngày để vẽ ra cái mô hình
thiết kế bồn cầu dạng thông thường. Kế đó, Trầm Khung là tốn kha khá thời gian
để hắn cùng với lão Chẩm Thương tìm một xưởng nung đồ gốm có thể hợp tác và
tiến hành sản xuất thử nghiệm trước rồi sau đó mới tính toán thêm độ chịu lực
cũng như bàn thêm kế hoạch khác.

Tóm gọn lại thì, cả một mớ công việc trên đã ngốn hế của Trầm Khung hai tháng.

Nếu nói thẳng ra thì, những việc ấy chả có gì nhiều với một thằng gian lận về
kiến thức như Trầm Khung, nhưng vì hắn còn phải bận làm việc tại dinh thự vì
thân phận chính cả hắn chính là một đầy tớ nên đó là điều không thể không làm.
Và nhờ ơn La Thiên chiếu cố nên hắn mới có thời gian chạy đi chạy lại khắp nơi
chứ nếu là như một tên đầy tớ bình thường thì hắn nào có thời gian làm mấy
việc này.

Và cũng chính bởi vì thế, ta thấy rằng trong thời xưa thường có rất ít kẻ đầy
tớ có ý chí vươn lên. Lấy Trầm Khung làm ví dụ, nếu Trầm Khung không được La
Thiên chiếu cố, hắn suốt ngày sẽ phải đầu tắt mặt tối với công việc bên trong
dinh thự. Khi ấy, đừng nói rằng là hắn có thời gian để chạy đây chạy đó mà có
khi đến cả bước ra khỏi cửa dinh thự thì hắn cũng không được phép.

Lại xét thêm, nếu Trầm Khung không được ra ngoài và không có thời gian rãnh để
suy nghĩ thì làm sao hắn có thể hợp tác với lão Chẩm Thương kia chứ? Và nếu cứ
như thế thì chả phải cuộc đời hắn đã gắn chặc với công việc hiện tại của hắn
hay sao?

Vô hình chung, ta nhìn thấy một điểm đáng chú ý ở đây đó chính là “thứ ta làm
xây dựng nên tương lai của ta”.

Một người đầy tớ sẽ phải luôn tất bật với công việc đầy tớ của mình, suốt ngày
trong đầu anh ta chỉ suy nghĩ về làm sao để làm tốt công việc của mình, làm
sao để co thời gian nghỉ ngơi một chút và làm sao để tăng thêm lương mà hiếm
khi nào anh ta nghĩ về chuyện sẽ đi theo một con đường khác để thay đổi cuộc
đời.

Một người nông dân tất bật với công việc đồng án, sáng ra thăm đồng và chiều
lại về nghỉ ngơi. Trong đầu người nông dân lúc nào cũng suy nghĩ về việc làm
sao để lứa không bị bệnh, làm sao để được bội thu, ngày mai phải ăn cái gì, …
trong đầu người nông dân lúc ấy chỉ có thể xoay quanh bởi những suy nghĩ về
cây lúa và làm sao để cây lúa có thể nuôi sống ông chứ tuyệt nhiên nào có việc
ông ta nghĩ đến chuyện là sẽ tìm một hướng đi khác cho cuộc đời mình trong khi
bản thân ông ta thì đang mệt mỏi với chuyện cây lúa.

Qua trên, ta thấy rằng cuộc đời của một con người luôn gắng chặc lấy công việc
của chính mình. Cuộc đời con người đó như thế nào, là giàu sang phú quý, hay
là vinh là nhục, … tất cả đều được quyết định một phần bởi công việc mà anh ta
đang làm.

Một người nông dân sẽ sống hết đời với danh nghĩa là một người nông dân, một
người đầy tớ sẽ sống hết đời với danh nghĩa là một người đầy tớ, một giáo viên
sẽ sống hết đời với danh nghĩa là một nhà giáo, một người thương nhân sẽ sống
hết đời với công việc buôn bán của mình, … qua vài nêu trên và quanh cuộc sống
của tôi cùng bạn, chúng ta đều thấy rằng con người thường sống trọn đời với
công việc mà họ làm.

Vậy tại sao lại như vậy? Tại sao con người lại có xu hướng sống hết đời với
công việc của mình? Nếu lấy Trầm Khung làm ví dụ, bạn sẽ không bao giờ nghĩ
rằng Trầm Khung sẽ mãi không bao giờ sống trong kiếp đầy tớ và hắn sẽ có ngày
vươn lên. Nhưng vì đâu mà bạn nghĩ như vậy? Là vì Trầm Khung là nhân vật chính
ứ? Hay là vì điều gì?

Từ việc xuất phát điểm là một tên người ở bị người ta ghét bỏ, Trầm Khung cố
gắng nỗ lực để trở nên hòa nhập với mọi người và sau đó là lấy được thiện cảm
của tất cả bọn họ. Ngoài việc làm tốt công việc bên trong dinh thự, Trầm Khung
còn ý thức phải luôn tự rèn luyện bản thân để có một cơ thể khỏe mạnh (vì
trong thời đại này kẻ có sức khỏe tốt thì chính là có một lợi thế rất to lớn
và thêm nữa là vì thời đại này y học chưa phát triển cao nên việc chết vì bệnh
cảm thông thường không phải là điều gì đó lạ). Và hơn hết, Trầm Khung luôn suy
nghĩ về việc mở rộng quan hệ (mà điển hình là lão Chẩm Thương) để giúp hắn
tăng cơ hội trong cuộc sống và sau đó là luôn suy nghĩ về những điều khác lạ
ngoài công việc của mình để tạo ra một tầm nhìn khác và tạo ra một con đường
đi mới.

Ban đầu là nghĩ kế giúp lão Chẩm Thương buôn bán được tốt hơn, Trầm Khung đã
thuyết phục được lão ta chuyển sang đi theo bên xây dựng với dự án xây nhà vệ
sinh với nhiều hứa hẹn trong tương lại. Qua điều đó, ta nhìn thấy gì từ Trầm
Khung, một kẻ với công việc là đầy tớ trong dinh thự của Khúc Lục La Thiên?
Phải chăng là câu “thứ ta làm xây dựng nên tương lai của ta” đã sai?

Không, qua hình ảnh Trầm Khung, “thứ” ở đây không phải là việc hắn làm, không
phải một đầy tớ trong dinh thự mà “thứ” ở đây chính là “suy nghĩ”.

Một người nông dân luôn luôn suy nghĩ về cây lứa, một người giáo viên luôn
luôn suy nghĩ về công việc giảng dạy của mình, một tên đầy tớ luôn nghĩ đến
làm tốt việc và làm cho chủ nhân vui lòng. Trong ba ví dụ trên, tất cả họ đều
có một điểm chung chính là suy nghĩ bị bó buộc bên trong chính công việc của
mình và điều mà bạn cũng có thể thấy ở Trầm Khung, suy nghĩ của hắn thực chết
cũng bị bó buộc bở “thứ” và những "thứ" có thể giúp hắn “đổi đời”.

Đúng vậy, “đổi đời”. Một từ nghĩ vô cùng xa xỉ và khi từ “đổi đời” được gắn
vào danh một ai đó thì mặc định rằng mọi người sẽ luôn có xu hướng ngưỡng và
ước ao được như kẻ đó. Nhưng đáng tiết thay, cho bao nhiêu kẻ ước ao, cho bao
nhiêu kẻ mong muốn thì hai chữ “đổi đời” vẫn là thứ quá xa xỉ với họ vì dù
rằng thì ai ai cũng có thể dịch được nghĩa của từ "đổi đời" nhưng để thật sự
hiểu được nó thì nào có mấy ai.

“Đổi đời” nếu dịch ra đơn giản thì chỉ là viết gọn của “thay đổi cuộc đời” hay
“cuộc đời thay đổi” ở cả hai thể bị chủ động và bị động. Và trong suy nghĩ của
chúng ta, “đổi đời” thường được mặc định là kẻ nghèo trở nên giàu có. Phải! Đó
là thứ được mặc định trong đầu của hầu hết tất cả mọi người khi nghe nói một
ai đó “đổi đời”.

Thật chất, cuộc đời đổi từ nghèo sang giàu đấy chỉ là cái kết của những gì họ
đã làm và được mọi người thấy tính tại thời điểm hiện tai mà thôi. Mọi người
tại đây đều quên rằng thật ra chữ “đời” có nghĩa vô cùng đặc biệt.

Lấy ví dụ như câu “Cuộc đời của anh chính là em”, ý trong câu này có nghĩa
rằng cô gái chính là những gì mà người con trai danh tất cả cho. “Cuộc đời là
những chuyến đi”, ý trong câu này có nghĩa rằng những cuộc hành trình chính là
những gì mà người đó dành tất cả cho. “Kiếm con người còn, kiếm mất người mất”
hiểu theo nghĩa khác chính là “cuộc đời chính là kiếm”, ý nghĩa của câu này
chính là người này dành tất cả cuộc đời cho kiếm.

Qua ví dụ trên, bạn có thể thấy chữ “đời” đặc biệt như thế nào. Nhưng hơn hết,
trên tất cả, khi chữ “đời” đi chung với chữ “đổi” có nghĩa rằng người đó sẽ
đổi thứ mà người đó dành tất cả cho. Người con trai không còn dành tất cả cho
người con gái, người kia không còn dành tất cả cho những cuộc hành trình và
người nọ không còn dành tất cả cho kiếm.

Tiếp tục theo cách nói này thì, người nông dân không còn dành tất cả cho cây
lúa nữa, người giáo việc không còn dành tất cả cho việc giảng dạy nữa và người
đầy tớ không còn dành tất cả cho việc hoàn thành tốt công việc và làm vui lòng
chủ nhân nữa.

Qua tất cả những điều trên, tất cả những gì làm nên ý nghĩa của hai từ “đổi
đời” và làm nên một con người “đổi đời” chính là thay đổi thứ mà ta đã từng
"dành tất cả cho". Và hành động gọi là “dành tất cả cho” ấy được gọi với hai
từ ngắn gọn là “suy nghĩ”.

Thay Đổi Suy Nghĩ (Change Your Mind - Think Outside The Box) chính là “đổi
đời”. Khi bạn hỏi tất cả những người đã “đổi đời” trên thế giới này thì tôi
chắc chắn rằng câu trả lời của họ cũng chỉ quy tụ về bốn chữ này mà thôi,
“thay đổi suy nghĩ”.

Suy nghĩ hình thành nên hành động, hành động hình thành thói quen, thói quen
hình thành tính cách và tính cách hình thành số phận.

Suy nghĩ của ta hình thành nên số phận của ta.


Du Giới - Chương #80