Người đăng: Vincent032
Trên đài tháp quan sát, Tử Hàn Hoa hai mắt mở to mà nhìn trân trân về phía bải
đất tróng bị lửa đốt cháy đen tại giữa chiến trường. Nguyên vốn là cô lên đây
để nhanh chóng quan sát tình hình tiến công của quân Hồ mà đặc biệt là tin
“Trung Lân tiếp cận tường thành”.
Nhưng khi lên trên tháp nhìn xuống thì Tử Hàn Hoa đã không thể tin vào mắt
mình, cô chính là tận mắt nhìn thấy một người xuất hiện từ hư không, xuất hiện
ngay tại giữa khu vực bị hỏa dầu đốt. Không những thế, tên này còn điên điên
khùng khùng mà cười thật to. Nhưng quan trong nhất, thứ khiến cô không thể tin
được là tên điên khùng xuất hiện từ hư không đó … chỉ với hai chiêu … đã giết
chết Trung Lân, chỉ huy cánh quân tiên phong trong đợt công thành này.
…
Đứng bên dưới chân thành, Trầm Khung nhờ vào thị giác rất tốt của mình mà nhìn
rõ được khuôn mặt của chủ nhân đôi mắt đỏ đang nhìn trân trân vào hắn. Nói thế
nào nhĩ … Trầm Khung có thể nhận định cô ta là cô gái xinh đẹp nhất mà hắn
từng nhìn thấy, Khúc Lục Huỳnh Văn chính là kèm cô gái này đến mấy phần nhan
sắc lẫn khí chất nha.
Là một thằng con trai đôi mươi như Trầm Khung mà bị một cô gái thế này nhìn
trân trân như thế khiến Trầm Khung không khỏi có chút bối rối à. Nam nhân bình
thường chính là thích nữ nhân, nữ nhân càng đẹp thì lại càng thích, càng thích
thì chính là trong cái bộ ốc sẽ ngu hóa mà nghĩ đến chuyện làm gì đó để gây ấn
tượng. Càng trưởng thành thì đàn ông sẽ càng miễn dịch và không còn cái suy
nghĩ ngu si đó nữa nhưng Trầm Khung thì tất nhiên là chưa đủ kinh nghiệm cho
sự miễn dịch đó.
-Xem thì trong có vẻ tòa thành của cô gái này đang bị tấn công mà hỏa năng trong người của ta cần phái phóng xuất ra … nhìn quân lính bao vây mình cũng không có thiện ý lắm thì xem ra mình vừa giết nhân vật quan trọng rồi. Nếu không có lựa chọn gì khác thì thôi ta để lại cái nhân tình với gái đẹp cho nó oai tí.
Rất nhanh, một dòng suy nghĩ chạy qua đầu Trầm Khung và hiển nhiên là hắn lập
tức tán thành với ý kiến này mà không có suy nghĩ khác.
Nghĩ là làm ngay, Trầm Khung nhìn thẳng vào cô gái mà cười khảy một cái, hai
ngón tay trỏ với giữa khép chặc lại, đặt lên gần chân mày và Trầm Khung thực
hiện một động tác “chào lấy le ” mà mấy sói ca trong phim thường hay làm.
Đang trong sự bất ngờ vì sự việc diễn ra quá nhanh với cái chết của Trung Lân,
Tử Hàn Hoa thành sự không tài nào đở được cái hành động tiếp theo của tên kỳ
lạ đó khiên cô không thể không thừa nhận là “tên này điên thật”. Hắn đã giết
tướng địch giữa vạn quân địch mà còn ở đây làm trò trước mặt cô.
Vừa “làm ngầu” một phát, Trầm Khung lập tức cảm thấy toàn thân nóng rang cả
lên và hắn biết là đến lúc phải xả hỏa năng rồi.
Nghĩ là làm, Trầm Khung quay đầu lại và nhìn quân lính giáp nâu bao vây mình
và nói
-Đừng trách ta! Tất cả chỉ tại vận may của các ngươi quá thấp khi ta lại bị đưa đến đây mà thôi.
Câu nói thốt ra từ miệng Trầm Khung khiến tất cả quân lính chung quân ngờ
người ra mà nhìn nhau. Nhưng Trầm Khung cũng không cho họ có thời gian nghĩ mà
lập tức thực hiện hành động mà trước đây hắn chưa dám làm đó là dẫn hảo năng
ra tứ chi và dẫn trực tiếp ra bên ngoài.
Còn nhớ lúc trước, sự cuồng bạo và độ nóng của hỏa năng khiến Trầm Khung đưa
chúng đi đâu cũng không được nhưng giờ thì đã khác, Trầm Khung có thể dẫn nó
đi trực tiếp đến các bộ phận trên cơ thể mà chỉ chịu một ít tổn thương, nhưng
vết thương cũng rất nhanh được linh khí trong cơ thể giúp hắn tự chửa lành.
Từ trong mắt của tất cả mọi người, hai bàn tay của Trầm Khung bỗng nhiên bốc
lên nghi ngút một ngọn lửa trong khi Trầm Khung thì thẩn thờ như không có gì
mà đưa tay lên trước mắt rồi ngắm nhìn một lúc.
Trước đây Trầm Khung cũng đã từng ngắm nhìn tay hắn trong trạng thái xuất ra
lính khi màu xanh trắng nhưng lần này thì khác vì lần này hắn chính là xuất ra
hỏa năng với hỏa lực bốc lên nghi ngút.
Hỏa lực mạnh đốt cháy hết cả phần tay áo của Trầm Khung khiến hắn chợt nghĩ
đến chuyện nếu hắn xuất hỏa lực ra toàn thân thì sao? Không lẽ hắn nude (khỏa
thân) à? Giữa vạn người thế này thì ngại lắm à nha.
Nghĩ vậy, Trầm Khung tiến hành một chú thí nghiệm tí. Hắn cho hỏa năng xuất ra
bên một phần tay áo chưa bị cháy nhưng ngay sau đó hắn cũng xuất ra một phần
linh khí hóa thành linh lực để tạo thành lớp bao phủ che lấy phần vải và rất
may mắn là tất cả đều trong dự tính của Trầm Khung khi linh lực đã bảo vệ đồ
hắn mặc nên giờ đã nỗi lo về nude trong chiến đấu đã được bỏ qua.
Nhưng thêm vào đó, một hiện tượng khác khiến Trầm Khung chú ý chình là lần
xuất linh lực này rất khác trước kia. Trước kia, linh lực Trầm Khung xuất ra
chính là có màu xanh trắng với màu đặc trưng là mà xanh lam nhưng giờ thì
chính là trắng xanh với màu đặc trưng là màu trắng và màu xanh bị bao bọc bên
trong.
Hiện tượng khá lạ nhưng rất tiết là Trầm Khung không có thời gian phân tích và
hắn để chuyện đó để về hỏi con rồng béo kia xem sao.
-Phóng tiễn! Báo thù cho Trung Lân tướng quân
Nhưng khi Trầm Khung còn suy nghĩ thì đã có tiếng người ra hiệu lênh và rất
nhanh sau đó cung tên từ phía sau hàng bộ binh bao vây quanh Trầm Khung bắng
thẳng về phía hắn.
Cung tên bay từ tứ phía bay lại khiến khiến Trầm Khung không có tài nào mà né
hay đở được nên hắn quyết định làm chuyện mà giống như trước đây hắn từng làm
đó là dồn tinh lực vào hai lòng bàn chân để tạo thêm lực cho một cú nhảy
Ầm
Trầm Khung co người nhảy thẳng lên cao khiến mặt đất lỏn xuống một hố với bán
kính nữa mét quanh chỗ hắn đứng và giúp hắn né hết mọi cung tên bay đến.
Trước cái nhìn ngạc nhiên của tất cả binh linh có mặt tại hiện trường ở cả hai
phe và cả Tử Hàn Hoa đang đứng trước hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác mà
nhìn “tên điên” kia phô diễn ra nhưng thứ huyền ảo.
Trầm Khung bay lên cao, cao đến mức gấp mấy lần tường thành khiến hắn có thể
nhìn thấy được hết khung cảnh của chiến trường bên dưới.
Một nơi máu lửa đến chân thật khiến hắn càng điên cuồng
Trầm Khung lúc này lòng tự nhiên tò mò muốn thử một chuyện, thử một chuyện mà
hắn tường thấy trong phim "Iron man" trong lúc bay. Hắn xòe hai bàn tay ra tạo
thành một gốc vuông với mặt đất rồi sau đó phòng thích hỏa năng với tốc độ
nhanh hơn để tạo thành một lực đẩy theo dạng phản lực của động cơ trong bộ
giáp của "Iron man".
Và kết quả phải nói là khiến Trầm Khung nở một nụ cười sảng khoái khi nhờ phản
lực mà hắn đã bay cao thêm và khi hắn càng tăng tốc độ xả hỏa năng thì hắn lại
bay càng cao.
Nhưng vẫn có một hậu quả phải chịu đó chính là tổn thương mà Trầm Khung phải
nhận cũng tăng theo mức độ phóng thích hỏa năng ra ngoài. Hai bàn tay của hắn
bị hỏa năng thiêu đốt và tạo ra tổn thương ngày một nghiêm trọng khiến Trầm
Khung phải huy động nhiều linh khí hơn để lành lại những tổn thưởng này.
Như vậy, Trầm Khung cuối cùng cũng có thể hiểu nguyên tắc sử dụng hỏa năng và
linh khí này.
Khi Trầm Khung dùng hỏa năng thì sẽ bị tổn thương và cần có linh khí để chửa
trị, hỏa năng dùng càng nhiều thì nếu không muốn bị tổn thương nghiêm trọng
thì cũng phải dùng một lượng linh khí tương đương để điều trị những thương
tổn.
Vậy vấn đề đặt ra ở đây là Trầm Khung sẽ rất thảm nếu như hắn hết linh khí
nhưng vẫn phải dùng hỏa năng. Cũng từ đó, việc tiếp tục đưa hỏa năng vào trong
đan điền để tịnh hóa thành linh khí cũng là một chuyện không thể không chú ý,
nhất là khi tốc độ tịnh hòa rất chậm và những linh khí mà Trầm Khung đang dùng
hiện nay là những linh khí còn tồn động trong người hắn từ cái lần tịnh hóa
hỏa năng đầu tiên chứ không phải là vừa được sinh ra.
Nhưng rất may mắn cho Trầm Khung là linh khí hóa lỏng có khá nhiều trong cơ
thể của hắn mà linh khí tiêu hao trong việc chửa trị cũng không nhiều nên hắn
hoàn toàn có thể an tâm mà dùng.
-Whoa ha ha ha ….
Nghĩ vậy, Trầm Khung liền không ngần ngại mà xả thêm hỏa năng từ hai lòng bàn
chân mà bay vài vòng trên không trung trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi
người nhìn trên chiến trường