Biến Số Bất Ngờ


Người đăng: Vincent032

Trên con đường rộng và vắng người, những viên sỏi nhỏ cứ liêu tục rung rinh,
cả một khoảng đất trời rộng vang vọng tiếng bước chân đi rất đều. Từ trên cao
nhìn xuống, một hàng quân bạch kim giáp kéo dài đến cuối tầm nhìn đang hành
quân. Dưới con gió thỏi qua, những lá cờ trắng có hình đóa hoa băng đỏ bay
phất phới trong gió

Đầu đoàn quân, ngự trên lưng một con bạch mã long trắng mịn là một cô gái
trong bộ bạch kim giáp và một tấm áo choàng màu trắng đang tung bay theo cơn
gió. Cô gái này, mặt trong xinh như hoa, đôi mắt khép hơ như tỉnh như ngủ. Tại
mọi gốc độ mà ta nhìn vào cô gái này đều là cho ra một hình ảnh hoàng mĩ thật
đúng với câu "Đẹp mọi gốc cạnh"

-Báo!~~

Từ phía xa, một người lính trong bộ giáp màu xanh nước biển cưỡi một con ngựa
đang vừa hô to vừa lao thẳng tới và đột nhiên từ sau lưng cô gái, hai người
cũng trong một bộ bạch kim chiến giáp phi ngựa lên trước rồi dùng thương chặn
kẻ đang lao đến lại

Người lính đưa tin thấy có kẻ kia lao lên chặn thì liền hoảng sợ mà kéo mạnh
dây cương khiến con ngựa hí lên một tiếng và bật người lên. Phải mất một lúc
thì con ngựa mới trở nên bình tỉnh và người lính vừa mệt lại vừa sợ mà báo

-Báo cáo công chúa! Tiểu nhân đưa tin từ thành Khánh Lô. Quân Hồ Nam đã bắt đầu công thành. Theo tình thế hiện nay thì thành Khánh Lô khó lòng mà giữ được. Còn đây là thư tín của thủ hộ Khánh Lô thành Kiều Chiến.

Người lính đưa tin vừa nói và vừa trình lên bức thư

Cô gái sau khi nghe xong trình báo thì từ từ mở đô mắt ra, một đôi con ngươi
màu đỏ hiện ra khiến khuôn mặt xinh như hoa của nàng hiện một một nét lạnh
lùng khó tả.

Tử Hàn Hoa dùng đôi mắt đỏ ấy nhìn thẳng vào người lính đưa tin khiến người
này bị giật mình và trong dáng vẻ người này như có chút bối rối cùng ngập
ngùng trước vẻ đẹp cao quý của nàng.

Bằng một giọng điệu nhẹ nhàng mà lại sâu lắng vào trong lòng người nghe, nàng
nói:

-Vất vả cho ngươi rồi! Ngươi lui ra sau quân đoàn nghỉ ngơi đi

Sau đó cô lại nhìn sang hai người vừa nãy lao lên chặn người lính lại mà nói

-Hoàng Dực! Triệt Kiêu! Hai ngươi sau này đừng làm thế nữa. Trên đất của ta thì chính là người của ta. Bản công chúa không muốn mọi người vì bất kỳ lý do gì mà sợ ta.

Hai người tên Hoàng Dực và Triệt Kiêu đều đồng thời quay người lại và nói

-Công chúa là lá ngọc cành vàng, là nguồn sống của Phong Huy quốc. Chúng thần tuyệt không thể để người có mệnh hệ gì.

Nhìn vào Hoàng Dực và Triệt Kiêu, cả hai đều cho ta thấy là hai chàng trai
trong độ tuổi mười tám đôi mươi, đều khoác trên người bộ bạch kim chiến giáp
giống nhau. Tuy nhiên về thần thái thì cả hai lại ánh lên hình ảnh hai trang
tuấn kiệt khác nhau nhưng ta từ hai người này lại có thể mường tượng ra vóc
dáng của hai vị mãnh tướng trong tương lai.

Tử Hàn Hoa nghe hai người này đồng thanh nói thì liền thở ra một hơi nhẹ, đôi
chân mày đẹp khẽ hạ xuống và nói

-Ta có thể tự bảo vệ bản thân

Sau đó cô nhanh chóng nhìn thẳng vào cả hai và nghiêm túc nói

-Những gì ta nói chính là mệnh lệnh! Giờ thì lui xuống đi!

Cả hai người Hoàng Dực cùng Triệt Kiêu đều nhìn nhau một cái và rồi cúi đầu
nói

-Vâng!

Người lính đứng sau cũng cúi đầu nhận lệnh rồi cả ba đều lui ra sau và đoàn
quân lại tiếp tục lên đường.

Vừa đi, Tử Hàn Hoa vừa mở bức thư của Kiều Chiến ra xem rồi quay lại với chúng
tướng đang cưỡi ngựa ngay phía sau cô và trong vẻ mặt mọi người đều hiện lên
nét lo lắng sau khi nghe báo cáo về tình hình tại Khánh Lô thành.

Thấy Tử Hàn Hoa nhìn lại, tất cả đều cúi đầu chào.

Tử Hàn Hoa cũng gật đầu một cái và nói

-Truyền lệnh xuống! Mọi người chuẩn bị tinh thần, hôm nay ta hành quân xuyên đêm.

-Vâng

Chúng tướng phía dưới nhanh chóng cúi đầu nhận lệnh và Tử Hàn Hoa cũng cùng
lúc quay đầu nhìn về phía trước mà nói vói giọng điệu có vẻ khá nặng nề

-Phái người đến thị trấn gần đây mua nhiều rượu thịt. Đêm trước khi đến Khánh Lô thành chúng ta sẽ ăn một bữa thật thịnh soạn.

-Vâng!

Sau khi nhận thêm mệnh lệnh này thì mọi người đều nhìn nhau và như đều hiểu ra
ý nghĩa của bữa ăn này.

Tại Khánh Lô thành, tình hình chiến cuộc tại đây đang ngày càng bất lợi cho
quân Phong Huy. Tuy cổng thành vẫn chưa bị quân địch đột phát nhưng ở mạng
khác của tường thành đã bị quân Hồ Nam tập trung máy bắn đá phá hủy và tạo
thành một lối khác vào thành khiến quân trấn giữ phải chuyển quân sang chống
đỡ.

Tình hình trên bên thành cũng ngày một tệ. Dưới chận tường nằm chất đống xác
người chết rơi từ trên tường thành xuống. Phần mặt tường phía bên trong gần
như bị nhóm đỏ một màu máu từ bên trên chảy xuống. Trên tường thành, sàn gạch
đá vốn màu xám thì nay đã ướt một màu đỏ tươi của máu, binh lính đi trên thành
chính là đạp lên xác chết mà đi.

Quân Hồ Nam hiện đã làm chủ được một bộ phận tường thành và quân Phong Huy
phải cố thủ tại các vị trí liên thông giữa tường thành và mặt đất để cố gắng
ngăn quân Hồ Nam trên tường tràng xuống.

Trong nội thành, quân lính cùng dân công tình nguyện đang gấp rút dựng lên
những chiến lũy để tạo thêm một lớp phòng thủ và dân chúng tại bờ thành phía
bắc đã được lệnh di tản về tòa thành gần đó.

Tại bên ngoài phía nam thành, một đài quan sát được dựng lên bằng gỗ và trên
đó có một người đàn ông độ bốn mươi tuổi trong bộ chiến giáp màu nâu đang đưa
mắt nhìn về phía cuộc chiến phía trước.

-Báo!

Một người lính từ bên dưới chạy lên rồi quỳ xuống và nói

-Quân trên thành báo về là đã thấy quân địch xây dựng chiến lũy

Người đàn ông nghe xon thì liền gật đầu và nói

-Truyền lệnh! Đẩy nhanh tiến độ tiến công. Quyết không để chúng có thời gian xây dựng chiến lũy

Người lính nhanh chóng “vâng” một tiếng và lui xuống.

-Xây chiến lũy! Vậy là không tính áp dụng chiến thuật cũ à Tử Hàn Hoa.

Ông nói xong thì nhìn về phía sau là một con đường dài với hai bên đường là
hai mảng rừng cây lớn, bên phải có thêm một ngọn núi cao hiểm trở và sau ngọn
núi đó là một mảng rừng núi nói đuôi nhau đến cuối tầm nhìn.

-Nơi đây chả phải cũng có nét giống với địa thế của trận hỏa thiu năm đó sao?

Bên trong tường thành

-Nhanh lên nhanh lên! Nhắm vào bọn nó mà bắn

Dưới sự điều động của một vị chỉ huy trong bộ bạch kim chiến giáp giống với bộ
giáp mà Hoàng Dực và Triệt Kiêu mặc, xạ thủ Phong Huy quốc đột nhiên xuất hiện
từ sau những căn nhà, nhắm thẳng lên và xả thẳng tên vào phía quân Hồ Nam quốc
đang cố gắng chiến đấu để mở đường xuống mặt đất.

Do tập trung chiến đấu với lính trấn thủ lối xuống thành, quân Hồ Nam hầu như
hoàn toàn quay lưa về phía những mủi tên và một thảm cảnh đã diễn ra khi những
mủi tên cứ liên tiếp thay nhau lao đến và đâm thẳng vào đầu, lưng, tay, chân …
khiến cho lớp lớp lính Hồ Nam quốc ngã xuống trong sự bất lực vì số lượng
người đứng chen chúc quá đông nên dù có kẻ đã phát hiện ra thì cũng vô phương
để quay lại phòng thủ và cứ thế, lính của Hồ Nam quốc cứ vậy mà bị gần như
quét sạch khỏi tường thành trước mưa tên của xạ thủ đang đứng bên dưới bắn
lên.

Sau những đợt mưa tên ấy, trên tường thành lúc này chỉ còn lại các cụm lính
kịp thời lập đội hình khiên nên mới thoát được nạn và một bộ phận quân mới
trèo lên và vẫn chưa kịp tiếp thu được thảm cảnh trước mắt thì những mủi tên
đã hướng về phía họ khiến quân tiếp viện liền bị mưa tên đẩy lùi về trong
tháp.

-Giết bọn nó!

-Quét sạch bọn Hồ Nam khỏi tường thành

Quân Phong Huy trấn thủ nơi lối lên xuống tường thành lấy quân Hồ Nam hầu như
bị tiêu diệt dưới mưa tên của xạ thủ bên dưới thành thì liền có vài người như
nổi lên cơn điên mà lao về phía bọn lính Hồ Nam đang cố thủ trong lớp khiên
chi chít mủi tên.

-Lấy lại tường thành! Lập lại phòng tuyên! Anh em! Theo ta!

Sau khi thấy được cảnh quân Hồ Nam gần như bị quét sạch khỏi tường thành,
người chỉ huy lập tức đưa kiếm lên cao và chạy ngay lên tường thành khiến binh
lính bên dưới cũng vì cảnh trước mắt mà lên tình thân và xong lên theo.

-Nhanh! Ném dầu hỏa về phía bọn chúng

Vừa chạy lên tường thành, người này vừa quay người lại và thét to.

Sau tiếng thét đó thì xuất hiện hai đội lính nhỏ đeo bên hông một cái túi chứa
toàn là những lọ gốm nhỏ có đầu được bịt kín bằng vải và nếu Trầm Khung thấy
cảnh này sẽ liền hoảng hốt mà thét lên hai từ “bom xăng”

Hai đội này, một đội tại vị trí cổng thành và đội còn lại là tại vị trí tường
thành bị vở. Cả hai nhanh chống vào vị trí thuận lợi phía sau lưng quân phòng
thủ đang chiến đấu. Tất cả đồng thời lấy ra một vật trong như một đoạn gỗ ngắn
rồi dùng tay mở nấp đậy ra và thổi mạnh khiến khiến phần bên trong đoạn gỗ đó
ánh lên một ngọn lửa than màu hồng.

Lửa than nhỏ sau khi đã đạt đến độ sáng vừa phải thì cả đội liền lấy ra một
quả “bom xăng” rồi đốt đoạn vải thừa và ném thật mạnh khiến quả bom bảy thẳng
qua đầu quân đồng mình và rơi xuống đội hình quân Hồ Nam đang chiến đấu phía
sau.

-Aaa~~

-A~~ Lửa đâu ra thế?

-Á dập lửa dập lửa

-Tránh xa ta ra a a aaaa …

Đằng sau lớp lớp người đứng nên có chút khó thấy được là chuyện gì đã xảy ra
sau khi mấy quả “bom xăng” ấy rơi xuống đầu quân Hồ Nam nhưng cứ nghe tiếng
được tiếng quân bọn chúng la hét thảm thiết thì cũng đủ để mường tượng ra cảnh
tượng bên kia lớp quân phòng thủ.

Bên kia bức tường khiên của quân Phong Huy là một cảnh biển lửa khi những quả
“bom xăng” cứ thế mà được quăng đến khiến đội hình của quân Hồ Nam liền nhanh
chóng tan rã.

Lớp lớp quân Hồ Nam cố gắng dẫm lên nhau mà chạy ra khỏi vùng biển lửa. Những
kẻ xấu số bị lửa đốt cháy toàn thân thì chỉ còn biết nằm lăng trên đất mà rên
la. Một số khác thì hóa cuồng mà chạy loạn rồi lao về phía đội hình phòng thủ
của quân Phong Huy và nhanh chóng bị tiêu diệt gọn

Ngoài ra, những tòa tháp công thành vốn chính là đường trèo lên tường thành
của quân Hồ Nam lúc này cũng đã bóc cháy nghi ngút bởi những quả “bom xăng”
liên tục được ném vào.

Quân Hồ Nam tiếp viện bên trong tháp lớp thì bị lửa thiu lớp thì hoảng loạn bỏ
chạy khỏi tòa tháp khiến cho nỗ lực chiếm lại tường thành cũng thất bại. Dưới
ngọn lửa mãnh liệt do “bom xăng” tạo ra, các tòa tháp công thành nhanh chóng
chìm vào trong biển lửa và bị thiêu rụi khiến quân Hồ Nam mất đi luôn phương
tiện để tiếp tục tấn công.

-Thật là có thể dùng cách này mà lật ngược tình thế sao?

Trên một tòa nhà cao có gốc nhìn bao quát trận chiến đang diễn ra trên tường
thành. Kiều Chiến, người chịu trách nhiện lãnh đạo quân phòng thủ Khánh Lô
thành trong trận này không khổi ngạc nhiên mà nhìn chiến cuộc bị thay đổi một
cách chống mặt.

Trước đó, chính ông đã lệnh cho dân công lập chiến lũy trong nội thành để câu
thêm thời gian cho quân lực rút lui khỏi thành Khánh Lô. Nhưng vào thời khắc
đó, con trai của ông là Kiều Công chợt đến với ông và nói rằng cậu ta có thể
lấy lại được tường thành.

Lúc đầu ông cũng không tin rằng cậu ta có thể làm được và nhiệm vụ của ông
cũng không phải là quyết giữ cho được tòa thành này nên ông không đồng ý.
Nhưng sau đó Kiều Công đã quả quyết với ông rằng kế hoạch này đảm bảo không
thiệt hai về quân lực mà còn có thể xoay chuyển tình thế.

Dưới sự quyết tâm chưa từng có của con trai mình, Kiều Chiến cũng đành lòng để
cho Kiều Công tiến hành kế hoạch của mình và kết quả thật sự là ngoài mong đợi
của ông khi ngoài việc xoay chuyển tình thế mà còn tiêu diệt một lượng lớn
sinh lực địch.

Nhận lấy thiệt hại lớn thế này và lại còn mất hết phương tiện công thành, quân
Hồ Nam hoàn toàn không thể tiếp tục cuộc chiến này nữa và nhanh chóng tản ra
bỏ chạy khỏi trận chiến. Quân Phong Huy sau khi chiếm lại được tường thành thì
liền dùng cung tên tiêu diệt thêm một bộ phận quân Hồ Nam tháo chạy.

-Aaaa!

Ầm

Trên đài quan sát cách xa bức tường, chỉ huy quân đội Hồ Nam đứng trước thất
bại đến quả đổi bất ngờ mà không thể kiềm chế được cảm xúc và lấy tay đập mạnh
lên thanh gỗ chắn ngang làm cho nó bị gẩy làm đôi.

-Sao có thể như vậy? Lửa! Lửa! lại là lửa aaaaa

-Tướng quân!

-Tướng quân xin hãy bình tĩnh

Đôi hộ về sau lưng người đàn ông này thấy ông ta như hóa điên mà liền kinh
hoảng và tiến đến can ngăn.

-Tại sao chứ? Tại sao? Rõ ràng là miếng bánh đã nằm gọn trong tay thì sao lại bị vuột mất kia chứa? Tại sao? Aaaa

Người đàn ông dưới sự can ngăn của đội hộ vệ thì liền thôi không nổi điên nữa
mà vừa nói vừa run run đưa tay phải lên như cố nắm lấy thành Khánh Lô phía
trước nhưng càng nói, ông ta lại càng như bị kích động và cuối cùng thổ huyệt
tại chỗ mà ngất đi khiến chúng lính hộ vệ phía sau tả hỏa cả lên như ong vở tổ

Và thế là, kết cuộc đã được định. Một chiến thắng không ngờ đến giành cho một
vạn quân Phong Huy trước ba vạn quân Hồ Nam.

Sau cuộc chiến này quân Phong Huy tuy thắng trận nhưng lại phải nhận thiệt hại
lên đến gần sáu phần quân lực trong khi quân Hồ Nam cũng phải nhận một thiệt
hại tương đương với quân Phong Huy lấy một đổi ba.


Du Giới - Chương #53