” Hai!” Giọng nói của Mặc Yểm lần nữa truyền đến, lúc này đại bộ phận quỷ tốt yêu binh đã lâm vào khủng hoảng, những Quỷ Hồn đánh tiên phong kia không màng thế sự chạy tán loạn, bọn chúng gặp phải ngăn trở đường lui quỷ quái, cũng không quản có phải là oan quỷ ác linh, tất cả đẩy ra và đánh ngã! Do sợ hãi kích động dục vọng muốn sống áp đảo hết thảy, rất nhiều oan quỷ ác linh còn đang do dự thậm chí chạy trốn chậm một chút khiến Quỷ Hồn phía trước tán loạn tách ra, ý đồ cực riêng biệt liều chết xông quan ác quỷ yêu ma bù không được bài sơn đảo hải vọt tới Quỷ Hồn, tràng diện triệt để hỗn loạn, đội ngũ Phi Du mang theo bắt đầu điên cuồng tự giết lẫn nhau cùng chạy tán loạn.
Phi Du nhìn thấy tình trạng như vậy, biết rõ thật sự không thể cứu vãn, nhào tới ôm lấy hai chân Mặc Yểm, khóc ròng nói:” Yểm quân, là lỗi của ta, ta không nên vì chấp niệm trong nội tâm cãi lại ý của Yểm quân, Yểm quân ngươi bỏ qua cho ta, ta nguyện đời đời kiếp kiếp làm nô tỳ hầu hạ ngươi, báo đáp chi ân không giết của ngươi.”
Mặc Yểm cúi đầu nhìn nàng một cái nói:” Đã quá muộn. Ngươi thật sự không muốn tự sát?”
Phi Du thét to: “Không! Không!”
Mặc Yểm cảm thấy hồng ảnh trước mắt lóe lên, Phi Du đột nhiên mãnh liệt bổ nhào đứng dậy từ phía sau lưng ôm sát hắn, ngàn vạn tia máu hồng trường mâu tiếng rít theo bốn phương tám hướng đâm tới người Mặc Yểm.
Thân thể của hắn một mực bị nhốt chặt, nhất thời không thể động đậy, mắt thấy những kia trường mâu muốn đâm vào thân thể của hắn, Phi Du cất tiếng cười to, giọng căm hận nói:” Cho dù chết, ta cũng muốn kéo ngươi đồ nam nhân vô tình vô nghĩa này làm đệm lưng!”
Phi Du đang đắc ý, chợt phát hiện trên tay không còn, Mặc Yểm không thấy bóng dáng, từng nhánh xích hồng trường mâu quen thuộc thẳng tắp cắm vào trong cơ thể của nàng, nàng nhất thời còn không có ý thức được đau đớn, chỉ là cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, đây là nàng dùng pháp khí máu huyết tự thân tu luyện, sao lại đâm xuyên qua thân thể của nàng, muốn mạng của nàng?! Người nam nhân kia? Nàng rõ ràng dùng lực trói buộc hắn trước người mình, tại sao có thể như vậy?! Sao lại như vậy!
Trong lúc hoảng hốt nghe được âm thanh của Mặc Yểm từ phía sau nàng truyền đến:” Xem ra ngươi là lựa chọn hồn phi phách tán, vĩnh không siêu sinh.”
Không! Không phải! Phi Du trong lòng lớn tiếng kháng nghị, cổ họng lại chỉ phát ra một hồi âm thanh hàm hồ quái lạ.
Đang hỗn chiến quỷ tốt yêu binh nghe thấy thanh âm Mặc Yểm bình tĩnh tuyên bố:” Ba!”
Tất cả yêu ma quỷ quái hoảng sợ quay đầu lại, vừa vặn trông thấy bị pháp khí đâm bản thân thành con nhím giống Phi Du, tan xương nát thịt hồn phi phách tán hóa thành tình cảnh một đoàn huyết vụ đáng sợ.
Một cổ áp lực cường đại trước nay chưa có từ bên Mặc Yểm truyền đến, giống như sóng âm vô hình, từng lớp sóng đón lấy từng lớp sóng truyền đến, thân thể của hắn chậm rãi lên tới giữa không trung, định tại trên dương môn.
Dương môn một mảnh tuyết trắng ánh sáng kia một hồi vặn vẹo, cuối cùng đồng loạt hóa thành tinh quang màu trắng tán vỡ, hướng khắp nơi bay ra, bạch quang sau không phải thế gian nơi phồn hoa, mà là Vong Xuyên hà tràn ra, nước sông hồng hồng vàng vàng tự dương môn dũng mãnh vào, trong nháy mắt bao phủ rất nhiều những quỷ tốt yêu binh gần Quỷ Môn quan, cơ hội bọn họ liền kêu thảm thiết đều không cóliền bị nước sông ngập đầu.
Vong xuyên hà không phải là sông bình thường, trong nước sông nổi lơ lửng vô số oan hồn, những oan hồn này trong sông cắn nuốt nhau, dùng hồn phách làm thức ăn, Quỷ Hồn bình thường một khi rơi vào trong sông ba hồn bảy vía cũng sẽ bị xé rách nuốt chửng, vĩnh viễn không siêu sinh.
Nước sông tràn ra rất nhanh đem phía dưới Quỷ Môn quan thành mảng ao hồ đầm lầy lớn, một ít yêu ma pháp lực mạnh ra sức muốn nhảy ra khỏi mặt nước chạy trốn, nhưng khi bọn hắn giãy dụa trên mặt nước thì phát giác trên mặt nước tựa hồ có một bức tường vô hình, bọn họ có thể thấy bầu trời Địa phủ đen kịt, nhưng hô hấp lại không có chút khí tức nào, càng không cách nào xuyên thấu bức tường chắn vô hình này, chỉ có thể tuyệt vọng nhìn thân thể cùng linh hồn mình bị oan hồn trong nước xơi tái lăng trì.
Trên Quỷ Môn quan thiên binh thiên tướng nhìn một màn huyết tinh khủng bố này, không có nửa điểm khoái ý khi địch nhân bị toàn diệt, chỉ có e ngại xâm nhập cốt tủy, Mặc Yểm này thật là đáng sợ, may mắn bọn họ không đối địch với hắn, may mắn lần này hắn đứng về phía bọn họ, nếu không, có địch nhân như vậy, quả thực sống không bằng chết.
Vân Khởi, Vân Lan đã ở trên cổng thành thấy được toàn bộ quá trình Mặc Yểm hành hung, từ trước đến nay Vân Lan luôn luôn chất phác đột nhiên mở miệng nói:” Hắn không tốt, sư muội không thể cùng hắn cùng một chỗ.”
Vân Khởi khẽ cau mày, cười khổ nói:” Thị sát tàn khốc, lãnh huyết vô tình, xác thực không tốt. Vân Lan ngươi là sợ một ngày kia hắn đối sư muội tình yêu phai nhạt, sẽ thương tổn nàng?”
Vân Lan nặng nề gật đầu, vừa rồi hắn mặc kệ cái Hồng Y nữ yêu kia cầu khẩn như thế nào, vẫn như cũ hung ác một màn hạ sát thật là làm cho người ta kinh hãi, khó bảo toàn ngày sau sẽ không đối Tiểu sư muội trở mặt vô tình! Tiểu sư muội sao có thể ở bên một Ma vương như vậy?
Nếu như có thể lựa chọn, Vân Khởi cũng không nguyện ý đem Bạch Bạch giao cho Mặc Yểm, Mặc Yểm như một núi lửa tùy thời khả năng bộc phát, Bạch Bạch ở bên cạnh hắn quá nguy hiểm. Chẳng qua phải làm sao đem Bạch Bạch an toàn mang về Thanh Lương Quan, mà Mặc Yểm cũng sẽ không tới của quấn quýt cướp đoạt, dường như rất khó.
” Tháng này còn lại một nửa, đến lúc đó chúng ta để cho sư phụ định đoạt đi.” Sau đêm nay, phản quân Địa phủ phỏng chừng có không ít tên bị dọa quay về, không còn dám đặt chân đến vùng Quỷ Môn quan, chính là vạn nhất trong đó có người ở cuối tháng không chịu nổi bí quá hoá liều, bọn họ muốn ngăn cản cũng không dễ dàng.
Tình thế so với người mạnh mẽ, hiện giai đoạn nguyên khí phản quân Địa phủ đại thương, một bên Thanh Lương Quan bọn họ cũng có tổn thương, Vân Sơ cùng Vân Cảnh mặc dù tính mạng không có lo lắng, nhưng ít nhất trong một hai tháng không nên tham gia chiến đấu, dùng thực lực bốn sư huynh đệ bọn họ còn lại, nếu như phản quân Địa phủ quy mô công tới, bọn họ không có nắm chắc bảo vệ cho Quỷ Môn quan.
Lúc này, không thể nói trước còn muốn nhờ Mặc Yểm trợ lực. May mắn hắn bây giờ đối với Bạch Bạch vẫn là vô cùng khẩn trương, hẳn là không đến mức đột nhiên trở mặt thương tổn nàng.
Vân Lan đại khái cũng rõ ràng ý tứ Nhị sư huynh, không khỏi thầm hận chính mình tu vi quá kém, chuyện tới trước mắt không ngờ vẫn cần nhờ Tiểu sư muội đi trao đổi với đại ma đầu này hỗ trợ.
” Sư phụ ở đây thì tốt rồi.” Vân Lan trong nội tâm thập phần nghi hoặc sư phụ vì sao không chịu tự mình đến Địa phủ đến đốc chiến, pháp lực sư phụ cho dù không sánh bằng Mặc Yểm, cũng sẽ không kém quá xa, có người ở đây, lo gì không đối phó được những yêu ma quỷ quái ở Địa phủ này?
Vân Khởi biến sắc, nói:” Tứ sư đệ không cần phải suy nghĩ nhiều quá, sư phụ tự nhiên có lý do của người, sau này ngươi cuối cùng sẽ biết.”
Vân Lan rõ sự thật trước mắt, bị Vân Khởi vừa nói như vậy, liền nảy ra ý nghĩ này, chuyên tâm tự hỏi vấn đề phải như thế nào nâng cao thực lực bản thân.
Dưới Quỷ Môn quan, nước sông Vong Xuyên tràn ra mất đi pháp lực duy trì, đảo mắt nước sông liền lui về trong lòng sông, mang đi lượng lớn thi hài hồn phách quỷ tốt yêu binh, trên đất còn lại thưa thớt xương khô của yêu ma, bị nước sông ngâm trôi qua thổ địa phát ra từng đợt khó mùi tanh hôi, phía dưới ánh sáng u ám, vùng Quỷ Môn quan dường như trở thành một mảnh tử địa, thiên binh thiên tướng trấn thủ đóng tại đó lại đều bình an vô sự, Quỷ Môn quan thành lâu, liếc nhìn lại, giống như là bão tố trong đảo nhỏ đơn độc.
Mặc Yểm thân ảnh đã không thấy, Dương Môn một lần nữa phóng xạ ra quang hoa trắng muốt, sáng ngời mà ôn hòa, tại đây một mảnh tử địa trong có vẻ bỗng nhiên phá lệ.
Độc trên người Bạch Bạch đêm đó liền phát tác, tình huống không tính nghiêm trọng, chỉ là trong lúc ngủ mơ Bạch Bạch ngực từng đợt cảm giác khó chịu, trằn trọc. Mặc Yểm trở lại phòng trong hậu điện, thấy đúng là Bạch Bạch đang nằm trên đệm nhỏ chuyên dụng của nàng trên giường bộ dáng quay cuồng bất an. Phía dưới bên cạnh gối của nàng đè nặng hé ra giấy trắng dày đặc chữ.
Mặc Yểm đi qua một tay nhẹ vỗ về thân thể Bạch Bạch không tiếng động an ủi, một tay giơ giấy lên nhìn kỹ. Đây chính là “y chúc” Vân Khởi ghi, mặt trên chính là đặc điểm công pháp , liệu độc những việc chú ý của Bạch Bạch.
Mặc Yểm trong nội tâm khinh thường, Bạch Bạch tu luyện công pháp, hắn tại Mặc Đầm đã sớm nghiên cứu qua vô số lần, còn mượn Vân Khởi nhiều chuyện?! Nhưng vì an nguy Bạch Bạch, hắn vẫn là nhẫn nại tính tình từ đầu tới đuôi nhìn kỹ một lần.
Một chút cũng không có ý mới, cố làm ra vẻ huyền bí! Mặc Yểm phát hiện chính mình có chút chuyện đã biết, liền tiện tay đem giấy viết vo lại thành một khối, ném vào trong chậu than.
Độc của Bạch Bạch ít nhất phải mất thời gian hơn nửa tháng mới có thể triệt để thanh trừ, trong lúc đó, khó chịu là tránh không khỏi, Mặc Yểm đa phần cũng chỉ có thể chải kinh mạch của nàng mau chóng giúp nàng đem độc bài sạch, mắt thấy tiểu hồ ly dưới lòng bàn tay không khỏe thân thể giãy dụa, nửa ngày tìm không thấy một tư thế dễ chịu, Mặc Yểm đau lòng một tay ôm lấy nàng vào trong ngực, một lần một lần an ủi vỗ.
Bạch Bạch cảm giác được có người ở bên người nàng, dường như an tâm một ít, hướng trong ngực Mặc Yểm cựa cựa, lẩm bẩm một câu: ” Phụ thân ôm, mụ mụ ôm!” Rốt cục lại ngủ say lại.
Người nàng nghĩ đến chỉ có cha mẹ, Mặc Yểm dở khóc dở cười, thầm nghĩ: Khi nào thì nàng sẽ nói ” Mặc Yểm ôm”? Ừ, nếu như là” Tướng công ôm” Vậy thì càng tốt hơn.