5 : 1000 Năm


Lord sau khi nhắm mắt lại thì cậu mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ, cậu một lần nữa
xuất hiện dưới dạng Avatar nhân vật của mình tại thế giới cũ, cậu thấy từng
mảng lục địa đứt gãy kéo theo đợt sóng thần khủng khiếp cuộn trào vào thành
phố, một số người ít ỏi không đăng nhập đang cố gắng níu lấy sự sống trên phao
cứu sinh lênh đênh ngoài biển, và trong một căn phòng nhỏ ọp ẹp, cậu thấy một
thiếu niên đang đội chiếc mũ kỳ lạ và cậu biết nó là thứ gì.

“Đó không phải Over Dive sao? và người đội nó không phải chính mình sao?”,
Lord hoảng hốt nhìn từng mảng gạch vụn đổ ầm xuống, cơ thể cậu chìm nghĩm dưới
đống đổ nát.

Lord hiểu điều này nghĩa là gì, “thì ra đây là thứ các người nói sao?”, cậu
lẩm bẫm.

Suốt thời gian sau đó cậu đi chu du khắp nơi trên thế giới dưới dạng hồn thể,
cậu cho là vậy. Mặc dù nói là đi chu du nhưng thực chất cậu đang tự gạt mình,
còn đâu những cảnh đẹp hùng vĩ nữa, tất cả chỉ là đống đổ nát và mùi thịt thối
lan truyền trong không khí.

Lord như vị chúa tể từ trên cao quan sát hết thảy chúng sinh, từ cơ thể cậu
phát sinh nhiều thay đổi mà chính bản thân không hề hay biết, mọi việc cứ thế
tiếp diễn cho đến một ngày.

“Thông báo toàn thế giới, quá trình trung chuyển từ vật chất hữu cơ sang kb đã
hoàn tất, chúc mừng hơn 20 triệu người chơi đã may mắn thoát khỏi số phận bị
hủy diệt, chúng ta hãy cùng chia buồn cho hơn 10 tỷ đồng loại đã vĩnh viễn nằm
xuống. . .xin trân trọng thông báo và hẹn gặp lại vào một ngày không xa. .
.thế giới mới. . .chúng ta đến đây”

Lord choàng tỉnh giấc, thứ đầu tiên cậu thấy là một mảng tối đen, sau khi hệ
thống thông báo thì cậu biết rằng mình đã may mắn thoát khỏi số phận bị hủy
diệt.

Crắc!!. . .khối đá màu pha lê vỡ thành từng mảnh, Lord từ trong đó đi ra,
những khối đá sau khi Lord ra ngoài liền tổ hợp lại hình thái ban đầu không
chút sứt mẻ.

Cảm nhận sức mạnh cuồn cuộn trong cơ thể, cậu mỉm cười thỏa mãn, “108 thành
viên liệu mấy ai còn sống sót”, ánh mắt mang theo hy vọng mãnh liệt, Lord dần
đi ra ngoài ánh sáng.

Vẫn quang cảnh quen thuộc lúc trước nhưng lúc này trên đại điện không một bóng
người, ngay khi vừa thức dậy Lord nhận được tin nhắn từ hội trưởng, yêu cầu
tất cả các thành viên có mặt tại Phòng Hội Nghị.

“Thật vui vì cậu còn sống, Arthur”, Lord mỉm cười khi thấy tên người gửi, cậu
kích hoạt một trong số những chiếc nhẫn ngay tay “hm, xem ra kỹ năng lẫn ma
lực đều không biến mất, thế giới mới, thật đáng mong đợi”, thân ảnh cậu dần
biến mất.

Lord vừa xuất hiện thì ở hai bên cửa có hai bóng người đứng song song cúi đầu
chào bằng một lễ tiết đặc biệt dành riêng cho những người đứng đầu.

Người đầu tiên vóc dáng cao gầy, làn gia có chút nhợt nhạt, mái tóc ngắn bạc
trắng được cột lại một cách gọn gàng, nhìn vào đôi mắt sẽ thấy rõ sự khác
biệt, đôi sắc bén của dã thú săn mồi, người này có đôi mắt nâu đen kết hợp với
chiếc kính mắt đeo bên trái khuôn mặt, toát lên vẻ trẻ trung kiên nghị, anh ta
chính là Frankenstein, đại quản gia của nơi này.

Người còn lại là một cô gái có mái tóc ngắn màu xanh nhạt, đôi mắt một màu
xanh nước biển, chiếc mũi thon gọn cân đối kết hợp với đôi môi nhỏ nhắn, tất
cả tạo thành gương mặt nhu mì, xinh đẹp. Cô sở hữu dáng người mảnh mai dễ vỡ
khiến người khác nhìn vào chỉ muốn ôm ấp, vỗ về.

Khác với bộ vest người quản gia mặc, cô mặc bộ đồ hầu gái bao gồm một mảnh vải
trắng gợn sóng xung quanh thắt thành nơ được cố định trên đỉnh đầu, toàn thân
cô là một bộ váy đen ngắn với chiếc tạp đề màu trắng kéo ra phía trước, cô ta
tên là Yumi, đại hầu gái nơi này.

“Mừng ngài trở lại thưa chủ nhân, Lord”, cả hai cúi người đồng thanh đáp, Lord
có chút bất ngờ nhìn phản ứng của họ, không như người quản gia, thân thể Yumi
run lên khi nhìn thấy cậu, điều này khiến Lord khó hiểu, với lại phản ứng của
một NPC như vầy có chút thái quá.

Như đọc được phản ứng của Lord, một vài người trong đó lớn tiếng gọi cậu “này
Lord, vô đây, chúng ta sẽ giải thích sau”

Lord lúc này mới để ý, trong phòng hiện tại tính cả cậu chỉ còn 13 trong tổng
số 108 thành viên của guild, điều này là một mất mát to lớn, cậu bước đến ngồi
vao một chiếc ghế gần đó, đôi mắt chăm chú nhìn về những người còn lại.

Ahri ngồi gần Lord nhỏ giọng, “cứ nghĩ cậu đã tiêu rồi, thật may mắn”, cô nàng
dùng tay xoa lấy bộ ngực nhấp nhô của mình, nhưng Lord không có tâm trạng để ý
điều đó.

Lord ra lệnh cho người quản gia và hầu gái ra ngoài, cậu đi luôn vào trọng
tâm, “các cậu không cần giải thích, tớ nghĩ đây là điều họ nói, từ phản ứng
của NPC tớ đoàn là như vậy, những thành viên còn lại tớ cũng hiểu chuyện gì
xảy ra với họ khi tên họ không hiển thị trên mục thông báo của guild.”, tâm
trạng Lord hiện không hề tốt chút nào, những người đồng đội đã từng gắn bó với
cậu trong hơn 10 năm Lengend Of Conquests phát hành nay đã chết, ai có thể vui
cho được.

“Và con một điều nữa cậu cần phải biết, Lord à”, Arthur nhìn Lord trầm giọng.

Không để Lord trả lời, Arthur nói tiếp “không những guild chúng ta mà tại đây
còn xuất hiện rất nhiều guild khác nhau phân bố trên toàn đại lục, có hơn 20
triệu người sống sót điều đó có nghĩa là có hàng vạn guild đối địch, chúng ta
hiện không còn là con người nữa, cậu nghĩ họ sẽ đối xử với chúng ta như thế
nào?”

Lord gằn giọng “trên danh dự của mình, tớ thề sẽ không để bất cứ ai bị con
người làm hại.”, sát khí tư cậu bốc ra nồng nặc.

Arthur mỉm cười hài lòng, “một điều nữa, trong số những người ở đây, cậu thức
tỉnh muộn nhất, đã hơn 1000 năm kể từ khi chúng ta được đưa đến nơi này, tớ
cũng vừa tỉnh dậy cách đây vài tháng, đừng hy vọng gì về những người khác, tớ
và mọi người đã xác nhận họ đã ra đi vĩnh viễn rồi”, Arthur thở dài cay đắng.

Lord im lặng một lúc rồi lên tiếng “thế giới bên ngoài thế nào?”

“Hơn cả tuyệt với”, người lên tiếng mặc trên mình bộ giáp sắt màu nâu nhạt che
kín toàn thân, trên đầu đội mũ giáp che hết hoàn toàn mái tóc lẫn khuôn mặt
chỉ để lộ hai hốc mắt để nhìn, ngoài ra người này còn khoác trên mình chiếc áo
choàng có mũ trùm bên ngoài làm nổi bật bộ giáp trên người.

“Lê Công Minh?”, Lord có chút bất ngờ, theo cậu biết anh ta là một người Mỹ
gốc Việt, năm trước anh ta dính tai nạn xa hơi nên nằm liệt giường nghe đồn
người ta phải cắt phần chân đi để giữ lại mạng sống, sau đó sự nghiệp anh ta
xuống dốc nên Lord thường xuyên thấy anh ta online trong thời gian gần đây.

“Đừng ngạc nhiên như vậy? thật bất lịch sự”, Hero lên tiếng càu nhàu, Hero là
nick name của Lê Công Minh, mọi người trong guild thường gọi anh ta bằng cái
tên đó.

“Cậu nên về xem dàn NPC của cậu kìa, có bất ngờ cho cậu đấy.”, giọng nói phát
ra từ chiếc quan tài bên góc phòng.

Các NPC hiện tại đã có ý thức riêng, Lord biết điều đó, cậu vô cùng mong đợi
xem Luka sẽ tiếp mình thế nào, nụ cười xấu xa vô thức nở trên môi cậu.

“Lord, cậu đang nghĩ về mình á hả?”, Medusa lướt tới gần Lord, cô nàng dựa vào
cậu cất giọng nũng nịu.

Hương thơm thoang thoảng từ Medusa khiến Lord ngất ngây trong giây lát nhưng
rất nhanh cậu trở lại bình thường, đến Lord còn ngạc nhiên vì định lực chính
mình, Medusa thấy thế bĩu môi “chủng tộc áp chế mà thôi. . .nếu muốn cậu có
thể sang Xà Cung bất cứ lúc nào”, cô nàng không quên quăng cho cậu ánh nhìn
đầy khiêu gợi rồi ngoắc mông rời đi.


Dự Án Vincent - Chương #5