Người đăng: kirtonguyen
“Gia gia, con dẫn ngài xem vị đại ca ca đã cứu con lần trước ah!" Độc Cô Bác
nhẹ nhàng nhìn về phía Độc Cô Nhạn chỉ. Lão đã nghe kể vô số lần từ đứa cháu
gái thân yêu của mình rồi là ‘người đó' oai phong, hùng dũng, đẹp trai, tốt
bụng ra sao
Thiên cũng bất ngờ với cái mũi của Độc Cô Nhạn khi cô nàng nhận ra cậu thông
qua ‘mùi' cơ thể. Chẳng nhẽ con gái ai cũng mũi thính như...vậy sao? (đoạn này
chém tí)
“Ngươi tốt! Ta là Độc Cô Bác-"
“Phất Lan Đức!!! Đã bảo tới chỗ Long Long rồi mà ngươi cứ đến cái chỗ khỉ ho
cò gáy, mục nát này làm gì hả?"
“T...thì...tại bọn ta...n...ngại ah~"
Khi nhìn thấy Thiên thì mọi người ở SLK đã lấy lại được tự tin như ban đầu.
Còn mấy người khác xung quanh mặt muốn bao nhiêu đặc sắc thì có bấy nhiêu đặc
sắc, đây là Phong Hào Đấu La bị ăn ‘bơ' ah
“Hừ, oắt con! Cho thể diện mà không cần!" Độc Cô Bác cũng chẳng phải thiện nam
tín nữ gì. Chẳng qua là nghe cháu gái nên lão mới khách khách khí khí đôi chút
thôi
“Ô, đây không phải Độc Đấu La sao? Lão độc vật ngươi ta tưởng mai danh ẩn tích
rồi chứ, sao giờ lại phải làm ‘chó săn' cho kẻ khác thế hả?" Thiên cũng chẳng
còn tí gì tình cảm, lễ phép với cái tên này. Ỷ mình là Phong Hào Đấu La thì
làm gì cũng được chứ gì
“Nhãi con! Ngươi phải chết!" Độc Cô Bác giận điên lên, hắn nhìn Thiên với ánh
mắt nhìn một xác chết. Tên Tuyết Tinh Thân vương cùng Tuyết Băng gì đó đứng
bên cạnh thì hả hê chửi Thiên ngu ngốc, não tàn đi đối đầu với kẻ mang ngoại
hiệu ‘Độc tuyệt thiên hạ' - Độc Cô Bác
“Tuyệt Thiên Độc Thủ" cánh tay của Độc Cô Bác hóa xanh lên, bao trùm phía
ngoài là lớp vảy rắn màu xanh lục nhìn qua đã sởn cả tóc gáy rồi. Không một ai
ở đây có thể khẳng định mình có thể tiếp được một chiêu này nếu đơn đấu với
lão này
Độc Cô Bác lao nhanh tới phía Thiên, tuy nhiên khi cánh tay sắp bắt tới cổ
họng cậu cách khoảng mười mấy cm thì lại như bị giam lại trên không trung
trông khá quỷ dị
“Chỉ có vậy sao?" giọng Thiên vang lên. Giờ thì mọi người mới kịp nhìn kĩ
chuyện gì đang xảy ra
“Không tốt" Độc Cô Bác lui nhanh về sau nhưng không kịp, lão bị Thiên túm cổ
nhấc lên lơ lửng trên không
Ai cũng không ngờ mọi chuyện lại chuyển biến nhanh vậy, nhất là hai tên Tuyết
Tinh Thân vương thì càng trợn mắt há mồm, người mà bọn họ tôn sùng giờ lại bị
nhấc cổ lên như một con gà khiến tất cả cảm giác như đang mơ
“Hừ, ngươi cũng đừng trang bức, đã trúng độc của lão phu thì đừng hòng sống
sót!" Độc Cô Bác tự tin nói ra, lão là chuyên gia dùng độc lâu năm, mọi chuyên
trò, chiêu thức cũng chỉ luẩn quẩnloanh quanh tại một chữ ‘Độc' mà thôi nên
cũng Thiên cũng không ngạc nhiên lắm với bệnh tự tin của lão
“Vậy sao? Nếu độc của ngươi mà giết được ta thì ta sẽ nói cách giúp ngươi cùng
cháu gái giải độc! Còn nếu không thì sao? Chắc ngươi cũng đã rõ!" người nghe
mơ hồ, người thì sửng sốt. Riêng trong lòng Độc Cô Bác thì kinh đào hãi lãng,
lão không ngờ tên thanh niên trẻ tuổi đáng ghét này lại liếc một phát ngay ra
chỗ ‘đau' của mình bao năm qua
“Ngươi...ngươi nói thật?" Độc Cô Bác trông thất thố càng khiến mọi người nghi
ngờ hơn
“Cơ mà...chắc ngươi không làm được rồi!" vừa nói Thiên vừa thả ra Độc Cô Bác
khiến lão ngã ngửa ra sau
“Cái...cái gì?" trong lúc nói chuyện cũng đã qua vài phút, theo lẽ thường thì
giờ Thiên cũng phải có dấu hiệu gì rồi chứ, Độc Cô Bác có vẻ cũng nhận ra điều
này
“Một lũ chỉ biết cầm cái thứ quyền quý ra dọa nạt, nếu ngươi muốn đấu thì ta
sẽ chiều. Lần này thì nếu ngươi trụ được trong tay ta 5 phút thì ta sẽ giúp 2
ông cháu ngươi giải độc, thế nào? Cảm động ah!"
“Được, nói giữ lời đấy!" Độc Cô Bác nghiêm túc nói, sau màu giao thủ vừa rồi
cũng khiến lão nhận ra rằng tên nhóc trước mặt không hề đơn giản, lão buộc
phải sử dốc toàn lực luôn rồi
“Vũ Hồn Chân Thân - Bích Lân Xà Hoàng!" sau tiếng rống to của Độc Cô Bác hiện
ra một con rắn xanh lục to tướng sau lưng lão. Người lão cũng chuyển sang màu
xanh lục nhạt, đôi mắt híp hóa vàng y như mắt con rắn vậy
“Vũ Hồn Chân Thân - Nguyên Tố Thánh Long!" Thiên cũng không giữ g ìn, bảo lưu
thực lực mà dồn hết ra
Không thể không nói sự khập khiễng sức mạnh, đơn giản là cái khí thế và tạo
hình của hai người. Thiên là Long, Độc Cô Bác là Xà, chỉ cần biết vậy là đủ
Mấy vị khán giả cùng ruồi muỗi cũng không thể không tránh ra, trâu bò đánh
nhau ruồi muỗi chết. Nhỡ đang xem mà chết thì cũng quá oan uổng đi
“Vạn Độc Triều Dâng!"
“Ờ thì... Đấm!" (chả biết đặt gì lun @.@)
Vụ nổ lan nhanh khiến mọi người sợ hãi chạy xa, trong lớp màn khói chẳng ai
biết gì cả. Tiếng nổ lớn khiến cả toà thành náo động, các thành phần cấp cao
của Thiên Đấu Học viện Hoàng Gia đều phải ra mặt
“Ta...thua rồi! Khụ khụ!" Độc Cô Bác nằm im một chỗ, sau khi khạc ra chỗ máu
đen thì lão cũng thấy dễ chịu hơn
“Thua thì thua, cháu gái ngươi là của ta!" Thiên bỏ lại tiến tới chỗ mọi người
trong khi Độc Cô Bác vẫn còn mộng bức chẳng hiểu gì
“Hả? Ta nói vậy bao giờ?" Độc Cô Bác ngơ ngác, Độc Cô Nhạn cũng chỉ biết chấp
nhận số phận. Sức mạnh Thiên vẫn còn đấy chấn nhiếp mọi người, nàng cũng chẳng
có gì để mà kháng cự cả
Sau trận chiến thì cũng bay đi gần ¼ cái Học viện Thiên đấu, nhưng chẳng ai
quan tâm để ý. Cái cần quan trọng ở đây là hai vị Phong Hào Đấu La giao thủ,
theo nguồn thông tin lá cải của bọn tin vịt thì một trong hai người là vị
Phong Hào Đấu La : Độc nổi tiếng, nổi nhờ tai tiếng. Người còn lại là một
thanh niên thần bí, một cô gái, một lão già,.....vân vân và mây mây
Thiên gạt tất cả sang một bên, cậu đang ở tại Phòng của mình tại Hồn Điện.
Giao lại học viện cho Phất Lan Đức, cậu đón Liễu Nhị Long về
Khoảng thời gian này quả thật là rất rảnh, cứ ăn uống, luyện tập, nghỉ ngơi
nên Thiên cứ phải gọi là sống vô cùng sung sướng. Sáng luyện tập, tối cũng
‘tập luyện' ra sức
Thiên trong lúc tập luyện mới nhận ra một cái khổ đó là sức mạnh cậu quá tạp
nham, quá lớn và quá nhiều. Sau bao nỗ lực không từ bỏ thì Thiên mới nghĩ ra
một cách đó là tự phong ấn chính mình lại. Đây là hạ sách cuối cùng của cậu
sau bao lần suy nghĩ. Chỉ ở thế giới này thì tồn tại của Thiên là duy nhất và
cũng bá nhất
Bất tri bất giác đã qua mười năm, tựa như một cuộn phim vậy. Thiên cũng trở
nên anh tuấn cao lớn hơn hẳn. Cũng đã mười mấy năm rồi, ngoài Thiên ra thì
chúng nữ cũng thay đổi rất nhiều từ tính cách lẫn ngoại hình
Thiên đưa mọi người chuẩn bị về thời gian tương lai, cũng chẳng ít mà cũng
chẳng nhiều. Bỉ Bỉ Đông, Lam Ngân Hoàng, Hoán Khê, Tiểu Vũ, Trữ Vinh Vinh, Chu
Trúc Thanh, Hồ Liệt Na,..... Những cô nàng sau 10 năm, hơn 10 năm chung sống
cũng đã bị Thiên thu thập đủ, ngoan ngoãn nghe lời
Không còn Thần Giới, những chuỗi phản ứng hồ điệp cũng mất tích. Một người cai
quản như Thiên cũng không ngại mà bật buff, đưa nữ nhân của mình đi cửa sau mà
thành Thần
“Phù, cuối cùng cũng xong!" trong căn cứ tại AS, Thiên đang mĩ mãn ngắm nhìn
đội quân mĩ nữ của mình. Đây là những nữ Thần trong đợt chiến tranh lần trước
Thiên bắt được
Đổi tất cả lượt quay thành Special thì cậu nhận được 3 loại đồ vật khá tốt hay
nói thẳng là vô cùng tốt
Thứ nhất là Vạn Dẫn Chia Thọ Quyết, công pháp mà nếu người khác có được sẽ trở
thành vô dụng, gân gà nhưng với Thiên lại vô cùng cấp bách, có giá trị. Theo
như hệ thống miêu tả thì công pháp này lấy thọ mệnh của một người kết nối với
một hoặc vô số kẻ khác. Việc này khiến những người liên kết sống cùng sống mà
chết cũng cùng chết (team chung tình thích điều này)
Món thứ hai là một món đồ trong Thế giới Mavel, Thiên lại phải đánh giá cho hệ
thống 10 sao khi đưa đồ hiếm như thế này. Đó chính là 6 viên Soul Gems hay còn
gọi là Infinite Gems, sau khi đọc xong thì Thiên không khỏi cảm thán về vật
này. Nó giống như bug vậy
Time Gem, Space Gem, Mind Gem, Soul Gem, Power Gem thì cũng đã mạnh rồi, riêng
Thiên lại bị ấn tượng bởi Reality Gem (Viên Đá Thực Tại): Cho phép người dùng
thay đổi hiện thực, tạo ra một hiện thực mới theo ý muốn, phá vỡ các định
luật, phép logic, ví dụ như làm cho 1+1=3, con chó kêu meo meo, con mèo sủa
gâu gâu…khiến cho người chết sống lại, bóp méo sự thật đến mức không thể hiểu
nổi, làm những việc mà trước đây cho là không thể. Khi đến trạng thái cực điểm
nó có thể làm thay đổi hiện thực trên toàn vũ trụ.
Nhờ Infinite Gems mà Thiên với tạo được một đội quân toàn nữ như này. Hầu như
mọi người đều ở khoảng level trên 100 đến 118 nên cũng gọi là đi ngang tại thế
giới này
“Mạnh vậy ai chơi!" Thiên cười miễn cưỡng, cậu không quá vui và cũng chẳng
buồn bởi việc buff kinh khủng từ con tác. Cậu chỉ muốn sử dụng chúng một cách
tốt và hiệu quả nhất để làm những gì mình muốn
Cuối cùng là một chai Nước Nhân Đôi, Thiên có khá nhiều đồ tốt trong túi nên
cậu cũng vui vẻ mà cất nó vào Túi đồ
“Ta trở về đây!" cánh cổng Thời Không lại hiện ra hệt như mười mấy năm trước,
Thiên chầm chậm đi vào mà lòng bình tĩnh
Thất bại, thất bại, thất bại toàn tập sấp mặt lờ các lão ạ! Ta đành chia tay
Đấu La thôi, phần một nghiên cứu không kĩ nên hơi lan man, ta chủ yếu tiện thì
thu gái thôi nên có gì chờ map sau ah. Cảm ơn!!!! \0.0/
Mong map tiếp theo bớt khô khan chán chết hơn haizz~. Mọi hi vọng thôi để cho
Sword Art Online vậy!