Đến Nơi Rồi


Người đăng: kirtonguyen

Khi vừa mở mắt ra, hiện ra trước mắt Thiên là một hình ảnh khu rừng nguyên
sinh tráng lệ ngay trước mắt còn cậu thì đang ở.....

"Định mệnh cái cửa, chọn ở đâu không chọn lại đi chọn cái vách núi để chuyển
dịch làm cái khỉ gì?" Thiên buồn bực nói lên những cảm xúc trong con người
mình giờ đây

Quả thật, giờ đây Thiên đang đứng giữa vách núi, không phải đỉnh núi hay chân
núi mà cậu được chuyển ngay tới cái phần nguy hiểm nhất của ngọn núi đó chính
là 'vách núi'. Gió vi vu bên tai, đứng tại nơi nguy hiểm như này thì cậu chẳng
thể ngắm nhìn cảnh rừng trước mặt được. Thiên bắt đầu nhìn ngó xung quanh và
bỗng cậu nhìn thấy một một cái cành cây khá to, mọc treo leo giữa vách núi
cách cậu một đoạn cũng ngắn ngay trên đỉnh đầu. Thiên lấy ra Vô Định Hình khí
và biến nó thành một bộ đồ cho việc trèo lên vách đá, khi trèo thì Thiên lôi
hết tên các vị thần mà cậu nhớ ra để khấn và cầu nguyện cùng lúc đó cậu cũng
tiện thể chào hỏi 18 đời tổ tông gốc rể kẻ đã làm cậu rơi vào tình trạng oái
oăm như vầy, mà chẳng biết 18 đời trước của cái cửa là cái gì nhỉ, Thiên bắt
đầu nghĩ lung tung

"Thôi méo nghĩ nữa, mệt lắm!" Thiên dừng ngay đong suy nghĩ lại để tiếp tục
công việc chính kẻo rơi xuống dưới thì vỡ mồm

"Cứ kiểu này chắc có ngày chết mất quá!" Thiên nghĩ vừa nói khi cậu vừa đặt
mông lên cái cành cây và cậu bỗng chú ý đến một cái tổ bên trong đám lá cây

"Clgt, Thiên lại gần xem trong tổ là cái của nợ gì thì bỗng bên tai phải vang
lên một tiếng nói quen thuộc

"Chủ nhân, chủ nhân, anh đến rồi chứ? Gọi lại cho em khi nhận được tin nhắn
nha!" Hoá ra là Linh, chắc cô sợ Thiên quên nên để lại lời nhắn chờ khi Thiên
đến nơi sẽ nhận được ngay lập tức

"Có cả tin nhắn thoại cơ à? Hiện đại vãi!" Thiên vừa nói trong khi đang gọi
lại cho Linh

"A lô, em gọi anh à Linh" Thiên hỏi ngay khi vừa thấy Linh bắt máy

"Anh làm gì mà bắt em đợi cả một ngày thế hả? Chắc anh quên em rồi đúng không,
oà..." Đáp lại Thiên là cả một trận mưa nước mắt do Linh gây ra

"Đâu anh vừa nhận tin là gọi cho em ngay mà, anh thề nếu anh nói sai thì anh
là chủ nhân của em" Thiên vội dụ dỗ nói, phải công nhận là cái thuộc tính bình
thường ngốc mà cậu cài phát huy triệt để rõ ràng thật khi chỉ vài ba câu nói
đã làm Linh nín khóc và trở lại tâm trạng như lúc ban đầu cùng đồng cảm với
tình cảnh hiện tại của Thiên

"Mà anh thấy có một quả trứng lạ ở nơi này nè! Em có biết nó là loại trứng gì
không?" Trong lúc dụ dỗ Linh nín khóc thì Thiên cũng kịp tiến tới và soi vào
cái ổ kì lạ đó

"Cho nó vào trong túi đi em kiểm tra giúp cho!"

"Ok, mà đặt được vật sống trong túi hả Linh?" Thiên lại bắt đầu hỏi

"Trừ trứng chưa ấp thôi chứ cái khác không được đâu, mà quả trứng đang ấp cũng
sắp nở rồi nha, khoảng một tháng nữa là nở ra được rồi" vừa giải thích Linh
vừa thông báo cho Thiên về vụ ấp trứng

Câu nói đó làm Thiên cạn lời."Anh gửi rồi đấy em xem xem nó là con gì?" Thiên
vừa giục vừa tìm đường xuống. Thiên lại dùng thần khí để biến nó thành sợi dây
thừng ( tác: đại gia vãi), cuộn vài vòng vào thân cây rồi kiểm tra độ chắc để
chuẩn bị xuống thì giọng Linh vang lên

"Là trứng Thần thú Phượng Hoàng anh ạ!" Linh từ từ nói

"Hả, WTF, WTHeo?" Thiên tí ngã vì quả bom mà Linh vừa đọc

"Ô mai chuối" Thiên lẩm bẩm"Ngon không anh?" bỗng giọng Linh vang lên hỏi

"Để khi nào có dịp anh mời em ăn, không ngon không lấy tiền luôn" Thiên cười
cười nói."Vâng, nhớ mời em ăn đấy"Linh ngây thơ trả lời mà chẳng hề biết đã
rơi xuống cái bố mà Thiên đào sẵn cho cô

"Mà sao lại có trứng Phượng Hoàng nơi khỉ gáy cò ho thế này?" Thiên lại thắc
mắc hỏi thăm

"Em chưa nói xong, nó tuy là trứng Phượng Hoàng nhưng là một quả trứng ung, nó
không thể nở trừ khi phép màu xảy ra thôi" Linh thở dài nói hết câu

"Làm ơn lần sau nói một lượt thôi nha, anh là anh yếu tim lắm!" Thiên bắt đầu
trêu lại nói. "Thì tại anh chứ tại ai, tại anh.....tại anh...." Linh bỗng xả
ra một tràng dài làm Thiên vã hết mồ hôi

"Ừ, tại anh, xin lỗi!" Thiên vội vàng chặn lại Linh trước khi quá muộn. Lí do
vì sao à? Thì vì con gái luôn đúng dù họ có sai hãy nhớ lại điều đằng trước

"Vậy có cách ấp nó nở không?" Thiên lao vào hỏi luôn vấn đề chính

"Do hệ thống ấp trứng được cường hoá nên vẫn có thể ấp nhưng thiên phú của nó
khá thấp, anh vẫn quyết định ấp chứ?" Linh hỏi lại cho chắc chắn và cũng tiện
thể nhắc nhở lại cho Thiên luôn về vấn đề chính của quả trứng

"Nó và anh gặp nhau là do duyên rồi (thật ra là do cái cửa, thế mà cứ đi chửi
nó) còn về thiên phú thì sẽ khắc phục sau được mà, cứ ấp đi" Thiên nghĩ một
lúc rồi nói

"Vâng, nhưng nó sẽ phải ấp lâu hơn đấy! Tầm khoảng một năm thời gian đấy!"
Linh có vẻ cũng khá hài lòng về cách xử lí của Thiên

"Vậy cái cây này là cây chuyên dùng cho Phượng Hoàng ấp trứng trong truyền
thuyết à" Thiên nhìn lại cái cây cảm thân nói vì trong nó cũng chẳng có gì nổi
bật nhưng Thiên đâu biết rằng để bảo vệ và giữ nó không hỏng thì cái cây này
nó đã hi sinh rất nhiều cho đến lúc này

"Em khuyên anh dùng Nấm ác quỷ để giúp cái cây hoàn thành nốt sứ mệnh của nó
đi!" Linh bỗng nói ra việc này sau khi nghe được cảm xúc và ý chí của cái cây

"Là như nào?" Thiên dùng vẻ mặt nghi hoặc hỏi lại

"Ờ thì anh nghe về Trái ác quỷ rồi chứ?" Linh bỗng đặt câu hỏi với Thiên "Thì
đương nhiên, nó cũng góp phần cuốn hút cho One Piece mà lại, chẳng lẽ chúng
liên quan đến nhau à?" Thiên giật mình hỏi lại

"Vâng đương nhiên rồi! Nấm ác quỷ cũng giúp sản xuất ra Trái ác quỷ, anh có
thể cấy chúng lên vật sống hoặc chết để chúng tụ tập năng lượng còn sót lại để
tạo Trái ác quỷ mới tuy nhiên xác xuất không thể hình thành khá cao hay cũng
có thể ra trái dởm khá lớn, mỗi sinh vật chỉ có thể cấy một lần mà thôi, dùng
nữa cũng chỉ phí công vô ích thôi!" Linh kể ra một loạt dài về công dụng và
cách dùng cho Thiên

"Đúng là thế giới có nhiều thứ lạ và độc thật, có khi sau này nên ghé Cửa hàng
thường xuyên xem có đồ gì tốt không chứ bỏ qua thì uổng thật!" Thiên vừa ngẫm
vừa nói

"Mua Nấm dùng đi anh thấy hay đấy!" Thiên khá tò mò về việc này

"Mua Nấm ác quỷ*1 hết 10 triệu, anh còn 10 triệu trong tài khoản" Giọng Linh
vang lên

"Đi một nửa tài sản rồi không được thì khốn!" Thiên buồn bực nghĩ ngợi trong
lúc cấy ghép

"Sau này còn nhiều thứ còn đắt hơn cơ, anh nên học cách tiêu tiền đi!" Linh
tốt bụng nhắc thêm cho Thiên

Cây Nấm ác quỷ này nó màu trắng, hơi bé, Thiên vừa đặt nó gần thân cây thì rễ
nó mọc ra rồi tự bám lên thân cây hút năng lượng. Sau một lúc thì từ đỉnh cây
Nấm ác quỷ cũng hiện ra một cái quả bé bé xinh xinh màu cam đỏ rồi nó cũng to
dần lên cho đến khi đạt kích thước của Trái ác quỷ bình thường. Nó màu cam,
trông như trái Lửa của Ace vậy tuy nhiên khác là có thêm những đường vân màu
đỏ tươi trông khá là đẹp mắt.

"Trái gì đây?" Thiên đưa nó vào trong túi rồi hỏi Linh

"Trái Lửa Nham, là kết tinh của tất cả năng lượng sống của một cái cây thông
qua việc hiến tế tự nguyện, nó giúp người dùng tăng ngay thiên phú hệ lửa max
ngay lập tức còn nếu không có thì sẽ giúp khai phát ra thiên phú hệ lửa cửu
tinh" Linh giáo sư từ từ đọc lên thông tin về Trái ác quỷ mới này

"Đù, bá thế, làm tốt lắm Mộc huynh" vừa nói Thiên vừa giơ ngón cái lên cho cái
cây để tỏ lòng kính nể. Như để đáp lại thì những chiếc lá cũng rung lên rồi
héo úa, rụng dần xuống phía dưới. Sinh mệnh cái cây dần cạn kiệt rồi hết hẳn,
Thiên cúi đầu trước cái cây vĩ đại này và suy nghĩ về những điều có trong cuộc
sống này

"Đây sẽ là món quà đầu tiên cho tiểu Phượng Hoàng khi nó ra đời" Thiên thầm
nghĩ trong lòng

Một lúc sau thì Thiên cũng xuống được dưới đất, đút kiếm sau lưng Thiên bắt
đầu tìm lối ra trong khu rừng bất tận này

"Chán thật đấy chả có gì làm hết!" Thiên buồn bực nói trong khi đang đi bộ
trong rừng. Ở đây Thiên được mở mang tầm mắt khá nhiều vì cậu gặp vô số các
loài động thực vật khác nhau quanh đây, vô số hình dạng, màu sắc và kích thước
ở các loài làm Thiên cảm thấy rất mới mẻ và cũng rất máu lạnh. Cậu nhìn rõ
được bản chất của một việc khi nhìn hành động của bọn chúng, kẻ yếu sẽ bị kẻ
mạnh xử lí chẳng chút lưu tình và chỉ có kẻ mạnh mới là kẻ đúng ở thế giới này
mà thôi

Trong lúc đi quanh rừng kiếm lối ra thì cậu cũng kiếm vài con thú hoang để
luyện tập tăng thêm kinh nghiệm chiến đấu và kiếm thêm thức ăn nữa. Thiên phú
Thôn phệ giúp cậu khá nhiều trong việc cường hoá thêm các chỉ số của bản thân
và các bộ phận cơ thể. Thiên cứ chiến đấu, giết, ăn những con thú khác nhau để
kiểm tra về Thiên phú thôn phệ hiệu quả như thế nào với những con thú khác
nhau và kết quả là Thiên khá bất ngờ, mỗi con thú khi bị Thiên làm thịt đều có
thể Thôn phệ nhưng sẽ có một giới hạn là một ngày để tiêu hoá số năng lượng
nạp vào khi ăn quá nhiều

Thiên sau ba ngày có thể thích ứng với môi trường mới làm Linh khá bất ngờ vì
tưởng Thiên cần một tuần lận cơ chứ. Trong một buổi chiều đi đến dòng suối gần
đây uống nước thì Thiên bỗng thấy một con Hoả Xà đang uống nước gần bờ suối đó
và ngay lập tức Thiên vạch ngay khẩu phần ăn bữa tối sẽ là thịt rắn đủ món,
chỉ nghĩ đến đây là Thiên như có thêm sức mạnh giúp cậu xử lí con Hoả Xà đó.
Trận chiến khá nguy hiểm với Thiên vì cậu không ngờ rằng con rắn đó vừa nhanh
vừa khỏe lại còn biết dùng Hoả thuật nữa chứ nên Thiên khá mất thời gian để
đưa em rắn lên bàn ăn. May Thiên còn biết dùng súng bắn mù hai mắt nó trước
chứ không thì chưa chắc Thiên ăn được con này và sau đó là bữa tối đầy thịnh
soạn với một bàn đồ ăn toàn từ rắn, Thiên cũng gửi cho Linh một ít qua việc
đưa vào túi đồ. Ngạc nhiên nhất là khi mổ đầu nó ra, Thiên trông thấy một vật
bé tí giống như viên bi vậy, vì chưa có thời gian nên Thiên đành để trong túi
đồ tối rồi xem, nhờ Linh kiểm tra giúp thì cậu biết đây là Hoả chủng của con
rắn đó. Nó là kết tinh của năng lượng trong con rắn xấu số đó vì nếu không gặp
Thiên thì có lẽ nó sẽ trở thành một phương bá chủ trong khu rừng này, đúng là
số khổ khi gặp phải Thiên mà! Còn ảo hơn là khi nghe Linh nói cậu có thể dung
hợp nó vào trong cơ thể nhờ Thiên phú Tước đoạt mà cậu có, Thiên hiếu kì làm
theo và cậu ngay lập tức cảm giác viên Hoả chủng đó tan vào cơ thể chính mình
mất cả đêm để Thiên hoàn tất việc dung hợp

"Dung hợp thành công Hoả chủng thành công" Giọng Linh vang lên ngay sau khi
mặt trời vừa nhô lên

"Xong rồi à, lâu vãi ra!" Thiên mở mắt và nhìn lại cơ thể mình và nhận ra cậu
đang NUDE. Thiên buồn bực lấy quần áo mới mặc vào kẻo ai thấy thì thiệt ( dm
giữa rừng thì có ai?)
Bỗng trước mặt Thiên có cái gì đó đỏ đỏ mờ mờ hiện ra và rồi một ngọn lửa hiện
ra trên tay Thiên, nó màu cam đậm pha chút đỏ, Thiên chẳng cảm thấy bất kì sự
uy hiếp nào từ ngọn lửa cả mà ngược lại cậu lại thấy nó giống một phần của
mình hơn và Thiên cũng đoán rằng cái thứ đỏ đỏ mờ mờ cậu đấy là một loại
nguyên tố cơ bản trong tự nhiên-Hoả.

"Thế là thành Fire-man à? Thêm cái đầu lâu nữa thì thành Ghost rider rồi"
Thiên cười nói trong khi vui mừng vì bản thân đã mạnh hơn trước đây khá nhiều

Nhưng rồi tiệc vui cũng tàn, những chuỗi ngày luyện tập buồn chán của Thiên
rồi cũng đến hồi kết bởi vì một người .............

Ps: Đố đoán được là ai đấy


Dragon World - Chương #5