Người đăng: kirtonguyen
Thông báo mới nhận được từ giáo viên chủ nhiệm Yamada, Houki được chuyển qua
phòng mới và sẽ có một học sinh nam mới chuyển tới đây
Nếu Kirito không biết trước mọi chuyện có lẽ cậu sẽ khó chịu nhưng trời tính
không bằng người tính, cậu đang chuẩn bị chào đón mục tiêu tiếp theo
Kirito kiểm tra lại cuốn lịch lần nữa
“Sắp đến lại đấu hả! Giải đấu cá nhân tự do? Điên thật! Đặt là tự do mà ai
cũng phải tham gia là sao!?”
Huang Lingyin (tên thật) hay nick name là Fan Rin Rin cùng Cecilia cũng đã hồi
phục rồi. Chuyện xảy ra ngày hôm đó đều được bịt kín lại bởi nhà trường, cả
hai đều phải hứa giữ bí mật với Chifuyu-nee
“Thôi đi ăn đã!” Kirito bước ra cửa đi xuống căng tin, vẫn đông như mọi khi,
đặc biệt là vào mùa hè rồi nên những bạn nữ đều ăn mặc khá ‘mát mẻ’. Cảm giác
nói chuyện mà không thể nhìn thẳng đâu phải ai cũng được
Kirito gọi một phần Udon cùng một suất cơm chiên rồi bê ra bàn trống gần đấy
ăn. Một cái khay đặt ngay đối diện cậu
“Tớ ngồi được chứ?” Houki bước tới nhẹ nhàng, lúc đi Kirito có thấy khuôn mặt
cô nàng khá là buồn nhưng có phần nhẹ nhõm
Điều đó khiến Kirito hơi khó chịu, chẳng nhẽ cô nàng muốn trốn chạy khỏi cậu
vậy sao?
“Ừm! Ngồi đi, ăn một mình cũng chán!” Bữa tối diễn ra trong yên bình, theo
Kirito là vậy
Lại một ngày nữa qua đi, Kirito về phòng ngủ một mình, hơi khó ngủ vì thiếu
cái gối ôm bằng thịt thường ngày cậu hay dùng. Một đêm trắng khó khăn đây
.......................
Tiết học bắt đầu, không khí vui vẻ diễn ra cho đến khi Chifuyu bước vào, mấy
đứa con gái hay nói chuyện nhất cũng phải lặng thinh. Sức mạnh của Chifuyu-
sensei thật đáng sợ
“Được rồi! Không lằng nhằng nữa! Lớp chúng ta chuẩn bị đón thêm thành viên mới
nhé! Là hai người đấy!”
Ngay sau màn giới thiệu của Chifuyu, hai người đó bước vào
“Xin chào! Mình là Charles Dunois, đến từ Pháp. Mình vẫn chưa quen với nơi này
lắm, mong được mọi người giúp đỡ nhiều hơn!” Mỉm cười thân thiện và cúi chào,
tư thế một quý tộc chính hiệu
Nếu không biết giới tính thật có lẽ Kirito cũng bị lừa triệt để. Khuôn mặt dễ
nhìn nếu không muốn nói là trắng trẻo, dáng vẻ nhã nhặn thân thiện khiến không
ít cô nàng đổ rồi
Thân hình khỏe mạnh nhưng hơi mảnh mai, mái tóc vàng được buộc gọn gàng phía
sau. Có thể nói Charles là mẫu người điển hình cho hình tượng ‘Bạch mã hoàng
tử’
“C-Con trai....!?” Một ai đó hét lên
“Really? OH My God!!!”
“Không phải chứ-”
Ai cũng bị shock, phải thôi! Có lẽ đây là hai đứa con trai duy nhất trên thế
giới điều khiển được IS mà lại còn cùng một lớp nữa chứ
“MỘT NAM SINH! MỘT NAM SINH THỨ HAI!”
“CÙNG LỚP MÌNH LUÔN!”
“Cảm ơn ba mẹ đã sinh con ra!”
“Thật may vì mình vẫn còn sống!”
Kirito hơi quan ngại về các cô gái trong lớp, nếu họ biết Charles là gái thì
sẽ thất vọng bao nhiêu đây? Thật là đáng thương
“ĐỦ RỒI! ỔN ĐỊNH VÀ IM NGAY!” Giọng Chifuyu vang lên và lớp lại vào tình trạng
im phăng phắc
“Ch-Chúng ta vẫn còn một bạn nữa mà! Mọi người trật tự nào!” Yama-chan,
Yamapi, Yamaya,..... nói chung là Yama-sensei bị lũ con gái đặt cho đủ thứ
biệt hiệu ngớ ngẩn cũng lên tiếng
Người còn lại là một cô gái có ngoại hình đặc biệt. Mái tóc màu óng bạc gần
như trắng, dài tới tận eo. Rất đẹp nhưng không mấy gọn gàng, trên mắt trái có
một tấm bịt mắt trông như mấy đứa bị chuunibyou vậy, con mắt còn lại màu đỏ
qản chứa sự lạnh lùng bên trong
Khí chất của cô nàng khá giống Chifuyu, y hệt một người lính vậy. Chiều cao
khá là khiêm tốn nhưng chính cái khí chất đó lại khiến cô nàng trông cao lớn
hơn hẳn
“Tôi là Laura Bodewig.”
Hết
Nó quá ư là....ngắn gọn đi. Mọi người im lặng chờ đợi nhưng đây có lẽ là tất
cả những gì cô ấy muốn nói
Bỗng ánh mắt Laura bị thu hút bởi một người, đó là Kirito
“Là ngươi à!?”
(Không phải chứ?) Kirito hơi bất ngờ, rõ ràng cậu không bị vướng vào rắc rối,
nhưng có lẽ Chifuyu vẫn đã đi sang huấn luyện cho quân đội Đức một khoảng thời
gian. Đó là điều bắt buộc hay do hiệu ứng hồ gì đó cậu không rõ nữa
Nếu Kirito không tránh thì người bị ăn tát chính là cậu, trong khi tất cả còn
đang bất ngờ đến sững sờ thì
bụp Laura đang giơ tay tát bỗng bị khoá tay rồi ép xuống bàn bởi tay trái Kirito, tay phải cậu đang cầm chiếc bút bi chĩa thẳng đầu viết cách mắt trái Laura tầm 3cm
“C-cái....”
Kirito thả tay ra, trên trán Laura bỗng toát ra vài giọt mồ hôi
“Xin lỗi! Phản ứng tự nhiên!” Nghe là biết xạo rồi nhưng Laura lại không hề
biết, cô nàng vẫn dùng ánh mắt đờ đẫn về phía Kirito
“Mà mới gặp lần đầu đã có ý định tấn công tôi rồi! Không lẽ đây là cách văn
hoá chào hỏi của người Đức? Vậy nha, không nợ nần gì, dù sao cậu cũng không bị
thương!”
Laura không nói gì rồi im lặng bước về chỗ, có lẽ cô nàng vẫn còn hơi shock
Lớp học tiếp tục đến khi có tiếng chuông báo hiệu tan học
“Kirigaya-kun?” Charles gọi Kirito lại, đám con gái cũng vểnh tai lên nghe lỏm
“Sao vậy? À, cậu sẽ dọn tới phòng tôi đúng không! Đi lối này!”
“...Cảm ơn...” có lẽ do vẫn còn ngại nên Charles hơi ngượng ngùng
Ngay sau khi Kirito dẫn Charles đi thì đám con gái mới xúm lại bàn tán
“Chu choa! Nhìn hai người đó giống một đôi ghê ha! Charles giống thụ thật!”
“Đúng đấy! Kirito-kun vừa nãy ngầu thôi rồi!”
“Hahaha! Nghe vậy làm tớ càng tò mò không biết hai đứa con trai ở cùng nhau sẽ
xảy ra chuyện gì nữa!”
Hãy để trí tưởng tượng của đám con gái bay xa, rồi chúng sẽ ra khỏi Trái Đất,
sang một ngân hà khác hoặc thậm chí là xuyên thẳng sang thế giới khác mất
Chỉ có một mình Laura vẫn im lặng ngồi chỗ cũ một mình, không ai biết cô nàng
đang nghĩ gì cả