Khởi Đầu Và Ký Ức


Người đăng: anhdalam1993

Rồng,một sinh vật truyền thuyết theo tưởng tượng của loài người,mang trong
mình ngọn lửa bất diệt có thể hủy diệt mọi thứ cùng với lớp da cứng như bạc
không có gì có thể chọc thủng được, theo một số tài liệu cổ thì chúng có thật
và đang trong tình trạng ngủ đông dưới lòng đất.

Năm 1765, Alaska,Mỹ một nhóm nghiên cứu về địa chất đang tiến hành thi công
thì họ đã tìm được một khối ngọc thạch và khi họ tách thành công thì mọi
chuyện trở nên tồi tệ, một thứ sinh vật đáng lẽ ra không nên đánh thức chúng
giờ đây đã tỉnh dậy . Chỉ với một con rồng kích cỡ tầm con voi đã là hao tổn
lực lượng vũ trang của con người . Và thời đại của rồng và con người bắt đầu
từ đó.

Cuộc tấn công của rồng bắt đầu sau ba năm kể từ khi con rồng đầu tiên thức
tỉnh, tất cả vũ khí đều được các nước đem ra để tấn công lại chúng từ máy bay
loại tân tiến nhất, đến xe tăng loại đất đối không, pháo cao xạ, bom hạt
nhân, … vân vân nhưng tất cả đều không làm chúng bị thương kể cả một vết sẹo
nhỏ nhất bởi lớp da cứng . Và khi con người bị tàn phá tuyệt vọng và đang đến
bờ vực của tuyệt chủngthì chúa trời như thương đứa con của mình đã gửi đến một
thứ có thể chống lại rồng đó là “Đá Khởi Nguyên” loại đá này được một nhà
nghiên cứu người Việt tìm được tại núi Tản Viên- tỉnh Phú Thọ đây là loại đá
màu đen có vằn xanh bao quanh.

Kể từ khi biết được loại đá này các nước bỏ qua mọi hiềm khích cùng bắt tay
nhau tiến hành nghiên cứu “thiên địch” của loài rồng . Cuộc thử nghiệm đầu
tiên thì rất nhiều người đều không chịu được áp lực của loại đá này và đã
chết, họ tiếp tục nghiên cứu và phát hiện ra thứ đá này phải tương thích với
ADN mới có thể dùng được . Bước khởi đầu nghiên cứu thành công chúng ta bắt
đầu tiến hành chọn lọc những chiến binh . Nhờ những chiến binh này mà chúng ta
có thể đẩy lùi cuộc tấn công của rồng và cũng từ đấy những người này phát hiện
thêm cả dị năng và họ được mọi người gọi với cái tên “Dragon Slayer” hay
“Salamander” dịch ra là :Sát Long Nhân và các trường học mọc lên với mục tiêu
tìm những hạt giống.

Các loại rồng được chia ra theo rank : D - C - B - A - S - SS - SSS - Huyền Vũ
- Chu Tước - Bạch Hổ - Thanh Long - Hủy Diệt - Tận Thế.

Có hai cách để giết rồng tốt nhất: một, hạ gục nó bằng vũ khí “Khởi Nguyên”
sau đó thiêu chúng dưới ánh nắng mặt trời ; hai, hạ gục nó bằng hào quang
“Khởi Nguyên” cách này rất khó để thực hiện bởi hiếm người có thể phát ra hào
quang trong 100 Dragon Slayer thì chỉ có 1 người có tố chất.

Và câu chuyện bắt đầu nói về kẻ có thể giết rồng chỉ với một cái chạm tay.(
Truyện chế chơi mọi người đọc không hay thì có thể bỏ qua đừng buông lời cay
đắng )


Ngôi thứ 1 :Tôi là Thành tên thật là Francis Alex con lai có mẹ là người nước
ngoài, cha là người Việt và tôi mồ côi cha mẹ . Từ nhỏ tôi rất yếu yếu đến
nỗi không thể vung được cái kiếm gỗ kèm đó là bệnh tật đầy người vì không thể
làm Dragon Slayer như mong muốn tôi đã xin làm phụ tá.

Những người trước đây mà tôi từng phụ tá đều đuổi tôi ra khỏi team chỉ sau một
ngày vì tôi quá phế không giúp được gì cho nhóm cho đến khi tôi gặp em, người
được mệnh danh là "Thần Đồng Diệt Rồng", em đã vực tôi dậy, nụ cười ấy tôi
không bao giờ có thể quên được.

-Này,có muốn cùng nhau săn rồng không ?

Tôi ngạc nhiên trước lời nói của em thầm nghĩ trong đầu

-Cô bé này là ai ? và đang nói cái gì vậy ?

-Nhưng mà anh yếu lắm và cũng không giúp được gì đâu, em tìm người khác đi

Cô bé lại tiếp tục nói

-Anh không yếu chỉ là chưa biết cách để mạnh lên thôi,em sẽ giúp anh

Tôi ngẩn ngơ nhìn cô ấy cái ánh mắt chứa nhiệt huyết bùng cháy kiên cường mạnh
mẽ như bị thuyết phục tôi gật đầu . Buổi đi săn lần đầu tôi đã chứng kiến em
làm gỏi một con rồng cấp S mà không cần tới sự trợ giúp, trong đầu tôi chỉ
hiện lên hai từ : "Quá Mạnh" . Sau những buổi đi săn đó tình cảm hai chúng tôi
tăng lên, tôi tuy không giúp nhiều cho em trong các trận chiến nhưng thay vào
đó tôi lại như một bảo mẫu chăm sóc cho em từ ăn, mặc, tắm, chữa thương ,
....khá buồn cười đúng không ! . Đối với những tháng ngày bên em tôi như tìm
được nụ cười mà bấy lâu nay tưởng đã mất . Tôi không có suy nghĩ nào khác bởi
đã có em bên tôi, tôi không ước ao điều gì xa vời chỉ cần có em bên cạnh là
tôi mãn nguyện cùng nắm tay nhau suốt chặng đường nhưng một lần nữa ông trời
lại tước đi người thân bên tôi.

Ngày đấy tại hội trường dành cho các "Dragon Slayer" đang ăn mừng cho việc
giết được con rồng dung nham rank SSS và người giết được đương nhiên là em khi
mọi người vui vẻ thì mặt đất hội trường rung chuyển mái vòm bị vỡ nứt tất cả
mọi người nhanh chóng lao ra ngoài thì trước mắt mọi người là một loạt những
con rồng đang bao vây xung quanh tôi nhìn nhận ra có một con rồng 9 đuôi lưỡi
cưa rank Huyền Vũ đang chỉ huy những con khác tàn phá các khu vực xung quanh .
Như lẽ thường mọi người lao đến tấn công còn tôi thì phải trốn núp vào góc
tường nhưng con rồng chỉ huy đã tìm thấy tôi những ngọn đuôi sắc bén chuẩn bị
đâm thì ảnh bóng xoẹt qua em đứng trước tôi cái bóng lưng tuy nhỏ nhưng kiên
cường bảo vệ.

Một nửa người em được bao bọc bởi Lửa xanh dị năng độc nhất vô nhị đây là lần
thứ hai tôi thấy em sử dụng, ánh mắt em ngưng trọng tay nắm chặt thanh kiếm
bạc được bọc lửa, Rồi....Vụt tốc độ quá nhanh tôi không nhìn được mà chỉ nghe
thấy những tiếng kêu của kiếm va chạm với cái đuôi sắc nhưng tất cả đều vô
dụng tôi nhìn em chật vật chiến đấu hận tại sao mình yếu như vậy em có thể
chạy trốn nhưng vì mình lại ở lại chiến đấu . Lúc này em đã mệt đôi tay không
còn sức để cầm kiếm được nữa con rồng như hết hứng thú nó quay lại nhìn tôi ,
cái đuôi giơ lên thì tôi bị đánh văng ra ngoài, tôi nhìn lên thì thấy em đã bị
9 cái đuôi đâm xuyên cả người, tôi ngã xuống ôm lấy thân thể đầy máu.

Sau sự việc đó tôi đã lao đầu vào luyện tập trả thù một cách mù quáng tìm kiếm
và săn bắt mọi con rồng,tôi chiến đấu với những con rồng cấp bậc cao và khi
đạt đến giới hạn tôi cảm thấy chưa đủ, sau khi đạt đến ngưỡng sức mạnh giới
hạn đối với tôi một con rồng cấp bậc Bạch Hổ trở xuống đối với tôi không là gì
cả kể cả nhiều con tấn công . Giới hạn sức mạnh cái bức tường mà tôi cố gắng
phá vỡ để đến với sức mạnh mới, sau 4 năm cái thứ sức mạnh mà tôi cố gắng đã
thành hiện thực thanh kiếm mà em để lại cho tôi đã trở thành một phần thân thể
, tay phải tôi và thanh kiếm đã hòa hợp thành một điều này thật đáng lo ngại
nhưng tôi không quan tâm đây là việc hoàn hảo để giết rồng thân thể tôi gào
lên trong đau đớn tiếp đó tôi thành thạo sử dụng và thân thể tôi và thanh kiếm
đã hoàn toàn hợp nhất . Cơ thể tôi bắt đầu phát ra hào quang "Khởi Nguyên"
thêm 1 năm nữa tôi có thể phát triển hào quang "Khởi Nguyên" bất cứ lúc nào
thêm 2 năm nữa tôi phát hiện và làm chủ dị năng băng thuẫn và lôi thiểm.

Tôi không ngờ rằng giới hạn con người có thể phát triển và lên một tầm cao mới
và thêm 1 năm tôi đã hoàn toàn làm chủ sức mạnh của mình đỉnh cao của việc
giết rồng Băng Tạo và Lôi Kích . Năm 17 tuổi, tôi tiếp tục đi săn lần này tôi
đã gặp một con rồng rank Tận Thế và tất nhiên chỉ với một cái chạm tay tôi đã
hóa cứng nó và dùng lôi kích đánh tan và khi không một con rồng nào có thể
đánh bại được tôi, tôi cảm thấy mình sống thật vô nghĩa như nhớ lại lời nói
trước khi nhắm mắt của em

-Hãy luôn mỉm cười và kiếm thật nhiều bạn anh nhé

Bất giác tôi mỉm cười trong hồi ức

-Anh nhớ chứ, anh sẽ có nhiều bạn bè ,em yên tâm

P/S: Truyện chế nên sẽ có nhiều tình tiết bất hợp lý mọi người đọc thì cho ý
kiến nhưng mà đừng nặng quá :))


Dragon Slayer - Chương #1