Người đăng: sipe
1 tuần sau, Trần Hiên đứng ở trước một bờ biển,phía sau là chất đầy một mảnh
xác chết.
Trong thời gian này, Trần Hiên càn quét tại khu vực bên trong thành phố, sử
lí chớp nhoáng mà không va chạm với cảnh sát hay quân đội chính phủ.
Người ở đây rất bất ngờ, mỗi ngày đều nhận thấy rõ rệt số lớn zombie biến mất.
Họ tập trung điều tra nguyên nhân, nhưng hiện trường chỉ để lại dấu vết zombie
bị nghiền nát hoặc không rõ nổ tung;
Từ đầu đến cuối chưa từng phát hiện được bóng dáng của người hay “ vật “ gì ra
tay.
Hiện tại, rời bỏ khu vực nội thành, cuối cùng Trần Hiên di chuyển đến những
khu vực xa hơn;
Đây là địa điểm cuối cùng mà cậu hoàn thành “ thanh tẩy “
Phù…. Trần Hiên thở dài một hơi, suốt một tuần phải chạy lùng rồi tiêu diệt
zombie, giờ nghĩ lại thì có vẻ nó không dễ dàng lắm.
Cứ như là đi thu nhặt rác toàn thành phố; suốt quá trình này tuy Trần Hiên
không phải cả ngày thực hiện nhiệm vụ.
Cũng dành nhiều thời gian mà trao đổi với Saeko hoặc cùng mọi người tiếp xúc,
dù sao cũng không phải tự kỉ cả ngày chơi với đám quái.
Sự kiện zombie bị tiêu diệt lần này, chỉ có Saeko nắm rõ hành tung của Trần
Hiên nên biết được.
Những người khác thì có vẻ không biết gì, họ chỉ cho là Trần Hiên nhàm chán đi
đâu đó.
Mấy ngày đầu bắt đầu chiến dịch thanh tẩy, người ở khu an toàn cảm thấy được
bất thường, mở rộng điều tra tình huống;
Đến hiện tại bọn họ đã nới bớt cảnh giác, dần dần chủ động đi săn quái, sinh
hoạt quay lại ổn định.
Trần Hiên nhìn xa xa cảnh biển xinh đẹp, bầu trời trong sáng, gió nhẹ thoang
thoảng, hương nước biển tươi mát.
Sảng khoái duỗi người, Trần Hiên nói :
“hệ thống, nhiệm vụ đã hoàn thành chưa ? “
Keng…. Nhiệm vụ cuối cùng hoàn thành
Keng…. Phần thưởng đã phân phát
Vừa dứt tiếng, một cảm giác đã lâu không thấy thoải mái, một luồng nước ấm
chảy khắp cơ thể, len lỏi từng bắp thịt, xương cốt ;
Sau 1 phút, cảm giác biến mất;
“ Haizz, thật là tuyệt, rất lâu rồi mới có được cảm giác này” Trần Hiên thì
thầm cảm thán.
Keng…. Kí chủ hiện tại có thể trở về.
Trần Hiên không do dự nói không, còn cần đến chào tạm biệt mọi người cái đã.
----------
Trở lại nhà Saya, Trần Hiên gặp được nhóm bạn ngoài vườn nói chuyện.
Trần Hiên xuất hiện trước bọn họ, cười nói : “ chào mọi người “
Dù nhận ra zombie đã biến mất, thành phố hiện tại an toàn, nhưng cư dân thành
phố thiệt hại gần 80%, cuộc sống tuy ổn định nhưng chưa trở lại bình thường.
Sản xuất hay dịch vụ không hoạt động, lương thực tạm thời được tập trung tiết
kiệm sử dụng;
Nguồn nước, năng lượng có thể tạm thời khôi phục.
Nhưng mọi người không biết có còn tồn tại nguy hiểm hay không;
Một số người thì trở lại nhà mình, còn nhóm bạn của chúng ta tiếp tục ở lại
đây.
Lúc này mọi người thấy Trần Hiên cũng đáp lại lời chào.
Trần Hiên cũng ngồi xuống một cái ghế, nói tiếp:
“ mình sắp phải rời khỏi nơi này, các cậu có dự định gì không ? “
Trần Hiên không ngần ngại nói thẳng, dù sao cũng phải đi, níu kéo làm gì.
Mọi người nghe được cũng sững sờ, ngạc nhiên nhìn Trần Hiên.
Trần Hiên cười nói : “ mục tiêu khi đến đây của mình đã hoàn thành, giờ cũng
đến lúc rời đi “.
Takashi lúc này nghi vấn : “ không phải cậu mới chuyển tới đây sao ? “
Trần Hiên lúc mới gặp có nói mình mới chuyển tới đây, nhập học vào trường
Fujimi;
Hiện tại lại rời đi sớm, mà theo mọi người biết hiện thành phố đã an toàn
nhưng nơi khác lại chưa lấy được tin tức gì, rời đi là không thích hợp.
Trần Hiên như đã chuẩn bị : “ mọi thứ mình đã làm xong, việc rời đi chỉ là
sớm muộn. Với lại lấy thực lực của mình thì trả có nguy hiểm gì đáng nói”
Nói đùa, với sức chiến đấu hiện tại Trần Hiên sẽ có nguy hiểm gì, với lại rời
đi là trở lại thế giới Dragonball, cho tới trước thời điểm xuất hiện Vegeta
sẽ không có gì uy hiếp được Trần Hiên.
Nói tới đây, Trần Hiên nhìn về phía Saeko, cô giờ phút này cũng tập trung vào
Trần Hiên.
Thông báo với mọi người xong, Trần Hiên cũng tán gẫu với bọn họ, một chút, dù
sao cũng sinh hoạt một thời gian, cảm tình cũng phải có.
Sau một lúc, Trần Hiên ra tín hiệu với Saeko, hai người xin phép rời đi một
lát.
Cả bọn hiểu ý cười cợt, cả hai tới một chỗ yên tĩnh khác.
Không nghĩ ngợi nhiều, Saeko nói trước: “ chúng ta sẽ đi sao ? “
Từ trước cô đã làm rõ ý muốn của mình, biết hôm nay có phải rời đi cũng không
bất ngờ.
Trần Hiên: “ ừm, có thể là mai, cậu cứ việc thoải mái đi, cũng không phải là
không thể quay lại “
Không dài dòng, Trần Hiên để Saeko rời đi ; còn mình thì câu thông với hệ
thống.
“ hệ thống, ta có thể trở lại “
Hệ thống : “ được, theo yêu cầu của kí chủ, thế giới này sẽ tạm đóng băng “
Keng…. Bắt đầu tiến hành xuyên qua.
Keng…. Khởi động xuyên qua.
Bóng dáng Trần Hiên dần mờ đi, sau cùng biến mất;
Thời không xung quanh như dần chậm lại cuối cùng ngừng hẳn.